Mục lục
Truyện Con Đường Bá Chủ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ở trạng thái Hắc Sa, tốc độ của hắn gia tăng vô số lần.

“Ta cũng muốn thử xem Văn Lang mạnh mẽ đến mức nào!” Đại Linh trong Đại Địa Chân Thân òm òm nói một câu, hai cánh tay khổng lồ bằng đất nung hướng Lạc Nam đấm tới…

ĐÙNG…

Trấn Sơn va chạm cùng Đại Địa Chiến Thân, Lạc Nam chỉ cảm thấy cánh tay đau nhứt, buộc phải lùi lại vài bước…

Mà thân thể của Đại Linh sau cú va chạm, lúc này vì quá khổng lồ nên có phần loạng choạng, sắp ngả xuống đem đám người đè ép…

“Nữ nhân ngu xuẩn!” Tề Minh mắng chửi một câu, Bùn Lầy trên thân hóa thành một cái giá đỡ, đem nàng giữ vững thân bằng…

“Năm người nhất kích!” Thủ lĩnh tổ năm người quát một tiếng, Linh Lực cả năm tên đều vận chuyển cùng một nhịp, ngưng tụ thành một Thổ Hệ Chưởng Ấn mạnh mẽ ẩn chứa lực lượng của Hóa Thần Trung Kỳ đem Lạc Nam bao phủ…

“Thổ Vương Ấn!” Bạch Liệt cùng Bạch Dương nhìn nhau cười lạnh, cấp tốc thi triển ấn pháp, toàn lực đẩy về Lạc Nam…

Chỉ là so với Bạch Thuần, Thổ Vương Ấn của bọn hắn dùng chính là Bạch Sa ngưng tụ mà thành, mạnh mẽ hơn nhiều lắm…Lạc Nam thậm chí cảm giác được nguy hiểm…

“Đất Mẹ Chở Che!”

Lại thi triển Vũ Kỹ phòng ngự Thổ Hệ vừa mua được không lâu, đem toàn bộ cơ thể bao phủ trong vỏ trứng…

ẦM ẦM ẦM…

Ba loại công kích bá đạo tác động mạnh mẽ vào võ trứng, theo sau đó các vết nứt cấp tốc lan tràn…

“Bạo cho ta!” Đại Linh cười lên ha hả, hai cánh tay khổng lồ chắp lại như một cây búa lớn, hướng về vỏ trứng nện xuống…

ẦM…

Vỏ trứng triệt để đổ nát, Ngọc Trần nhân cơ hội đó hóa thành cát đen lao đến, Hắc Chiến Mâu sắt lẹm đã cầm trên tay, muốn đem Lạc Nam xuyên thủng…

“Hắn đâu?”

Bên trong vỏ trứng hoàn toàn trống rỗng khiến ánh mắt cả 10 người lập tức co rụt lại…

“Văn Lang ra ngoài bằng cách nào?”

Không biết từ bao giờ, Lạc Nam đã xuất hiện bên cạnh một trong số 4 tên đang kết thành Thổ Hợp Trận, Trọng Kiếm bá đạo nện xuống, muốn đem trận pháp của đám này phá hủy…

“Bùn Lầy!” Tề Minh thấy tình cảnh này cắn chặt răng, vô số bùn lầy lập tức lao đến, đem thân chân Lạc Nam dính chặt, làm tốc độ công kích của hắn chậm lại một nhịp…

“Thổ Quyền!” Thủ lĩnh nhóm năm người thở phào nhẹ nhõm, nhân cơ hội hướng về Trọng Kiếm tung ra nhất quyền…hắn đương nhiên không thể để trận pháp của mình bị phá mất!

ẦM…

Một quyền do Hóa Thần Trung Kỳ thi triển quả thật đủ mạnh, thành công ngăn cản Lạc Nam đánh lén…

“Có chút phiền phức!” Lạc Nam nhẹ giọng cảm thán một tiếng, đám người này mỗi kẻ đều có ưu điểm, hiện tại hợp lực công thủ toàn diện, quả thật khó nhằn vô cùng…

Đại bại cả đám bọn hắn hoàn toàn không được rồi…xem ra chỉ có thể dùng cách đó…

Ý niệm trong đầu lóe lên, Lạc Nam lập tức thực hiện…

Chỉ thấy hắn dùng Trọng Kiếm đem Bùn Lầy trói dưới chân mình chấn nát, phi người lên không trung…

“Dãy dụa vô ít!” Bạch Liệt cùng Bạch Dương khinh thường cười, tốc dài tung bay kết ấn:

“Thổ Ngục!”

Sau lưng bọn hắn, vô số Cát trắng bay đầy trời, cấp tốc đem Lạc Nam vây quanh…

Lạc Nam nhíu mày, ở tình cảnh này hắn không thể thi triển Tốc Biến như ở trong Đất Mẹ Chở Che, sẽ rất dễ bị phát hiện…

Chưa kịp nghĩ xong đối sách, cát trắng lập tức hòa thành một tòa Ngục Giam, đem Lạc Nam cầm nhốt bên trong…

“Ồ?” Lạc Nam kinh dị phát hiện, bên trong tòa Ngục Giam hình thành vô số bão cát xoắn lấy thân thể hắn, dù là Thể Tu cũng bị cắt lấy vài vết sẹo…

“Haha, Thổ Ngục có sức phòng ngự từ bên trong rất mạnh mẽ, ngươi đừng mong ra ngoài!” Bạch Liệt cùng Bạch Dương hưng phấn cười to…

“Phải không?” Lạc Nam không tin lẩm bẩm một tiếng, một kích Trấn Sơn nện vào ngục giam…

ẦM…

Ngục giam rung lên, bất quá vẫn hoàn hảo không tổn hại…

Thấy tình cảnh này, Bạch Liệt hai người càng thêm đắc ý…

“Hừ, có chút năng lực!” Lạc Nam nhếch miệng, đột ngột hai tay kết ấn:

“Trấn Áp Hoang Vũ Ấn!”

Một ấn vừa ra, thiên địa biến sắc…ngục giam xuất hiện vô số vết rạn nứt…

“Hừ, ngu ngốc…rất nhanh Thổ nguyên tố của chúng ta sẽ đem vết rạn khôi phục!” Bạch Liệt và Bạch Dương xem thường cười, hai tay kết ấn muốn đem Ngục giam hồi phục như cũ…

Chỉ là…

“Ăn ta nhất quyền!” Đại Linh thân thể khổng lồ đi tới, hai bàn tay hóa thành nấm đấm nện xuống Ngục giam, muốn đem Lạc Nam đè chết…

Đám người sắc mặt cổ quái…

Răng rắc…

Trước ánh mắt lòi ra của hai người Bạch Liệt, một nện của Đại Linh đem Thổ Ngục của bọn hắn chấn nát…

Lạc Nam thản nhiên mà ra, nhìn Đại Linh lập tức ánh mắt lóe sáng…

“Đại Địa Băng Hà!”

Hắn gầm thét một tiếng, Trọng Kiếm trong tay ầm ầm rung động, vô số Thổ Nguyên Tố đem nó gia trì, hướng thân thể to xác của Đại Linh nện xuống…

Một chiêu Đại Địa Băng Hà này, Lạc Nam cướp được từ Nhẫn Trữ Vật của Hải Hà tại Hải Châu Đại Lục…

Đại Linh không kịp phản kháng, chỉ cảm thấy thân thể như sắp bị tách ra hai nữa, ùn ùn lún xuống sàn đấu…

Thân thể khổng lồ một lần nữa ngã lăn ra đó, khiến đám người ào ào né tránh, gương mặt co giật…

“Trời ạ, heo đồng đội!” Tề Minh vỗ vỗ trán…

“Đầu óc ngu si, tứ chi phát triển!” Bạch Liệt hai người chửi ầm lên, gương mặt đỏ au vì giận dữ…

“Toái Ngọc!”

Một làn cát đen xuất hiện sau lưng hắn, chính là Ngọc Trần tay cầm Hắc Chiến Mâu…

“Ta thấy ngươi thích hợp đi làm sát thủ!” Lạc Nam cười nhạt một câu, nấm đấm ngưng tụ Thổ hệ, Quân Tử Hàng Ma Quyền đấm ra ngoài…

KENG…

Nấm đấm va chạm đầu Mâu, bàn tay Lạc Nam bị đâm đến tận xương cốt bên trong, bất quá Ngọc Trần trực tiếp bay ra ngoài, chấn động đến hộc máu nhưng không bị thương quá nặng, chật vật ngồi dậy, vẻ mặt càng thêm oán độc.

“Chịu chết đi…thủ đoạn của ngươi đã ra hết rồi, vẫn không làm gì được chúng ta!” Bạch Liệt nhìn Lạc Nam cười lạnh nói…

“Nếu ta nhận thua thì sao?” Lạc Nam đột ngột cười tủm tỉm khiến đám người mộng bức…

“Thế thì quá tốt!” Đại Linh hưng phấn vỗ vỗ tay…

Tề Minh mấy người trầm mặt, bọn hắn không ngây thơ như Đại Linh, tên khốn này là đang kéo dài thời gian suy nghĩ đối sách, nhất định phải đánh nhanh thắng lẹ không để chuyện ngoài ý muốn phát sinh…

“Hừ, kẻ hèn nhát!” Ngọc Trần ba người tức điên, nếu tên này nhận thua chẳng khác nào bỏ lỡ thời cơ giết hắn tốt nhất…

Ba người liếc nhau, quyết định toàn lực giết Lạc Nam không để hắn nhận thua…

Nhìn cánh tay Lạc Nam vẫn còn rỉ máu do Hắc Chiến Mâu mang lại, đám người chợt nhận ra tên này cũng là kẻ bằng xương bằng thịt, chỉ cần toàn lực ra tay, hạ gục hắn là chuyện sớm hay muộn mà thôi…

Trong lúc nhất thời, cả đám nhanh chóng áp sát Lạc Nam, muốn tốc độ giải quyết, không cho hắn tìm ra chút khe hở nào…

Thấy tình cảnh này, sắc mặt Lạc Nam đột ngột trầm xuống, đem Trọng Kiếm ngăn ở trước mặt…

Biểu hiện của hắn càng khiến đám người cho rằng quyết định của mình là chính xác…càng thêm tụm lại, đem Lạc Nam vây vào chính giữa…

Thấy tình cảnh này, đám khán giả thở dài một hơi đáng tiếc, tình cảnh này Văn Lang mọc cánh cũng khó thoát a…

Chỉ là rất nhanh, sắc mặt vốn ngưng trọng của Lạc Nam đột ngột chuyển thành cười tủm tỉm, hết sức gian manh…

“Không tốt!” Một cảm giác rợn cả tóc gáy lan truyền khắp cõi lòng từng người…

Lạc Nam thấy vậy cười càng quái dị hơn, Linh Thổ Đỉnh trong đan điền xoay tròn hết công suất, nhẹ giọng nỉ non:

“Sa Mạc Nộ!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK