Mục lục
Truyện Con Đường Bá Chủ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 292: Nô lệ cho ngươi

Hoa Thanh Trúc tiến vào cảnh cửa tiếp theo, nơi này là một đại sảnh trống trãi, phạm vi cũng không quá to lớn…

Chỉ có điều, ở giữa đại sảnh có một cái giường nhìn qua rất êm ái dễ chịu, bên trên giường lại quỷ dị đặt lấy một cổ quan tài gỗ cổ xưa màu đen…

“Quan tài của Cực Băng Ma Quân sao? lại còn đặt trên giường ngủ, nói không chừng có bẫy rập!”

Hoa Thanh Trúc ánh mắt lạnh lẽo xuống, cẩn thận đem Băng và Thổ Linh Lực một lần nữa bao trùm cơ thể, dần dần tiến tới…

Cực Băng Ma Quân không phải nhân vật hiền lành gì, vạn sự đều phải thận trọng…

Đại sảnh này nhìn như bình tĩnh, nhưng chưa hẳn sẽ không ẩn giấu nguy hiểm, nếu vì chủ quan nhất thời mà thất bại, Hoa Thanh Trúc sẽ không tha thứ cho chính mình, càng là phụ một phen ra sức của Lạc Nam…

Bất quá…

Vượt qua suy đoán của Hoa Thanh Trúc, nàng vậy mà không gặp chút nguy hiểm nào, một đường thuận lợi đến gần cổ quan tài…

“Chẳng lẽ là ta đa nghi? Cực Băng Ma Quân thử thách đến đây là hết sao?” Hoa Thanh Trúc cau mày suy nghĩ…

Hồi lâu sau vẫn không có động tĩnh gì, nàng không vội mở nắp quan tài xem xét, trái lại hai tay bắt đầu tụ chưởng, dùng vô hạn lực lượng hướng về quan tài công kích đến…

Đối với một ma đầu như Cực Băng Ma Quân, mặc dù Hoa Thanh Trúc muốn nhận truyền thừa của hắn để gia tăng thực lực, nhưng không có nghĩa là nàng tôn kính hắn…

Thậm chí trong đáy lòng nàng rất khinh bỉ kẻ này, mặc dù hắn có tuổi thơ thê thảm thì sao? Tu Chân giới có vô số người thê thảm hơn nhiều, nếu ai cũng trở nên tàn ác như Cực Băng Ma Quân đã sớm loạn hết rồi.

Lạc Nam là một ví dụ tích cực…

Vì thế Hoa Thanh Trúc không hề lưu tình chút nào ra tay…muốn đem quan tài hủy diệt…

ẦM ẦM ẦM

Lực lượng mạnh mẽ va đập, OANH một tiếng, quan tài bị chưởng văng ra khỏi giường, ở trên không trung chia năm xẻ bảy, một vật bên trong văng xa tận chục mét…

Mà khi nhìn thấy vật trong quan tài rơi ra, Hoa Thanh Trúc ánh mắt co rút lại…

“Thi thể…”

Đó là một thi thể khô quắt mặc áo màu đen, da thịt trắng bệch lại nhăn nheo cho thấy tuổi tác đã đến tuổi xế chiều.

Chính là thi thể của Cực Băng Ma Quân, lúc này đã khô quắc lại…có chút mùi hôi thối truyền ra, kinh tởm vô cùng…

Rất nhanh, ánh mắt của Hoa Thanh Trúc tập trung vào bàn tay phải của thi khô, nơi có một chiếc nhẫn Băng giá đang hiện hữu, rõ ràng là Nhẫn Trữ Vật của Cực Băng Ma Quân…

Nhất thời, hô hấp Hoa Thanh Trúc có phần dồn dập, toàn bộ đại sảnh này trống không, chỉ có Nhẫn Trữ Vật này tồn tại…như vậy rất có thể tài sản của Cực Băng Ma Quân cất bên trong nó, thậm chí sẽ có cả Linh Cấp Cực Phẩm công pháp Cực Băng Thiên Công…

Nhận ra không chút nguy hiểm nào, thi khô cũng không có dấu hiệu của sự sống, Hoa Thanh Trúc vẫn cẩn thận đem linh lực bảo vệ toàn thân, thò tay đến chiếc nhẫn kia, không hề để ý chút nào đến thi khô xấu xí…

“Khặc khặc khặc…”

Dị biến đột ngột phát sinh…

Ngay lúc Hoa Thanh Trúc sắp lấy được chiếc nhẫn, một trận tiếng cười gian tà khó nghe khiến người ta nổi gai óc vang lên, sau đó ở phần mắt của thi khô đột ngột lóe ra tia sáng xanh thẩm…

Thi khô đột ngột ngồi bật dậy, từ Nhẫn Trữ Vật lấy ra một cái Bình đen kịch cầm trong tay lao đến chỗ Hoa Thanh Trúc, như muốn nhét nó vào miệng nàng…

“Cút cho bổn tọa!”

Hoa Thanh Trúc mặc dù kinh hãi, nhưng dù sao cũng là cao thủ, theo bản năng hướng cánh tay cầm bình của thi khô tung chưởng…

ĐÙNG…

Hai cổ sức mạnh ầm ầm va chạm, thi khô bị đánh bay vài chục thước, lại đứng lên nhìn Hoa Thanh Trúc cười quái dị…

“Khặc khặc!”

Hoa Thanh Trúc cảm thấy không ổn, quả nhiên chỉ thấy cái bình kia bị lực lượng va chạm nổ tung, lập tức tuôn ra vô số luồng khí màu đen kịch, bao trùm cơ thể yêu kiều đầy đặn của nàng…

“Không xong…”

Mặc dù chưa biết luồng khí vụ màu đen này rốt cuộc là gì, nhưng an toàn là trên hết, tuy đã có Linh Lực bảo vệ cơ thể nhưng Hoa Thanh Trúc vẫn lùi người né tránh…

Đáng tiếc tốc độ của đám vụ khí quá nhanh, chúng nó bá đạo xuyên qua hai tầng Linh Lực do nàng tạo ra, thẩm thấu vào từng ngóc ngách trên ngọc thể tuyệt mỹ của nàng…

Tai, mắt, mũi, miệng…lổ chân lông đều không thoát khỏi, điên cuồng bị xâm nhập…

Một cảm giác kỳ quái xuất hiện khắp toàn thân Hoa Thanh Trúc…

“Khặc khặc, hề hề hề!”

Lúc này, thi khô thản nhiên đứng dậy, dùng ánh mắt dâm tà nhìn về Hoa Thanh Trúc, cười quái đảng nói:

“Xem ra ngươi là người được chọn a! thật không ngờ là một cái đại mỹ nhân, ông trời quả nhiên thương yêu lão phu, khặc khặc khặc!”

Trong lúc nói chuyện, ánh mắt dâm tà xanh lét luân chuyển trên thân thể Hoa Thanh Trúc, đánh giá thân thể thành thục nở nang của nàng, lè lưỡi liếm mép…

Khi còn sống hắn cũng chưa từng chơi qua nữ nhân xinh đẹp, cao quý như thế…

Hoa Thanh Trúc nghe thi khô nói, ánh mắt co rụt lại, cưỡng ép cảm giác quái dị dâng trào trong lòng, gằn từng tiếng hỏi:

“Người được chọn là có ý gì?”

“Lệnh bài tiến vào Mộ Địa là do lão phu cố tình thả ra, chờ đợi người tiến vào làm nô lệ cho ta…ngươi đạt được Lệnh Bài, không phải người được số phận chọn thì là gì? Khặc khặc…” Thi khô cười, tự ca ngợi bản thân nói ra.

Hoa Thanh Trúc sắc mặt lạnh lẽo, Lệnh Bài đó là nàng tình cờ đạt được trong một cuộc thám hiểm, sau đó nhờ hướng dẫn được khắc bên trên mới tìm ra vị trí Mộ Địa của Cực Băng Ma Quân…cứ tưởng nhặt được bảo vật, không nghĩ tới là do tên này cố tình dàn xếp…

Lúc này, cảm giác khô nóng lan tràn khắp thân thể Hoa Thanh Trúc, một sự thèm muốn tình dục lan tỏa khắp cơ thể nàng, thậm chí cả linh hồn cũng bị dục niệm khống chế, sắc mặt vốn lạnh lẽo xuất hiện một tia ửng đỏ…

Hạ thân trống rỗng tịch mịch…

Hoa Thanh Trúc cắn mạnh vào đầu lưỡi để bản thân tỉnh táo, vận chuyển Linh Lực ý đồ ngăn cản Dục Vọng nhưng hoàn toàn vô dụng, đôi chân nàng rung lên, sắp đứng không nổi rồi…

“Đừng cố gắng phí sức, Kiếp Dâm Độc này là Lão Phu vất vả thu gôm 100 loại Dâm Thú, 100 loại Dâm Thảo cùng 100 loại Dâm Trùng luyện hóa thành, cho dù là Độ Kiếp Kỳ cường giả cũng không thể hóa giải, giường ngủ ta đã chuẩn bị sẳn, mau động phòng nào! Khặc khặc”

Thi khô chỉ vào cái giường nằm giữa đại sảnh lên tiếng cười đắc ý, giọng điệu tràn ngập tự hào với dâm dược do chính mình chế ra…

“Khốn kiếp! chỉ có kẻ điên như ngươi mới bỏ thời gian luyện Kiếp Dâm Độc bẩn thỉu đó…” Hoa Thanh Trúc sắc mặt trắng nhợt, hận ý nói:

“Nếu ngươi thiết lập kế hoạch như vậy, sao còn tạo nên các cửa ải thử thách khó nhằn? không sợ kẻ được chọn chết đi hay sao?”

“Hừ, nếu chỉ một chút Cửa Ải như vậy cũng không vượt qua…sao đủ tư cách làm nô lệ cho lão phu?” Thi khô bá đạo nói, thoáng có chút phong phạm năm xưa của Độ Kiếp Viên Mãn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK