Mục lục
Truyện Con Đường Bá Chủ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chiến lực của Thủy Mặc hắn được chứng kiến rõ ràng, có thể vượt cấp chiến đấu, tại Thánh Linh Học Phủ lọt top 30 cũng là chuyện đơn giản, không ngờ tại Bách Linh Học Phủ chỉ miễn cưỡng nằm ở hạng 45, trình độ của hai Học Phủ chênh lệch nhiều đến thế sao?

“Nơi này là phương nào của Hải Châu Đại Lục?” Lạc Nam tiếp tục hỏi…

“Hải Hồng Phái của đệ thuộc phía Đông…có ít chủng tộc sinh sống hơn so với ba phía còn lại…” Thủy Mặc thành thật trả lời…

“Ồ, Có thể cho ta biết một vài chủng tộc tiêu biểu tại Hải Châu không?” Lạc Nam cảm thấy hứng thú vô cùng…

Thủy Mặc sắp xếp một vài chủng tộc nổi tiếng mình biết, mở miệng giải thích:

“Phía Tây đại lục đa phần là người Phương Tây sinh sống, da trắng mắt xanh…Tinh Linh Đảo bên trên có Tinh Linh Nữ Quốc, phía Bắc có Ải Nhân Tộc (tộc người lùn) nổi tiếng tinh thông Luyện Khí thuật, phía Nam có các loại Nhân Ngư Tộc sinh sống…”

Lạc Nam vừa nghe, con mắt dị sắc chóp động liên tục, hắn đã không chờ đợi được muốn tiếp xúc với toàn bộ thế giới này…

“Không biết Lạc Nam đại ca ngươi đến từ nơi nào?” Thủy Mặc hai mắt nóng rực mang theo một tia sùng bái nhìn hắn…

“Ta đến từ Băng Thiên Đại Lục, bất quá kẻ thù có không ít, ngươi đừng nói với người khác quen biết ta, tránh rướt họa vào thân!” Lạc Nam nhếch miệng cười nói…

“Băng Thiên Đại Lục? không thể nào? Đại lục đó không phải yếu lắm sao? đại ca ngươi mạnh mẽ như vậy a” Thủy Mặc như gặp quỷ hét ầm lên…

Lạc Nam khóe miệng co giật, muốn đá tên này một cước, cau mày hỏi:

“Băng Thiên Đại Lục yếu lắm à?”

Thủy Mặc gật đầu, từ tốn giải thích:

“Thánh Linh Học Phủ trong 3 lần Tứ Phủ Tranh Đấu gần nhất đều đứng hạng chót, huống hồ Băng Thiên Đại Lục chỉ có 2 Cửu Cấp Thế Lực, trong khi đó những Đại Lục khác đều có trên 2 Cửu Cấp…”

“Thú vị!” Lạc Nam háo hức lẩm bẩm, đây là thông tin lần đầu tiên hắn được biết…

“Bất quá cũng không thể trách Băng Thiên Đại Lục, đều do hoàn cảnh cả…” Thủy Mặc giọng điệu tràn đầy đồng cảm…

“Ồ, Nói thế nào?” Lạc Nam cảm thấy hứng thú…

Thủy Mặc lập tức luyên thuyên bất tuyệt giải thích một tràn dài, cảm giác thương thế cũng trôi đi đâu mất:

“Băng Thiên Đại Lục phần lớn là nhân loại sinh sống, lãnh thổ không lớn, điều kiện phát triển không bằng các đại lục khác…”

“Hải Châu Đại Lục mặc dù biển cả mênh mông, nhưng chủng tộc đa dạng, mỗi tộc đều có sở trường riêng, mạnh mẽ vô cùng, huống hồ Biển Cả luôn là nơi ẩn chứa nguồn tài nguyên dồi giàu vô hạn…”

“Nói không sai!” Lạc Nam hơi suy nghĩ phân tích nói:

“U Nguyên Đại Lục đa phần là yêu thú, khi sinh ra đã sở hữu thiên phú của giống loài và bản năng chiến đấu, lực lượng cơ thể cũng vượt qua nhân loại! vì thế mạnh hơn Băng Thiên Đại Lục…”

“Đại ca anh minh!” Thủy Mặc vuốt mông ngựa một tiếng, phụ họa tiếp tục:

“Về phần Hoàng Sa Đại Lục, toàn bộ lãnh thổ hầu hết đều là Sa Mạc nóng bức, nhưng chính điều kiện hà khắc của thiên nhiên đã rèn luyện được sự bền bỉ và ý chí kiên cường cho các dân tộc ở đó, huống hồ không kém gì biển cả, sa mạc cũng ẩn chứa nguồn tài nguyên tu luyện dồi giàu, các mỏ Linh Thạch liên tục được khai thác…”

Lạc Nam trầm ngâm, mở miệng:

“So với ba đại lục kia, Băng Thiên Đại Lục mặc dù khí hậu giá lạnh nhưng không quá khắc nghiệt, yêu thú phân bố lỏng lẻo không đoàn kết, tài nguyên tu luyện cũng có nhưng không thể sánh bằng Biển Cả và Sa Mạc…tất cả cộng lại khiến thực lực tổng thể yếu hơn các đại lục kia…”

“Chính xác là như vậy, vì thế mà trong lịch sử tinh cầu, Thánh Linh Học Phủ chưa từng đạt top 1 trong các lần Tứ Phủ Tranh Đấu!” Thủy Mặc gãi gãi đầu…

“Lần này sẽ khác!” Lạc Nam tự tin vô hạn, phất lấy óng tay áo nhìn ra biển lớn…

“Nhất định rồi, có đại ca ngươi, thứ hạng của Thánh Linh Học Phủ nhất định sẽ được cải thiện!” Thủy Mặc nhớ lại chiến lực của Lạc Nam hôm đó, âm thầm rùng mình…

Hắn thầm ước tính, sợ rằng trong top 10 của Bách Linh Bảng cũng hiếm người có thể đối kháng cùng Lạc Nam…

Lạc Nam im lặng không nói, lần này hắn muốn Thánh Linh Học Phủ phải đạt ngôi đầu…

“Công tử, đã đến giờ dùng thuốc!” Một dược sư của Hải Hồng Phái thông báo…

“Đại ca ngươi cứ tự nhiên, tiểu đệ cáo từ!” Thủy Mặc hướng Lạc Nam chắp tay…

“Được rồi, không cần khách khí với ta!” Lạc Nam gật đầu…hắn cảm giác được tiểu tử này thật lòng sùng bái mình…

Bất quá tỷ tỷ ngươi đường đường cũng là nhân vật hạng 51 Hoàng Kim Bảng, ta so với nàng còn kém rất xa đấy…

Hai ngày nhanh chóng trôi đi…

Trong tầm mắt Lạc Nam thỉnh thoảng xuất hiện tu sĩ phi hành trên mặt biển, hiển nhiên vì khoảng cách gần bờ nên chẳng cần đến tàu thuyền…

Rốt cuộc, một hòn đảo rộng lớn nhìn không thấy điểm cuối hiện ra trước mắt…

Hàng ngàn Tàu Thuyền cập bến quanh đảo, các loại hàng hóa, tài nguyên tu luyện được bài bán trên thuyền, không khí náo nhiệt đến cực điểm…

Thậm chí hắn còn thấy một chiến thuyền lớn có đến vài tầng, bên trên là thanh lâu và sòng bạc…

“Thì ra đây chính là Hồng Đảo…”

Mở ra Thấu Thị Vạn Lý quan sát, trên đảo so với đất liền không kém bao nhiêu, thứ gì cần có đều có…

Thậm chí hắn còn phát hiện một chi nhánh của Đa Bảo Các…

Không thể không nói thế lực của Thương Hội này thật khủng bố, nơi nào cũng có…

Đám người tại bến cảng thấy Hải Hồng Phái vậy mà mang về hai chiến thuyền Cá Mập Đen, cả đám lập tức thay đổi sắc mặt, âm thầm tính toán tính nghiêm trọng của sự việc lần này…

Băng Cá Mập Đen nhất định sẽ không bỏ qua chuyện này, trong tương lai chắc hẳn xuất hiện đại chiến…

“Mời công tử!”

Phúc bá không quan tâm suy nghĩ của người khác, hướng về Lạc Nam chắp tay, sau đó phi thân mà lên đảo…

Theo sau hắn là đám đệ tử Hải Hồng Phái, cứ hai người cùng lúc khiên theo một rương lớn, hiển nhiên chính là hàng hóa vận chuyển lần này…

Rất nhanh, khi cả bọn đồng loạt lên bờ, Thủy Mặc cũng chầm chậm đi ra, trong mắt xuất hiện vẻ phức tạp…

Chính lần nóng vội hấp tấp này của hắn đã khiến Hải Hồng Phái tổn thất không nhỏ…

Trong lúc nhất thời, không biết phải đối diện với người thân như thế nào…

Bốp…

Lạc Nam vổ bả vai hắn, cười mắng:

“Nam nhân dám làm dám nhận, đứng lên sau vấp ngã mới là quan trọng!”

Thủy Mặc gật mạnh đầu, hít sâu một hơi, thả người bay lên…

Thương thế của tên này đả gần khỏi hẳn…

Lạc Nam song song bay cùng hắn…

Rất nhanh, đám người tiếp cận một quần thể kiến trúc rộng lớn, gồm vô số đình đài lầu các, nối liền không dứt…

Bên ngoài có ghi ba chữ lớn như rồng bay phượng múa, lại nồng đậm thủy linh lực…

“Hải Hồng Phái”

Đoàn người đến trước đại môn, Phúc bá cao giọng hô:

“Thủy Mặc công tử trở về!”

Đáp lại hắn là sự im lặng đến cực điểm từ bên trong…

Thủy Mặc âm thầm rùng mình, hắn cảm thấy bất an…

Không lâu sau đó, một âm thanh nữ tử thanh u trong trẻo nhưng tràn đầy quyết tuyệt ầm ầm mà ra, truyền khắp bốn phương tám hướng:

“Nói với Thủy Mặc hắn! quỳ gối tiến vào Phái!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK