Mục lục
Truyện Con Đường Bá Chủ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 223: Thi nhân Lạc Nam

“Muốn nhẫn trữ vật của ta?”

Lạc Nam ngoáy ngoáy lỗ tai, ngạc nhiên nhìn hai huynh đệ Trầm Quyết hỏi…

“Không sai, giao ra nhẫn trữ vật, nể mặc Ái tiểu thư thả ngươi rời đi…” Trầm Quyết trầm giọng nói…

Cách đây gần hơn 400 năm, Trầm Gia vốn là một cái Lục Cấp thế lực hết sức bình thường, mãi cho đến khi gia chủ họ Trầm sinh ra người con trai lớn đặt tên Trầm Quyết…

Kẻ này từ nhỏ thiên phú hơn người, lại sở hữu Lôi hệ linh căn, hầu như trong cùng cấp ngàn dặm xung quanh Trầm gia không hề có đối thủ…

Rất nhiều thiên tài Lục cấp thế lực đều không phải đối thủ của Trầm Quyết, ngay cả Thất Cấp cũng lực bất lòng tâm…

Mặc dù là thế, nhưng xuất thân của Trầm Quyết vốn không được cao, tu luyện vũ kỹ cũng toàn hạng thường thường ở bậc Địa Cấp là tối đa, nên rất chật vật khi chiến đấu cùng các thiên tài Bát Cấp thế lực mộ danh mà đến…

Thiên phú có cao đến mấy, nếu không có công pháp và tài nguyên vượt bậc, cũng rất khó phát triển…

Thậm chí có một lần, vị hôn thê từ nhỏ của Trầm Quyết bở rơi hắn khi hai người sắp thành hôn, đi theo một công tử đến từ Bát Cấp thế lực…

Trầm Quyết như muốn phát điên rời khỏi gia tộc đến tận mười năm…

Không ai biết mười năm đó hắn đi đâu, đạt những cơ duyên gì…chỉ biết trước khi đi Trầm Quyết chỉ là Nguyên Anh Hậu Kỳ… sau khi trở về, Trầm Quyết là Hóa Thần Hậu Kỳ cường giả…

Trong vòng mười năm, tốc độ đột phá khủng bố dị thường…mà từ Công Pháp cho đến Vũ Kỹ vốn có của Trầm Quyết…tất cả đều có sự lột xác…

Trầm gia cũng từ đó dã tâm bành trướng, liên tục thôn tính các thế lực xung quanh…

Ngắn ngũi sau vài trăm năm…Trầm Quyết một đường tu luyện đến khi đột phá Luyện Hư Kỳ ở tuổi 300, thành công ghi danh lên Hoàng Kim Bảng…Sau đó lại tiếp tục đột phát Luyện Hư Trung Kỳ ở tuổi 390…thực lực của toàn bộ Trầm gia lúc này đã sắp tiếp cận Bát Cấp thế lực…

Nhưng muốn từ Thất Cấp đến Bát Cấp đâu phải đơn giản…đòi hỏi số lượng tài nguyên khổng lồ để cung ứng cho sự phát triển của gia tộc…

Trầm gia tích lũy nhiều năm vẫn không đủ tiến cấp…

Trong thời điểm thiếu thốn tài nguyên đó, thông tin về một đại phú hào Lạc Nam xuất hiện…

Lập tức trở thành con mồi ngon trong mắt Trầm Quyết…nếu có thể đánh cướp người này, Trầm gia của hắn nhất định sẽ vượt qua đạo khảm quan trọng, trong tương lai không xa trở thành Bát Cấp thế lực…

Việc Trầm Chí yêu cầu đổi Thiên Lôi Thạch cũng chỉ là tình cờ mà thôi…từ lần Lễ Hội trước, Trầm Quyết là một trong những kẻ chặn đường Lạc Nam trước cửa Đa Bảo Các…

Nói tóm lại, nếu không có sự va chạm trên Ải Nhân Đảo, thì sớm muộn Lạc Nam cũng bị Trầm Quyết tìm tới cửa…

Hoàng Kim Bảng đệ 33, khiến hắn có đủ tự tin…cho dù Cơ Nhã xuất hiện, cũng không thể làm gì hắn…huống hồ hiện tại bên cạnh Lạc Nam không có ai? Quả là cơ hội ngàn năm hiếm có…

Mà Lạc Nam mắt thấy Trầm Quyết đang nhìn ngó vào nhẫn trữ vật trong tay mình, hắn ra vẻ bừng tĩnh gật gật đầu, thản nhiên cười nói:

“Thì ra là ăn mày…sao không nói sớm? thứ ta không thiếu nhất chính là Nhẫn Trữ Vật…”

Nói xong, hắn vội lấy ra một chiếc Nhẫn Trữ Vật, hướng về huynh đệ Trầm Quyết ném tới…

Theo bản năng, Trầm Quyết đưa tay bắt lấy…

Chưa kịp kiểm tra bên trong, Lạc Nam ra vẻ chu đáo bồi thêm một câu:

“Ngoài nhẫn trữ vật, bên trong còn cho thêm các ngươi mười khối Hạ Phẩm Linh Thạch đi mua bắp nướng ăn, tránh đói chết thì tội lỗi…”

“Phốc hì hì…”

Ái Tâm nhịn không được, ôm bụng cười nắc nẻ…

“Tiểu tử ngươi đùa chúng ta?” Trầm Chí tức giận đến gương mặt đỏ bừng, Trầm Quyết là ca ca ruột của hắn, từ nhỏ đã được Trầm Quyết dạy dỗ khắc khổ…thành công đặt chân vào Bách Linh Bảng top 30, cũng là một kẻ có lòng kiêu ngạo…

Hiện tại huynh đệ bọn hắn bị kẻ này phỉ bán là ăn mày, sao có thể không tức giận?

Với bản tâm của một Luyện Hư Trung Kỳ, Trầm Quyết không hề biểu lộ tức giận ra vẻ bề ngoài, trái lại ánh mắt híp lại thành khe hẹp, hắn đã dám đứng ra cướp thì dám tự tin vào thủ đoạn của mình đấy…

Kẻ này nếu không biết sống chết, cũng không thể trách hắn…

“Ái Tâm tiểu thư, đắc tội rồi…” Trầm Quyết hướng Ái Tâm chắp tay, chuẩn bị động thủ nói…

Trầm gia của hắn mặc dù phát triển rất tốt…nhưng còn lâu mới sánh bằng Ái gia, hắn không dám động vào nàng…

“Trầm Quyết, đừng tưởng tìm được chỗ dựa thì không xem ai ra gì, Lạc Nam là khách của Ái gia chúng ta lần này, ngươi biết điều thì nên rời đi…” Ái Tâm không kiêu ngạo không siểm nịnh từ tốn nói, phong thái của một tiểu thư gia tộc bộc lộ hết sức rõ rệch…

“Ái Tâm tiểu thư…kẻ này lai lịch bất minh, nói không chắc là gian tế của đại lục khác với ý đồ bất chính…nàng đừng để bị dụ dỗ…” Trầm Chí ra vẻ khuyên can nói…

“Haha, hắn lòng dạ bất chính đâu ta chưa thấy, ta chỉ thấy hai huynh đệ các ngươi muốn cướp của rành rành giữa ban ngày, nếu biết Trầm Chí ngươi là loại người như vậy thì vài ngày trước đừng mơ bước lên thuyền của ta…” Ái Tâm khinh thường cười lạnh, môi đỏ vểnh lên khiến Lạc Nam hận không thể cắn một ngụm…

Nàng và Trầm Chí đều là thành viên trên Bách Linh Bảng, nàng nể mặt tình đồng môn nên cho hắn đi nhờ Chiến Thuyền đến Ải Nhân Đảo…

Trầm Chí sắc mặt lúc đỏ lúc xanh, rất nhiều thiên tài đều ái mộ Ái Tâm, hắn cũng không ngoại lệ…

Nàng là nữ nhân duy nhất trong top 10 Bách Linh Bảng đấy…lại thêm gia thế lớn lao, chính là nữ thần tượng tại Bách Linh Học Phủ…

Lúc này bị nàng tỏ vẻ khinh thường, chỉ cảm thấy ruột gan tan nát, chuyển dời toàn bộ hận ý lên người Lạc Nam…

“Ái Tâm tiểu thư lời ấy sai rồi…tu chân giới vốn là mạnh được yếu thua, nếu hôm nay Quyết mỗ chiến bại sẽ không có gì ngụy biện…ngược lại đạo lý mang ngọc có tội toàn bộ thế gian đều biết…có trách thì nên trách kẻ này quá mức rêu rao…” Trầm Quyết so với Trầm Chí khôn lanh hơn nhiều lắm, cười nhạt chỉ vào Lạc Nam mở miệng nói, đổi trắng thay đen lão luyện vô cùng…

“Hắn là khách của Ái gia, ngươi dám động đến?” Ái Tâm nhấn mạnh lại một lần nữa…

“Haha, theo như ta biết người này cũng chỉ là khách của tiểu thư mà thôi…không thể đại diện cho toàn bộ Ái gia được…huống hồ chắc gì Ái gia lại vì một kẻ không quen biết như hắn mà ra tay với ta?” Trầm Quyết híp mắt hỏi…

“Hành vi cướp của giết người chẳng khác nào đám tà ma ngoại đạo, danh tiếng trên Hoàng Kim Bảng của ngươi sẽ mất sạch…” Ái Tâm tiếp tục lý luận…

Trầm Quyết cười nhạt lắc đầu: “Danh tiếng trên Hoàng Kim Bảng là ta dựa vào thực lực đạt được, mà không phải vì danh vọng hay đạo đức tốt để đạt được…”

Ái Tâm gương mặt biến ảo, tên Trầm Quyết này quả thật khó chơi, một trận chiến này xem như khó tránh…

Top 33 Hoàng Kim Bảng, không ai dám xem thường…kể cả nàng…

“Khò…khò…khò…”

Bất chợt…

Một tiếng ngáy vang lên khiến sắc mặt ba người trở nên cổ quái…

Không biết từ bao giờ, Lạc Nam từ đâu lấy ra một cái võng, đem treo lên lan can thuyền, nằm ngủ say sưa, khóe môi còn chảy cả nước miếng, vô sĩ đến cực điểm…

Ái Tâm gương mặt triệt để mộng bức nhìn kẻ này nằm ngủ, tên này có một chút nào là nghiêm túc hay không? rõ ràng là nàng đang muốn giúp hắn a…rõ ràng hắn mới là đối tượng bị cướp a…

BỐP…

Ái Tâm triệt để tức giận, một chân đá mạnh vào mông hắn…

“Ây da…”

Lạc Nam nhảy dựng ôm mông, rời khỏi võng, gương mặt khó hiểu ngây thơ nhìn nàng…

“Công tử ngươi bị sao vậy? có kẻ muốn cướp ngươi…” Ái Tâm tức muốn nổ phổi, thở phì phò nói…

“Nàng còn biết bọn hắn muốn cướp ta sao?” Lạc Nam kỳ quái hỏi…

“Chứ ngươi nghĩ bọn hắn đến kết giao bằng hữu hay sao?” Ái Tâm giận dữ rung rẩy cả người, bộ ngực phập phồng lên xuống…

Vì cổ áo nàng chẻ khá sâu, phong cách phóng khoáng của nữ nhân phương Tây, để lộ khe rãnh mê người cùng hai phần gò trắng bóng khiến Lạc Nam nuốt nước miếng…

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK