Mục lục
Truyện Con Đường Bá Chủ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Rốt cuộc, hai người đặt chân đến một mảnh đất rộng rãi tại Bạch Ngọc Thành…

Bên trên mặt đất, hai trận pháp hình tròn rộng lớn, mỗi trận có đường kính khoảng 10 mét…

Trận pháp gồm vồ số tia sáng huyền ảo và các văn tự đặc biệt, hình thành một cột sáng lớn chiếu rọi lên không trung…

Chính là Truyền Tống Trận của Bạch Ngọc Thành…

Một trận truyền đi, một trận truyền về…

Không ít tu sĩ lần lượt xếp hàng chờ đợi, giao nộp 10 viên Cực Phẩm Linh Thạch cho người quản lý, đồng thời tiến vào bên trong trận pháp…

Người quản lý đặt một nửa Linh Thạch vừa thu được vào trung tâm trận pháp làm nguyên liệu vận chuyển , một nửa còn lại chính là phí dụng…

Trận pháp cấp tốc xoay tròn, không ngừng hấp thu lực lượng bên trong từng viên linh thạch, tia sáng mãnh liệt lóe lên, đám người bên trong biến mất…

Bên cạnh đó, trận pháp còn lại vận chuyển theo hướng hoàn toàn ngược lại, ánh sáng lóe lên, bên trong xuất hiện một đám người bước ra…

Hiển nhiên vừa từ nơi khác truyền đến…

Thần kỳ vô cùng…

Đây là lần đầu tiên Lạc Nam tiếp xúc với Truyền Tống Trận, không nhịn được tò mò quan sát hồi lâu…

Tiêu Thanh Tuyền cũng không khá hơn bao nhiêu…

“Không biết Ngọc Phượng đủ khả năng bố trí Truyền Tống Trận hay không…” Lạc Nam âm thầm suy nghĩ…

Mặc dù Truyền Tống Trận không thể để chiến đấu, nhưng tiện lợi vô cùng…

Nếu Hoa Ngọc Phượng có thể bố trí mà nói…

Lạc Nam muốn nàng bố trí vô số đầu ra của Truyền Tống Trận ở từng nơi khác nhau trên Tinh Cầu, đầu vào thì nằm trong Linh Giới Châu…

Khi đó dù bọn hắn muốn đi đến đâu, chỉ cần tiến vào truyền tống trận bên trong Linh Giới Châu là được…

Về phần muốn trở về càng thêm đơn giản, chỉ cần dùng Lệnh Bài truyền về Cung Điện của riêng mình…

Người bên ngoài cũng sẽ không thể thông qua đầu ra của Truyền Tống Trận mà tiến vào Linh Giới Châu của hắn…

Lạc Nam nghĩ đến đây, hô hấp dần trở nên dồn dập…nếu thật sự làm được như vậy, toàn thể Long Việt Tinh Cầu này, hắn muốn đi đâu thì đi, sảng khoái đến cực điểm a…

“Không gian của Linh giới Châu độc lập với không gian tại Việt Long Tinh Cầu, Hoa Ngọc Phượng của công tử trừ phi đạt đến Bát Cấp Chiến Trận Sư thì may ra thành công…” Kim Nhi thong thả dội một gáo nước lạnh…

“Không phải Cung Đình Thụ có thể truyền tống các nàng từ ngoài vào trong sao?” Lạc Nam cau mày hỏi…

“Cung Đình Thụ là pháp bảo siêu việt Chân Cấp, thậm chí so với Chân cấp còn cao hơn vài cấp bậc nên mới làm được chuyện như vậy, công tử đừng mơ mộng xa xôi…” Kim Nhi cười hì hì giải thích…

Lạc Nam giật mình, trước đây hắn cứ tưởng đẳng cấp của Cung Đình Thụ vốn là siêu việt Linh Cấp cũng tức là Chân Cấp…

Hiện tại xem ra không phải, do thời điểm đó bản thân mình chưa đủ tư cách biết đến khái niệm Chân Cấp, nên hệ thống chỉ công bố là Siêu Việt Linh Cấp mà thôi…thật sự đẳng cấp của chúng nó còn cao hơn Chân Cấp rất nhiều…

Nghĩ đến đây, Lạc Nam đành tạm thời dẹp bỏ suy nghĩ không thiết thực qua một bên…

Rốt cuộc đến lượt hắn và Tiêu Thanh Tuyền sử dụng Truyền Tống Trận…

“Đến đâu đây hai vị?” Người quản lý truyền tống là một đàn ông trung niên, hắn mở miệng lịch sự hỏi…

