Tiểu Sư nằm trong lòng Lạc Nam, oán hận nhìn hai con mắt khổng lồ trên không trung kia, một ngày nào đó nàng sẽ đánh tan chúng nó…
“Ngũ Sắc Lôi Kiếp…chết đi…”
Âm thanh uy nghiêm khiến Thiên Đạo Chi Nhãn co rụt lại…cánh tay kia xuyên mạnh mà qua tầng tầng Lôi Kiếp, đâm mạnh vào tròng mắt nó…
ẦM…
Chấn động gây ra khiến toàn bộ Sinh Linh trên Tinh Cầu cùng lúc thổ huyết…
Chưa bao giờ có trường hợp tương tự như vậy xuất hiện…
Chuyện lần này sẽ ghi vào sử sách…
“Đại nạn hàng lâm Tinh Cầu chúng ta rồi sao?” Toàn bộ tu sĩ khiếp sợ thầm nghĩ…
Trước ánh mắt ngưng trọng của Lạc Nam, Thiên Đạo Chi Nhãn chảy máu…
Thật nhiều máu…
Bất quá nó không dễ dàng chịu thua như vậy, dốc hết bình sinh…một lần ngưng tụ 5 tia Ngũ Sắt Lôi Kiếp, nện mạnh vào cánh tay kia…
“Hừ…giao ngoan mất linh…để bổn Vương tìm Cấm Kỵ xong rồi rời đi có phải tốt hơn không?”
Tiếng hừ lạnh uy nghiêm tiếp tục vang lên, cánh tay khổng lồ kia ngưng tụ thành đấm, nện mạnh vào Ngũ Sắt Lôi Kiếp…
ẦM ẦM ẦM…
Thiên Địa đảo lộn một vòng, một phần phía Tây Hải Châu Đại Lục bị nghiền thành mãnh vụn…
Sinh linh chết không biết để đâu cho hết…
Mà Thiên Đạo Chi Nhãn, xuất hiện dấu hiệu uể oải…
Bất quá cánh tay kia cũng không khá hơn chút nào, mờ mờ ảo ảo…
“Loại sức mạnh này…chính là đến từ Tiên giới sao? hắn muốn cướp đoạt công pháp của ta sao?” Lạc Nam trong lòng thầm nghĩ, trái tim chưa bao giờ đập nhanh như thế…
Vừa thành công Tụ Đỉnh vốn còn chút đắc ý, hiện tại hoàn toàn mất sạch…
Con đường hắn đi còn quá dài, một Băng Thiên Đại Lục…thậm chí Việt Long Tinh Cầu cũng chẳng là cái thá gì…
Không thấy Thiên Đạo Chi Nhãn bị một người từ Tiên giới đến, tùy tiện đánh cho trọng thương hay sao?
“Công tử đừng bi quan…kẻ này tại Tiên giới cũng rất mạnh…huống hồ với Hệ Thống và Cấm Kỵ trợ giúp, tương lai ngươi vượt qua hắn không hề khó…” Kim Nhi mở miệng an ủi…
“Lạc Long Quân so với người này có mạnh hơn không?” Lạc Nam mở miệng hỏi thăm…
“Kẻ này không bằng cọng lông chân của Lạc Long Quân…” Kim Nhi nghiêm giọng nói:
“Với sức mạnh của Lạc Long Quân, chỉ cần hắn nhổ nước bọt một cái…toàn bộ Việt Long Tinh Cầu đã trở thành tro bụi rồi…cần gì rườm rà như vậy?”
Hít…
Lạc Nam cảm thấy toàn thân lạnh toát…nhiệt huyết sôi trào…cũng tràn ngập hướng tới…
Hiện tại hắn tu luyện Long Tiên Thánh Điển của Lạc Long Quân, lại sở hữu Huyết Mạch Nghịch Long, sao có thể không chờ mong?
“Hừ, chết đi cho bổn Vương…Thiên Đạo cấp thấp mà dám làm càn?”
Lúc này, vị cường giả từ tiên giới tiếp tục lên tiếng, từ đầu đến cuối hắn chỉ lộ ra đôi mắt và một cánh tay…
Lúc này đây, lại một cánh tay khác xuất hiện…muốn đem Thiên Đạo Chi Nhãn bóp chết…
HÍ…
Tiếng ngựa hí vang như trống trận đột ngột truyền khắp Tinh Cầu…
“Ngừng tay!…Đại Thủ Tiên Vương…ngươi đã phạm quy tắc của Tiên giới, tự tiện xâm nhập hạ giới…” Mắt thấy Thiên Đạo Chi Nhãn sắp bị hủy diệt…
Bên ngoài tinh không, một âm thanh quát lạnh khác vang lên…
Hiển nhiên lại xuất hiện một nhân vật đến từ Tiên giới…
“Phù Đổng Tiên Vương!? Ngươi muốn xen vào chuyện của ta?” Kẻ ra tay với Thiên Đạo Chi Nhãn được xưng là Đại Thủ Tiên Vương cứng rắn hỏi, bất quá trong giọng nói xuất hiện sự e dè mãnh liệt…
“Đừng tưởng vừa đột phá Tiên Vương thì lợi hại, Gióng ta một gậy tre có thể đập chết ngươi…mau trở về Tiên giới đi…!” Âm thanh kia trong trẻo quát, bá khí vô song…
“Tinh Cầu này có Cấm Kỵ…đợi ta tìm được chúng ta chia sẽ, ngươi thấy thế nào?” Đại Thủ tiên vương vẫn cảm thấy không cam lòng…ra điều kiện…
“Hoang đường…Cấm Kỵ là cấp bậc gì? Sao lại xuất hiện tại nơi đây…mau cút!” Một cây Tre xanh đột ngột hàng lâm, muốn hướng về cánh tay lớn kia đập đến…
“Hừ…” Theo một tiếng hừ lạnh, hai cánh tay to lớn biến mất…
Mà đôi mắt khổng lồ trên thiên địa cũng triệt để biến mất…
Hiển nhiên quyết định chạy trốn là thượng sách…
Nhánh Tre Xanh khủng bố kia cũng biến mất dạng…
Để lại một đống hoang tàn đổ nát…
ẦM ẦM…
Thiên Đạo Chi Nhãn khép lại đôi mắt, tan biến trong không trung…lần trọng thương này khiến nó lâm vào ngủ say…không biết phải bao giờ mới tỉnh giấc…ngay cả Lạc Nam cũng không thèm tiếp tục chú ý…
“Xong rồi?” Lạc Nam vẫn chưa định thần lại hỏi…
“Xong rồi…công tử xem như thoát được Thiên Đạo Chi Nhãn…bất quá không thể dùng đến khí tức Bất Hủ một lần nào nữa…bằng không trên Tiên Giới tiếp tục có người dòm ngó…” Kim Nhi ngưng trọng đến cực điểm nói, lần này cũng may chỉ có một tên cảm ứng được…mà hắn đến muộn một chút…bằng không Lạc Nam nguy rồi…
Lạc Nam gật đầu, nhìn phía Tây Hải Châu tổn thất thảm trọng, hắn nuốt nước bọt hỏi:
“Kim Nhi, Tiên Vương rốt cuộc là tu vi gì? Mạnh hơn Độ Kiếp bao nhiêu?”
Kim Nhi trầm mặc hồi lâu, cuối cùng phun ra vài chữ:
“Công tử vẫn chưa đủ tư cách biết được…cần cố gắng hơn a…”