Mục lục
Truyện Con Đường Bá Chủ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lạc Nam ánh mắt lấp lóe như đang cân nhắc có nên tha mạng cho kẻ này hay không, trong ánh mắt thấp thởm lo âu của Ưu Mặc, cuối cùng Lạc Nam một mặt phiền phức nói:

“Ngươi đã thành tâm như vậy bổn công tử cũng không chấp nhặt, bất quá chuyện lần này liên quan đến thân phận bí mật của bổn công tử không cho ngươi tiết lộ, để bảo đảm an toàn ngươi giao ra Linh Hồn Bổn Nguyên cho bổn công tử, ta sẽ tha cho ngươi khỏi chết!”

Ưu Mặc nghe vậy thở dài một hơi lắc đầu, than nhẹ đầy nuối tiếc nói: “Linh Hồn Bổn Nguyên của ta đã bị chủ nhân thu lấy, không còn để giao cho công tử, thật xin lỗi!”

“Về phần giữ bí mật về thân phận của công tử…”

Nói xong không đợi Lạc Nam phản ứng, hắn hết sức lấy lòng ngưng tụ hai chưởng trong lòng bàn tay, hướng về một đám nạn nhân bên dưới chưởng mạnh mà xuống…

ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG…

Uy thế đến từ Chân Tiên Viên Mãn không cách nào hình dung, một đám nạn nhân ngay cả tiếng hét thảm cũng không còn, triệt để bị nghiền chết.

Nếu đã quyết định giữ bí mật, phải làm tàn nhẫn một chút, giết sạch đám nạn nhân đã nghe cuộc đối thoại của hai người, hy vọng Lạc Nam hài lòng!

“Được rồi, tự phế hai tay, bổn công tử xem như chuyện này chưa từng xảy ra!” Lạc Nam thoáng gật đầu hài lòng, cao cao tại thượng nhìn xuống Ưu Mặc, thái độ không cho kháng cự.

“Đôi tay sao?” Ưu Mặc trong lòng lóe lên một chút do dự, mặc dù với tu sĩ như bọn hắn phế đi hai tay cũng có thể khôi phục, nhưng muốn khôi phục tay của Chân Tiên Viên Mãn cũng cần bỏ ra cái giá rất lớn, trong lúc nhất thời hắn có chút không nỡ.

“Chết!” Lạc Nam làm bộ mất kiên nhẫn, lại hai cái Chân Long Trảo đè xuống.

“Được rồi, ta làm!” Ưu Mặc hoảng hốt lên tiếng thỏa hiệp, dù mất đi đôi tay, nhưng so với chết vẫn còn tốt hơn nhiều lắm.

Ý niệm vừa động…ĐÙNG ĐÙNG…

Hai âm thanh vang lên, cánh tay của Ưu Mặc nhiệt liệt nổ tung, ngay cả xương cốt cũng không còn sót lại.

Lạc Nam trong lòng cũng hơi hoảng hốt, hắn cũng không ngờ đối phương thật sự làm theo lời mình, chỉ với một chút liên quan đến Thiên Đình và Long Tộc chưa được chứng thực đã khiến địa vị của hắn trở nên kinh khủng như vậy, một lời nói quyết định vận mệnh của Chân Tiên Viên Mãn.

Có chút sảng khoái…

“Công tử đừng quên thân phận Khí Vận Chi Tử còn tại, đối phương ngoan ngoãn như vậy một phần cũng do bị khí thế vô hình đến từ Khí Vận Chi Tử phát động” Kim Nhi lập tức đứng ra kể công nói.

Một bình Khí Vận Thánh Thủy, đâu phải là phàm vật…

“Được rồi, ta phục còn không được sao?” Lạc Nam cười cười tiểu nha đầu háo thắng.

Kim Nhi lúc này mới ngạo kiều lè lưỡi một cái, ngoan ngoãn ngồi trên vai hắn.

“Công tử đã hài lòng?” Ưu Mặc dùng Băng Tiên Lực che lắp hai cánh tay, âm thanh có chút đau đớn nhưng tràn đầy cam chịu nói.

“Hài lòng! Rất hài lòng…” Lạc Nam gật đầu, bước đến bên cạnh, bàn tay vỗ vỗ vai Ưu mặc như tán thưởng.

“Đa tạ công tử khích lệ, không biết người là gì giữa Long tộc và Thiên Đình…” Ưu Mặc miễn cưỡng rặn ra một nụ cười, đến cuối cùng vẫn còn muốn thăm dò loáng thoáng cụ thân phận của Lạc Nam.

Lạc Nam khóe miệng treo nụ cười, bất chợt gương mặt trở nên sắt bén, lạnh lùng quát:

“Bất quá ngươi vẫn phải chết!”

“Đồ Long Đệ Tứ Chưởng – Song Long Chưởng!”

Theo tiếng Long Ngâm vang trời, Nghịch Long Lực cuồn cuộn chuyển động, phá thể mà ra, cấp tốc hình thành hai con Nghịch Long oai phong lẫm liệt, sát khí đằng đằng, không nói hai lời lao vút mà ra…

Trong lúc chúng nó bay ra, vô số Tiên Khí tồn tại trong không gian đột ngột như được triệu hoán, vui mừng hớn hở lao vào thân thể Lạc Nam, thông qua Long Lực Đỉnh chuyển hóa thành Long Lực, đem sức mạnh bên trong Song Long Chưởng một lần nữa tăng vọt…

“Kim Nhi, chuyện gì xảy ra?” Lạc Nam có chút giật mình, hắn chưa hiểu vì sao Tiên Khí bỗng nhiên hỗ trợ mình, chẳng lẽ là?

“Không sai, với thân phận Khí Vận Chi Tử…ngay cả Linh Khí hay Tiên Khí, hoặc bất kỳ một loại Khí nào khác cũng sẽ sinh lòng hảo cảm đối với công tử, chủ động hỗ trợ ngươi trong lúc chiến đấu cùng kẻ thù!” Kim Nhi gật mạnh đầu đáp.

RỐNG RỐNG…

Tiếng hai con Nghịch Long hư ảnh gầm lên cực độ, sức mạnh đề thăng khiến chúng nó như uống chất kích thích, bay thẳng đến Ưu Mặc.

“Ngươi thật hèn hạ!” Ưu Mặc sắc mặt trở nên khó coi vô cùng, hắn vừa nghe lời Lạc Nam phế đi hai tay, cần thời gian khôi phục, hiện tại lại bị đánh lén, sao có thể không phẫn nộ?

Đáng tiếc phẫn nộ thì phẫn nộ, Khí Vật Chi Tử thật sự tác động quá lớn, khiến Lạc Nam từ đầu đến cuối chiếm hết mọi ưu thế, áp đảo hoàn toàn.

Hai con Nghịch Long đúng với cái tên Song Long Chưởng thô bạo xuyên thấu thân thể Ưu Mặc, một trước và một sau.

PHỐC…

“Đây rốt cuộc là lực lượng gì? so với Chân Long Lực vừa rồi còn…khủng bố hơn?” Ưu Mặc miệng phun máu đỏ, lục phủ ngũ tạng nát be nát bét, trọng thương càng thêm nặng nề.

Song Long Chưởng, chưởng thứ tư bên trong Đồ Long Thập Bát Chưởng, uy lực sánh ngang Ất Cấp Cực Phẩm, dù Chân Tiên Viên Mãn như Ưu Mặc ở thời kỳ toàn thịnh nếu trúng phải cũng chỉ còn nửa cái mạng, huống hồ vừa bị mất đi hai tay?

Sở hữu huyết mạch Nghịch Long, tính cách làm việc của Lạc Nam đã có phần tà tà chính chính.

Đối với kẻ thù, hắn sẽ bất chấp mọi thủ đoạn, dù sao nếu đối phương không chết thì chính là hắn chết, chẳng cần cái gọi là hành vi của chính nhân quân tử…

“Mặc kệ người này có thân phận gì, trước hết báo cho chủ nhân!” Ưu Mặc trong lòng quyết tâm, một khối ngọc bài đột ngột xuất hiện trước mặt hắn.

Ưu Mặc đã bị cụt tay nên dùng miệng hướng đến Ngọc Bài, muốn đem nó cắn nát.

Chỉ là trong một thoáng chốc, không gian xung quanh Ưu Mặc đột ngột vô duyên vô cớ siết chặt một chút, sền sệt như đầm lầy, khiến động tác của hắn chậm chạp lại.

Lạc Nam nhân cơ hội đó, đem Ngọc Bài đoạt lấy, nhét vào Nhẫn Trữ Vật, chặt đứt đường lui của Ưu Mặc.

“Chuyện gì vừa xảy ra?” Ưu Mặc kinh dị hét ầm lên, vì sao không gian vô duyên vô cớ gây phiền phức cho hắn, uất ức đến cực điểm a…

Chính thức lâm vào tuyệt vọng, Ưu Mặc biết mạng này khó thoát rồi, mặt mũi xám như tro tàn…

“Khí Vận Chi Tử…” Lạc Nam một mặt ngưng trọng lẩm bẩm trong miệng bốn chữ này, vừa rồi rõ ràng là không gian đang trợ giúp hắn.

Nhận thức càng sâu năng lực của Khí Vận Chi Tử, càng cảm thấy nó thật sự khủng bố rất khó để hình dung.

Những việc tưởng chừng như rất nhỏ đến từ Khí Vận Chi Tử tác động, nhưng lại thay đổi ván cục một cách quỷ dị như vậy…

“Ta chỉ có thể làm Khí Vận Chi Tử một thời gian ngắn đã chiếm thế nhiều như vậy…những tên Khí Vận Chi Tử thật thụ kia, sẽ còn kinh khủng đến mức nào? Nếu ngày sau đắc tội với bọn hắn thì sao đây…” Lạc Nam hít sâu một hơi, cố gắng dẹp bỏ lo xa trong lòng.

Ánh mắt chuyển xuống Ưu Mặc đang thê thảm ngồi trên mặt đất, một cái Chân Long Trảo hướng đỉnh đầu đối phương tàn nhẫn chụp xuống.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK