Mục lục
Truyện Con Đường Bá Chủ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 180: CHIẾN

Bộ dạng của Lạc Nam lúc này muốn có bao nhiêu vô sĩ chính là bấy nhiêu vô sĩ, mặc dù Thủy Nương Khanh ở cùng hắn thời gian qua chứng kiến toàn bộ thân thể của người này, nhưng hiện tại vẫn tránh không được cảm giác một tia xấu hổ…

Mặc kệ tất cả ánh nhìn, Lạc Nam thoải mái rùng mình, đem tiểu huynh đệ cuối chào ông địa vài cái, nhẹ nhàng thu vào…

Đám Cá Mập chỉ cảm thấy hành động này như một cái tát đau rát nện lên mặt bọn hắn, người mất mặt nhất không thể nghi ngờ là Hắc Báo, bị đối phương phớt lờ không nói, lại ở trước mặt toàn thể băng Cá Mập tiểu tiện, đây không phải là sĩ nhục bọn hắn sao?

Trong lúc nhất thời, cả đám hận không thể đem Lạc Nam rút gân lột da, ném cho Cá Mập xơi tái…

Hắc Sát gương mặt nhìn qua vẫn bình thản, chỉ là đám Đường Chủ đứng gần hắn lúc này chỉ cảm thấy rùng mình vì luồng sát khí kinh khủng kia…

Một đám dùng ánh mắt nhìn người chết hướng về Lạc Nam, thầm nghĩ kẻ này biết bản thân sắp chết nên cố tình trêu chọc bọn hắn lần cuối cuộc đời sao?

Nếu thật là như vậy, thì đem hắn tra tấn đến mức sống không bằng chết, để hắn biết có đôi khi, được chết là một loại hạnh phúc…

Việc tra tấn người Băng Cá Mập rất có kinh nghiệm đấy…

Điển hình là một số tên Hải Tặc Cá Mập lưỡng tính biến thái trong băng Cá Mập, với bộ dạng anh tuấn như tiểu tử này, nếu ném cho bọn hắn chơi đùa vài ngày, ngay cả cúc hoa cũng sẽ héo tàn theo năm tháng a…

Chỉ là không có ai phát hiện rằng, nhân lúc tất cả tập trung toàn bộ lực chú ý vào Lạc Nam, bên trong không gian, một thân ảnh như tiên tử bí ẩn mang theo một thanh niên đang ngất xỉu rời khỏi sào huyệt Cá Mập…

Đương nhiên Điểm Danh Vọng của Lạc Nam lại vừa gia tăng không ít…nhưng vẫn chỉ là muối bỏ biển so với giá của một loại Huyết Mạch…

“Tiểu tử, là ai cho ngươi là gan?” Một tên Đường Chủ có tu vi Hóa Thần Viên mãn liếm lấy thanh đao trên tay, hung tợn hỏi…

Lạc Nam lúc này mới tỏ vẻ giật mình, thấy bầy Cá Mập đang dùng đôi mắt đỏ ngầu nhìn mình, ra vẻ vô tội thản nhiên nói:

“Thật có lỗi, vì tu vi chỉ còn là Luyện Khí, không thể tự động bài trừ tạp chất cơ thể như tu sĩ Trúc Cơ, nên hơi mất tiểu một tí…mong chư vị thông cảm a!”

Bầy Cá Mập vừa nghe sắc mặt hơi đổi, nếu đúng như lời hắn nói thì hành động vừa rồi có thể hiểu được, dù sao thì chỉ có Trúc Cơ cường giả trở lên mới có thể tự động bài trừ tạp chất, không cần ăn uống hay ngủ nghỉ…đương nhiên cũng không cần tiểu tiện…

Bất quá mặc kệ lý do gì, kẻ này đã khó thoát khỏi cái chết…

“Nương Khanh, ta thật vui mừng vì nàng chấp nhận lời cầu hôn của ta!”

Hắc Sát không tiếp tục để ý đến Lạc Nam, nhìn sang Thủy Nương Khanh mê đắm nói…

“Thủy Mặc đâu?” Thủy Nương Khanh không nói nhiều, lạnh lùng hỏi…

“Không vội, ta đương nhiên sẽ không làm hại đệ đệ của chúng ta đấy! chỉ cần nàng và ta lập tức thành hôn, Thủy Mặc sẽ xuất hiện chúc phúc cho chúng ta!” Hắc Sát hai mắt nhếch lên, thú vị nói…

Thủy Nương Khanh hơi liếc qua Lạc Nam…

“Cứ thoải mái, Thủy Mặc đã ổn!” Đáp lại nàng là một âm thanh tràn đầy niềm tự tin…

Thủy Nương Khanh trái tim rung lên, nam nhân này chưa bao giờ để nàng thất vọng, mặc dù đôi lúc có hơi vô sĩ…

“Thành hôn thế nào?” Nàng nhướn mày, hướng về Hắc Sát quát lạnh…

“Hải Tặc không có nghi lễ rườm rà phức tạp như đám người cổ hủ kia, chúng ta chỉ cần trước sự chứng kiến của thiên địa và toàn thể huynh đệ, uống một chén rượu nên nghĩa phu thê là được!” Hắc Sát thoải mái cười nói, đột ngột móc ra hai chén rượu…

Thủy Nương Khanh hai mắt lóe lên, không nhanh không chậm tiến đến…

“Uống đê, uống đê, uống đê!!!”

Đám Cá Mập mừng rỡ reo hò ha hả, cùng nâng lên chén rượu trong tay…

Một số tên không biết từ đâu lôi ra nữ nhân nô lệ, tại chỗ gian dâm, hình tượng bừa bộn đến cực điểm…

“Tiểu tử, chứng kiến nữ nhân ngươi hâm mộ gả cho Thủ Lĩnh của chúng ta, tư vị không dễ chịu chứ?”

Một âm thanh cười gằn vang lên, chỉ thấy Hắc Báo cùng một tên Đường Chủ khác đã đến bên cạnh Lạc Nam, đang nhìn hắn trêu tức cười nói…

Thấy Lạc Nam không trả lời, một tên đường chủ khác ra vẻ than thở khoác lấy vai hắn:

“Tiểu tử ngươi cũng nên cảm thấy may mắn, vì ngươi được chứng kiến khoảng khắc long trọng này…sau giây phút này, ngươi lập tức sẽ trở thành một cổ thi thể ném cho cá mập…”

Lúc này, Thủy Nương Khanh đã nâng lên chén rượu, nhìn Hắc Sát mở miệng:

“Ta muốn gặp Thủy Mặc trước! Bằng không ngươi đừng hòng ta uống chén rượu này!”

Hắc Sát sắc mặt hơi đổi, bất quá nhìn tu vi Luyện Khí lúc này của nàng, chỉ cảm thấy mọi chuyện thật quá mức đơn giản, lời người kia quả nhiên không sai, chỉ cần nắm Thủy Mặc trong tay, sẽ nắm được hầu hết Hải Hồng Phái…

Bộ dạng cá nằm trên thớt của Thủy Linh Tiên Tử Thủy Nương Khanh lúc này không phải minh chứng tốt nhất sao?

Nghĩ đến chuyện chỉ được hưởng dụng nàng đêm nay, sau đó phải đoạt lấy tính mạng của nàng, mang Dị Thủy dâng lên cho người kia, hắn cảm thấy thật tiếc nuối a…

Bất quá kế hoạch đã được định ra từ trước, mọi thứ không thể thay đổi…

“Ta nói muốn gặp Thủy Mặc!” Thủy Nương Khanh một lần nữa cau mày lặp lại…

“Được rồi, sớm muộn gì không quan trọng, ta chiều theo ý nàng!” Hắc Sát tủm tỉm cười, gật đầu ra hiệu với một tên Đường Chủ…

Tên Đường Chủ nhìn thấy hiểu ý, vội vàng rời đi…

Thủy Mặc được giam giữ dưới nhà lao của Băng Cá Mập, đã đánh ngất và phong ấn tu vi, thậm chí còn có một tên Hóa Thần Hậu Kỳ canh giữ, nghiêm cẩn vô cùng…

Hồi lâu sau, tên đường chủ vừa rời đi sắc mặt có phần khó coi quay lại, lắp ba lắp bắp truyền âm nói vào tai Hắc Sát:

“Hắc Liệt chết thảm, Thủy Mặc mất tích!”

Hắc Liệt chính là kẻ có tu vi Hóa Thần Hậu Kỳ phụ trách canh giữ Thủy Mặc…

Hắc Sát trong lòng giật thót, một cơn phẫn nộ và bất an mãnh liệt dâng lên, bất quá ngoài mặt hắn vẫn hết sức thản nhiên, hướng Thủy Nương Khanh cười nói:

“Thủy Mặc đang được mang ra, chúng ta trước hết uống rượu!”

Thủy Nương Khanh hai mắt chứa đầy ý cười nâng lên chén rượu…

Đột ngột…

“Uống rượu phu thê với ta? Ngươi đủ tư cách sao?”

Một tiếng khinh bỉ quát lạnh từ đôi môi tím, Luyện Hư Sơ Kỳ tu vi phóng thích đến cực hạn…

Chén rượu trên tay hất vào mặt Hắc Sát trước ánh mắt kinh ngạc của hắn…

“Thủy Hồng Cước!”

Đôi chân thon dài của nàng nâng cao, Niết Bàn Linh Thủy cuồn cuộn mà ra, một cước đạp mạnh vào cằm Hắc Sát…

ẦM ẦM ẦM…

Tất cả diễn ra quá nhanh khiến dù tu vi của Hắc Sát cao hơn nàng một bậc vẫn không kịp phản ứng…

Thân hình Hắc Sát bay mạnh ra ngoài, xuyên thủng một chiếc Chiến Thuyền Cá Mập…

“Hình như Thủ Lĩnh của ngươi vừa bị đá?”

Âm thanh chế giễu vang lên bên tai của Hắc Báo…

Cảm giác nguy hiểm lan tràn, Hắc Báo mãnh liệt xoay người, trái tim chợt đau nhói như mất đi tất cả tri giác…

Đối diện với hắn, người thanh niên quỷ dị mỉm cười, một thanh Chiến Kích không biết từ lúc nào đã xuyên qua ngực hắn…nơi đầu kích có hai ngọn lửa hết sức quỷ dị không ngừng thiêu đốt…

“Hai loại Dị Hỏa…”

Hắc Báo trợn trắng mắt thốt lên một câu, thân thể chính thức hóa thành tro tàn…

Đáng thương cho hắn, đối thủ ra tay đánh lén, lại một lần sử dụng hai loại Dị Hỏa, có thể nói đã gần như một kích toàn lực của Lạc Nam rồi…

Một Hóa Thần Trung Kỳ làm sao ngăn cản?

RỐNG…

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK