Quả nhiên kế hoạch có hiệu quả, khí tức Bất Hủ không phải dạng mềm, đem tia Tam Sắt Lôi Kiếp kia đánh tan…
Có thể thấy không phải tự nhiên mà Thiên Đạo e ngại Cấm Kỵ…
Mắt thấy thân thể của mình và Tiểu Sư được trọng lập đến phần ngực, trong mắt Lạc Nam hiện lên ý vui mừng…
“Ta thành công sao?”
Dị biến nảy sinh…
Trong không gian riêng biệt của Hệ Thống, Phong Ấn ngày một tăng cường…
Chùm sáng ẩn chứa Bất Hủ Diễn Sinh Kinh sắp khép lại…
ẦM ẦM ẦM…
Thiên Đạo Chi Nhãn hết sức lạnh lùng nhìn tia khí Bất Hủ đang ngăn cản Lôi Kiếp, theo quy tắc của nó…Chỉ thấy hai tia Tam Sắt Lôi Kiếp đột ngột hình thành, sau đó nhanh chóng dung hợp…
Tia tam sắt lôi kiếp khổng lồ được ngưng tụ, uy lực hủy thiên diệt địa, đánh mạnh mà xuống…
ĐÙNG…
Bất Hủ khí tức chống cự dữ dội, lại thành công chóng đỡ…
“Keng, Phong ấn thành công…” Âm thanh của Hệ Thống vang lên bên tai khiến sắc mặt Lạc Nam đại biến…
“Làm sao đúng lúc này chứ?”
Cơ thể của hắn và Tiểu Sư đã được trọng lập đến phần cổ rồi, bắt đầu tụ hợp phần đầu…
Mà trong đan điền hắn, một vật thể lấp lánh Lôi Đình chi lực dần dần xuất hiện…
Bất Hủ Diễn Sinh Kinh lần này vận chuyển đã rất nhanh rồi, nhưng còn cách Lôi Đỉnh hình thành còn xa lắm…
Không còn lực lượng gia trì, tia khí tức Bất Hủ dần dần suy yếu…
ĐÙNG ĐÙNG…
Rốt cuộc, trước sự liên hợp cùng lúc của ba tia Tam Sắt Lôi Kiếp, tia khí tức Bất Hủ cuối cùng triệt để tiêu tán…
“Khốn kiếp…” Lạc Nam tức giận mắng to…hắn chẳng thể ngờ Hệ Thống lại phong ấn hoàn tất vào lúc này…
Đầu của hắn và Tiểu Sư vẫn còn chưa trọng lập…
Tụ Đỉnh cũng chưa hoàn thành…
Thiên Đạo Chi Nhãn không vì thế mà tha cho kẻ tu luyện Cấm Kỵ…nó đã khóa chặt được mục tiêu…
Nhìn ba tia Tam Sắt Lôi Kiếp một lần nữa hình thành, mà quá trình Tụ Đỉnh còn quá lâu, Lạc Nam nảy sinh dự định liều mạng giải phóng Phong Ấn một lần nữa…
…
Cách nơi này hàng vạn dặm, Cơ Nhã đau đớn siết chặt lồng ngực, nam nhân của nàng tình huống cửu tử nhất sinh, không thoát khỏi cảm ứng từ khế ước Đồng Sinh Cộng Tử…
Cạch cạch…
Thân thể mềm mại chấn động…
“Linh Giới Châu?” Cơ Nhã kinh ngạc nhìn hạt châu đang rung mạnh trong tay mình…
Đẳng cấp của nó hiện tại không một ai biết được…
Như nghĩ đến điều gì, Cơ Nhã cắn môi, bàn tay buông ra…
Vèo…
Linh Giới Châu đột ngột phá không mà bay, tốc độ chóng mặt…
…
ẦM ẦM ẦM…
Ba tia Tam Sắt Lôi Kiếp kia thành công ngưng tụ, uy thế diệt thế…
“Liều…” Lạc Nam cắn răng, quyết định giải khai Phong Ấn của Hệ Thống, tiếp tục mượn khí tức Bất Hủ…
“Khoan đã công tử…” Kim Nhi hét lớn, nàng mừng rõ ngẩng đầu…
Từ nơi xa xăm…
Linh Giới Châu phá không mà đến…nó đã sinh ra linh tính, nhận thấy chủ nhận gặp nạn, tiến hành cứu viện…
Trước ánh mắt trợn tròn của Lạc Nam, Linh Giới Châu phun ra một vật…
Mà cùng lúc đó, Tam Sắt Lôi Kiếp vô tình nện xuống…
ĐÙNG…
Theo một tiếng va chạm như sao băng đổ nát, Lạc Nam và Tiểu Sư hoàn hảo như không…
Bởi vì, một vật vừa ra đã thay hắn đón đỡ tia Lôi Kiếp khủng bố kia…
“Định Hồn Quan?” Lạc Nam vừa khiếp sợ vừa vui mừng, thầm hận mình ngu ngốc…
Định Hồn Quan dù Đa Bảo Các cũng không mở được nó…hiện tại để ngăn lôi kiếp không thể thích hợp hơn…
Chưa dừng lại ở đó, một vật hình tròn lại được Linh Giới Châu phun ra…
Gia Tốc Trận Bàn…
Nó cấp tốc biến lớn, tọa lạc dưới thân hai người, điên cuồng chuyển động…thời gian gia tốc gấp mười lần…bên trong vẫn còn lượng lớn Linh Thạch đủ để duy trì…
“Lần này được cứu rồi…” Lạc Nam nhìn thấy tốc độ khôi phục của mình và Tiểu Sư tăng lên gấp mười, lại Tụ Đỉnh nhanh hơn…vui mừng đến phát khóc…
ẦM ẦM…
Lại hai tia Tam Sắt Lôi Kiếp vô tình nện xuống, mỗi tia được ngưng tụ từ Ba Tia, lạnh lùng đến cực điểm…
ĐÙNG ĐÙNG…
Định Hồn Quan bị đánh đến mức lắc lư…
“Không xong…” Vui mừng chưa được bao lâu, Lạc Nam nhìn thấy Định Hồn Quan bị đánh bay xuống mặt biển, không tiếp tục tiến lên…
Hiển nhiên đã đến giới hạn chịu đựng…nếu bị đánh tiếp, thứ bên trong cũng phải theo đó hủy diệt…
Lôi Kiếp vẫn tàn bạo đánh xuống…
ĐÙNG…
Lại bị ngăn cản…
“Là nó?” Lạc Nam hô hấp dồn dập…
Thứ vừa ngăn cản lần Lôi Kiếp này…chính là Bia Đá của Cự Nhân Tộc…bên trên có ghi chép công pháp Bát Môn Độn Giáp…nó đang lơ lửng trước mặt Lạc Nam, hiên ngang lẫm liệt…
“Vật liệu của bia đá này không đơn giản, bất quá ngăn cản tối đa được năm lần đánh…” Kim Nhi lên tiếng ước tính…
Lạc Nam nghiến chặt răng…
Gia Tốc Trận đang phát huy công dụng của nó…
ẦM ẦM ẦM ẦM…
“Đến điểm mấu chốt…” Lạc Nam lẩm bẩm…
Tiểu Sư ôm chặt lấy nam nhân, phần đầu của hai người đã triệt để hoàn hảo…thậm chí con mắt vốn trống rỗng của Lạc Nam cũng xuất hiện…
Bên còn lại, Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn trở về đúng vị trí của nó…
Lực lượng từ Trọng Thân Thảo vừa lúc cạn kiệt…
KENG…
Bia Đá xuất hiện khe nứt, nó đã gánh chịu đủ năm lần Lôi Kiếp rồi…
“Vẫn còn thiếu một chút…” Lạc Nam nghiến chặt răng, nếu gánh chịu lần đánh xuống tiếp theo, Bát Môn Độn Giáp xem như mất đi…
ẦM…
Thiên Đạo Chi Nhãn không cho hắn cơ hội…
Vô tình đánh xuống…lại cùng lúc hai tia Tam Sắt Lôi Kiếp…
Lạc Nam cắn răng, muốn hy sinh Bát Môn Độn Giáp…
Nhưng không…
ĐÙNG…
Lôi Kiếp lại bị chặn…
Linh Giới Châu vừa lúc phun ra một đôi găng tay, đem Lôi Kiếp ngăn cản…
Trước sự va chạm cùng hai tia Lôi Kiếp khủng bố, đôi Găng Tay bị đánh đến nứt ra, rơi xuống biển sâu…
“Phách Thiên Già Thủ? Chân Cấp Cực Phẩm Pháp Bảo…”
Lạc Nam cười lên ha hả, đôi găng tay này chính là Pháp Bảo của Cự Phách Thiên để lại dưới đáy biển, vốn Lạc Nam muốn dùng nó để tặng sư phụ đấy…
Hắn vui mừng như phát điên, cũng bị cảm động lắp đầy tâm trí…
Trong lúc nguy hiểm nhất, những thứ hắn không ngờ đến đã cứu mạng hắn…
Linh Giới Châu, Định Hồn Quan, Bia Đá cùng đôi găng tay của Cự Phách Thiên… và Gia Tốc Trận…
Lạc Nam biết, mạng sống của mình…có thể đảm bảo…
Bởi vì trước chuyển động không ngừng của Gia Tốc Trận, bên trong Đan Điền…một tôn Tam Sắt Lôi Đỉnh đang dần dần hình thành…
Tam sắt Lôi Kiếp từ thân thể hắn truyền vào người Tiểu Sư, lại từ thân Tiểu Sư truyền vào cơ thể hắn…
Khí tức trên thân hai người không ngừng tăng lên…
Thần dị đến cực điểm…