Chính là hai vị trưởng lão có thực lực mạnh nhất Liễu gia hiện tại…
“Ai cho ta lá gan? Chỉ bằng ta là thiếu chủ Cao gia, Ngũ Cấp gia tộc tại Bình An thành này” Cao Tiến ngạo nghễ nói, hai mắt như bị mê hoặc nhìn chầm chầm thân ảnh áo trắng kia, như si như say…
“Tham kiến gia chủ, tham kiến hai vị trưởng lão” Tộc nhân Liễu gia hưng phấn hành lễ, trong lòng bọn họ Liễu Thi Cầm chính là tín ngưỡng…
“Thi Cầm tỷ tỷ, hắn khi dễ ta” Tiểu cô nương thấy bản thân thoát nạn, chạy đến ôm bắp đùi Liễu Thi Cầm, nàng tên Liễu Mộng Mộng, là con gái của một nam nhân Liễu gia, bất quá vì không chịu nổi cảnh tượng khắp nơi bị chèn ép, phụ thân của nàng đã rời tộc, bỏ rơi lại nàng chỉ mới 9 tuổi…
Liễu Thi Cầm cưng chiều nhéo nhéo má nàng, lúc này nhàn nhạt nhìn đám người Cao Tiến nói:
“Mặc kệ ngươi có thân phận gì, Liễu gia không phải nơi ngươi có thể giương oai, mau cút đi”
“Haha, Liễu Thi Cầm ơi Liễu Thi Cầm, ngươi hình như chưa nhận ra hoàn cảnh của mình, Nguyên Anh Hậu Kỳ ghê gớm lắm sao?” Cao Tiến cười ha hả nói…
Liễu Thi Cầm cau mày, trong lòng mơ hồ bất an, những năm gần đây mặc dù Cao gia và Nhạc gia liên tiếp chèn ép, nhưng chưa bao giờ trở mặt trắng trợn như hôm nay…
Dù sao thì nàng cũng là Nguyên Anh Hậu Kỳ, dù không địch lại Nguyên Anh Viên Mãn của hai nhà bọn hắn, nhưng nếu ép đến đường cùng, Liễu Thi Cầm tự tin mình tự bạo có thể nổ tung một nữa Bình An thành…
Đến lúc đó không ai đạt được chỗ tốt gì…
Hiểu rõ nguyên nhân này nên những năm qua Cao Nhạc hai nhà chưa từng ép Liễu gia đến tuyệt lộ, không biết tại sao lần này Cao Tiến lại dám làm càn như thế…
“Liễu gia không chào đón chư vị, mau rời đi” Nàng ôm tiểu nha đầu Liễu Mộng Mộng lên, nhàn nhạt phất tay…
“Hahaha, buồn cười đến cực điểm, hiện tại dù Nhạc gia cũng không dám nói với công tử nhà ta như vậy” Một tên trưởng lão sau lưng Cao Tiến cười lạnh…
Liễu Thi Cầm cau mày, trong lòng mơ hồ bất an, với bản tính thông tuệ của mình, như nghĩ đến điều gì, nàng giật mình thốt:
“Cao lão gia tử?”
Bốp bốp bốp
Cao Tiến vỗ vỗ tay ra vẻ khen ngợi, điên cuồng cười ha hả:
“Hahaha, đúng vậy Liễu Thi Cầm, không hổ là nữ nhân tương lai của ta, cho 10 điểm khà khà… Gia gia ta đã thành công đột phá bình cảnh, trở thành Hóa Thần Kỳ cường giả, haha”
Đám người Liễu gia sắc mặt lập tức tái nhợt, mà gương mặt đẹp của Liễu Thi Cầm cũng trở nên hơi tái…
Hơn ai hết nàng hiểu Hóa Thần Kỳ kinh khủng như thế nào, đối với Nguyên Anh Viên Mãn nàng còn tự tin chiến một trận, nhưng đối diện Hóa Thần chỉ có thể lực bất tầm tâm…
Đối mặt Hóa Thần Kỳ, chỉ sợ cơ hội tự bạo nàng cũng không có…
“Thế nào? Sợ? Nhạc gia và năm cái Tứ cấp gia tộc trong thành đã hướng chúng ta Cao gia cúi đầu xưng thần, ngươi nên hãnh diện vì trở thành Tam cấp gia tộc đầu tiên bị thâu tóm ha hả”
Cao Tiến liếm liếm môi, nhìn nhan sắc tuyệt mỹ của nàng hắn hận không thể lập tức chiếm đoạt…
Năm xưa nghe nói vị Liễu gia Đại Tiểu thư được Lạc Phá Lôi nhìn trúng kia cũng có dung nhan tuyệt trần như vậy, ở thời điểm đó thì Liễu Thi Cầm chỉ là một tiểu cô nương,…
“Muốn thâu tóm chúng ta, nằm mơ sao?”
Vị trưởng lão tu vi Kim Đan đứng cạnh Liễu Thi Cầm cười lạnh, năm xưa chính đám người Cao gia này như chó con xu nịnh bọn hắn, hiện tại vật đổi sao dời…
“Gia chủ, cùng nhau chiến một trận, lão hủ liều mạng già với bọn hắn hộ tống ngươi rời đi” Một lão già lưng còng Liễu gia mắt ngấm lệ quang nói…
“Đúng vậy, những năm qua vì bảo hộ chúng ta làm mai một thiên phú của ngươi, với khả năng của người chỉ cần chạy thoát, trăm năm sau trả thù cho chúng ta dễ như trở bàn tay…”
Đám tộc nhân khác đồng thanh hô lớn…
“Các ngươi không có cơ hội này” Theo một âm thanh trêu tức, lại một đám người tiến đến Liễu gia, cầm đầu là một trung niên nhân gầy gò râu cá trê…
“Nhạc Quần, không ngờ ngươi cũng trở thành chó săn cho Cao gia?” Liễu Thi Cầm nhìn nam nhân râu cá trê nói…
“Haha, kẻ thức thời là trang tuấn kiệt, Cao gia xuất hiện Hóa Thần Kỳ, chính là thượng thiên ý chí, Nhạc Quần ta chỉ tuân theo mà thôi” Nhạc Quần nghĩ khí lăng nhiên nói…
“Haha, tốt tốt, Nhạc bá bá nói rất hay, ngày sau chất nhi ở trước mặt gia gia thay người nói tốt” Cao Tiến khen ngợi…
“Vậy đa tạ Cao công tử rồi”
Nhạc Quần chắp tay nói… Trong lòng âm thầm than thở, đời này hắn chỉ còn cách làm chó săn cho người, hắn không phải tuyệt thế thiên tài, Nguyên Anh Viên Mãn ở trước mặc Hóa Thần Sơ Kỳ giống như cá nằm trên thớt…
“Vô liêm sĩ” Tộc nhân Liễu gia nhìn bọn hắn người đi ta tới, âm thầm mắng chửi, bất quá cảm giác tuyệt vọng dâng lên trong lòng, trước thực lực của Hóa Thần Kỳ, bọn hắn không có một đường lui nào…
“Liễu gia chủ, nghĩ kỹ chưa? Gả cho Cao Tiến công tử là mơ ước của vô số nữ tử tại Bình An thành, đường sống trong phúc mà không biết hưởng”
Nhạc Quần cười gằn nói, hắn cũng bị nhan sắc Liễu Thi Cầm thèm nhỏ dãi từ lâu lại không có cách nào, hôm nay phải chính tay ép nàng dâng cho người khác, cảm giác đó vừa kích thích vừa khó chịu…
“Nằm mơ, lão thân dù liều cái mạng này cũng không để gia chủ gả cho súc sinh này”
Đám lão già Liễu gia gầm thét, Cao Tiến tại Bình An thành gây họa cho vô số nữ tử nhà lành, bọn hắn sao có thể nhìn kính yêu gia chủ rơi vào cầm thú móng vuốt…
“Đúng vậy, liều mạng cùng các ngươi” Liễu Mộng Mộng quơ quơ nắm đấm nhỏ…
“Chiến đi”
“Chiến”
Tộc nhân Liễu gia gào rống, những người còn ở lại gia tộc đều có huyết tính, đám hèn nhát đã sớm rời đi…
Nhìn vô số tộc nhân ủng hộ bảo vệ mình, Liễu Thi Cầm mắt đẹp ươn ướt, trong lòng bị cảm động lắp đầy, những năm qua nàng cố gắng quả nhiên không uổng phí…
“Tỷ tỷ, hy vọng ngươi có thể nhanh chóng trở nên mạnh mẽ, Lạc gia mặc dù cường đại, nhưng Tiểu Nam cũng rất cần ngươi về cứu hắn, tương lai Liễu gia trông chờ vào các ngươi…”
Liễu Thi Cầm nhàn nhạt nhắm mắt trong lòng nói thầm một tiếng:
“Chúng ta đi trước…”
Lập tức, toàn thân linh lực vận chuyển đến cực hạn, nàng trừng lớn mắt đẹp quát lạnh:
“Muốn Liễu gia khuất phục, xuống địa ngục đi, Băng Thuấn Ảnh”
Thân thể mê người đột ngột biến mất, vị trí ban đầu nàng đứng đã hóa thành một khối băng điêu…
“Cao Tiến cẩn thận” Nhìn thân ảnh Liễu Thi Cầm xuất hiện bên cạnh Cao Tiến, hiển nhiên muốn nhằm vào tên này, Nhạc Quần gầm lên một tiếng:
“Phích Lịch Chưởng”
Hỏa hệ Linh Lực ngưng tu trong tay hắn, hình thành một quả cầu lửa, hung hăng hướng Liễu Thi Cầm vỗ tới…
Cảm nhận được nguy hiểm trí mạng, Liễu Thi Cầm tạm dừng thế công đối với Cao Tiến, nàng hít sâu một hơi, vô số linh lực cấp tốc tiến vào miệng:
“Phong Bạo”
Khó thể tưởng tượng một cơn lốc xoáy cực lớn từ miệng nhỏ xuất hiện, nhanh chóng cuốn lấy Phích Lịch Chưởng…
ẦM
Hỏa cầu lửa lại bị cuồng phong cắt đứt, tứ phân ngũ liệt nổ ầm một tiếng, chấn động màn nhĩ đám người xung quanh ù cả đầu óc…
“Hừ” Liễu Thi Cầm cùng Nhạc Quần hừ lên một tiếng, định tiếp tục lao vào chiến đấu…
XOẸT XOẸT
Một âm thanh kỳ quái vang lên lập tức cắt đứt hành động của bọn hắn, đám người lập tức chú ý…
Chỉ thấy nơi trung tâm hai loại vũ kỹ va chạm, không gian có dấu hiệu nứt ra…
Liễu Thi Cầm cùng Nhạc Quần trợn tròn mắt khó hiểu, mặc dù Nguyên Anh Kỳ rất cường đại, nhưng nói uy lực mạnh mẽ đến mức nứt vở không gian, dù là Hóa Thần Kỳ cũng không làm được a…
Trước vô số ánh mắt nghi hoặc, vết nứt không gian càng lúc càng lớn, rốt cuộc trở nên bằng cánh cửa như vậy…
Bịch Bịch Bịch…
Từng đôi mắt cấp tốc trợn tròn, miệng mở lớn đến khó tin, gương mặt co giật nhìn từng thân ảnh bên trong khe nứt không gian rơi xuống như bịch muối…
1 người 2 người… 5 người…
Rốt cuộc, sau chín tiếng “Bịch”, khe nứt không gian hoàn toàn khép lại…
Lạc Nam hơi lúc lắc đầu lấy lại tinh thần, trong lòng vẫn ôm chặt hai thân thể thơm tho mềm mại…
Nhìn bầu không khí giương cung bạc kiếm xung quanh, hắn cười tươi rói để lộ hàm răng trắng tinh, chép miệng nói:
“Chào chư vị! Thật náo nhiệt a”
…