Mục lục
Truyện Con Đường Bá Chủ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bên trong Linh Giới Châu…

“Vì sao không cho ta xuất chiến?” Trên gương mặt Tây phương tuyệt mỹ của Á Hy Thần phủ một tầng sương lạnh nhìn Lạc Nam.

Lạc Nam cười khổ không thôi, Á Hy Thần sau khi chuyển hoá Linh Lực thành Tiên Lực, nhờ đó phá vỡ bình cảnh đột phá từ Hợp Thể Viên Mãn lên Độ Kiếp Sơ Kỳ…

Tuy nhiên Lạc Nam lại lừa gạt nhốt nàng bên trong Linh Giới Châu mà không cho Á Hy Thần tham gia chiến đấu với Dạ Lang Tiên Tinh, khiến Á Hy Thần lần đầu tiên mất bình tĩnh vốn có, nổi giận đùng đùng chất vấn hắn.

“Ta lo nàng bị thương tổn, tu vi Độ Kiếp Sơ Kỳ vẫn còn chưa đủ!” Lạc Nam thành thật nói.

Á Hy Thần không giống chúng nữ có Huyết Mạch và Thể Chất thiên về chiến đấu để có thể vượt cấp và đối kháng cùng đám Dạ Lang Tiên Tinh chỉ toàn dân Độ Kiếp Viên Mãn.

Thiên Hương Ngọc Thể mà Á Hy Thần sở hữu là loại thể chất phụ trợ cho tu luyện, phụ trợ cho Song Tu. Nó giúp cơ thể yêu kiều của Á Hy Thần luôn toả ra một luồng hương thơm tự nhiên vô cùng dễ chịu, chúng nữ Hậu Cung phát hiện khi tu luyện ở khoảnh cách gần Á Hy Thần, hương thơm kỳ diệu kia khiến tinh thần của các nàng đạt đến một trạng thái tốt nhất, ngoài ra mùi hương kia còn làm tốc độ hấp thu Linh Khí tăng mạnh khi vừa tu luyện vừa ngửi nó.

Khả năng phụ trợ mà Thiên Hương Ngọc Thể mang lại không kém chút nào so với tiếng hát của Linh Lung với U Quỳnh.

Phát hiện này khiến chúng nữ lập tức xem Á Hy Thần như bảo bối, suốt ngày quấn quít lấy nàng, nghiêm cấm không cho Lạc Nam để Á Hy Thần mạo hiểm chiến đấu.

Lạc Nam thấy chúng nữ quyết định có lý, vì thế dụ Á Hy Thần vào Linh Giới Châu chơi với Á Nhi, sau đó không thả nàng ra ngoài.

Điều này đối với một vị Tinh Linh Nữ Vương cao cao tại thượng làm sao nhẫn nhịn? liền nổi giận đùng đùng tìm Lạc Nam khi hắn vừa tiến vào Linh Giới Châu.

Đối mặt Tinh Linh Nữ Vương chất vấn, chúng nữ cười trộm không thôi, cả đám chuồn mất để lại một mình nam nhân, ngay cả thiếp thân thị nữ Thủy Tích Quân luôn đứng sau lưng hắn cũng bị thô bạo lôi đi.

Hai người đứng đối diện, mùi hương thoang thoảng từ người Á Hy Thần vẫn không ngừng tỏa ra, Lạc Nam không nhịn được hít sâu một hơi, sắc mặt hưởng thụ nói:

“Thơm thật…”

“Ngươi…” Á Hy Thần thấy cảnh này sắc mặt đỏ ửng, vừa thẹn vừa giận trừng mắt nhìn hắn.

Tên này khi nghiêm túc thì bá khí vô song, nhưng khi vô lại cũng không ai sánh bằng, mùi hương của nàng thật sự dễ ngửi như thế sao? sao chính bản thân nàng lại thấy không có gì đặc biệt?

“Tinh Linh Nữ Vương là tuyệt phẩm lô đỉnh song tu, quá trình giao hợp cùng nàng mỹ diệu vô cùng, dù là Tiên Đế cũng sẽ thèm khát, công tử đừng bỏ lỡ nàng!” Kim Nhi nhìn Á Hy Thần đánh giá nói.

Lạc Nam nghe vậy đắc ý không thôi, thầm nghĩ Hậu Cung lại thêm một vị hồng nhan họa thủy…

“Mau thả ta khỏi nơi này!” Á Hy Thần bị hắn nhìn chằm chằm toàn thân không được tự nhiên, quay mặt sang nơi khác hừ một tiếng.

Lạc Nam bị bộ dáng phong tình vạn chủng của nàng khiến ánh mắt có chút si ngốc, cuối cùng đành phải chịu thua nói:

“Sắp tới truy sát đám Dạ Lang Tiên Tinh còn sót lại ta mang nàng theo, chiến đến sướng tay thì thôi!”

“Xem như tạm được!” Á Hy Thần yêu kiều nói một tiếng, bất chợt đem một gốc Linh Dược tràn đầy Âm Khí ném vào tay Lạc Nam.

“Nó là…Khí Âm Hoa?” Lạc Nam lập tức nhận ra lai lịch gốc Linh Dược này.

Chính là Linh Cấp Cực Phẩm Thảo Dược – Khí Âm Hoa mà hắn hái được bên trong Mộ Địa ở Man Hoang Tinh, đây là loại Linh Dược ẩn chứa lượng Âm Khí rất lớn.

Lạc Nam để nó trong Nhẫn Trữ Vật cùng đống lớn Linh Dược gôm được ở Man Hoang Tinh, thời gian qua được Tiêu Thanh Tuyền, Đan Mộng Cơ mấy nữ trồng ở bên trong Linh Dược Điền, để Tô Mị khi nào cần tăng tiến Tu Vi thì phục dụng.

Á Hy Thần bị Lạc Nam nhốt trong Linh Giới Châu rảnh rỗi không có việc gì làm nên dành phần lớn thời gian chăm sóc đám cây cối ở Linh Dược Điền.

Khí Âm Hoa được Hỗn Độn Mộc Khí bồi dưỡng, lại vào tay Á Hy Thần chăm sóc, đẳng cấp hiện tại của nó đã vượt xa ban đầu, chạm đến ngưỡng Cực Cấp rồi…

“Khí Âm Hoa đạt đến Cực Cấp đã là cao nhất, dù tiếp tục bồi dưỡng cũng không thể tăng tiến được, ngươi nên cho Tô Mị luyện hóa trực tiếp nó, hoặc để Đan Mộng Cơ mang đi Luyện Chế đan dược thích hợp cho Tô Mị sử dụng!”

Á Hy Thần nhìn lấy hắn bỏ lại một câu, thả người phiêu nhiên bay đi, tiếp tục trở lại Linh Dược Điền.

Lạc Nam nhìn theo bóng lưng của giai nhân, trong lòng tràn ngập ấm áp…

“Hì hì, thúc thúc thật ngốc!” Tiểu nha đầu Á Nhi ở đâu chui ra không biết, nhào đến ôm bắp đùi hắn.

“Xú nha đầu biết cái gì mà nói?” Lạc Nam trừng mắt nhìn, đưa tay cốc yêu lên đầu nàng.

“Mẫu thân của người ta đâu phải người không biết phân nặng nhẹ? Chẳng qua là muốn có thời gian ở bên cạnh thúc thúc mà thôi!” Á Nhi hai tay chống nạnh, nhìn hắn phùng mang trợn má nói.

Lạc Nam nghe vậy toàn thân lập tức chấn động.

Lời nói của Á Nhi như một gáo nước lạnh tát cho hắn tỉnh, quả thật Tinh Linh Nữ Vương là nữ nhân thành thục ổn trọng, thân làm người đứng đầu một thế lực nhiều năm…nàng làm sao không biết hắn nhốt nàng, không cho nàng chiến đấu là vì muốn tốt cho nàng?

Á Hy Thần chẳng lẽ còn thật tâm trách cứ hắn sao? chẳng qua đúng như lời Á Nhi nói…nàng muốn cùng hắn có cơ hội bồi dưỡng tình cảm mà thôi.

Trái tim Lạc Nam nhất thời ngũ vị tạp trần, cảm giác áy náy dâng trào, đối với Á Hy Thần vừa yêu thương vừa hổ thẹn.

“Thúc thúc là đại ngu ngốc, thật không hiểu vì sao các tỷ tỷ lại yêu thích ngươi!” Á Nhi lè lưỡi làm mặt quỷ, sau đó như sợ Lạc Nam nổi giận vội vàng chạy trốn, thân thể nhỏ nhắn hết sức đáng yêu.

“Phốc!”

Lạc Nam bị bộ dạng của tiểu nha đầu làm cho bật cười, trong mắt nhu tình như nước, trong lòng quyết tâm sau này phải đối xử thật tốt với mẫu nữ hai người.

KENG…KENG…KENG…

Trong lúc hắn miên man suy nghĩ, bất chợt có liên miên bất tuyệt âm thanh Kiếm ngâm vang khắp không gian, đem Kiếm Tu như Mộc Tử Âm cùng Băng Lam Tịch hứng thú bạo phát, thân ảnh lóe lên đã xuất hiện bên cạnh Lạc Nam, cùng hắn nhìn về một hướng…

Chỉ thấy tại một gốc bên trong Hóa Tiên Đài, nơi Ái Tâm bế quan có tám luồng Kiếm Khí vọt lên thiên không, tám thanh Hắc Kiếm xảo đoạt thiên không, thân dài hai mét, lại kỳ quái một điều tất cả chỉ có lưỡi kiếm mà không có chui kiếm.

Tám thanh Kiếm như có linh tính hưng phấn hò reo, ong ong chấn động, sau đó trong ánh mắt kỳ dị của mấy người, vậy mà ẩn nấp vào trong hư không Linh Giới Châu, không để lộ một chút khí tức, như hoàn toàn tan vào không gian.

“Kiếm này…nguy hiểm!” Mộc Tử Âm cùng Băng Lam Tịch liếc nhau, đều nhìn thấy trong mắt đối phương sự ngưng trọng.

Một thân ảnh với mái tóc ngắn vàng óng ả xuất hiện, y phục đơn giản ôm sát cơ thể, làn da trắng nõn nà ửng hồng vì hơi nóng của lò Luyện Khí ảnh hưởng, bên trên lấm tấm mồ hôi…hết sức mê người.

“Bảo bối!” Lạc Nam vội vàng tiến đến ôm gọn Ái Tâm vào trong ngực, ôn nhu lau đi mồ hôi lấm tấm trên trán nàng.

“Phu quân, thiếp không để chàng thất vọng…luyện chế ra chúng nó!” Ái Tâm hạnh phúc mỉm cười, bàn tay vừa lật.

Tám thanh Hắc Kiếm rời khỏi không gian, rơi xuống bên cạnh nàng.

“Chúng nó là…” Lạc Nam chờ mong hỏi.

Ái Tâm nhoẻn miệng cười tỏa nắng, gật đầu xác nhận:

“Chính là luyện từ khối Hư Không Khoáng chàng giao cho thiếp!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK