Mục lục
Truyện Con Đường Bá Chủ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lời nói hào hùng pha lẫn bá khí khiến toàn thể Tu Chân Giới máu huyết sục sôi, chiến ý kéo căng đến đỉnh điểm…

Phải! Bá Chủ nói phải!

Qua lần đại nạn này, tất cả mọi người mới hiểu đoàn kết có ý vị quan trọng như thế nào…nếu tất cả các thế lực không dẹp bỏ mâu thuẫn trước đây mà liên thủ cùng một chỗ, chỉ sợ Tu Chân Giới đã bị diệt trong tay Huyết Hoàng Địa từ những ngày đầu, càng đừng nói đến Dạ Lang Tiên Tinh.

Mặc dù trong quá trình đó có chút vấn đề tiêu cực như lần ở Hồ Tộc, nhưng sau cùng Thiên Yêu Học Phủ, Giao Tộc đám người vẫn đi con đường sáng, chấp nhận hình phạt, trả giá nặng nề, lập công chuộc tội.

“Bá Chủ vạn tuế!” Không biết là ai trước hết mở miệng hét to.

Một hòn đá như dẫn động con sống lớn, vô số người cuồng nhiệt gào rống, âm thanh như có thể xé rách thương khung:

“Bá Chủ vạn tuế!”

Lần này bọn họ gào thét, bọn hắn cuồng nhiệt và sùng bái…nhưng nghiễm nhiên không một ai quỳ xuống.

Bởi đơn giản địa vị của bọn hắn đều như nhau, bọn hắn có thể nể trọng Lạc Nam, khâm phục Lạc Nam, nhưng không cần thiết hướng hắn quỳ xuống.

Đó chính là điều Lạc Nam hướng tới.

“Phu quân, thiếp yêu chàng!” Diễm Nguyệt Kỳ nhìn thấy tình cảnh này, đôi mắt ngạo kiều có chút nước mắt lóng lánh, không nhịn được tình yêu cuồng nhiệt mà lao vào lòng hắn.

Lạc Nam cười lớn ôm lấy thê tử vào trong lòng, đây là ý nguyện của Diễm Nguyệt Kỳ…hắn rốt cuộc đã làm được.

Diễm gia chi chủ Diễm Nguyệt Kỳ khi còn lãnh đạo Diễm gia, chính là muốn lãnh địa Diễm gia phát triển theo hướng tích cực như vậy.

Vô số dân chúng bình thường sống trong lãnh thổ Diễm gia có thể kính sợ Diễm Nguyệt Kỳ, có thể khâm phục Diễm Nguyệt Kỳ…nhưng tuyệt nhiên Diễm Nguyệt Kỳ sẽ không chấp nhận bọn hắn quỳ xuống trước mặt mình một cách hèn mọn.

Bởi trong mắt nàng, tất cả sinh mệnh đều như nhau.

Diễm Nguyệt Kỳ là nữ nhân kiêu ngạo, là nữ nhân bá đạo nhưng lại sở hữu một trái tim nóng ấm.

Nằm trong lòng ngực Lạc Nam, Diễm Nguyệt Kỳ hai mắt mê ly, rốt cuộc không nhịn được ngẩng cao đầu, hiến dâng môi thơm đỏ rực.

Lạc Nam tận tình ngậm lấy cánh hoa mềm mại của nàng, hai người bất chấp vô vàn ánh mắt và cuồng nhiệt hôn nhau.

Lần đầu tiên Lạc Nam và Diễm Nguyệt Kỳ công khai quan hệ, dù trước đây rất nhiều người đã âm thầm đoán được hai người yêu nhau nhưng dù sao Diễm Nguyệt Kỳ vẫn còn một tầng thân phận khác là mẹ vợ của Lạc Nam, không tiện vạch trần.

Lúc này đây mặc kệ tất cả nghĩ gì, hai người cuồng nhiệt bài tỏ tình cảm trong ánh mắt ngưỡng mộ của chúng nữ cùng vô số người xung quanh.

Mẫu nữ hầu chung một chồng không phải chuyện hiếm lạ ở Tu Chân Giới, mỹ nhân là phần thưởng xứng đáng cho anh hùng, thiên kinh địa nghĩa.

“Hừ, Dao Dao cũng muốn được hôn, vừa muốn hôn Lạc Lạc, vừa muốn hôn Kỳ Kỳ!” Thiên Diệp Dao xinh đẹp phồng má nói.

“Khanh khách, Thánh Nữ sắp gả cho Bá Chủ rồi, cố gắng nhẫn nhị một chút đi!” Bảo Kiều che miệng cười khẽ.

“Hì hì, các ngươi đề là của hồi môn của bổn Thánh Nữ, có thể chạy thoát sao? nam nhân của ta cũng là nam nhân của các ngươi, phải hầu hạ hắn cho tốt!” Thiên Diệp Dao hai tay chống nạnh nói.

Thành Bích, Lệ Huân, U Cơ, Bảo Kiều tứ nữ nghe vậy gò má đỏ lên như gấc, có thể gả cho nam nhân ưu tú nhất Tinh Cầu, dù chỉ là của hồi môn…thì vẫn là ước nguyện của vô số nữ nhân a.

“Để nàng chiếm hết cảnh hay!” Chúng nữ Hậu Cung nhìn Diễm Nguyệt Kỳ nhoẻn miệng cười nói, không có chút ghen tuông nào, bầu không khí hoàn thuận khiến một đám nam nhân hâm mộ không thôi.

Phải bản lĩnh như thế nào mới làm một đám nữ nhân kiêu ngạo như thế cam tâm tình nguyện hầu hạ?

“Nam nhân chân chính nên như Bá Chủ vậy!”

Lạc Nam nghiễm nhiên trở thành thần tượng trong lòng vô số thanh niên nam tử, tất cả quyết tâm chọn hắn làm hình mẫu để phấn đấu.

“Tỷ phu quả nhiên là thần nhân!” Thủy Mặc, Băng Dũng, Côn Hoàng mấy tên em vợ trong lòng đối với Lạc Nam hâm mộ đến quỳ rạp xuống đất.

Tỷ tỷ bọn hắn đều là nữ cường nhân, vào tay Lạc Nam lại ôn nhu ngoan ngoãn đến như vậy, chẳng bù cho có mấy bà vợ ít ỏi ở nhà nhưng lộn xộn cả lên.

Đặc biệt là Côn Hoàng, hắn chỉ có một chính thê và hai tiểu thiếp, nội viện ít đến đáng thương nhưng chính thê và hai tiểu thiếp thường xuyên nháo nhào mâu thuẫn, có thể không phục Lạc Nam sao?

Lưu luyến tách khỏi môi mộng của Diễm Nguyệt Kỳ, Lạc Nam nghiêm túc nói tiếp:

“Bách Linh Học Phủ Hiệu Trưởng Bách Vô Sinh đã không còn được công nhận là thành viên Tu Chân Giới, ngôi vị Hiệu Trưởng sẽ do Phó Hiệu Trưởng đảm nhiệm!”

“Tuân mệnh Bá Chủ!” Phó Hiệu Trưởng Bách Linh Học Phủ Bách Lượng Lão Nhân chắp tay cung kính nói.

Bách Lượng Lão Nhân và một đám trưởng lão Bách Linh Học Phủ ra sức rất lớn trong trận chiến, nhân phẩm hoàn toàn trái ngược với phụ tử Bách Vô Sinh, tên kia có thể trở thành Hiệu Trưởng thời gian dài như vậy rõ ràng ỷ vào thân phận Chiến Trận Sư mà thôi.

Một đám trưởng lão Bách Linh Học Phủ vốn đang nom nớp lo sợ, lại thấy Bá Chủ không có ý định giải tán Bách Linh Học Phủ, trái lại còn giao cho Bách Lượng Lão Nhân lên làm Hiệu Trưởng mà âm thầm thở ra một hơi nhẹ nhõm, lòng trung thành với Lạc Nam gia tăng không ít.

“Kẻ hèn nhát đã bị trừng phạt, đương nhiên người có công sẽ được nhận thưởng xứng đáng!” Lạc Nam bất chợt vỗ tay, một lần nữa thu hút sự chú ý của toàn trường.

Đám người nhịp tim đập thình thịch, Hậu Cung giàu có bậc nhất ai nấy đều biết, Bá Chủ mở miệng nói khen thưởng có thể là vật tầm thường sao?

Chỉ là không biết ai mới đủ tư cách nhận thưởng đây…

“Khảo gia nhị lão!” Lần này không phải Lạc Nam, mà là Võ Tam Nương đứng ra gọi tên.

Khảo gia phu phụ liếc mắt nhìn nhau, bọn hắn tuổi tác đã cao, lần này nhìn thấy Tu Chân Giới sắp đến ngày phồn thịnh trong lòng đã mãn nguyện cực kỳ, dù là chết cũng chẳng có gì hối tiếc, đối với cái gọi là phần thưởng không quá để tâm, bất quá vẫn tiến lên một bước.

“Thiên Vạn Bảo, Ngưu Thiên Ám, Ngưu Ngũ Bá, Khảo Minh, Thất Sát Giáo Chủ, Thái Linh Lão Nhân, Huyền Sa Hiệu Trưởng, Bách Lượng Lão Nhân…”

Võ Tam Nương liên tục kêu gọi, đám người bừng tĩnh nhận ra những người được xướng tên đều đã từng chủ động ra khỏi Tứ Phương Vô Phá Trận để gia nhập chiến đấu với Dạ Lang Tiên Tinh trước đó.

Đối với những người này được khen thưởng không ai không phục…

Bất quá toàn trường đối với phần thưởng mà Bá Chủ sắp đưa ra hết sức hiếu kỳ, bởi những người như Thiên Vạn Bảo đều có thân phận bất phàm, vật phẩm cấp cao cũng khó lọt mắt bọn hắn.

Trong ánh mắt chờ mong và tò mò của vô số người, chỉ nghe Lạc Nam nhìn Khảo gia nhị lão mấy người cười khẽ một tiếng, thản nhiên nói:

“Hỗ trợ chuyển hóa Linh Lực thành Tiên Lực, chính là phần thưởng xứng đáng khen tặng lòng can đảm của các vị! có hài lòng không?”

Lời vừa nói ra, toàn trường lé mắt…

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK