Mục lục
Truyện Con Đường Bá Chủ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lạc Nam sững sờ, hạ Mộng Tiên Chu thấp xuống dưới một chút…

Hắn phi thân mà ra, lao đến tiếp cận vài tên tu sĩ đang phi hành bên dưới…

Một đám thấy vậy nhao nhao né tránh, không biết vị top 10 Hoàng Kim Bảng này muốn làm gì, chuồn trước cho chắc…bất quá có một tên Nguyên Anh Trung Kỳ bị Lạc Nam thi triển Tốc Biến giữ lại…

“Lạc tiền bối…Lạc Nam tiền bối!”

Người vừa bị giữ là một nam tử trung niên, bất quá hắn ở trước mặt Lạc Nam lại cung cung kính kính, ngay cả chút thở mạnh cũng không dám…

“Vị đạo hữu này, ta có chút chuyện cần hỏi ngươi!” Lạc Nam ôn hòa nói ra, địa vị của hắn đã bất tri bất giác cao như vậy.

“Tiền bối cứ hỏi, chỉ cần tiểu nhân biết sẽ toàn lực phối hợp…” Nam tử trung niên lo âu thấp thởm, hắn cũng là một trưởng lão của Ngũ Cấp Thế Lực, nhưng khi đối diện Lạc Nam, mới biết thế nào là cường giả chân chính.

Thậm chí từ đầu đến cuối không dám liếc mắt nhìn chúng nữ dù chỉ một lần.

“Phàm Ẩn Tự đi đâu hết rồi?” Lạc Nam hỏi thăm.

“Tiểu nhân không biết bọn họ đi đâu, chỉ biết cách đây hơn nửa năm…Phàm Ẩn Tự đột ngột thu gôm lượng tài nguyên khổng lồ từ các thế lực phụ thuộc xung quanh, sau đó trong một đêm biến mất toàn bộ, ngay cả môn phái của tiểu nhân cũng bị bắt chẹt!”

Nam tử trung niên thành thật đáp, nghĩ đến bị đám hòa thượng kia tịch thu lượng lớn tài sản, nhất thời nghiến răng nghiến lợi.

“Phàm Ẩn Tự còn giữ lại phân đà hay chi nhánh nào không?” Tần Mộng Ảnh lên tiếng…

“Không hề, bọn hắn toàn bộ di chuyển…chẳng qua tiểu nhân biết được một điều, các đệ tử có tu vi Trúc Cơ trở xuống toàn bộ được Phàm Ẩn Tự giải tán, chỉ có đệ tử đạt Kim Đan trở lên mới di dời mà thôi!” Nam tử trung niên ánh mắt nhớ lại nói.

“Ồ? Sao ngươi biết chuyện này?” Mộc Tử Âm nhẹ giọng.

“Rất nhiều đệ tử tu vi chưa đến Kim Đan tại Phàm Ẩn Tự đều được trả về nhà, chuyện này người xung quanh đều biết!” Nam tử trung niên khẳng định.

“Phàm Ẩn Tự đã quyết tâm bỏ trốn, mang theo lượng lớn đệ tử Trúc Cơ chỉ là vướn víu mà thôi! Bọn hắn giải tán cũng là hợp lý…” Lạc Nam tán thành lời nói của nam tử trung niên.

“Phu quân, nếu vậy chúng ta hỏi thăm đám đệ tử bị trả về kia, biết đâu sẽ có manh mối!” Hải Linh Lung ngây thơ nói.

“Đám đệ tử đó không đủ thân phận để biết đâu…Phàm Ẩn Tự không ngu ngốc như vậy!” Hải U Quỳnh buồn cười vuốt ve mái tóc của Linh Lung, cưng chiều giải thích.

Hải Linh Lung nghịch ngợm lè lưỡi, nàng quả thật có chút ngây thơ.

Lạc Nam cũng bị mấy nữ làm cho vui vẻ, mặc kệ Phàm Ẩn Tự và Lạc gia trốn đi đâu, sớm muộn cũng phải lòi mặt, hắn không gấp…

“Đa tạ vị đạo hữu này, ta có chút quà cho ngươi xem như hồi báo!” Lạc Nam vỗ vỗ bả vai nam tử trung niên cười nói.

“Quà? tiểu nhân không dám nhận đâu! Có thể giúp Lạc công tử đã là vinh hạnh của tiểu nhân rồi” Nam tử trung niên cuống cuồng khoác tay, một mặt thành thật.

“Được rồi, không cần khách sáo, thứ này ta cũng không dùng!” Lạc Nam cười nhạt, một đôi giày đỏ thẩm như máu xuất hiện trên tay, khí thế bức người, cứng cáp vô cùng.

Huyết Sắt Chiến Ngoa…

Pháp bảo này đã lâu hắn không động vào, từ khi Huyết Sắt Chiến Giáp bị đánh vỡ…

“Đây…đây là…” Nam tử trung niên nuốt nước bọt cái ực, hắn thề, cả đời chưa từng gần gũi pháp bảo có khí thế mạnh mẽ như vậy.

“Một kiện Thiên Cấp pháp bảo, nếu ngươi không dùng có thể mang đến Đa Bảo Các bán với cái giá hợp lý!” Lạc Nam gật đầu, giải trừ quan hệ với Huyết Sắt Chiến Ngoa, đặt vào tay nam tử trung niên.

Không đợi hắn kịp phản ứng, Lạc Nam đã cùng chúng nữ tiến vào Mộng Tiên Chu…

“Đa tạ Lạc tiền bối, đa tạ Lạc tiền bối!” Nam tử trung niên nhanh chóng thu hồi pháp bảo, quỳ rạp xuống mặt đất cảm động khóc rống.

Chỉ với vài câu trả lời đơn giản, biết gì nói đó… hắn lại được báo đáp một kiện Thiên Cấp Pháp Bảo?

Chuyện này như một giấc mộng mà cả đời nam tử trung niên chưa dám mơ đến vậy.

Huống hồ từ đầu đến cuối, Lạc Nam đều khách khí lễ độ với hắn, chưa từng xem thường hay có hành động như bố thí…Điều đó khiến nam tử trung niên cảm nhận được sự tôn trọng.

Trong lúc nhất thời, hắn quyết tâm trở thành người hâm mộ trung thành của Lạc Nam, ngày sau ai dám nói xấu Lạc công tử chính là kẻ thù của hắn.

Nghĩ đến đây, nam tử trung niên nhanh chóng rời đi, tránh kẻ gian dòm ngó.

Nam tử trung niên không biết rằng, trong lúc hỏi đáp, Diễm Nguyệt Kỳ đã đem không gian phong tỏa trên diện rộng, trừ khi nam tử trung niên cố tình mang ra khoe khoang, bằng không sẽ chẳng ai biết hắn vừa nhận được thiên cấp pháp bảo cả.

Đứng trên Mộng Tiên Chu, thân ảnh Bạch Tố Mai đột ngột xuất hiện giữa trời, sau đó cấp tốc hóa thành bản thể khổng lồ che thiên phệ nhật…

“Phàm Ẩn Tự, không cần thiết tồn tại!”

Lực lượng Thất Cấp bá đạo vận chuyển, đuôi rắn khổng lồ hướng quần thể sơn phong bá đạo nện xuống…

ẦM ẦM ẦM ẦM…

Toàn bộ kiến trúc Phàm Ẩn Tự triệt để hủy diệt, ngay cả một khối đá cũng không lưu lại.

Làm xong tất cả, xem như trút được chút oán khí, Bạch Tố Mai trở về mạng thuyền…

Chúng nữ dùng ánh mắt quái dị xem nàng, đây là Tố Mai ôn nhu các nàng nhận biết sao?

Lạc Nam cười haha ôm vòng eo mềm mại của Tố Mai, hôn nhẹ mái tóc nàng xem như an ủi…

“Thái Bạch Thôn Tinh Xà không phải chủng tộc thiện nam tín nữ gì, chẳng qua nàng ấy chỉ hiền thục diệu dàng trước mặt người nhà mà thôi!” Kim Nhi cười hì hì nói.

Để Bạch Tố Mai phẫn nộ, cái giá phải trả lớn lắm.

ĐÙNG…

Đúng lúc này, trên bầu trời Thanh Hồng Giang đột ngột vang lên tiếng nổ lớn, khiến Lạc Nam cùng chúng nữ kinh nghi quay đầu nhìn lại…

Mộng Tiên Chu tạm dừng trên không trung.

Chỉ thấy không gian tầng tầng sụp đổ, từ bên trong xuất hiện hai thân ảnh đang điên cuồng đập nhau, từng chiêu từng thức đều là lấy mạng đổi mạng, hung tàn đến cực điểm…

Chiến đấu của bọn hắn dấy lên hỏa diễm ngập trời, thiêu đốt vạn lý, ngay cả Thanh Hồng Giang khổng lồ cũng có dấu hiệu khô cạn trước sức nóng của hai người họ…

Chỉ thấy đó là chiến đấu giữa một lão già với làn da thô ráp, mái tóc hoa râm cùng tấm lưng còng qua thời gian và một nam tử trung niên diện mạo oai hùng sắt bén, mái tóc cùng y phục đỏ rực như có thể thiêu cháy thế gian vạn vật…

Nhìn qua trận chiến, đây rõ ràng là hai vị tu sĩ tinh thông Hỏa Diễm đến mức tuyệt hảo, hỏa đối hỏa khiến bầu trời cuồn cuộn trong ánh lửa hồng, cảnh tượng như ngày tận thế…

Khí tức trên thân hai người khiến vô số sinh linh bên dưới phải rung rẩy vì sợ hãi…

“Hợp Thể Hậu Kỳ đại chiến!” Bạch Tố Mai và Lạc Nam hai mặt nhìn nhau, hít sâu một hơi cùng lúc nói ra.

Chúng nữ giật mình, không nghĩ đến mình vừa rời khỏi Thanh Hồng Giang chưa lâu đã thấy hai vị Hợp Thể Hậu Kỳ chiến đấu, đặc sắc tuyệt luân.

Bất quá khi tập trung nhìn rõ hơn một chút, phát hiện diện mạo của lão già kia, ánh mắt Lạc Nam bất giác co rụt lại, buộc miệng bật thốt lên:

“Đại Trưởng Lão Minh Hỏa Giáo – Hỏa Sơn?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK