Chương 162: Bình cảnh
Trên Cung Đình Thụ – Linh Giới Châu…
Lạc Nam tạm thời gác cái nhiệm vụ cấp Huyền Thoại qua một bên không thèm để ý…
Đối với nhiệm vụ cấp độ kinh người này, không thể làm thành trong một sớm một chiều được, trước mắt có chuyện quan trọng hơn…
Sau những giây phút thăng hoa giữa hai con người, cùng nhau thỏa mãn về cả thể xác lẫn tinh thần, rốt cuộc cũng đến thời khắc quan trọng nhất…
Lạc Nam nhẹ nhàng lấy ra Bát Hoang Hoành Thiên Viêm, đôi cánh rực lửa khiến nhiệt độ bầu không khí cấp tốc nóng lên, ngay cả làn da trắng hồng của Tần Mộng Ảnh cũng trở nên lấm tấm mồ hôi, khiến nàng càng thêm hấp dẫn…
“Long Tiên Thánh Điển ta truyền đã lĩnh ngộ hết rồi chứ?” Hắn ôn nhu hỏi…
“Không thành vấn đề!” Tần Mộng Ảnh nhoẻn miệng cười gật đầu, ngộ tính của nàng rất cao, lại thêm đã cùng hắn song tu thử nghiệm trước đó hai lần, việc vận dụng công pháp mặc dù chưa trơn tru như nước, nhưng cũng được xem là thành thạo…
“Chúng ta bắt đầu!” Lạc Nam gương mặt hết sức nghiêm túc, dù có Tử Tâm Phần Không Viêm và Kim Ô Hư Hảo bảo vệ, nhưng an toàn là trên hết, hắn không dám chủ quan chút nào…
“Để thiếp nuốt nó cho!” Tần Mộng Ảnh lo lắng, bàn tay chọp đến đôi cánh hừng hực lửa…
Lạc Nam sao có thể cho nàng cơ hội? nhanh nhẹn há miệng nuốt tọt vào trong…
AAAA
Một âm thanh gầm vang từ cổ họng hắn phát ra, cơn nóng dữ dội từ đan điền bộc phát…
Đôi cánh Dị Hỏa vừa thoát khỏi tay hắn đã muốn tung hoành ngang dọc bên trong cơ thể…
Diễm Tâm Đỉnh theo đó ù ù rung động, hai loại Dị Hỏa vốn có ngạo nghễ mà ra, cùng nhau đem người bạn mới còn lỳ lợm trấn áp…
Kim Ô Hư Hỏa là top 5 trên Dị Hỏa Bảng, so với Bát Hoang Hoành Không Viêm còn mạnh hơn một bậc, vì lẽ đó trước sự áp chế của nó, gia hỏa này cũng trở nên ngoan ngoãn, để mặc Lạc Nam vận công luyện hóa…
Bất Hủ Diễn Sinh Kinh một lần nữa làm tròn vai trò của nó, kết hợp Long Tiên Thánh Điển mang theo lực lượng truyền vào cơ thể Tần Mộng Ảnh…
Hai người ôm chầm lấy nhau, trái tim như hòa chung nhịp đập, dị hỏa màu thiên thanh nhanh chóng bao trùm hai con người, đem thân thể hai người từ từ rèn luyện…
So với những lần trước đau không muốn sống, lần này Lạc Nam đã trở nên quen thuộc, thậm chí có cảm giác nhẹ nhàng hơn…
Bộ phận sinh dục của nam và nữ vẫn lặng lẽ kết hợp, lực lượng của Bát Hoang Phần Thiên Viêm lặng lẽ chia đều cho hai con người…
Thời gian chầm chậm trôi…
Không biết qua bao lâu, ở hai tấm lưng trần cùng lúc mọc ra hai đôi cánh thiên thanh hàng vạn trượng…
Dị hỏa vẫn ung dung từ tốn rèn giũa cơ thể cả hai…
Đẳng cấp Thể Tu của Lạc Nam cũng từng chút từng chút tăng lên…
Mà Tần Mộng Ảnh dần dần nhập môn với con đường này…
…
Thời gian rất nhanh, một tháng trôi qua…
Chúng nữ vẫn còn yên lặng bế quan, việc tu luyện công pháp cấp cao tiêu hao thời gian dài là điều dễ hiểu, chỉ là khí tức bên trong Nhã Cơ Cung đang ngày một tăng cao, khiến Lạc Nam bắt đầu âm thầm chờ mong…
Riêng Tô Mị cũng có động tĩnh, từng tiếng đàn mê hoặc thỉnh thoảng từ Mị Nhi Cung phát ra, cách ngày xuất quan có lẽ không xa…
Hắn vừa bước khỏi đại môn Nương Tử Bang, lập tức giật cả mình…
Năm tên lão già có nam có nữ, khí thế toàn thân thu liễm đến cực hạn, một mặt kinh ngạc đang nhìn hắn…
Trong lòng năm lão già kinh dị đến cực điểm, tiểu tử này thời gian ngắn không thấy đã đột phá Nguyên Anh Viên Mãn rồi ư?
Nguyên nhân đương nhiên là do luyện hóa Dị Hỏa top 6 mang lại…
Kim Nhi nói muốn tiếp tục sánh ngang Hóa Thần chỉ còn cách Tụ Đỉnh, thực lực của Lạc Nam lúc này chính thức lâm vào bình cảnh…
“Ra mắt chư vị tiền bối!” Lạc Nam chắp tay thi lễ…
Mặc dù không biết năm người này là ai, nhưng lại có thể vô hình tạo sức ép cho hắn, nhất định là cao tầng của Học Phủ…
“Tiểu tử ngươi khỏe, không biết thành viên Nương Tử Bang đi đâu hết rồi? lão phu chờ ở đây đã lâu!” Một lão già râu trắng mỉm cười…
Đám người còn lại cũng nhao nhao gật đầu…
Lạc Nam tròng mắt hơi chuyển, mở miệng kính cẩn hỏi:
“Các vị muốn tìm các nàng làm gì? Có cần tiểu tử chuyển lời hay không?”
“Đương nhiên là thu đồ đệ, nha đầu Liễu Thi Cầm tu luyện ra Dạ Phong hiếm thấy, đủ tư cách làm đệ tử của lão phu!” Một nam tử ung dung nhẹ nhàng như gió, vuốt râu nói…
“Không sai, các nàng đều là hạt giống tốt, ta có thể bồi dưỡng!” Bốn lão già còn lại gật gù…
Lạc Nam tròng mắt đảo quanh, thầm nghĩ nữ nhân của ta tu luyện toàn hàng xịn, hoàn cảnh tu luyện cũng ở mức vượt bậc, các ngươi nuôi nổi sao mà đòi thu đệ tử…
Bất quá ngoài mặt lại lấy cớ nói: “Thật đáng tiếc nha, sư phụ muốn giúp ta bồi dưỡng các nàng, đem cả đám cùng nhau bế quan rồi, ngay cả tiểu tử cũng không biết các nàng đang ở đâu…”
Năm lão già ngơ ngẩn nhìn nhau, nghe tên này nhắc đến hai từ sư phụ, cả đám nghiến răng nghiến lợi, âm thầm truyền âm trao đổi:
“Lại là bà nương kia, nàng ngay cả tình nhân của đồ đệ mình cũng không tha sao?”
“Theo ta nghĩ nàng chỉ rèn luyện các nha đầu ấy thôi, không có ý thu nhận đâu…”
“Tứ lão nói đúng, nhiều hạt giống tốt như vậy bà nương kia cũng không đủ sức dạy a…”
“Được rồi, Học Phủ lần này không thiếu mầm móng tốt, tạm thời bỏ qua đám nha đầu này…”
“Đám tiểu tử của Cửu cấp cũng không tệ a…”
“Không sai, đi thôi…”
Năm người liếc nhìn nhau, đột ngột biến mất…như hoàn toàn tan biến trong không gian…
Lạc Nam thở phào, quả nhiên năm vị Hợp Thể Kỳ a, chỉ có tu vi đó mới làm được thủ đoạn này…
Bất quá chúng nữ của hắn trên thân đồ tốt quá nhiều, Lạc Nam không tin tưởng được mấy tên lão quái này, hơn nữa hắn cho rằng chỉ là Hợp Thể Kỳ còn chưa đủ tư cách nhận nữ nhân mình làm đồ đệ…
Nếu để người khác biết suy nghĩ của tên này sẽ bị tươi sống tức chết…người ta vào Học Phủ để tìm sư phụ lợi hại, ngươi thì tốt rồi, giấu nữ nhân của mình hơn giấu bảo bối…
“Tiểu tử, lão nương giấu mấy tiểu tình nhân kia của ngươi khi nào?” Một âm thanh hài hước vang lên…
Lạc Nam chưa kịp định thần, chỉ cảm thấy bờ mông bị đạp một phát, ngã lăn ra đất…
Hắn chật vật đứng dậy nhìn sư phụ đại nhân đang chống nạnh, lập tức không biết xấu hổ cười hề hề xu nịnh:
“Sư phụ, ta không yên tâm giao các nàng cho mấy tên già đó nha, nếu ai cũng xinh đẹp tuyệt trần bá khí ngời ngời như người thì tốt rồi…”
Võ Tam Nương khí chất so với lần trước càng gia tăng một bậc, với tu vi của nàng luyện hóa Nham Tượng Trọng Viêm hầu như chẳng mấy khó khăn, vì lẽ đó xuất quan trước cả hắn…
“Xem như tiểu tử ngươi khéo miệng, lần này ta cõng nồi thay ngươi…nói đi! sắp tới định làm gì?” Võ Tam Nương hào phóng phất tay hỏi…
“Tiểu tử định đến Nhiệm Vụ Đường, tiếp nhận nhiệm vụ có phần thưởng là Dung Linh Thảo…” Lạc Nam thật thà nói…
“Không tệ, cũng không thể ở Học Phủ ngây ngốc quá lâu, ra ngoài dạo chơi cũng tốt… Mộng Ảnh đâu rồi?” Võ Tam Nương gật đầu hỏi…
“Nhị tỷ đã về Giảng Đường tiếp tục công việc giáo viên, nàng ấy đã đột phá Luyện Hư Hậu Kỳ sau khi cùng ta luyện hóa Dị Hỏa…” Lạc Nam cười đáp…