Mục lục
Truyện Con Đường Bá Chủ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Theo âm thanh rên rỉ đau đớn của U Quỳnh, máu tươi hòa vào dòng nước…

Lạc Nam chỉ cảm thấy dây thần kinh sướng khoái vô tận, hắn xém chút nữa giương kiếm đầu hàng…

“Quá mức tuyệt diệu…haha” Hắn hít hà cười lên ha hả…

Bởi vì âm đạo nàng trơn nhẵn vượt qua thường thức, chỉ cắm phập một cái đã đi vào lúc cán từ gốc đến ngọn…

Bất quá vào dễ nhưng ra không dễ, bên trong như một vòng xoáy thịt mềm cuốn chặt lấy hắn, mỗi chuyển động đều tràn đầy ma sát, hết sức khó khăn…

Lạc Nam phải để im dương vật một chỗ để thích ứng sự mới lạ này, nhìn lông mày U Quỳnh đang nhẹ nhàng dãn ra, đợi đau đớn của nàng vơi bớt…

U Quỳnh quả thật đau đớn không ít, bất quá rất nhanh đã ngứa ngáy khắp người, vòng eo trong nước uyển chuyển lắc lư như mời gọi…

“Linh Lung…thích không?” Lạc Nam quay sang nhìn Linh Lung công chúa đang nhắm tịt mắt, mở miệng trêu một tiếng…

Đổi lại là cái lắc đầu như trống bỏi của nàng…

Lạc Nam nhếch miệng cười, nằm sấp trên người U Quỳnh khiến hắn hơi khó nhấp, bất quá hiện tại đang ở trong nước, mượn lực đẩy của nước kết hợp cùng chuyển động của cơ thể, chầm chậm ra ra vào vào…

Ót…ót…ót…

Không có âm thanh da thịt va chạm thường thấy, chỉ có tiếng đâm lúc cán dưới làn nước trong xanh, mỗi cú đâm tạo nên từng bong bóng nước nhỏ…

“Ưm…ưm…ưm…”

U Quỳnh rên rỉ mê ly, sướng khoái lần đầu được hưởng thụ khiến nàng thậm chí quên cả đau đớn nơi linh hồn, há miệng thở dốc…

Âm thanh của mỹ nhân ngư các nàng thật kỳ diệu, vậy mà có thể lan tỏa trong làn nước, khiến nó càng thêm vang dội…

Lạc Nam dần dần thích ứng với xúc cảm tuyệt vời bên trong, bắt đầu gia tăng tốc độ…

Mỗi cú nhấp của hắn đều tạo thành từng con sóng, ngày càng dữ dội…

Vừa là sóng biển vừa là sóng thịt…

Bởi bộ ngực đồ sộ kia cũng nhấp nhô lên xuống theo từng nhịp…

Bất quá như đã nói, do vị trí âm đạo của nhân ngư có phần kém linh hoạt, nên chỉ có thể giao hoan trong tư thế nam trên nữ dưới…

Hồi lâu sau…

Theo một tiếng ngâm nga cao vút, U Quỳnh rốt cuộc lên đỉnh lần đầu trong đời…

Lạc Nam biết đây là lúc dễ dàng xâm nhập linh hồn nàng nhất…đẩy nhanh tốc độ, khiến nước toàn bộ căn phòng chấn động mạnh mẽ…

Linh Lung từ lâu đã tựa vào gương đồng, bàn tay tinh xảo vô thức xoa lấy bầu ngực, ánh mắt mê ly tự sướng…

Rốt cuộc, Lạc Nam gồng mình, đem toàn bộ tinh hoa bắn thẳng vào nơi sâu nhất của U Quỳnh, ra cùng lúc với nàng…

Một dung dịch kỳ quặc rỉ khỏi nơi tư mật, hòa tan vào nước biển khiến không khí có mùi đặc trưng tràn đầy kích thích…

Mà lúc này, Lạc Nam cũng điều động cuồn cuộn hồn lực, tiến vào cơ thể U Quỳnh…

Chầm chậm câu thông cùng nàng, hắn nhận thấy Linh Hồn trong suốt của nàng ngoài vặn vẹo một chút, không hề tổn hao gì cả…

Đó là do hắn hạ thủ lưu tình đấy…

“U Quỳnh, tiếp nhận ta…để ta trị thương cho nàng…” Ý niệm của Lạc Nam truyền tải…

“Nhân loại quả là hèn hạ…đánh trọng thương ta…lại chiếm đoạt lấy ta…ta hận không thể giết ngươi…” Một ý niệm có phần mơ hồ…nhưng lại tràn ngập hận ý đáp lại…

Nàng chỉ vừa bị thương, không nặng đến mức như tình huống của Yên Nhược Tuyết hay Cơ Băng khi đó, vì thế lập tức có thể đáp trả lại hắn…

Lạc Nam mỉm cười, vuốt ve mái tóc có phần rối bời của nàng, tiếp tục truyền âm:

“Nàng hận ta hay muốn giết ta, thì ít nhất phải tỉnh lại trước đã, thả lỏng tinh thần để ta điều trị cho nàng…”

“Ta chết cũng không cần ngươi chữa trị, nhân loại dối trá…” U Quỳnh đáp trả, thái độ rất cương quyết…

Mỹ Nhân Ngư quá mức thánh thiện, muốn mắng chửi hắn cũng chỉ có vài từ như vậy…

“Nàng không tỉnh lại…ai bảo vệ Linh Lung? Nàng nhẫn tâm để Linh Lung một mình sao?” Lạc Nam ngắt nhẹ đầu vú nàng khiêu khích hỏi…

“Ngươi…ngươi dùng công chúa uy hiếp ta?” U Quỳnh quả nhiên phẫn nộ thật rồi, ý niệm đáp lại hắn càng thêm mạnh mẽ…

“Không cần ta ra tay, thì Linh Lung cũng không thể sống nếu thiếu nàng…Nhân Ngư tộc chỉ còn hai người, nàng nhẫn tâm bỏ nàng ấy bơ vơ lạc lõng sao?” Lạc Nam kiên nhẫn thuyết phục…

U Quỳnh lần này không đáp, hiển nhiên nghĩ đến an toàn của Linh Lung, bị đả động rồi…bất quá muốn nàng mở miệng cầu nam nhân này là nằm mơ…

Lạc Nam mỉm cười, chỉ cần nàng không chống cự hắn chữa trị là tốt rồi, hắn cũng không nhỏ mọn ép nàng cầu xin làm gì…

U Quỳnh đã là nữ nhân của hắn, lo cho nàng là nghĩa vụ nên làm…

Hồn lực cuồn cuộn truyền qua, đem linh hồn của nàng bao phủ…

“Bất Hủ Diễn Sinh Kinh – Luyện Hồn…”

Kinh văn cổ lão khảm trên linh hồn cấp tốc sáng lên, vô tận lực lượng bắt đầu khôi phục cho linh hồn của U Quỳnh…

Tu vi Hồn Tu của Lạc Nam vốn cao hơn U Quỳnh, đẳng cấp hồn lực lại cao hơn, hắn vừa tiến hành chữa trị, nàng đã cảm giác toàn thân thư thái như trên mây xanh, linh hồn vặn vẹo dần dần được khôi phục…

Việc chữa trị không hề lâu, chỉ sau nữa ngày thời gian…đôi lông mi xinh đẹp đã nhẹ nhàng rung động…

“Đi chết…” Mắt đẹp vừa mở đã tràn ngập băng lãnh, bàn tay mềm mại vun ra, tát thẳng vào mặt hắn…

Bốp…

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK