Chương 405: Thực lực của Diệp Dao
Vì trận đầu bại, bầu không khí bên phe cánh Việt Long Tinh có phần hơi đè nén, muốn gỡ gạc danh dự…trận thứ hai buộc phải thắng rồi.
“Trận thứ hai, Huyết Bát ngươi lên! Nặng tay một chút, tốt nhất là lấy mạng, Huyết Cửu quá vô dụng, vậy mà để thằng kia còn sống!” Một tên Nhất Tinh Huyết Sứ vỗ vai Huyết Hoàng Tử bên cạnh mình hừ một tiếng nói.
“Đáng ghét!” Vương Y Vận nghe vậy âm thầm siết chặt tay, bản tính của nàng vốn không dễ nổi nóng cũng bị lời nói của tên Huyết Sứ làm cho tức giận.
“Mau cử người ra chiến đi, đừng lề mề mất thời gian!” Huyết Bát nhảy vọt mà ra, hắn là một tên nam tử cao to mập ú, diện mạo cũng tái nhợt như Huyết Cửu, trên đôi môi khô khốc lúc nào cũng nở nụ cười khinh bỉ liếc nhìn phe cánh tu chân Việt Long Tinh, khí tức một thân tỏa ra chính là Hợp Thể Sơ Kỳ.
“Trận này Hợp Thể Sơ Kỳ, ai sẽ đứng ra?” Thiên Vạn Bảo ánh mắt đảo quanh toàn trường một vòng…
Chúng nữ Hậu Cung liếc mắt nhìn nhau, trong số các nàng lúc này vậy mà chẳng một ai sở hữu tu vi Hợp Thể Sơ Kỳ cả, trùng hợp vô cùng.
Thiên Vạn Bảo nhìn toàn trường một vòng, thiên tài Hoàng Kim Bảng đang có mặt ở đây vừa khớp chỉ có một mình nữ nhi của hắn đạt đến Hợp Thể Sơ Kỳ, nhất thời hỏi cũng không hỏi, nhìn Thiên Diệp Dao gật đầu tự tin nói:
“Dao Dao, lên!”
Thánh Nữ Đa Bảo Các, tên tuổi vang vọng Việt Long Tinh, một thân thực lực càng là thâm bất khả trắc, thậm chí chưa có ai nhìn thấy nàng chiến một cách toàn lực, lúc này âm thầm chờ mong.
Liễu Ngọc Thanh ánh mắt đầy ý vị nhìn xem Thiên Diệp Dao, dung mạo của nữ nhân này rất đẹp, không thua bất kỳ cô con dâu nào của nàng, lại còn bịt hai con mắt ra vẻ thần bí, thiên phú và thực lực cũng thuộc dạng đỉnh cấp, âm thầm cân nhắc có nên thay Tiểu Nam thu hay không.
“Mẫu thân cẩn thận, nữ nhân điên ấy có bệnh!” Diễm Nguyệt Kỳ đứng cạnh Liễu Ngọc Thanh khuyên can nói.
Nàng ủng hộ Lạc Nam thu hết nữ nhân trong thiên hạ, nhưng riêng nữ nhân điên Thiên Diệp Dao vẫn chưa nghĩ ra cách khống chế.
“Thích nữ nhân?” Liễu Ngọc Thanh sững sờ, chợt cười thần bí nói: “Để Tiểu Nam ngủ nàng liên tục một tháng, xem có còn dám thích nữ nhân nữa hay không…”
“Rất tốt!”
Diễm Nguyệt Kỳ và Bạch Tố Mai nghe vậy hai mắt tỏa sáng, cảm thấy biện pháp của mẫu thân không tệ.
Chúng nữ hai mặt nhìn nhau, cảm thấy Hậu Cung sắp bị vị mẹ chồng đại nhân này cùng hai tên đồng phạm làm cho loạn rồi. Ngay cả Hoa Thanh Trúc thực lực mạnh nhất hiện tại cũng giả vờ không nghe không thấy.
Thiên Vạn Bảo không biết có người đang đánh chủ ý lên nữ nhi của mình, hắn lúc này ném cho cao tầng Việt Long Tinh ánh mắt tự tin, hiển nhiên đối với thực lực của nữ nhi mình khẳng định vô cùng.
“Tiểu thư cố lên!” Tứ nữ Thành Bích mở miệng cổ vũ.
“Yên tâm, Dao Dao sẽ đá bay hắn!” Thiên Diệp Dao cười dễ thương nói một câu, vuốt lấy mái tóc Hoàng Kim cao quý của mình, dung nhan khiến ánh mặt trời cũng phải ảm đạm.
“Nữ nhân này rất đẹp nha, làm nô lệ tình dục cho ta cũng không tệ hehe!” Tên mập Huyết Bát nhìn thấy Thiên Diệp Dao đăng trằng, nhất thời nước miếng chảy ròng ròng trên miệng.
Nhan sắc của Thiên Diệp Dao có thể sánh ngang Tô Nhan, Hồ Khinh Vũ, Á Hy Thần mấy người các nàng, một thân Hoàng Kim nhuyễn giáp ôm sát lấy thân thể mạn diệu, lúc này chính thức trở thành tiêu điểm của toàn trường.
“Thằng mập ngươi vừa nói gì?” Thiên Diệp Dao thản nhiên hỏi.
“Ta không mập, cả nhà ngươi mới mập, phụ thân ngươi mới mập!” Huyết Bát la lên oai oái.
Sắc mặt Thiên Vạn Bảo trở nên khó coi, bởi vì hắn thật sự mập.
Đám cao tầng Tu chân giới nhìn thấy cảnh này muốn cười nhưng không dám cười, thật cực khổ a…
“Ngươi nói nhảm quá nhiều, Dao Dao phải thu thập ngươi!” Thiên Diệp Dao nói một câu, thân thể đột ngột hóa thành ánh kim biến mất dạng.
“Tốc độ thật nhanh?” Huyết Bát nhảy dựng, sắc mặt hoảng hốt.
Mà sau lưng hắn, dáng người xinh đẹp của Thiên Diệp Dao lại hiện ra, dường như việc che đậy đôi mắt không chút nào ảnh hưởng đến khả năng quan sát của nàng, môi mọng nhẹ mở:
“Kim Bằng Vuốt!”
GÁY…
Ẩn ẩn có tiếng hung thú kiệt ngạo gáy vang, bàn tay mềm mại trắng muốt của Thiên Diệp Dao lóe lên kim quang, sau đó ngưng thực thành móng vuốt như của đại bằng, hướng về vị trí lòng ngực của Huyết Bát vồ đến.
Tất cả nói thì chậm nhưng lại diễn ra quá nhanh, tốc độ của Thiên Diệp Dao vượt qua mọi suy đoán của Huyết Bát, đến khi móng vuốt dữ tợn kia đâm xuyên vào lòng ngực hắn, mới kịp phản ứng, sắc mặt tái mét quay lại nhìn Thiên Diệp Dao, khó khăn lẩm bẩm:
“Làm sao ngươi…có thể nhanh như vậy?”
Thiên Diệp Dao không trả lời hắn, trái lại trong bàn tay còn lại bất chợt lấy ra một tấm pháp bảo dạng Kim Thuẫn hình tròn lộng lẫy đạt đến Linh Cấp, cấp tốc ngăn ở bên hông.
KENG…
Một thanh Huyết Phủ từ không gian thò ra, vừa lúc nện mạnh vào Kim Thuẫn, khiến Thiên Diệp Dao phải lùi sang vài bước, mà thân ảnh của Huyết Bát trước mặt vừa bị nàng dùng vuốt đâm vào lồng ngực đã hóa thành một giọt máu nhỏ.
“Ồ? Phản ứng không chậm mà?!” Huyết Bát tay cầm Huyết Phủ kinh ngạc nhìn Thiên Diệp Dao thành công đón đỡ đòn đánh lén của mình.
Một chiêu “Trích Huyết Thế Thân Thuật” của hắn hết sức lợi hại, tu sĩ đồng cấp đừng mong phát giác, vậy mà bị Thiên Diệp Dao phát hiện trong khoảng khắc, sau đó dùng Kim Thuẫn đón đỡ đánh lén của hắn?
“Chuyện gì đang xảy ra?” Một số người tu vi không cao, chẳng thể theo kịp diễn biến trận đấu ngơ ngác hỏi.
Với khả năng của bọn hắn chỉ thấy Thiên Diệp Dao bằng tốc độ nhanh nhất dùng vuốt đâm xuyên lồng ngực của Huyết Bát, chỉ thoáng chớp mắt thì Huyết Bát lại quỷ dị từ bên hông đánh lén Thiên Diệp Dao khiến nàng phải phòng thủ, mà Huyết Bát tưởng chừng bị đâm kia lại hóa thành một giọt máu nhỏ.
“Tên Huyết Bát này mặc dù mập mạp, nhưng tốc độ thật khủng khiếp!” Tần Thiên hít sâu một hơi nói, bản thân hắn cũng có sở trường về mặt tốc độ, nhưng cảm thấy không bằng Huyết Bát và Thiên Diệp Dao ở thời điểm vừa rồi.
Chỉ trong khoảng khắc tưởng chừng ngắn ngũi đó, hai người đã đứng trên làn ranh giới sinh tử, chỉ cần chậm một nhịp kết cục sẽ là trọng thương.
“Mỹ nữ, lão Bát ta ngày càng hứng thú với ngươi!” Huyết Bát cười lên ha hả, trong ánh nhìn chăm chú của mọi người, lại một thanh Huyết Phủ khác xuất hiện trên tay hắn, hai tay hai búa, thân ảnh mập mạp ngự không vụt đến, không chút thương hoa tiếc ngọc, điên cuồng nện xuống Thiên Diệp Dao.
GÁY…
Trước thế công như vũ bão của Huyết Bát, tiếng rống kiệt ngạo lại từ thể nội Thiên Diệp Dao vang lên, sắc mặt nàng từ ngây thơ hồn nhiên chuyển sang âm trầm lạnh lẽo và đầy cao ngạo.