Hắn ngay cả nhìn cũng không quay lại nhìn Lạc Nam một chút, nâng lên một lên cái ly Thủy Tinh chứa máu nhẹ nhàng thưởng thức, sau đó thò tay lôi tiểu hoàng muội đang ra sức hầu hạ côn thịt của mình dưới Huyết Đàm ném lên bờ.
Thiếu nữ Huyết Tộc bị ném lên sắc mặt có chút bất ngờ, thân thể trần truồng trắng nõn không một mảnh vải che thân, để lộ đôi gò bông đào cùng khe thịt giữa hai chân múp máp…
“Huyết Quân Đại Nhân, ném người ta như vậy làm gì? thật thô lỗ!” Thiếu nữ sắc mặt u oán làm nũng, mặc dù bọn họ là người một nhà, nhưng với thân phận của Huyết Quân, tất cả đều phải gọi hắn một tiếng đại nhân.
Huyết Quân không trả lời nàng, trái lại trong đôi mắt đỏ lóe lên một tia khoái cảm và hưng phấn, nhàn nhạt hạ lệnh, mang theo giọng điệu uy nghiêm không thể kháng cự:
“Tặng ngươi cho Huyết Diệt huynh đệ giải trí một chút, nhớ hầu hạ hắn cho tốt đó…ta sẽ đích thân giám sát!”
“Cái gì?” Thiếu nữ trong mắt hiện lên một tia thống khổ, để nàng cho kẻ thấp kém như tên này chơi đùa? Thà rằng để nàng chết còn hơn.
Trong lúc nhất thời, thiếu nữ dùng ánh mắt đầy hận ý nhìn chằm chằm Lạc Nam, lại phát hiện hắn đang dùng một ánh mắt thương hại và đồng tình nhìn mình…
“Nhìn cái gì mà nhìn? Còn không mau tới!”
Thiếu nữ mắng một tiếng, cũng không dám trái lệnh Huyết Quân, thân thể trắng nõn như con cún bò trên mặt sàn, vểnh cái mông trắng nõn của mình, lại dùng hai bàn tay tách ra hai mép môi thịt hé lộ cái lỗ thầm kính của mình, chờ Lạc Nam tiến vào.
Chân mày Lạc Nam nhíu chặt, mặc dù hắn sở hữu huyết mạch Nghịch Long khiến dục vọng nguyên thủy tăng lên vô số lần, nhưng khi rơi vào trường hợp như thế này cũng không gợi lên nửa điểm hứng thú.
Không nói nhan sắc của mấy nữ Huyết Tộc ngay cả xách dép cho mấy bà vợ ở Hậu Cung cũng chưa đủ trình, thì việc Huyết Quân tùy ý xem nữ nhân như đồ chơi, như công cụ để thỏa mãn thú tính của bản thân khiến hắn thật sự phẫn nộ rồi.
Lạc Nam hắn là ai?
Là một kẻ phong lưu đa tình nhưng không hề vô tình, ngược lại đối với nữ nhân của mình trân trọng đến cực điểm, thương hương tiếc ngọc nổi danh thiên hạ.
Hắn không ép tất cả nam tử trên thế gian đều giống như hắn, nhưng khi gặp kẻ súc sinh như Huyết Quân, đã thật sự động chân nộ, sát khí xém chút không áp chế nổi lan tràn mà ra.
“Thế nào? Đối với phần thưởng của bổn Quân cho ngươi không cảm thấy hứng thú?” Huyết Quân giọng điệu có chút trầm xuống.
“Thật sự không có hứng thú!” Lạc Nam gật đầu.
Mấy tên nữ nhân nghe vậy vội vàng sợ run quỳ xuống, sợ Lạc Nam ngỗ nghịch sẽ khiến Huyết Quân tức giận…
“HAHA!” Trái ngược lại suy nghĩ của các nàng, Huyết Quân lại hơi ngẩng ra một chút, sau đó phá lên cười to:
“Có ý tứ…có ý tứ, đã bao lâu rồi không có người trái ý ta như vậy nhỉ?”
Huyết Quân nghĩ nghĩ, cuối cùng đánh mắt nhìn sang Huyết Di, lạnh lùng nói:
“Ngươi, hầu hạ Huyết Diệt công tử cho tốt…nếu hắn tiếp tục từ chối, bổn Quân sẽ đem gia tộc ngươi tru diệt!”
Phốc…
Huyết Di vừa nghe, một ngụm máu tươi lập tức phun ra khỏi miệng, ánh mắt trợn lên tròn xoe không dám tin tưởng, cả thế giới như sụp đổ, toàn thân đứng như trời trồng…
Trái tim nàng lúc này như đã vỡ vụn thành từng mảnh từng mảnh, đau…đau đến chết đi sống lại, đau thấu tâm can…hai hàng huyết lệ chảy xuống da mặt…thân thể chao đảo…
Nam nhân mà nàng hâm mộ, nam nhân mà nàng luôn sùng kính và yêu bằng cả tấm lòng, vì hắn mà cố gắng làm ra tất cả, vì Huyết Diệt từng mở miệng nói lời không tôn trọng Huyết Quân mà đem hắn coi thành kẻ thù.
Vậy mà giờ đây, người trong lòng nàng tùy ý xem nàng như một món đồ chơi, một món đồ chơi tùy ý có thể vứt cho người khác chỉ để tiêu khiển, chỉ để thỏa thích một chút ham muốn biến thái.
Nàng biết Huyết Diệt nếu đã tiến vào nơi này sẽ không thể toàn mạng trở ra, nhưng vì sao? vì sao Huyết Diệt sắp chết rồi vẫn được Huyết Quân lấy nàng ra ban tặng?
Không vì sao cả, chỉ vì Huyết Quân muốn thỏa mãn một chút đam mê của hắn mà thôi, về phần Huyết Di nghĩ gì hắn đâu thèm quan tâm…
Uổng công nàng luôn tự mình đa tình, uổng công nàng vẫn luôn nghĩ có thể trở thành nữ nhân bên cạnh hắn…
Đáng tiếc trong mắt Huyết Quân, nữ nhân chỉ là công cụ để thỏa mãn tình thú, đối với công cụ còn cần quan tâm đến cảm xúc sao? buồn cười.
“Thế nào? Ngươi không muốn?” Thấy Huyết Di đứng như trời trồng ở nơi đó, Huyết Quân gằn giọng một tiếng.
Huyết Di thân thể run lên bần bật,…nàng muốn tự bạo, nàng muốn lập tức kết liễu cuộc sống của mình tại thời khắc này để thức tỉnh khỏi cơn ác mộng…
Nhưng nếu nàng chết đi chính là trái lệnh của Huyết Quân, toàn bộ thân nhân của nàng sẽ phải chôn cùng, sẽ phải bồi táng…
Hít sâu một hơi, đôi mắt Huyết Di trở nên vô cảm không còn lý trí, nàng như một con rối làm theo mệnh lệnh, bàn tay trắng nõn hơi chút rung rẩy đưa lên vạc áo, muốn lột ra thân thể trần truồng…
“Đủ rồi!”
Một âm thanh trầm thấp bất chợt vang lên, cắt đứt hành động của Huyết Di…
Huyết Di gian nan ngẩng đầu, chỉ thấy kẻ mà nàng luôn đối địch như Huyết Diệt tựa hồ cũng không đáng ghét đến như vậy…
Ít nhất chính lời nói của hắn khiến nàng cứu vãn một chút tôn nghiêm cuối cùng, không phải sao?
“Thế nào? Lại không có hứng thú? Phải biết con tiện tỳ này vẫn còn là trinh nữ đấy, bổn Huyết Quân chưa từng có hứng thú với nó!” Huyết Quân khó hiểu hỏi, hắn thầm nghĩ tên Huyết Diệt này bị gay sao? nữ nhân dâng đến tận mồm còn không chịu ăn?
Nghe lời nói tuyệt tình của Huyết Quân, Huyết Di đã sớm chết lặng…
“Ta đã có thê tử…sẽ không ăn vụn nếu chưa có sự đồng ý của các nàng!” Lạc Nam cười nhạt, giọng điệu có chút ấm áp và ôn nhu.
“Ồ?” Huyết Quân chế nhạo ồ lên một tiếng, cái lưỡi vươn ra liếm láp khóe miệng, thầm nghĩ lời ngươi nói lại khiến Bổn Quân có hứng thú với thê tử ngươi rồi, có cơ hội sẽ tìm đến các nàng.
“Được rồi, không biết Huyết Quân tìm ta có chuyện gì?” Lạc Nam bình thản hỏi, thái độ từ đầu đến cuối vẫn không biểu hiện quá nhiều.
“Vốn bổn quân muốn hân thưởng cho ngươi sau đó mới mở miệng đòi vật, nào ngờ ngươi lại liên tiếp từ chối, khiến ta có chút khó nói a!” Huyết Quân cười cười, trong ánh mắt lóe lên một tia tham lam.
“Ồ? Không biết kẻ như ta có gì khiến ngươi hứng thú?” Lạc Nam nghi hoặc.
“Chính là nó!” Huyết Quân trên tay bất chợt xuất hiện một khối Lưu Ảnh Ngọc.
Lạc Nam đưa mắt nhìn, phát hiện bên trong là cảnh tượng hắn dùng Cuồng Thú Quyền oanh tạc Huyết Di một khắc kia…
“Thì ra là vậy!” Lạc Nam bừng tĩnh đại ngộ, chẳng trách đường đường Huyết Quân sẽ gọi đến hắn nha…
Thì ra là nhắm vào Cuồng Thú Quyền, tên này quả là có ánh mắt…đòi đồ vật của Tản Viên Tiên Vương sáng tạo mới chịu.
Xem ra là Huyết Di và Huyết Lãnh tọc mạch để tạo phiền phức cho mình, bằng không với một kẻ chẳng có chút hứng thú gì với Khảo Hạch Huyết Tử như Huyết Quân, dù Cuồng Thú Quyền có lợi hại hắn cũng chẳng biết được.
“Thế nào? Bổn Quân có thể vì ngươi từ bỏ nữ nhân của mình, ngươi có thể vì Bổn Quân từ bỏ Thể Kỹ yêu thích sao?” Huyết Quân lời nói mặc dù nghe qua có ý trưng cầu, nhưng giọng điệu và sắc mặt chính là không cho phép kháng cự.
Lạc Nam gật gật đầu, trong ánh mắt có phần co rụt lại của Huyết Quân, thản nhiên cười nói:
“Ta đương nhiên có thể cho ngươi, chỉ sợ ngươi không đủ tư cách tiếp nhận!”
NGAO…
Một tiếng Long Ngâm vang vọng đất trời, bá đạo mà ra…