Mục lục
Truyện Con Đường Bá Chủ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 137: Nham Tượng Trọng Viêm

Tham lam chiếm lấy đôi môi kiều diễm của Tô Mị, đến khi cảm thấy hô hấp của nàng trở nên dồn dập, Lạc Nam mới lưu luyến rời khỏi môi nàng…

Tô Mị thở hổn hển, cảm thấy gò má của mình nóng như lửa cháy, nàng tức giận nhìn hắn nói:

“Ngươi hay lắm, có biết bên ngoài Học Phủ có thể quan sát tình huống bên trong hay không? chẳng may cảnh tượng của chúng ta truyền ra, xấu hổ chết người a!”

Nàng đương nhiên không biết bên ngoài đã không trực tiếp hai người…

“Ồ? Bên ngoài có thể quan sát trong Bí Cảnh?” Lạc Nam hơi kinh ngạc, hiển nhiên không nghĩ tới Học Phủ còn có thủ đoạn này…

Tô Mị trừng mắt, giải thích cho hắn nghe về Trực Tiếp Vạn Lý Kính…

“Thú vị! Không ngờ Học Phủ đồ tốt thật nhiều.” Lạc Nam cười nói…

“Còn cười được?” Tô Mị tức giận dậm chân, khiến bộ ngực lớn của nàng thoáng rung rẩy…

“Haha, Lạc Nam ta chinh phục nữ nhân, luôn đường đường chính chính, bọn hắn muốn xem thì để bọn hắn xem! Huống hồ ta cũng không định để nàng chạy mất” Hắn ra vẻ đường hoàng nói…

“Ai bị ngươi chinh phục?” Tô Mị xấu hổ xoay mặt sang nơi khác…bất quá trong lòng như được nếm mật, nam nhân này quả nhiên nghiêm túc với mối quan hệ cùng nàng…

Lạc Nam ngón tay gãy gãy cánh môi đầy đặn của nàng trêu chọc: “Ta đã đánh dấu chủ quyền rất nhiều lần lên đôi môi nàng, không ai có thể chạm vào!”

“Hừ, xem coi được bao nhiêu Điểm Tích Lũy!” Tô Mị đành đánh trống lãng…

Lạc Nam gật đầu, vội vàng kiểm tra Thẻ Bài…

Điểm Tích Lũy: 4100…

“Ồ, giết Yêu Thú Ngũ Giai Trung Kỳ đạt tận 2200 Điểm Tích Lũy?” Tô Mị trừng to mắt, điểm tích lũy trước đó của Lạc Nam sánh bằng nàng, đều là 1900 mà thôi…

Không nghĩ tới hiện tại lập tức vượt xa nàng 2200 điểm, đồng nghĩa với phải giết chết một bầy yêu thú Tứ giai số lượng vài chục con…

Bất quá nghĩ lại cũng đúng, một Ngũ giai Trung Kỳ có thể diệt sạch một bầy Tứ giai, số điểm như vậy cũng không quá bất ngờ…

Hơn nữa không phải ai cũng biến thái như Lạc Nam, có thể vượt cấp giết yêu thú kinh khủng như vậy…

“Đi hái Bình Diễm Thảo đi!” Tô Mị đề nghị, nàng đã gấp gáp ra ngoài gia tăng Điểm tích lũy, không thể để hắn vượt quá xa…

“Nàng đi cùng với ta, ngoài Bình Diễm Thảo còn có thứ hay ho khác chờ chúng ta đây!” Lạc Nam cười nói…

Ý niệm vừa động, Tử Tâm Phần Không Viêm lại bao trùm cơ thể hai người, hình thành một lớp bảo vệ trước sức nóng của biển Dung Nham…

Cả hai phi thân xuống, vươn tay thu lấy Bình Diễm Thảo…

Bất quá Lạc Nam đã dùng sức nhổ mạnh, nhưng Bình Diễm Thảo vẫn như bám trụ giữa dòng chảy Dung Nham, hắn vẫn mãi không thu được…

“Trước hết thu lấy Dị Hỏa đi công tử, khi đó Bình Diễm Thảo sẽ ngoan ngoãn!” Kim Nhi mở miệng đề nghị…

“Bình Diễm Thảo này có công dụng gì đặc biệt không?” Lạc Nam tò mò hỏi…

“Phục dụng trực tiếp có thể gia tăng độ tinh khiết của Hỏa Linh Lực, công dụng khác là một trong các nguyên liệu luyện chế Dung Hỏa Đan!”

“Dung Hỏa Đan?” Lạc Nam vẫn dốt đặc…

“Dung Hỏa Đan có thể gia tăng tỷ lệ thành công của việc hình thành các thể chất hệ Hỏa! đồng thời giảm bớt đau đớn trong quá trình đó” Kim Nhi cười nói…

“Trúng mánh, đây không phải đan dược dành riêng cho Hồng Liên sao?” Lạc Nam hài lòng mỉm cười…

Diễm Hồng Liên cần đúc thành Đại Nhật Thần Thể, nếu có Dung Hỏa Đan hỗ trợ xem như hắn tạm yên tâm một phần…

“Chúng ta xuống dưới nào!” Lạc Nam nhìn Tô Mị gật đầu, ôm lấy nàng lặn xuống biển Dung Nham…

Tô Mị lần đầu hành động mạo hiểm như vậy, ban đầu hơi hoảng sợ ôm chầm lấy hắn, bất quá rất nhanh phát hiện có Tử Tâm Phần Không Viêm bảo vệ bên ngoài, dung nham không chạm được vào người nàng…

Cả hai cùng lúc quan sát bên trong biển dung nham này…

Chỉ thấy thi thể của Xà Nham Song Thủ đã chìm đến tận đáy…

Lạc Nam hướng về vị trí của Bình Diễm Thảo nhìn qua, quả nhiên bắt gặp một luồng năng lượng hỏa hệ từ tận đáy biển âm thầm truyền lên cho nó, nuôi dưỡng Bình Diễm Thảo phát triển…

Lạc Nam cười nhạt một tiếng, mang theo Tô Mị bơi lần theo luồng năng lượng đó, tìm đến đáy biển…

Đập vào mắt hai người là một khe nứt nhỏ dưới đáy biển, luồng năng lượng hỏa hệ kia là thông qua khe nứt đó truyền đến Bình Diễm Thảo…

Mà theo quan sát của hai người, rốt cuộc phát hiện nguồn góc của biển dung nham này là gì…

Biển dung nham thực chất là một cái miệng núi lửa khổng lồ ẩn sâu trong mặt đất, mà đóa Dị Hỏa bí ẩn kia rõ ràng là nằm sâu bên dưới núi lửa…

“Nàng cẩn thận núp sau lưng ta, ta phá hủy nơi này!” Lạc Nam quay sang Tô Mị dặn dò…

Nàng ngoan ngoãn gật đầu, leo lên lưng hắn, đôi chân trắng nõn kẹp lấy hông hắn, hai tay vòng qua cổ hắn, Lạc Nam trong tư thế cỏng nàng…

Vì chỉ khi thân thể hai người sát nhau, hắn mới có thể điều khiển Tử Tâm Phần Không Viêm bảo vệ nàng được…

“Linh Quyền!” Lạc Nam không tiếp tục chần chừ, đấm mạnh xuống đáy, muốn đem nó phá nát…

Ầm ầm ầm…

Sau vài chục cú đấm, phần đáy biển dung nham vẫn cứng cáp vô cùng, không có dấu hiệu bị tàn phá…

“Xem ra cần dùng thủ đoạn cường ngạnh!” Lạc Nam cười một tiếng, Hợp Linh Chưởng một lần nữa ngưng tụ…

Ở khoảng cách gần, rốt cuộc Tô Mị chứng kiến được sự bá đạo của ba loại Linh Lực dung hợp, cảm nhận sức hủy diệt khủng bố của nó khiến linh hồn nàng run rẩy…

Trước một chưởng của Lạc Nam…

Đáy biển dung nham bị xuyên thủng mà qua, tầng tầng đất đá cứng rắn như cương thiết bị phá hoại…

Bụp…

Theo đáy biển vỡ nát, Lạc Nam và Tô Mị rơi xuống…đương nhiên theo cùng bọn hắn là vô số dòng chảy dung nham…

Trong mắt hai người là một mãnh không gian độc lập khác xa so với biển dung nham phía trên…

Chẳng qua không gian này không quá rộng rãi, trái lại chỉ bằng một căn phòng nhỏ…

Bốn phía đều là vách đá kiên cố, ở giữa căn phòng, một hư ảnh con voi toàn thân bốc lửa màu đỏ rực như dung nham, sàn đá kiên cố dưới thân nó lúng xuống một hố khá sâu..

Nó đang sợ hãi nhìn hai người…có thể thấy thân thể nó thoáng rung lẩy bẩy…

Hay nói đúng hơn là nó sợ hãi Tử Tâm Phần Không Viêm đang bao trùm hai người…hiển nhiên đẳng cấp của nó không bằng…

“Là Dị Hỏa sao?” Tô Mị kinh ngạc che miệng, lúc này nàng mới biết được bên dưới biển dung nham là một đóa Dị Hỏa…

Lạc Nam gật đầu, hắn thoáng thất vọng khi cảm nhận được Dị Hỏa có hình dáng như con voi trước mặt này đẳng cấp kém hơn cả hai loại Dị Hỏa của hắn…

Bất quá mặc dù như vậy, nhưng Lạc Nam đương nhiên không chê chút nào, có đỡ hơn không mà…

“Nàng nhận ra nó là Dị Hỏa nào không?” Lạc Nam nhìn Tô Mị hỏi thăm…

Tô Mị suy nghĩ thoáng chốc, nhẹ nhàng gật đầu nói:

“Nói ta đoán không lầm, Dị Hỏa này xếp hạng thứ 11 trên Dị Hỏa Bảng – Nham Tượng Trọng Viêm, là một loại Dị Hỏa thiên về sức nặng, bị Dị Hỏa này thiêu cháy, cơ thể nạn nhân sẽ như bị dung nham tàn phá, đồng thời sẽ có cảm giác nặng nề…”

“Nói đúng hơn là điều khiển trọng lực, Nham Tượng Trọng Viêm có thể gia tăng trọng lực lên người đối thủ!” Kim Nhi lên tiếng đính chính…

Lạc Nam gật đầu, mỗi loại Dị Hỏa hầu như có công dụng riêng biệt, như Tử Tâm Phần Không Viêm có thể đốt cháy không gian, Kim Ô Hư Hỏa có thể mô phỏng theo hình dạng thần thú Kim Ô để chiến đấu, còn Nham Tượng Trọng Viêm lại sở hữu lực lượng dung nham và có thể điều khiển trọng lực…

Trong lúc nhất thời, Lạc Nam cảm thấy chờ mong đối với các loại Dị Hỏa còn lại, hắn rất muốn sở hữu đủ 16 loại Dị Hỏa trên toàn bộ Tinh Cầu này…

“Khoan đã, nếu Nham Tượng Trọng Viêm xuất hiện ở đây, chứng tỏ Bí Cảnh này nằm trong Việt Long Tinh Cầu!” Lạc Nam suy nghĩ nói…

Tô Mị đồng ý lời nói của hắn gật đầu, bởi vì nếu Bí Cảnh này là một tiểu thế giới ở vùng không gian khác, sẽ không có chuyện xuất hiện Nham Tượng Trọng Viêm nằm trên Dị Hỏa Bảng tại Việt Long Tinh Cầu…

Thay vào đó là một Dị Hỏa hoàn toàn lạ lẫm…

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK