Mục lục
Truyện Con Đường Bá Chủ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bởi vì Côn Minh Nguyệt không hề bị thương Linh Hồn như những tình huống trước đây hắn gặp phải, thậm chí thực lực cũng nguyên vẹn hoàn hảo là một Thất giai Hậu Kỳ…

Có thể nói nàng là một Thất giai Hậu Kỳ hàng thật giá thật, chỉ là thần kinh có vấn đề mà thôi…

Một Thất giai mắc bệnh thần kinh, nói ra càng khiến người khác khó tin…

Mà trước vấn đề này, Long Tiên Thánh Điển của hắn bó tay…nếu là bị thương Linh Hồn hay thân thể, chỉ cần còn một hơi thở hắn cũng có thể song tu trị thương…

Đáng tiếc là Côn Minh Nguyệt không hề bị thương a, nàng ấy vẫn rất khỏe mạnh…

“Keng, phát động nhiệm vụ Sử Thi [Chữa Trị Tâm Trí], thành công đạt được một lần triệu hoán Công Pháp, một lần triệu hoán Huyết Mạch thích hợp…nhiệm vụ thất bại sẽ triệt để mất đi Côn Minh Nguyệt, thời hạn 5 năm…”

Âm thanh Hệ Thống vang lên bên tai, Lạc Nam vội vàng mở ra nhiệm vụ chú thích:

“Tìm ra phương pháp và thành công chữa trị thần kinh Côn Minh Nguyệt…”

Lạc Nam xém chút không nhịn được mắng to, nhiệm vụ chú thích lần này quá sơ sài, hắn không có chút manh mối nào…thậm chí chưa biết cách trị cho Côn Minh Nguyệt…

Kim Nhi trầm mặc không nói, những chuyện liên quan đến nhiệm vụ nàng không có quyền hành xen vào…

Bất quá Lạc Nam hiển nhiên không nản chí dễ dàng như vậy, ý niệm vừa động…Linh Giới Châu lập tức đem một chiến nhẫn trữ vật truyền đến cho hắn…

“Ngươi muốn làm gì?” Bên trong nhẫn, âm thanh của sư phụ Tiêu Thanh Tuyền giận dữ truyền ra…

U Quỳnh cùng Linh Lung trợn tròn mắt nhìn cảnh này, không ngờ trong nhẫn vậy mà có linh hồn…

“Nàng là Luyện Đan Sư, có biết tình huống của Minh Nguyệt là thế nào không?” Lạc Nam hướng chiến nhẫn đến gần Côn Minh Nguyệt, hắn biết nàng xem được…

Không có âm thanh đáp lại, nữ nhân sư phụ của Tiêu Thanh Tuyền đang ra sức kiểm tra…

Hồi lâu sau, một tiếng thở dài vang lên:

“Tình huống của nàng ấy nói nặng không nặng, nói nhẹ cũng không nhẹ…bởi vì ngoài trừ thần kinh tâm trí bị ảnh hưởng ra, không có gì đáng ngại…sức khỏe hoàn hảo vô khuyết…”

“Quả nhiên là người trong nghề…” Lạc Nam tán thưởng một tiếng, chỉ dựa vào quan sát bên ngoài đã chuẩn đoán bệnh chính xác, hắn tìm không lầm người…

“Có thể lâm vào trường hợp này, nguyên nhân là do Công Pháp tu luyện của nàng ấy có vấn đề cực độ nghiêm trọng…” Âm thanh tiếp tục vang lên giải đáp:

“Một là Công Pháp không trọn vẹn, hai là có kẻ động tay động chân thay đổi khẩu quyết tu luyện, dẫn đến ảnh hưởng đến tâm trí của người tu…”

Lạc Nam gật đầu, kiếp trước coi phim kiếm hiệp, không ít cao thủ vì bị lừa gạt tu luyện sai công pháp mà trở nên khùng khùng điên điên nhưng không ảnh hưởng đến thực lực, xem ra Côn Minh Nguyệt gặp phải tình huống tương tự a…

Hắn cũng không rảnh để suy xét nguyên nhân sâu xa, điều quan trọng nhất hiện tại là tìm ra cách cứu nàng…

“Tiếng hát của nhân ngư quả thật có tác động tốt đến thần kinh, bất quá chỉ là hiệu quả nhất thời mà thôi…muốn chữa dứt điểm phải trị tận gốc…”

“Làm sao để trị tận gốc đây?” Lạc Nam nhíu chặt chân mày…

“Ngươi xâm nhập vào linh hồn nàng, điều tra toàn bộ ký ức của nàng…xem công pháp làm nàng bị như vậy là gì…sau đó sửa chữa công pháp đó cho hoàn chỉnh, lại một lần nữa đem công pháp hoàn chỉnh truyền sang trí nhớ nàng, thuyết phục Côn Minh Nguyệt tu luyện công pháp hoàn chỉnh đó…đợi nàng ấy thành công, thần kinh sẽ dần dần khôi phục…” Sư phụ Tiêu Thanh Tuyền thản nhiên nói…đó là biện pháp tốt nhất nàng nghĩ ra được…

Lạc Nam sắc mặt lập tức trở nên khó coi, không hổ danh là nhiệm vụ Sử Thi a…nghe qua đã thấy không đơn giản…

Chỉ riêng việc điều tra ký ức và tìm ra công pháp lỗi kia đã không phải chuyện dễ rồi…chưa kể còn phải hoàn thiện công pháp đó…nếu xảy ra một chút sơ xuất, chỉ sợ tình huống của Côn Minh Nguyệt càng nghiêm trọng hơn…

Chưa kể muốn toàn diện xâm nhập ký ức, ngoài sưu hồn ra thì chỉ còn cách song tu…

Mà Côn Minh Nguyệt nếu có một chút phản kháng trong quá trình đó, cả hai đều sẽ trọng thương linh hồn…

“Thời gian còn tận 5 năm, trước hết để Minh Nguyệt không còn xa lạ với mình rồi tính…” Lạc Nam thầm nghĩ…

Đừng thấy lúc nãy nàng ấy muốn cùng hắn giao hợp mà cho rằng song tu dễ dàng, muốn điều tra toàn bộ trí nhớ đối phương, cần người kia hết sức phối hợp trong quá trình song tu, thả lỏng toàn bộ thân thể và linh hồn mới được…

Với trạng thái nghịch ngợm ham chơi của Côn Minh Nguyệt hiện tại, muốn nàng ấy ngoan ngoãn thả lỏng linh hồn không chút tạp niệm…so với lên trời còn khó hơn…

“Cảm ơn nàng…” Lạc Nam nói với chiếc nhẫn một tiếng, Linh Giới Châu lại theo ý hắn chuyển về vị trí cũ…

“Được rồi, Linh Lung cùng U Quỳnh lại đây, phu quân có mấy thứ này cho các nàng định đoạt…” Hắn hướng về hai nữ vẩy vẩy tay, đồng thời đi đến một căn phòng khác…

U Quỳnh cùng Linh Lung liếc nhau, thả người bơi theo…

Lạc Nam ngồi trên ghế đá, từ nhẫn trữ vật lấy ra hai kiện đồ vật…

TINH…

Thất Hải Huyền Cầm vừa ra, như lập tức cùng hai nữ cộng minh…tự mình vang lên tiếng đàn, âm thanh vang vọng toàn bộ Linh Giới Châu…

Cơ thể hai nữ lập tức rung bần bật, các nàng không biết thanh cổ cầm này có đẳng cấp gì, chỉ biết nó sinh ra như giành riêng cho Nhân Ngư tộc vậy, huyết mạch cả hai nữ sục sôi…thậm chí không cần nhỏ máu nhận chủ…Thất Hải Huyền Cầm đã tự động lơ lửng trôi nổi đến trước mặt hai nàng…

“Khốn kiếp, sao thái độ lại khác xa như vậy?” Lạc Nam thầm mắng, cây đàn này thành tinh rồi…trong tay hắn thì ra sức phản kháng, ở trước mặt hai nữ thì nịnh nọt…

Hai nữ nhìn nhau gật đầu, cùng nhau đặt tay lên thân đàn…

Thất Hải Huyền Cầm này thật dài, vậy mà cùng lúc đáp ứng được cả hai người sử dụng…

Hai đôi tay trắng nõn nhẹ nhàng gảy lên dây đàn…

TƯNG…

Trong khoảng khắc đó, Hoan Lạc Hải rung lên kịch liệt, vô tận nước biển như cúi đầu, hoan nghênh đế vương của chúng…

Tiếng đàn vang vọng khắp ngóc ngách Linh Giới Châu…

Mà Lạc Nam lập tức cảm giác linh hồn mình thăng hoa, sung sướng thở dài một hơi…tốc độ thu nạp Linh Lực gia tăng một bậc…

Hắn thậm chí cảm nhận được tình huống toàn bộ thế giới này, Linh Khí tiến vào Cung Điện của chúng nữ đề thăng…

Quả trứng trên đỉnh Cung Đình Thụ thoáng rung nhẹ một cái…

Tiêu Thanh Tuyền đang luyện đan và Cơ Nhã đang luyện công ánh mắt sáng ngời chăm chú, tinh thần minh mẫn…

Tiểu Sư thích thú cuộn tròn trong mây…

Khóe môi của Côn Minh Nguyệt mỉm cười rạng rở, như lâm vào mộng đẹp…

“Tiếng đàn thật thần kỳ…” Lạc Nam và sư phụ Tiêu Thanh Tuyền đồng loạt cùng xuất hiện suy nghĩ…

Ánh mắt hắn mừng rỡ như điên, xem ra lần này nhặt được hai thê tử bảo bối rồi…

“Phu quân…thứ này là…?”

Hai nữ dừng tay, Hải U Quỳnh khiếp sợ nhìn hắn, ngay cả nàng cũng cảm thấy Hồn Lực và cả Linh Lực của mình tăng lên khi đánh đàn…

Quả là hình thức tu luyện lợi hại…

“Tên nó là Thất Hải Huyền Cầm, một Pháp Bảo sư phụ ta làm quà ra mắt với hai nàng…” Lạc Nam cười ha ha giải thích, không quên đổ mọi công lao cho sư phụ bí ẩn…

“Đa tạ sư phụ…” U Quỳnh cùng Linh Lung tưởng là thật, cung kính chắp tay hướng về không trung cúi đầu…

Các nàng biết tên này có một sư phụ thần bí qua lần trò chuyện làm quen với chúng nữ lần trước…

Lạc Nam mỉm cười, lắc lư mảnh ngọc bội trong tay:

“Công Pháp Hải Thần Tố Âm Công…thích hợp nhất với nhân ngư tộc, cũng là quà ra mắt của sư phụ…các nàng ai tu luyện đây?”

Hắn giao toàn quyền quyết định cho hai nữ…theo hắn thấy ai tu luyện cũng tốt…ngày sau có thể tìm mua công pháp khác cho người còn lại…

Nào ngờ U Quỳnh cùng Linh Lung nhoẻn miệng cười liếc nhau, đồng thanh tự hào nói:

“Ai tu luyện cũng được, bởi vì Nhân Ngư Tộc có thiên phú truyền thụ công pháp cho đồng tộc thông qua tiếng hát…”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK