Mục lục
Truyện Con Đường Bá Chủ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 425: Tam Nương gặp nạn

Bên trong thạch điện…

Võ Tam Nương trong lớp áo choàng màu đen, hai mắt tràn đầy kinh hỉ nhìn một tòa hành cung trong tầm mắt…

Nơi này cao quý lộng lẫy, ngọc trụ đá vàng, hương thơm bát ngát, chẳng có tí liên quan gì đến cái gọi là Mộ Địa cả, trái lại giống nơi ở của người có thân phận không tầm thường…

Tại giữa cung, một cái giường thủy tinh trang nhã mà cao quý, bên trên nằm lấy một bộ xương cốt dài gần mét chín, trên thân khoác lấy áo da rách nát, cảnh tượng thật khó để miêu tả.

Bộ xương cốt này không trắng phếu như nhân loại bình thường khác, trái lại trong suốt lấp lánh như pha lê, lại kiên cố như ngọc thạch, dưới ánh sáng của dạ minh châu càng thêm óng ánh mê người, thần kỳ đến cực điểm.

“Tiểu tử thúi, lần này xem ra ngươi lại nợ lão nương!” Võ Tam Nương liếm nhẹ khóe môi đỏ mọng, một cảm giác thích ý dâng lên trong lòng, nghĩ đến sắc mặt vui mừng của Lạc Nam, nàng cong khóe môi kiều diễm.

Hiển nhiên, xương cốt của vị Thánh Nữ Man Hoang Thánh Địa kia, đã tìm được rồi.

Võ Tam Nương từ khi tiến vào Thạch Điện, vận khí giường như tự tìm đến, nàng đi thẳng một đường từ đầu đến cuối hầu như không gặp bất kỳ cản trở, cũng chẳng gặp một sinh mệnh nào, cuối cùng đi đến hành cung này, nơi yên nghĩ của vị Man Hoang Thánh Địa – Thánh Nữ.

“Xem ra công pháp Cốt Tu của Man Hoang Thánh Địa bất phàm, sau khi đại chiến kinh khủng, thân thể và máu huyết của Thánh Nữ đều tiêu tán, duy chỉ một khung xương trong suốt như Ngọc này lại gần như hoàn mỹ!”

Võ Tam Nương không hổ là một Bát Chuyển Thể Tu, kiến thức cũng không phải dạng vừa, vừa nhìn đã nhận ra chỗ kỳ diệu của Man Hoang Thánh Địa, rõ ràng mạnh mẽ nhờ vào Xương Cốt.

“Bất quá, càng thêm thích hợp với Mộng Cơ!” Nàng chép miệng tấm tắt hài lòng, sắc mặt ngưng trọng, cẩn thận từng li từng tí tiến đến vị trí giường ngọc.

Những nơi như thế này không thể thiếu khảo nghiệm, nhất là khi Linh Lực bị phong ấn, bản thân nàng hiện tại chỉ ỷ vào một thân Thể Tu mà thôi.

ẦM ẦM…

Quả nhiên có dị biến nảy sinh, hai bên vách cung có hai bức tượng khảm sâu vào tường, điêu khắc lấy hai con Địa Long uy vũ đến cực điểm.

Nhưng mà lúc này, hành cung chấn động, hai con Địa Long bằng đá đột ngột từ vách tường lao ra, như sở hữu sinh mệnh chân thật, lao đến Võ Tam Nương.

RỐNG…

Chúng nó ngửa đầu rống to, trên cơ thể lấp lóe trận pháp, hiển nhiên chính trận pháp này là thứ duy trì khả năng hoạt động cho hai con Thạch Địa Long.

Hai cổ thân thể khổng lồ lao vụt mà đến, không gian rung rẩy cực mạnh trước động tác của chúng.

“Bát Chuyển Sơ Kỳ!”

Võ Tam Nương sắc mặt ngưng trọng, không hổ là khảo nghiệm của Thánh Nữ, nàng hiện tại chỉ là Thất Chuyển Sơ Kỳ, buộc phải vượt cấp chiến đấu một đại cảnh giới với hai đối thủ.

Không dám có chút chủ quan, một đôi Chân Cấp Cực Phẩm Phách Thiên Già Thủ xuất hiện trên tay.

“Khai Môn – Mở!”

“Cơ Môn – Mở!”

“Thể Môn – Mở!”

“Tốc Môn – Mở!”

Võ Tam Nương liên tục mở ra bốn môn trong Bát Môn Độn Giáp, khí thế toàn thân cấp tốc thay đổi như trời và đất.

Một đôi ánh mắt xinh đẹp trong vắt lấp lánh ánh sáng hữu thần, tóc đuôi ngựa tùy ý tung bay, làn da bánh mật quyến rũ trở nên căn bóng, các tiểu cơ bắp mê người siết chặt, vòng eo co lại, một đôi chân càng trở nên linh hoạt, hơi dài thêm một chút.

“Hây!”

Võ Tam Nương đôi tay đeo găng, làm ra tư thái phòng thủ của một võ sĩ, ánh mắt kiều diễm nhưng không kém phần oai hùng tập trung đến cực điểm, khí phách không kém đấng mày râu.

ĐÙNG ĐÙNG…

Hai con Thạch Địa Long vồ đến, Khai Môn kích hoạt, khả năng phản ứng của Võ Tam Nương gia tăng chưa từng có, nàng lợi dụng khe hở nhỏ xíu giữa hai con Thạch Địa Long, Tốc Môn triển khai, thả người bay lên…

“Phân Chia Thiên Hạ!”

Cơ Môn cuồn cuộn vận chuyển, từ trên không trung, Võ Tam Nương một chân đạp mạnh xuống…

ẦM ẦM…

Hai con Thạch Địa Long toàn thân kịch chấn, chúng nó bị văng ra hai hướng khác nhau, để lại tại giữa là một khe nứt sâu thẳm trên mặt đất.

Bất quá một chiêu Phân Chia Thiên Hạ ngày thường rất bất phàm, nhưng sức phòng ngự đến từ hai con Thạch Địa Long thật sự quá lớn, chúng nó nhanh chóng xoay chuyển thân hình, một lần nữa lao đến Võ Tam Nương vừa rơi xuống mặt đất.

Như hai con trâu, húc mạnh về phía nàng, uy lực khiến không khí liên tục nổ vang.

“Đến tốt!” Võ Tam Nương lại là hai mắt tỏa sáng, cơ hội sử dụng Phách Thiên Già Thủ cũng tới, chiến ý ngập trời.

Tứ Môn cùng hoạt động, Võ Tam Nương không trách mà lùi, một đôi Phách Thiên Già Thủ ầm ầm va chạm, chân nàng lấy đà nhảy mạnh mà lên…

Mục tiêu là cái cằm to lớn của Thạch Địa Long.

“Kình Thiên Quyền!”

Âm thanh thô cuồng từ môi nàng phát ra, Võ Tam Nương gồng mạnh cánh tay, từ phía dưới móc lên một quyền.

Phách Thiên Già Thủ phát sáng chói lọi, đem uy lực công kích gia tăng lên cấp số nhân, không gian loáng thoáng xuất hiện vết nứt.

ĐÙNG…

Trước một quyền Kình Thiên, phần đầu dưới của Thạch Địa Long bạo tạc, thân thể văng lên không trung, xém chút nữa đã chạm nóc cung điện, sau đó rơi tự do xuống.

RỐNG…

Mà con Thạch Địa Long còn lại không bỏ qua cơ hội, vẫn điên cuồng thúc mạnh về phía thân ảnh nhỏ nhắn.

Võ Tam Nương khóe môi nở nụ cười nhạt lộ ra hàm răng trắng như ngọc bên trong, thân thể xoay bặt mà qua, một đôi tay vội vàng đỉnh lấy hai cái sừng khổng lồ của Thạch Địa Long…

XOẸT XOẸT…

Trước sức hút dữ dội của nó, đôi chân Võ Tam Nương bị đẩy lùi trượt dài trên mặt đất, nhưng sống lưng từ đầu đến cuối vẫn luôn thẳng tắp, đôi tay nhẹ nhàng run rẩy, cũng may có Thể Môn gia tăng sức chống chịu của cơ thể, bằng không nàng đã bị húc bay rồi.

“CHẾT!”

Lực lượng toàn thân bùng nổ, Phách Thiên Già Thủ cấp tốc biến lớn, đem hai cái sừng Thạch Địa Long nắm chặt…

Sau đó Võ Tam Nương thô bạo xoay người, nhấc bổng thân thể nặng hơn ngọn núi của Thạch Địa Long, quật mạnh nó xuống nền đất.

ĐÙNG…

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK