Huống hồ nữ nhân của hắn đều là tâm cao khí ngạo, tâm tính hơn xa đấng mày râu bình thường, muốn các nàng làm bình hoa di động so với chết còn khó chịu hơn.
Nghĩ đến đây Lạc Nam không chần chờ nữa, hướng trong lòng hạ lệnh:
“Hệ thống, chỉ định Song Thân Nhất Thể cho Lạc Huyên cùng Lạc Ly!”
Một đoàn ánh sáng thần bí từ cơ thể hắn bay ra ngoài, nhanh chóng bao trùm lấy Lạc Huyên và Lạc Ly hai nữ.
Trong ánh mắt trợn trừng của Lạc Nam, đoàn ánh sáng hóa thành một cái quả trứng đỏ thẳm bao trùm lấy thân thể hai nữ vào trong đó.
VÙ VÙ VÙ VÙ…
Vô số Linh Khí trong Linh Giới Châu bị quả trứng dùng lực hút vào, như vô cùng vô tận.
Mọi thứ trở lại yên tĩnh, bên trong trứng không truyền ra chút động tĩnh nào…chỉ là lượng linh khí vẫn tiếp tục như dòng lũ cuốn về, hòa vào trong trứng.
Hơi suy nghĩ, Lạc Nam đem một lượng Tiên Thạch lấy được từ Ưu Mặc chất đống xung quanh quả trứng, quả nhiên nhìn thấy quả trứng ai đến cũng không từ, nhiệt liệt hấp thụ Tiên Lực.
“Hy vọng Song Thân Nhất Thể có thể cho ta bất ngờ!” Lạc Nam cười nói một tiếng, quá trình đúc loại thể chất này giường như thuận lợi ngoài ý muốn, hắn nhảy xuống giường, đang muốn mặc vào quần áo.
KẸT…
Có âm thanh mở cửa vang lên, Lạc Nam nhìn ra xém chút nhảy dựng, một mặt cổ quái nhìn nữ nhân đang bước vào.
“Thiếu gia, nô tì giúp ngươi mặc y phục!”
Thủy Tích Quân một thân y phục thị nữ khoe đôi chân trần thon dài trắng nõn, bộ ngực vểnh cao xẻ một cái rãnh lớn lộ ra một mảnh đàn hồi mềm mại, váy ngắn đen ôm sát cơ thể, ánh mắt bình tĩnh nhìn cơ thể trần truồng của hắn.
“Ực…” Tiểu huynh đệ vừa mới an giấc của Lạc Nam một lần nữa phùng mang trợn má.
Thủy Tích Quân mới mặc kệ Lạc Nam phản ứng, dáng người dong dỏng bước đến đoạt lấy y phục trong tay hắn, bắt đầu chăm chút thay hắn mặc y phục.
“Cái này…Tích Quân, ai cho nàng y phục này?” Lạc Nam ánh mắt đăm đăm hỏi, vị tong chủ của Thủy Thiên Tông lạnh nhạt bình tĩnh thân mặc y phục hầu gái, quả thật quá mức kích thích.
“Ái Tâm phu nhân cho ta! Nói thiếp thân thị nữ nên ăn mặc như vậy.” Thủy Tích Quân thành thật đáp, động tác trên tay vẫn không dừng lại, tiếp tục thay Lạc Nam mặc lấy y phục.
Chạm…
Hết sức bất chợt, côn thịt của Lạc Nam đột ngột sưng cồ lên, lại vô tình ngay lúc Thủy Tích Quân khom người kéo quần cho hắn, thế là đầu quy đầu đỏ hồng của nó chạm vào má nàng.
Thủy Tích Quân thân thể cứng đờ, Lạc Nam một bụng như muốn nổ, ánh mắt đăm đăm…
Không gian tĩnh lặng…
Hai người không nói, không biết có phải nhìn lầm hay không, Lạc Nam vậy mà nhìn thấy một áng mây đỏ xuất hiện trên gò má Thủy Tích Quân, nhưng sau đó lặn mất dạng, trở lại dung nhan bình tĩnh lạnh nhạt.
Đầu côn thịt của hắn chỉ cách đôi môi anh đào mềm mịn của nàng một chút, Lạc Nam nuốt nước miếng khô khốc, bất chợt đưa tay vuốt mái tóc óng ả như thác của nàng, bàn tay nhẹ nhàng ấn đầu Thủy Tích Quân một chút, khàn khàn nói:
“Ta hướng dẫn nàng một số việc của Thiếp thân thị nữ nên làm!”
“Việc gì?” Thủy Tích Quân ngẩng đầu lên nhìn hắn, ánh mắt vẫn trong veo như nước, chỉ là nơi lồng ngực nhịp tim có chút nhanh hơn ngay cả chính bản thân nàng cũng không nhận ra.
“Phục thị thiếu gia!” Lạc Nam thủ thỉ nói, bàn tay vuốt ve gò má trơn trượt của nàng.
Thủy Tích Quân hai mắt dần dần xuất hiện một tầng hơi nước, mím chặt môi mềm…
Đại côn thịt giật giật bên cạnh gò má nàng, Lạc Nam hơi xê dịch thân thể một chút.
Chụt…
Môi anh đào đỏ như son của Thủy Tích Quân rốt cuộc chạm vào đầu quy của hắn, nhìn qua như nàng đang hôn nó vậy.
Lạc Nam hít một ngụm khí lạnh, cảm nhận xúc cảm mềm mại cùng hơi thở diệu mát từ môi Thủy Tích Quân truyền ra, kích thích dâng lên đến não.
“Tích Quân ngoan, hé mở môi nào!” Hắn khàn khàn nói.
Thủy Tích Quân thân thể quỳ gối, vô thức hé nhẹ bờ môi…
Quy đầu của Lạc Nam thong thả tiến vào, cảm nhận hai mép môi mềm cọ sát lấy thân côn, hắn như muốn phát điên…
Bất quá rất nhanh, quy đầu chạm ngay hàm răng trắng ngọc, Thủy Tích Quân vẫn còn cắn chặt răng.
“Thị nữ bảo bối, hé lớn miệng ra một chút…để thiếu gia thoải mái!” Lạc Nam bắt đầu dụ dỗ, bàn tay xoa nhẹ đầu nàng.
Thủy Tích Quân ánh mắt trong veo liếc lên nhìn hắn, bắt gặp sự chờ đợi trong mắt Lạc Nam, hàm răng khẽ mở.
Nhớp nhép…
Côn thịt rốt cuộc xâm nhập khoang miệng ẩm ướt của thiếp thân thị nữ, cảm giác chinh phục lan tràn khắp cõi lòng, Lạc Nam thở dốc kịch liệt.
Côn thịt của hắn chỉ nằm một nửa trong miệng Thủy Tích Quân, đem gò má của nàng phồng to, bởi vì kích thước quá lớn, nếu vào toàn bộ có thể chạm đến vòm họng nàng, hắn không muốn mình quá mức thô lỗ.
Trái lại chỉ cần thỏa mãn về mặt tinh thần là được.
“Nàng biết mút kem chứ? Mút nó đi, giống khi mút kem ấy!” Lạc Nam ôn nhu nói, để Thủy Tích Quân để mỏi, hắn lại ngồi xuống giường nệm để nàng quỳ dưới đất phục thị.
Thủy Tích Quân cảm nhận được dương khí mạnh mẽ xâm nhập khoang miệng, đầu óc đã sớm mơ mơ màng màng, đối với hắn nói gì nghe nấy.
Tưởng tượng lại khi còn nhỏ từng ăn kem, Thủy Tích Quân đỉnh động cái lưỡi đinh hương nhẹ nhàng liếm láp xung quanh côn thịt.
“Hức! đúng rồi…mạnh lên một chút nào!” Lạc Nam thư sướng thở dài một hơi, lần đầu tiên cảm thấy có thiếp thân thị nữ chăm sóc cũng không tồi chút nào.
Thủy Tích Quân động tác bắt đầu nhanh hơn, đem côn thịt của hắn mút chùn chụt, mặc dù không có thứ gì tan chảy ra như kem, nhưng hương vị dương cương cùng thứ nước thỉnh thoảng rỉ ra từ đầu khấc cũng khiến nàng không thấy nhàm chán.