Bạch Ngọc Thành có thể truyền tống đến năm tòa thành riêng biệt khác…

Nhưng tòa thành có khoảng cách gần Hải Châu Đại Lục nhất là Định Yên Thành…

“Đến Định Yên Thành đi…” Lạc Nam gật đầu nói, giao nộp 20 Cực Phẩm Linh Thạch phần hắn và Tiêu Thanh Tuyền…

“Ai có nhu cầu đến Định Yên Thành, cùng lúc vào cùng vị công tử này!” Người đàn ông trung niên quản lý mở miệng nói…

Tiếng nói vừa dứt, có hai tên thanh niên bình tĩnh bước vào, cùng lúc giao nộp Linh Thạch…

“Còn ai nữa không?” Trung niên quản lý hỏi lại một lần nữa…

Không có ai trả lời…

Trong truyền tống trận hiện chỉ có bốn người…

Người truyền tống càng ít cũng tiêu hao nguyên liệu càng ít…chủ nhân của Truyền Tống Trận vẫn có lợi nhuận…

Thấy không ai đi tiếp, trung niên quản lý nhẹ nhàng phất tay…

Trận pháp cấp tốc xoay tròn, lượng linh thạch làm nguyên liệu nhanh chóng bị tiêu hao…

Trận văn tầng tầng sáng lên, ngay cả mặt đất cũng rung động trước sự vận chuyển của nó…

Tại Bạch Ngọc Thành, thân ảnh bốn người cùng lúc biến mất…

Theo sau đó, Lạc Nam và Tiêu Thanh Tuyền chỉ cảm thấy hoàn cảnh xung quanh trở nên tối tăm, bọn hắn xuyên qua vô tận không gian, nhìn hư không liên tục xẹt qua cơ thể, cảm giác kỳ diệu vô cùng…

Bất quá không ai dám dị động chút nào…

Bởi Truyền Tống Trận là thứ dễ dàng xảy ra sự cố, chỉ cần quỷ tích bị dị động, nó lập tức thay đổi điểm đến, thậm chí có nguy cơ khiến người bên trong vĩnh viễn kẹt trong hư không, không thoát ra được…

Đối với Luyện Hư Kỳ tu sĩ, chỉ cần khoảng cách không quá mức xa xôi, bọn hắn thường không thèm dùng đến Truyền Tống Trận…

Cũng vì nguyên nhân này, đám lão già tại Thánh Linh Học Phủ mới lười bố trí Truyền Tống Trận…

Lạc Nam và Tiêu Thanh Tuyền cũng biết đạo lý này, vì thế im hơi lặng tiếng chờ đợi truyền tống hoàn tất…

Đáng tiếc, mọi việc không như ý muốn của con người…

Một trong hai tên thanh niên có diện mạo hết sức bình thường đột nhiên cười quỷ dị, thanh Dao Găm sắt nhọn cầm trên tay, nhắm ngay trái tim Lạc Nam đâm mạnh…

Sự việc xảy ra hết sức nhanh chóng, lẽ ra không ai lường trước được mới đúng…

Lại có người dám ra tay động thủ trong quá trình truyền tống, quả là điên cuồng đến cực điểm a…

“Keng!”

Âm thanh vang dội do vũ khí va chạm phát ra, chỉ thấy thanh Dao Găm sắt nhọn kia đâm vào một thanh Trọng Kiếm đỏ rực to lớn…

“Không nhịn được sao? ta luôn thắc mắc một Luyện Hư Kỳ như ngươi vào truyền tống trận để làm gì?” Lạc Nam tay cầm trọng kiếm, thành công đở một kích bất ngờ, lạnh lùng hỏi…

Truyền tống trận có dấu hiệu rung rẩy…

“Không hổ danh là người khiến đám lão già của U Nguyên Đại Lục bỏ ra cái giá lớn! quả nhiên không đơn giản!” Người thanh niên nhẹ nhàng liếm láp Dao Găm trên tay, cười gằn nói…

Lạc Nam nghe lời nói của thanh niên, tròng mắt co rụt lại, bất quá vẫn hừ lạnh một tiếng:

“Sát thủ sao? dù ngươi là Luyện Hư Kỳ, nhưng làm sao nhìn thấu diện mạo của ta?”

“Người phải chết trong tay Luyện, không cần biết nhiều như vậy!” Thanh niên tự xưng là Luyện liếm liếm môi, cười gằn một tiếng…

“Kẻ này nhất định là tu luyện bí pháp nào đó có thể nhìn xuyên thấu ngụy trang của người khác, bằng không với Thiên Cấp Thượng Phẩm pháp bảo Vô Diện Da Mặt của công tử, dưới Hợp Thể đừng mong phát hiện…” Kim Nhi mở miệng giải thích trong đầu Lạc Nam…

Lạc Nam gật đầu, thiên hạ quả là ngọa hổ tàng long…

Thanh niên sát thủ ở phía đối diện đột nhiên hóa thành một làn khói đen tan biến…

“Hắc Ám hệ sao?” Lạc Nam lẩm bẩm, Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn vận chuyển, Nhìn Xuyên Yếu Điểm mở ra…

Vì đứng trong Truyền Tống Trận, thực lực của Luyện Hư Kỳ không thể nào toàn diện bạo phát, sẽ làm trận pháp nổ tung, khi đó dù thanh niên có là Luyện Hư Kỳ cũng sẽ nguy hiểm tính mạng…

Vì thế mà khi ám sát Lạc Nam, thanh niên chỉ dùng thực lực của Hóa Thần Hậu Kỳ mà thôi…

“Keng…”

Lại một âm thanh sắt bén vang lên, thanh Trọng Kiếm kia vẫn ngang nhiên cản trở một kích trí mạng…

“Làm sao ngươi phát hiện ra tung tích của ta?”

Thanh niên nghiêm nghị hỏi…phải biết thân pháp ẩn nấp của hắn cao minh vô cùng, trong cùng cấp cũng rất khó phát hiện, huống chi tiểu tử này chỉ mới Nguyên Anh Viên Mãn?

Lạc Nam liếm liếm môi, cười gằn một tiếng, mở miệng trêu chọc: “Kẻ sắp chết trong tay Nam, không cần biết nhiều như vậy!”

Thanh niên thấy tên này vậy mà học y đúc giọng điệu của mình, tròng mắt lóe lên sát khí nồng đậm…

Tiêu Thanh Tuyền quay người đứng song song cùng Lạc Nam, Cự Đao cấp tốc xuất hiện trên tay, đề phòng nhìn đối thủ…

Thanh niên sát thủ cười gằn một tiếng…

“Xem ra Luyện ta phải dùng đến một phần thực lực chân chi…”

Hắn chưa kịp nói hết câu, chỉ thấy tiến vào Trận Pháp cùng ba người, tên thanh niên tưởng chừng như vô hại còn lại đột nhiên cởi ra áo ngoài…

“Cái quỷ gì?”

Ba người tròng mắt co rút lại…

Chỉ thấy trên thân người thanh niên còn lại, vô số chất nổ cột thành vòng, ngực và lưng hắn đeo hai khối Lựu Đạn to tổ bố…

“Phích Lịch Đường? đám người điên này đem bom theo làm gì? con bà nó!” Lạc Nam không nhịn được thô tục…

“Vị huynh đệ này, có gì từ từ nói nha, đừng chơi kiểu đó, trái tim yếu đuối của ta không chịu nổi đâu…” Thanh niên tên Luyện nuốt nước bọt cái ực…

Trận pháp truyền tống với tốc độ cao, dù là Luyện Hư Kỳ như hắn cũng không dám xé hư không chạy trốn…

“HAHAHA, Phích Lịch Đường lần đầu có người đánh bom trong Truyền Tống Trận, tên tuổi của Phích Một Kích ta sẽ vang danh Đại Lục, trở thành thần tượng của vô số giới trẻ Phích Lịch Đường…HAHAHA”

Thanh niên kia mặc kệ ba người nghĩ gì, hai mắt đỏ ngầu hết sức hưng phấn, ngửa mặt lên trời cười ha hả, như được chơi thuốc cực mạnh, nhấn một cái nút trên tay…

Vô số bom đạn trên người hắn lóe sáng…

ẦM ẦM ẦM…

Truyền Tống Trận nổ tung thành từng mảnh…

Không gian tầng tầng đổ nát, cuốn lấy toàn bộ thân ảnh bốn người…

Trong khoảng khắc đó, Bạch Ngọc Thành cùng Định Yên Thành rung động kịch liệt…

Nơi hai đầu ra vào của Truyền Tống Trận, đột nhiên nổ tung thành từng mảnh nhỏ…

Vô số tu sĩ định tiến vào văng mạnh ra ngoài, người chết kẻ trọng thương…

Động tĩnh hết sức kinh người…

Hành động đánh bom liều chết của một thành viên Phích Lịch Đường, lại một lần nữa…

Ghi danh sử sách…

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK