Mục lục
Truyện Con Đường Bá Chủ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 303: Lại có nhiệm vụ

Sau khi mở miệng tuyên bố, Tứ Lão đột ngột nâng lên bàn tay, thiên địa linh khí cấp tốc mà về, cuồn cuộn hội tụ, hướng về một vùng cồn cát dùng lực hấp lên…

ẦM ẦM ẦM…

Một vùng cồn cát theo chưởng ấn của Tứ Lão cấp tốc rung động, sau đó đột ngột dâng cao, so với mặt đất bình thường cao hơn tận trăm mét…tạo thành một đấu trường hình tròn có đường kính vừa đủ một cây số…

“Gia Cố!” Tam Lão quát khẽ, hai tay kết ấn đánh ra một cổ lực lượng mạnh mẽ thuộc về Hợp Thể Kỳ, đem toàn bộ phạm vi bên ngoài của Đấu Trường bao trùm…

Chỉ thoáng chốc, đấu trường trở nên cứng cáp, kiên cố hơn bao giờ hết…

Dù sao thực lực của đám thí sinh cũng rất mạnh, nếu không gia cố sẽ đem đấu trường đánh nát…

“Lực chưởng khống thổ hệ thật khủng bố”

Thấy tình cảnh này, đám tu sĩ cuồng nhiệt không thôi, dùng ao mắt khao khát nhìn về hai vị lão già, thật không hổ là Hợp Thể Kỳ cường giả.

Tam lão chỉ ngón tay vào đấu trường, dùng linh lực bao phủ âm thanh, thản nhiên nói:

“Mỗi lần Thổ Chiến Đại Hội đều có sự khác biệt…trong cuộc thi lần này, tất cả người dự thi tiến hành hỗn chiến trên đấu trường vừa được tạo ra, không giới hạn thời gian, kẻ nào bị ép rời khỏi phạm vi xem như thua cuộc, tám người cuối cùng còn sót lại được tiến vào vòng tiếp theo…”

Lời vừa nói ra, toàn trường xôn xao…

Số lượng tu sĩ Thổ Hệ tại Hoàng Sa Đại Lục nhiều vô số kể…thiên tài muốn dự Thổ Chiến Đại Hội nhìn sơ qua cũng hơn năm trăm người, chỉ vòng đầu tiên lập tức loại bỏ số lượng khủng bố, để lại vừa đúng 8 người…khắc nghiệt không cần nói cũng biết.

Hơn nữa trong trận chiến này, thực lực ngươi mạnh chưa chắc đã giành chiến thắng, bởi lẽ ngươi rất có thể sẽ bị rất nhiều tu sĩ khác vây công, hùng sư khó địch nổi bầy sói, thất bại là chuyện khó tránh khỏi…

Trong lúc nhất thời, không ít thiên tài vốn có lòng tin ở bản thân lập tức trầm mặt, đầu não điên cuồng suy nghĩ cách để tiến vào vòng trong…

Thậm chí một vài kẻ quen biết đã bắt đầu kết đội, bảo kê lẫn nhau…

Không quan tâm đám tu sĩ nghĩ gì, Tam lão cười nói:

“Tám người ưu tú vào vòng trong sẽ nhận được phần thưởng từ Bạch Sa Hoàng Triều như Vũ Kỹ, Đan Dược, Công Pháp…,tuy nhiên các trận đấu sau đó sẽ chỉ chọn ra 3 vị trí đầu được phép tiến vào Cảnh Địa tu luyện.!”

“Quy tắc các ngươi chắc hẳn đã biết, người dự thi phải đem toàn bộ thực lực áp chế ở mức Hóa Thần Sơ Kỳ, nếu là Thể Tu cũng chỉ được phép sử dụng lực lượng Ngũ Chuyển Sơ Kỳ…Nguyên tố được vận dụng duy nhất là Thổ Hệ, Pháp Bảo vũ khí không có hạn chết…”

Nói xong, ánh mắt hắn đảo quanh một vòng, nghiêm nghị quát:

“Chiến trận diễn ra trước mắt hàng vạn khán giả Bạch Đế Thành, lại được các cường giả cao cấp Bạch Sa Hoàng Triều âm thầm quan sát, kẻ nào gian lận lập tức bị trục xuất, phế bỏ tu vi để răn đe thiên hạ!”

“Nghe theo Tam Lão!” Đám người một lần nữa đồng thanh reo hò…

Ở trước mặt Hợp Thể Kỳ gian lận, trừ khi ngươi bị thần kinh hoặc không muốn sống…

Cùng lúc đó, hơn năm trăm người dự thi đồng loạt đem một thân tu vi hạ xuống Hóa Thần Sơ Kỳ, những người vốn ở đẳng cấp này đương nhiên không cần hạ, về phần kẻ to gan chưa đến Hóa Thần Kỳ mà muốn dự thi cũng có, nhưng con số ít đến đáng thương…

Lạc Nam ý niệm vừa động, áp chế Diễm Tâm Đỉnh cùng Kiếp Lôi Đỉnh bên trong Đan Điền…đem khí thế chỉ còn Hóa Thần Sơ Kỳ phát ra…

Về phần Thể Tu, hắn biết phân nặng nhẹ, không dùng lực quá Ngũ Chuyển Sơ Kỳ là được…

“Bắt đầu, tất cả lên chiến! sinh tử tự chịu…” Tứ lão trầm giọng quát…

Tiếng nói vừa dứt.

VỤT VỤT VỤT…

Vô số tu sĩ phá không mà lên, thân ảnh bay ngập trời…

“Hoàng muội, ngôi vị quán quân lần này Hoàng huynh sẽ lấy về tặng muội!” Bạch Liệt ôn nhu nhìn Bạch Liên Hoa, hết sức tự tin nói…

“Haha, Nhị hoàng huynh thật biết nói đùa! Hoàng muội, huynh sẽ không để muội thất vọng!” Bạch Dương thâm tình nhìn Tiểu Công Chúa cười ha ha một tiếng, thi triển thân pháp mạnh mẽ, hóa thành một cơn bão cát tung bay…

Bạch Liên Hoa hướng hai vị Hoàng Huynh gật gật đầu động viên, rất nhanh ánh mắt lại nhìn chăm chú xuống dưới, hy vọng nhìn thấy thân ảnh nam nhân kia…

Biểu hiện của Bạch Liên Hoa rơi vào mắt Bạch Thiên, khiến hắn hơi nhíu mày, hình như nha đầu này có ý với tiểu tử vô danh kia?

Bạch Thiên đã đáp ứng Bạch Liệt trong cuộc giao dịch, sao có thể để tình huống như vậy xảy ra, lúc này ý vị thâm trường nhắc nhở:

“Hoàng muội, chú ý đến thân phận của muội…có một vài người khi sinh ra đã không đủ tư cách đứng cùng thế giới với chúng ta…hiểu ý huynh không?”

Bạch Liên Hoa nghe vậy bĩu môi không nói, nếu Hoàng Huynh Bạch Thiên biết Lạc Nam ca ca thân mang năm loại thuộc tính, lại thêm Dị Hỏa cùng Thể Tu…không biết có ngượng mồm hay không khi nói ra lời kiêu căng như vậy.

Theo nàng thấy, dù là tại một nơi Thiên Kiêu nhiều như sao trên trời như Huyền Hoàng Học Phủ, muốn tìm người có thể sánh bằng Lạc Nam cũng gần như bằng không đấy…

Đương nhiên trong lòng Bạch Liên Hoa, Lạc Nam ca ca ngoài thiên phú siêu quần ra, còn là một nam nhân hết sức ôn nhu, biết quan tâm, biết lắng nghe chia sẽ, đặc biệt là hiểu được nổi lòng nàng…

Bạch Thiên thấy tiểu Hoàng muội không để lời nói của mình trong lòng, ánh mắt híp lại, trong lòng cười lạnh:

“Thôi mặc kệ, nếu nha đầu này vẫn còn u mê không tỉnh, bổn Thái Tử chỉ cần xóa xổ kẻ kia khỏi thế gian là được…”

“Phu quân cố lên!” Nam Cung Uyển Dung ngồi trong đám đông hò reo, ánh mắt chưa từng rời khỏi thân ảnh nam nhân kia…

Lạc Nam phi thân mà lên, trăm mét kháng đài thậm chí không cần dùng đến thân pháp, dụng lực nhảy một cái là được…

“Đi xuống!”

Trong quá trình nhảy trên không trung, một thanh búa lớn màu đất đất đột ngột hướng sau lưng hắn đập tới…

Người ra tay là một đại hán thân hình vạm vở, mắt thấy sắp đem đối thủ đầu tiên đánh rơi xuống dù chưa lên đến đấu trường, hắn cười gằn rất hưng phấn…

Chỉ là rất nhanh, nụ cười trên mặt hắn cứng lại…

Thanh niên bị hắn công kích kia hóa thành một luồng tàn ảnh bất chợt biến mất, theo sau đó, đại hán cảm thấy bàn tay cầm búa của mình bị nắm chặt…

Răng rắc…

Có tiếng xương gảy truyền ra, cổ tay đại hán triệt để nát bấy, thanh búa lớn rơi xuống tự do xuống mặt đất…

“Thể…thể tu…” Sắc mặt đại hán xám như tro tàn, hắn không ngờ mình vừa ra tay đã đụng nhầm thiết bảng, có thể bằng tay không bóp nát xương cốt, không phải Thể tu thì là gì?

“Ngươi xuống trước đi!”

Lạc Nam lười nói nhảm, hơi chút dùng lức, đem toàn bộ thân thể to lớn của đại hán ném mạnh mà xuống, sau đó một chân đạp lên mặt hắn, mượn lực nhẹ nhàng rơi xuống đấu trường…

Ở bốn phía xung quanh cũng xảy ra không ít cảnh tương tự, trong quá trình bay lên đấu trường đã có người nhịn không được ra tay với đối thủ…có thành công đem người ở gần ném xuống, cũng có người gặp phải kẻ địch mạnh mẻ nên bị phản dame, thất bại thảm hại…

Bằng vào Thấu Thị Vạn Lý, Lạc Nam thấy Ngọc Trần cùng hai tên Hoàng Tử điên cuồng đại triển thần uy, đem từng người từng người ném xuống, mặc dù chẳng ai dám chủ động tấn công bọn hắn…

“Vị huynh đệ này, ngươi muốn đi xuống hay đợi ta ra tay?” Một thanh niên áo xanh chợt cười gằn nhìn chăm chú Lạc Nam, bộ dạng ăn chắc hắn…

Chỉ là Lạc Nam còn chưa kịp trả lời, một chưởng ấn cuồn cuộn Thổ Linh Lực đột ngột tập kích sau lưng thanh niên áo xanh kia, đem hắn chấn đến hộc máu, xém chút nữa đã văng khỏi đấu trường…

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK