Mục lục
Truyện Con Đường Bá Chủ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Nàng là…” Hồn Nguyệt Ánh không dám vâng lời, chỉ có thể dùng ánh mắt hồ nghi nhìn Liễu Ngọc Thanh.

Theo quan niệm của nàng, Lạc Nam đã là Hồn Đế, nàng xưng hắn là bệ hạ mới là thiên kinh địa nghĩa.

“Nàng là Liễu Ngọc Thanh, mẹ chồng của nàng!” Lạc Nam cười kéo tay Liễu Ngọc Thanh, sau đó hướng về phía chúng nữ từng người giới thiệu cho Hồn Nguyệt Ánh nhận thức.

“Con dâu bái kiến mẹ, gặp qua các vị tỷ tỷ!” Hồn Nguyệt Ánh kính cẩn hành lễ, hiển nhiên nàng tự cho mình là muội muội, dù sao gia nhập Hậu Cung muộn nhất.

Nếu xét về tuổi tác, Hồn Nguyệt Ánh vượt qua tất cả mọi người ở đây cộng lại…

“Được rồi, Nguyệt Ánh…muội nói có thể phụ trợ Phu Quân, mau cho mọi người chứng kiến một chút!” Hoa Thanh Trúc mỉm cười nói, nàng cũng khá hứng thú đối với phong cách của Hồn Hậu.

“Muội cũng vừa lúc có ý đó!” Hồn Nguyệt Ánh nhìn Lạc Nam cười hạnh phúc, vương miện trên trán nàng cấp tốc sáng lên rực rỡ, môi thơm khẽ mở:

“Hậu Hồn Kinh – Hợp Hồn!”

Trong ánh nhìn chăm chú của mọi người, chỉ thấy Hồn Nguyệt Ánh bất chợt hóa thành một luồng tàn ảnh dung nhập vào cơ thể Lạc Nam, biến mất dạng.

Lạc Nam giật mình, chợt phát hiện tình huống bên trong cơ thể mình, Hồn Nguyệt Ánh vậy mà toàn bộ nhập vào cơ thể hắn, hòa hợp Linh Hồn cùng hắn rồi…hai người lúc này tuy hai mà một thuần túy theo nghĩa đen.

Hắn không cảm thấy khó chịu trước sự xâm nhập đó, trái lại Linh Hồn như được thăng hoa, trở nên càng thêm ngưng thực, sướng đến từng lỗ chân lông.

“Linh Hồn của phu quân còn cường đại hơn tưởng tượng của thiếp vô số lần, những kinh văn này thật thần thánh!” Âm thanh kinh ngạc của Hồn Nguyệt Ánh từ cơ thể Lạc Nam truyền ra ngoài.

Chúng nữ hai mặt nhìn nhau, Liễu Thi Cầm có chút khó hiểu hỏi: “Nguyệt Ánh, muội nhập vào người Tiểu Nam làm gì?”

Âm thanh của Hồn Nguyệt Ánh từ trong người Lạc Nam tiếp tục truyền ra: “Đây là phong cách chiến đấu của Hồn Hậu, trực tiếp nhập vào Linh Hồn của Hồn Đế, như vậy quá trình phụ trợ mới thuận lợi và đạt được công hiệu tốt nhất!”

Chưa dừng lại ở đó, chỉ nghe Hồn Nguyệt Ánh trịnh trọng nói: “Tu vi Linh Hồn của phu quân đã chạm đến biên giới Độ Kiếp Kỳ, để thiếp giúp chàng nốt phần còn lại!”

“Linh Hồn chúc phúc!”

Hồn Nguyệt Ánh bất chợt đem một phần Hồn Lực của mình tản ra, dung nhập vào trong Linh Hồn của Lạc Nam.

“Ưm, thoải mái!”

Trong khoảnh khắc đó, Lạc Nam nhịn không được rùng mình rên rỉ lên, hắn cảm thấy như Hồn Lực của mình đang được thăng hoa tột đỉnh…Mà tu vi Hồn Tu cũng cấp tốc đột phá, chính thức bước vào Độ Kiếp Kỳ, sau đó nhanh chóng ổn định lại…

Chúng nữ cũng cảm giác được tình huống thân thể hắn, cả đám dùng ánh mắt kinh dị nhìn chăm chú Lạc Nam, hay nói đúng hơn là nhìn vào Hồn Nguyệt Ánh trong người hắn.

Hiển nhiên không ai nghĩ đến, nàng vừa xuất hiện đã đem đến lợi ít kinh khủng như vậy cho Lạc Nam.

Hồn Tu đột phá Độ Kiếp, cộng thêm Đế Hồn Kinh, chiến lực của hắn kinh khủng như thế nào không cần nói cũng biết.

“Nguyệt Ánh, nàng hỗ trợ ta như vậy đối với bản thân mình có hại hay không?” Lạc Nam lại là không hề vui mừng, hắn cảm giác được Hồn Nguyệt Ánh có phần mệt mỏi hơn trước đó.

“Thiếp không sao, dùng Hồn Lực để tăng tu vi cho chàng là một trong những liên kết giữa Hồn Hậu và Hồn Đế, tịnh dưỡng một thời gian ngắn là thiếp sẽ khôi phục!” Hồn Nguyệt Ánh thản nhiên cười nói.

Lạc Nam gật đầu, thông qua mối liên kết giữa hai người hắn biết nàng nói là sự thật, chẳng qua không nhịn được nên có chút lo lắng mà thôi.

“Haizz, đáng tiếc chí bảo Ôn Hồn Liên của Hồn tộc bị thất lạc, tương lai thiếp sẽ tìm về cho chàng!” Hồn Nguyệt Ánh thở dài một hơi nói.

Lạc Nam nghe vậy sắc mặt cổ quái nói: “Ôn Hồn Liên đang ở chỗ của ta!”

“Cái gì? Sao thiếp không cảm nhận được nó?” Hồn Nguyệt Ánh khó tin hỏi.

Lạc Nam dở khóc dở cười, Ôn Hồn Liên nằm trong đan điền, được các tôn đại đỉnh bao quanh, Cấm Kỵ che giấu…Hồn Nguyệt Ánh cảm nhận được mới là chuyện lạ, dù nàng đã dung hợp vào Linh Hồn hắn cũng không được.

Lạc Nam nghĩ nghĩ, đem một chút khí tức của Ôn Hồn Liên thả ra ngoài.

“Thật sự là Ôn Hồn Liên! Chàng đối với Hồn tộc thật là có duyên phận” Hồn Nguyệt Ánh kinh hỉ thốt lên, vui sướng vô cùng.

Ôn Hồn Liên ở trong đan điền Lạc Nam, nói rõ nàng có thế thông qua hắn để sử dụng nó, đối với việc tu luyện Hồn Lực của nàng cực kỳ có lợi.

LạcLạcLạcLạcLạcLạcLạcLạc Nam cũng thầm cảm thán một tiếng, Ôn Hồn Liên là vật hắn từ ĐỗĐổ Thạch tại Bình An Thành đạt được, chính là vật lưu truyền từ thượng cổ, không nghĩ đến nó vốn là của Hồn Tộc.

Xem ra hắn và Hồn Tộc thật sự có duyên.

“Sau này thiếp sẽ ở trong cơ thể chàng, Hồn Hậu và Hồn Đế luôn gắn khít mới phát huy được thực lực mạnh nhất” Hồn Nguyệt Ánh kiên định nói.

“Đám Dạ Lang Tiên Tinh kia một lần nữa xâm chiếm Việt Long đấy!” Lạc Nam thông báo tình hình.

Quả nhiên hắn cảm giác được linh hồn của Hồn Nguyệt Ánh đang rung lên kịch liệt, phẫn nộ gằn từng chữ nói: “Mong chàng giúp thiếp đem bọn hắn giết sạch, đời này Nguyệt Ánh nguyện làm trâu ngựa!”

Hồn Tộc đã mất, Hồn Nguyệt Ánh đem khát vọng sống chuyển thành trả thù và phò trợ Lạc Nam, Hồn Đế của nàng.

“Ta hứa, một ngày nào đó sẽ san bằng Dạ Lang Tiên Tinh!” Lạc Nam không chút do dự gật đầu.

Dạ Lang Tiên Tinh xem Việt Long Tinh như heo chó, hắn muốn để bọn chúng nếm thử cảm giác đó.

Chúng nữ có chút hâm mộ nhìn Hồn Nguyệt Ánh, hiển nhiên tùy thời tùy khắc có thể bầu bạn bên cạnh nam nhân cũng là nguyện vọng của các nàng.

“Tiểu Nam, rảnh rỗi thì đi Quang Minh Thánh Địa một chuyến, tin tưởng sẽ có thu hoạch!” Đúng lúc này, Liễu Ngọc Thanh đem tấm tàng đồ cuối cùng giao cho hắn, cũng đem tin tức Dị Hoả top 1 từ Thất Sát Giáo thu được kể lại một lần.

Lạc Nam mừng rỡ nhận lấy tàng đồ, ánh mắt lấp loé…trầm thấp nói:

“Đợi Bình An Thành có đủ sức tự vệ trước đám Dạ Lang Tiên Tinh, ta sẽ đi một chuyến!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK