“Không thể phán đoán, nhân vật có thể bạo phát chưởng khống cả không gian bạo loạn như vậy trong Vũ Trụ không có nhiều, bất quá tạm thời chưa thể kết luận!” Kim Nhi lắc đầu.
Manh mối Đan Mộng Cơ kể lại quá ít, nàng không dám kết luận hàm hồ.
Lạc Nam nghe vậy cũng chỉ có thể gật đầu, hắn nhìn sang Cự Mỹ Anh ôn nhu quả quyết nói:
“Phụ thân nàng có ân với ta, đệ đệ nàng có ân với ta, nàng đã gia nhập Hậu Cung, chuyện của nàng cũng là chuyện của ta, bằng mọi giá ta cũng sẽ giúp nàng tìm lại A Man, để tỷ đệ hai người một lần nữa đoàn tụ! Lạc Nam đời này nợ Cự A Man một cái mạng!”
Cự Mỹ Anh nghe giọng nói tràn đầy cương nghị của hắn, chút lo lắng trong người cũng an ổn xuống, năng lực của Lạc Nam nàng đã chứng kiến, đối với hắn tin tưởng vô cùng.
Muốn mở miệng cảm ơn hắn, lại chứng kiến tên này đang một mặt hưởng thụ hai nữ nhân liếm láp côn thịt, bộ dạng dâm tặc đến cực điểm, nhất thời lời nói nuốt trở về trong bụng, xoay mặt sang nơi khác.
“Mỹ Anh đã sớm là người một nhà của chúng ta, chuyện của nàng đương nhiên là chuyện của tất cả mọi người!” Liễu Ngọc Thanh mỉm cười nói.
Chúng nữ gật mạnh đầu, Cự A Man nếu đã có thể bùng nổ kinh khủng như vậy, không ai cho rằng hắn là người đoãn mệnh, nhất định sẽ phúc lớn mạng lớn.
Cự Mỹ Anh trong lòng cảm động không thôi, Cự Nhân Tộc đã quay lưng, đệ đệ thân thiết là Cự A Man cũng thất lạc, hiện tại chỗ dựa duy nhất của nàng chính là Hậu Cung, cũng là ngôi nhà mới của nàng.
“Được rồi, lần này phu quân ở xa trở về cũng có quà cho các nàng!” Lạc Nam vươn tay kéo lấy Tiểu Sư đang phục vụ bên dưới lên, hướng về đôi môi trơn bóng của nàng hôn một ngụm, tràn ngập cưng chiều.
“Chủ nhân, thiếp thật quá vô dụng…lần này để các tỷ tỷ gánh chịu nhiều như vậy!” Tiểu Sư ánh mắt mê ly, có chút tủi thân nói.
Trước đây nàng cùng hắn kề vai sát cánh, hiện tại thực lực ngày một bị bỏ xa, sao có thể không cảm thấy buồn?
“Ngốc, bảo bối của ta không ai là vô dụng!” Lạc Nam mắng yêu một tiếng, ra vẻ nghiêm trang nói:
“Lần này sư phụ Kim Nhi có quà giành riêng cho nàng, Thể Chất đứng top 9 trên Đại Thể Bảng, hài lòng không?”
“Thật sự?” Tiểu Sư toàn thân chấn động, hai mắt tràn ngập tinh quang.
Nàng đã sớm ao ước được như các tỷ muội có Huyết Mạch hay Thể Chất mạnh mẽ, rốt cuộc mơ ước thực hiện được rồi sao?
“Phu quân nói dối nàng làm gì? Phu quân sẽ cố để tỷ muội các nàng mỗi người đều sở hữu ít nhất một loại Huyết Mạch hoặc Thể Chất!” Lạc Nam đáng tin cậy nói.
“Phu quân, Thể Chất top 9 là gì?” Chúng nữ không nhịn được bắt đầu tò mò.
Đi theo Lạc Nam, kiến thức của các nàng ngày một cao hơn, biết Thể Chất top 9 mạnh mẽ như thế nào, hiện tại Hậu Cung chỉ có hai người sở hữu Thể Chất vượt qua top 9, phân biệt là Liễu Ngọc Thanh cùng Tần Mộng Ảnh mà thôi.
Nhìn thấy ánh mắt chờ mong của Tiểu Sư, Lạc Nam cười nói : ‘Yêu Hoàng Chiến Thể, đây là Thể Chất chỉ dành riêng cho Yêu Tộc, yêu thú một khi đúc thành Yêu Hoàng Chiến Thể sẽ hình thành một cổ lực lượng xưng là Yêu Hoàng Lực mạnh mẽ vô cùng, đồng thời sở hữu khí thế của Yêu Hoàng, có thể chấn nhiếp địch thủ, đặc biệt ảnh hưởng cực lớn đối với Yêu Tộc…đương nhiên còn có những công dụng khác, về sau Tiểu Sư tự mình khai thác !’
‘Thật tốt quá’ Tiểu Sư hưng phấn cười tươi, hôn lên má Lạc Nam một cái, trong lòng thỏa mãn không nói nên lời, đang muốn cúi đầu tiếp tục phục vụ hắn, lại phát hiện vị trí của mình bị Diễm Điệp Tình tranh mất.
Chúng nữ cũng thay Tiểu Sư cảm thấy vui mừng, thời gian qua Tiểu Sư thua thiệt các nàng đều nhìn ở trong mắt, nay đã được đền đáp xứng đáng.
Top 9 Đại Thể Bảng – Yêu Hoàng Chiến Thể, Lạc Nam triệu hoán được nó từ phần thưởng của nhiệm vụ « Hạ Tiên Lực », đánh bại tên Cẩm y nam tử tại Man Hùng Mộ Địa kia, cùng lúc với Lạc Hồng Kiếm.
Nhắc đến Lạc Hồng Kiếm, Lạc Nam vội vàng đem Cự Kiếm màu đỏ thẳm trên vai lấy xuống, vuốt ve thân kiếm một cách ôn nhu trước mặt chúng nữ, mở miệng cười nói :
‘Tiểu Hồng Nhi, mau ra chào các ma ma !’
Trong ánh mắt khó hiểu của chúng nữ, Lạc Hồng Kiếm sáng rực rỡ lên, một tiểu cô nương thân mặc váy đỏ phấn điêu ngọc trác bất chợt xuất hiện, ánh mắt tròn vo tràn ngập khả ái nhìn xem các nàng một vòng, sau đó quay đầu nhìn Lạc Nam nãi thanh nãi khí nói :
‘Baba, các nàng đều là mama của Hồng Nhi sao ? thật xinh đẹp nha’
Chúng nữ từng đôi mắt đẹp lập tức khóa chặt thân thể Tiểu Hồng Nhi, mẫu tính cấp tốc lan tràn, nhất thời liếc xéo về phía Lạc Nam, thầm nghĩ tên này rốt cuộc giao phối với chủng tộc nào, vậy mà sinh ra một cái tiểu cô nương xinh đẹp có thể hóa Kiếm.
‘Khụ khụ, Tam Nương, nàng không cùng các nàng ấy kể chuyện của Hồng Nhi sao ?’ Lạc Nam ho khan một tiếng.
‘Kể thế nào ? chuyện này không gặp trực tiếp kể ra ai tin ?’ Võ Tam Nương cùng Man Kiều đồng thời trợn trắng mắt.
Lạc Nam thầm nghĩ cũng phải, bèn cười khan nói với chúng nữ : ‘Hồng Nhi là do sư phụ Kim Nhi gửi đến cho ta, các nàng phải hảo hảo đối xử !’
Hắn vừa nói xong lập tức cảm thấy lời nói của mình có chút dư thừa, bởi vì chúng nữ đã toàn diện vây lấy Hồng Nhi sủng nịnh, từng đôi mắt đẹp tràn ngập mẫu tính, thật tâm xem nàng là nữ nhi để đối đãi, ngay cả Bạch Tố Mai cùng Diễm Điệp Tìnhđang phục vụ hắn cũng vây lấy tiểu nha đầu, nhất thời khiến Lạc Nam khóc không ra nước mắt.
Có trêu người như vậy sao ? hắn cảm giác côn thịt của mình sắp nổ tung rồi…
‘Hồng Nhi thật đáng yêu, sau này ngươi chính là bảo bối của các mama, ai dám khi dễ Hồng Nhi chúng ta toàn lực đánh hắn !’ Liễu Thi Cầm véo cái má núc nít thịt của Tiểu Hồng Nhi, trái tim như bị hòa tan.
‘Ọt ọt’ Bất chợt, cái bụng nhỏ của Tiểu Hồng Nhi reo vang, sắc mặt nhỏ nhắn đang vui vẻ trở nên nhăn nhó, hiển nhiên nàng đói bụng rồi.
Chúng nữ oán trách trừng Lạc Nam một chút, ngươi xem, để con gái đói bụng thành cái dạng gì ? nào có ba ba vô lương tâm như vậy ?
‘Hồng Nhi đói sao? đến! các ma ma cho ngươi ăn no!’ Chúng nữ vây lấy Tiểu Hồng Nhi, lấy ra vô số trân phẩm, ngay cả Tiêu Thanh Tuyền cũng tung ra một đống lớn đan dược như kẹo ngọt.
Lạc Nam cùng Võ Tam Nương, Đan Mộng Cơ ăn ý nhìn nhau cười thầm không thôi, muốn xem bộ dạng lúng túng của chúng nữ.
Quả nhiên chỉ thấy Tiểu Hồng Nhi một mặt phụng phịu, đồ ăn đưa đến miệng đều nhăn mặt lắc đầu, khiến một đám nữ nhân phi thường lúng túng.
‘Chẳng lẽ Hồng Nhi thèm sửa mẹ ?’ Diễm Nguyệt Kỳ cùng Hoa Thanh Trúc liếc nhau, thân là người từng có nữ nhi, các nàng hướng về phương diện đó suy nghĩ cũng là hợp lý.
Trong lúc hai nữ định cho Hồng Nhi ngậm đầu ti hồng hào của mình, đã thấy tiểu nha đầu hai mắt lóe sáng, bất chợt chạy đến vùi vào trong lòng Ái Tâm, lỗ mũi nhỏ nhắn không ngừng say mê hít thở :
‘Ái Tâm ma ma thật thơm, Hồng Nhi cảm giác trên người ma ma có đồ ăn ngon !’
‘Phốc, tiểu nha đầu cái mũi thật thính, haha !’ Lạc Nam cùng Võ Tam Nương, Đan Mộng Cơ vui vẻ cười lớn.
Ái Tâm ngơ ngác ôm tiểu Hồng Nhi, nàng đang vất vả lục lọi nhẫn trữ vật của mình để xem có thứ gì ăn được hay không.
Lạc Nam thấy Hồng Nhi đói bụng đến mức đáng thương, cũng không tiếp tục trêu ghẹo các nàng, hướng Ái Tâm truyền âm mấy tiếng.
Ái Tâm nghe vậy bất ngờ che miệng nhìn lấy hắn, thấy Lạc Nam xác nhận gật đầu, nàng mới từ Nhẫn Trữ Vật của mình thử lấy ra năm kiện Vũ Khí từ Huyền Cấp đến Địa Cấp.
Quả nhiên chỉ thấy Hồng Nhi hai mắt lóe sáng như đèn pha, trong ánh mắt quỷ dị của chúng nữ đem từng kiện Vũ Khĩ gặm lấy, ăn đến chảy cả nước miếng, ngon lành vô cùng…
Rất nhanh, năm kiện Vũ Khí chui vào cái bụng nhỏ của nàng, Tiểu Hồng Nhi vẫn chưa hài lòng, ôm chầm lấy Ái Tâm làm nũng :
‘Ái Tâm ma ma là tốt nhất, xinh đẹp nhất, còn đồ ăn không ?’
Ái Tâm còn chưa tỉnh hồn trước biểu hiện của Hồng Nhi, nghe vậy bừng tĩnh chỉ vào má mình cười nói :
‘Hôn mama một cái, cho ngươi ăn no !’
Bẹp…
Tiểu Hồng Nhi không chần chừ đánh chụt vào gò má trắng mịn của Ái Tâm, lại được cung cấp lương thực, nằm trong lòng nàng bắt đầu gặm ăn…
‘Xem ra địa vị của Ái Tâm ma ma trong lòng tiểu nữ nhi này của chúng ta đã vượt lên một bậc a !’ Yên Nhược Tuyết cười nói.
Chúng nữ cũng dở khóc dở cười, lúc này mới hiểu vì sao Lạc Nam bỏ đói Hồng Nhi lâu như vậy.
‘Chàng đó, tranh thủ học một chút thuật Luyện Khí, không cần quá mức cấp cao, chỉ cần đủ khả năng chế tạo thức ăn cho con gái là được !’ Băng Lam Tịch trừng mắt nhìn.
Chúng nữ lập tức gật đầu tán thành, Lạc Nam chỉ biết vuốt mũi nhận thua…
Tiểu Hồng Nhi sau khi ăn no nằm bẹp trong lòng Ái Tâm ngủ say sưa, Lạc Nam lại lấy ra mấy khối ngọc bội…