Thời điểm ban đầu có chút vụn về, hàm răng còn thỉnh thoảng cắn trúng thân côn thịt, cũng may nhục thân Lạc Nam cường đại, không đau đớn trái lại còn hưng phấn vô cùng.
Bởi vì hắn là nam nhân đầu tiên mà nàng phục thị như vậy.
Chùn chụt…
Âm thanh pha lẫn tiếng nước bọt vang lên trong cung điện tĩnh lặng, bên cạnh còn có quả trứng đang chứa Lạc Huyên với Lạc Ly hai tỷ muội.
Nhìn khuôn miệng xinh đẹp phun ra nuốt vào côn thịt, Thủy Tích Quân hai chân quỳ gối khiến hắn có chút đau lòng, hắn rút côn thịt ra khỏi miệng nàng.
Thủy Tích Quân ánh mắt có chút hoảng hốt nhìn lên, âm thanh trong trẻo pha lẫn run run nói: “Ta làm không tốt sao?”
“Không, thị nữ bảo bối của ta làm rất tốt!” Lạc Nam bế lấy nàng ôm vào trong ngực, nâng cằm Thủy Tích Quân lên, hướng đôi môi của nàng hôn xuống.
Thủy Tích Quân toàn thân cứng đờ, miệng nàng vừa ngậm thứ đó của hắn…hắn lại không tị hiềm hôn nàng.
Cảm nhận đầu lưỡi nam nhân thô bạo pha lẫn ôn nhu xâm nhập, mạnh mẽ quấn lấy đầu lưỡi của nàng, môi áp lên môi nàng…Thủy Tích Quân nhắm lại mắt đẹp, bàn tay mềm mại tìm xuống côn thịt nắm chặt lấy, nhẹ nhàng vuốt ve.
Miệng Thủy Tích Quân ngọt và mát lạnh, Lạc Nam phát hiện hương tân ngọc dịch của nàng nhiều như thác nước, dù hắn có hút vào bao nhiêu thì chúng nó vẫn tiếp tục tiết ra.
Chụt chụt chụt…
Thời điểm ban đầu Thủy Tích Quân chỉ bị động để hắn tùy ý muốn làm gì thì làm, nhưng sau đó khi thân thể có phản ứng, nàng đã biết ôn nhu đáp lại hắn, dùng cái lưỡi đinh hương của mình quấn lấy lưỡi nam nhân, thỉnh thoảng còn thò vào miệng hắn tìm tòi khám phá.
Hai người vong tình ôm hôn, Lạc Nam một tay đã đặt lên bầu ngực có quy mô của nàng, cách một lớp y phục thị nữ nhẹ nhàng xoa nắn, xúc cảm đàn hồi căn đầy ấy, quá mức mỹ diệu.
“Ưm…ưm”
Không biết qua bao lâu, cảm giác đôi môi của Thủy Tích Quân có chút sưng đỏ, sắc mặt đỏ ửng như mật đào, Lạc Nam rốt cuộc tách môi, ở trên trán nàng cúi đầu hôn một ngụm cười nói:
“Phục vụ hôm nay ta rất hài lòng!”
Nói xong vươn người đứng dậy tự mình mặc vào y phục, lại cúi người bế lấy thân thể vô lực của Thủy Tích Quân, chỉnh sửa lại mái tóc rối bời và y phục thị nữ lộn xộn của nàng.
Thủy Tích Quân cảm nhận sự ôn tồn của hắn, một cảm giác kỳ lạ dâng lên trong lòng, không biết nghĩ sao vùng vẫy nhảy khỏi lòng hắn, ngoan ngoãn đứng sau lưng Lạc Nam bình thản mở miệng:
“Thị nữ không thể để thiếu gia bận tâm săn sóc!”
Lạc Nam bật cười lắc đầu, đẩy cửa ra ngoài…
Thủy Tích Quân cúi đầu đi sau lưng hắn, đôi môi vẫn còn sưng đỏ, trong miệng vẫn còn dư vị của nam nhân, không sao trôi được…
Âm thầm quan sát biểu cảm của nàng, Lạc Nam trong lòng thầm nghĩ:
“Cứ tiến triển như thế này cũng là một loại tình thú!”