Mục lục
Truyện Con Đường Bá Chủ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 276: Văn Lang chiến Ngọc Trần

Lạc Nam vận chuyển lực lượng cơ thể, hai chân đạp mạnh xuống mặt đất để lấy đà, tạo thành vô số khe nứt lớn nhỏ lan tràn

Vì hiện tại đang là Văn Lang, Lạc Nam không thể sử dụng Tốc Biến hay Mị Ảnh Tiêu Dao Bộ…đó là thân pháp độc hữu của hắn, rất dễ bị phát hiện…

Đành phải dùng sức mạnh thuần túy của nhục thân…

Hắn bật người nhảy lên không trung, lực lượng thể tu vận chuyển, tay cầm Trọng Kiếm nặng nề như thiên quân vạn mã, ánh mắt nghiêm nghị…

“Trấn Sơn!”

Động tác không chút hoa mỹ, cũng không chút dư thừa…thô bạo mà dứt khoát, đem toàn bộ Trọng Kiếm hướng đỉnh đầu Ngọc Trần nện xuống…

Cảnh tượng diễn ra với tốc độ chóng mặt khiến đám người ngơ ngác không kịp hoàn hồn…

Chẳng có ai nghĩ đến một Hóa Thần Hậu Kỳ lại đón nhận công kích của Ngọc Trần mà chẳng hề hấn gì…cũng chẳng có ai nghĩ đến thiếu niên này lại còn dám phản công như vậy.

Đợi bọn hắn kịp hoàn hồn, đã thấy thanh Trọng Kiếm khủng bố kia sắp nện vào đầu Ngọc Trần, lấy tư thái như có thể thái sơn áp đỉnh mà đến.

“Có chút bản lĩnh, hừ!” Ngọc Trần hừ lạnh, bất quá hắn dù sao cũng là thiên tài trên Hoàng Kim Bảng, phản ứng nhanh nhẹn vô cùng…

Hắc Chiến Mâu xuất hiện trong tay, bão cát lại một lần nửa hình thành, hai tay nắm lấy chuôi mâu, không lùi mà tiến…hướng đến Trọng Kiếm quét ngang…

ẦM…

Hư không lan tràn vết nứt, âm thanh chấn động vang vọng bốn phương, Kiếm cùng Mâu va đập tạo thành luồng khí mang tính hủy diệt lan tỏa ra xung quanh…

“Hừ, trấn!”

Bạch Dương cùng Bạch Liệt đồng thời hừ lạnh, khí thế lan tràn, đem dư ba công kích của Lạc Nam và Ngọc Trần phá nát, tránh ảnh hưởng đến người xung quanh.

Sau cú va chạm, Ngọc Trần và Lạc Nam đồng loạt lùi lại vài bước trên không trung, hậm hực nhìn nhau…

“Hoàng Kim Bảng vẫn là Hoàng Kim Bảng a, với thân phận của Văn Lang muốn đánh bại hắn phải bỏ ra vốn liếng!” Lạc Nam âm thầm suy nghĩ…

Mà ở phía đối diện, sắc mặt Ngọc Trần cũng không hề dễ nhìn, nghiến răng nghiến lợi:

“Thì ra ỷ vào thân phận Thể Tu cùng Thiên Cấp Vũ Khí, trách không được có lá gan khiêu khích bổn tướng quân…bất quá ngươi gánh nổi sao?”

Hắn rốt cuộc hiểu vì sao Lạc Nam chỉ là một Hóa Thần Hậu Kỳ lại dám ra tay với mình, tên này rõ ràng ỷ vào Thể và Linh tu kết hợp, lại thêm thanh Trọng Kiếm kia là một kiện Thiên Cấp Vũ Khí…

Bất quá chỉ bấy nhiêu đó thôi là chưa đủ, Ngọc Trần cười gằn khinh thường, sát ý lan tràn, tiếp tục cầm Mâu công tới…

Lạc Nam lặng lẽ mở ra Nhìn Xuyên Yếu Điểm, chú ý toàn bộ động tác của Ngọc Trần…

Theo sau đó, cũng vác lấy Trọng Kiếm, Linh Thổ Đỉnh ù ù rung chuyển, thổ hệ nguyên tố gia trì lên thân Kiếm, tăng thêm sức nặng cho nó, lao đến Ngọc Trần…

Keng keng keng…

Cả hai lấy cứng đối cứng, Thổ cùng Mâu liên tục va đập trên không trung, tạo thành những tiếng vang chát chúa…

Ngọc Trần có lợi thế về mặt tu vi nên chẳng hề ngần ngại…mà Lạc Nam áp dụng Nhìn Xuyên Yếu Điểm vào chiến đấu, lại thêm Linh Lực trong người tràn đầy, không hề rơi xuống hạ phong.

Hai người đánh sáp lá cà trên không trung, khiến đám người bên dưới ngạt thở quan sát…

Trọng Kiếm mạnh mẽ vững trải, công thủ toàn diện…

Mà Chiến Mâu sắc bén linh hoạt, cơ động vô cùng…

Trong lúc nhất thời khó phân thắng bại.

“Tiểu tử này cũng là Thổ hệ tu sĩ, bất quá đẳng cấp Thổ Nguyên Tố còn quá thấp!” Đám người nhìn trận chiến của Lạc Nam âm thầm bình luận…

Chẳng ai đặt lòng tin vào người thanh niên tên Văn Lang này, phải biết Ngọc Trần còn chưa vận dụng đến Hắc Sa đấy…

Nếu bọn hắn biết Lạc Nam còn Lôi Kiếp, Dị Mộc, Dị Hỏa, Dị Thủy chưa vận dụng…không biết sẽ có cảm tưởng gì…

Càng đánh với Lạc Nam, sắc mặt Ngọc Trần càng thay đổi…bởi vì hắn có cảm giác được, đối thủ của mình vậy mà nhìn thấu toàn bộ khe hở trong công kích, từ đó uyển chuyển hóa giải sau đó phản công…

Điều này quá mức hoang đường, nhưng lại là sự thật…

Chính là nhờ Nhìn Xuyên Yếu Điểm, Lạc Nam mới có thể ở trạng thái không dùng các con bài khác vẫn có thể đánh ngang tay Ngọc Trần…

Bất quá, Ngọc Trần không muốn tiếp tục dây dưa nữa, ánh mắt hắn đanh lại, nhìn Lạc Nam cười lạnh nói: “Tiểu tử, làm nóng người xong rồi…chuẩn bị chết chưa?”

“Haha, ngươi chưa đủ tư cách để ta làm nóng người đâu!” Lạc Nam cười nhạt, đáp lại một câu như vậy…

“Ngu xuẩn mất khôn!” Ngọc Trần bị chọc giận, trầm giọng quát:

“Đại Địa Nhất Quyền!”

Ngọc Trần một tay cầm Mâu, tay còn lại bất ngờ nắm lại thành đấm hướng xuống mặt đất…

Giường như đáp lại lời kêu gọi của hắn, sa mạc nhẹ nhàng lay động, theo sau đó vô số Thổ nguyên tố bị hút lên không trung, chúng nó ngưng tụ thành một nấm đấm khổng lồ, bao trùm sức mạnh của đại địa…

“Ăn đấm!”

Ngọc Trần thét gào, hướng về mặt Lạc Nam tung đấm…

Lốp bốp…

Cùng lúc đó, nấm đấm bằng cát hiên ngang mà đến, tốc độ và lực ép khiến không khí nổ vang.

Lạc Nam hít sâu một hơi, nhẹ hạ thấp người xuống…lực đạo toàn thân dồn vào nơi cánh tay, nấm đấm siết chặt…

Gân xanh trên cơ thể như ẩn như hiện, cũng đồng dạng tung ra một đấm…

“Quân Tử Hàng Ma Quyền!”

Điều khác biệt chính là, nấm đấm của Ngọc Trần là do vô số Cát trắng ngưng tụ, mà nấm đấm của Lạc Nam chính là thuần túy lực lượng cơ thể, máu thịt của bản thân…

ẦM…

Đấm cùng đấm va chạm…cánh tay của Lạc Nam rỉ máu, có tiếng xương cốt đổ gảy nhàn nhạt truyền ra…

Nhưng đó chưa phải thứ khiến người khác khiếp sợ…

Bởi vì nấm đấm bằng cát khổng lồ kia bị nấm tay nhỏ bé của người thanh niên bá đạo xuyên thủng, toàn bộ tiêu tán thành đất bụi…

Càng đánh càng hăng, lần đâu tiên không mượn nhờ Dị thuộc tính đánh với Luyện Hư Kỳ khiến Lạc Nam hưng phấn trong lòng, máu huyết sôi sục…

Mặc dù không thể áp đảo đối phương, mặc dù không thể làm bị thương đối phương, thậm chí cánh tay đang kịch liệt đau nhứt…nhưng đây là thành tích đủ để Lạc Nam tự hào.

“Khốn kiếp!”

Trái ngược với Lạc Nam, Ngọc Trần chỉ cảm thấy mặt mũi của mình toàn bộ mất hết…khi không thể nhẹ nhõm đánh bại một kẻ mà hắn vốn cho là phế vật…

“Thiên Cấp Vũ Kỹ – Cát Bạo!”

Vẫn không dùng đến Hắc Sa…bởi vì theo Ngọc Trần thấy, phải sử dụng đến Hắc Sa để đánh bại Lạc Nam là hành vi quá mức mất mặt…

Nhưng không vì thế mà hắn nương tay, trái ngược lại một lần nữa vận dụng đến tận Thiên Cấp Vũ Kỹ – Cát Bạo…

Hai tay hóa thành vô số ấn quyết, Sa Mạc rộng mênh mông đột ngột rung lên bần bật, Ngọc Trần nâng hai cánh tay lên đỉnh đầu, vô số hạt cát cấp tốc ngưng tụ giữa đôi tay hắn…

Tạo thành một quả cầu cát đầy gai góc, ẩn chứa năng lượng khổng lồ…

“Mau hạ lập kết giới, tránh dân chúng bị thương!” Bạch Liệt quát lên một tiếng…

Lục Lão nghiêm nghị gật đầu, phi thăng lên không trung…linh lực điều động, tạo thành một màn chắn bao trùm Lạc Nam và Ngọc Trần…

“Đi chết!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK