Chương 435: Ất Cấp Vũ Kỹ
“Dị Kim?”
Cảm nhận được sát khí kinh khủng đến từ thứ kim sắc sặc sỡ trên tay Lạc Nam, ngay cả Võ Tam Nương cũng vì đó rung động.
Không cần nghĩ, nàng cũng biết loại Dị thuộc tính này có khả năng gia tăng sát khí cho chủ nhân đến mức khủng bố, dựa vào sát khí để áp chế tinh thần kẻ địch, thậm chí làm ảnh hưởng đến tâm trí kẻ địch, khiến kẻ bị ảnh hưởng lâm vào điên cuồng, chỉ biết giết chóc.
“Sư phụ Kim Nhi cho ta’’ Lạc Nam gật đầu, thân thể trần truồng khoanh chân ngồi xếp bằng, dứt khoát ném Cuồng Sát Tinh Kim vào trong miệng.
Trong khoảnh khắc đó, một cổ sát khí kinh thiên động địa ầm ầm mà ra, ánh mắt hắn trở nên đỏ ngầu như máu, bên trong tràn ngập hung tàn và bạo ngược, như muốn đồ sát toàn bộ sinh linh trên thế gian này…
Hít sâu một hơi, Lạc Nam biết rõ đây là Cuồng Sát Tinh Kim đang cố gắng phản kháng hắn, tránh để bị nhân loại này luyện hóa.
Lạc Nam cười gằn, Bất Hủ Diễn Sinh Kinh vận chuyển, Lục Đại Đỉnh ầm ầm chấn động, tạo thành thế trận đem khối Kim thuộc tính đang tác oai tác oái kia nghiền ép mà đến.
Nhất là Long Lực Đỉnh với kích thước to lớn nhất hiện tại, cuồn cuộn tiếng Long ngâm rít gào truyền ra, hư ảnh hai con Cự Long vờn quanh đại đỉnh, một tử hắc và một lục bảo, nhất thời khiến Cuồng Sát Tinh Kim như trẻ con làm sai, sợ sệt nằm co ro lại một chỗ.
Nhân cơ hội đó, kinh văn bất hủ chấn động, quá trình ngưng tụ một tôn đại đỉnh khác dần dần hình thành.
Võ Tam Nương nhìn Lạc Nam tiến vào trạng thái Tụ Đỉnh âm thầm thở phào một hơi, nàng biết khi tiểu nam nhân này mở mắt, bản thân mình chỉ sợ không còn là đối thủ của hắn.
Từ cơ thể Lạc Nam, nàng cảm nhận được cổ khí tức nguy hiểm quá mức mãnh liệt, rõ ràng tên này đã có thể uy hiếp đến nàng.
“Nam nhân của lão nương, phải là như vậy”
Đôi môi đỏ mộng nhếch lên một tia thích thú, Võ Tam Nương đẩy ra cánh cửa mật thất, ung dung bước ra ngoài.
Nàng muốn thay hắn canh giữ, không cho bất kỳ kẻ nào đến gần.
Chỉ bất quá khi rời khỏi mật thất, thân thể Võ Tam Nương lại bị Thất Chuyển Cấm Linh Trận ảnh hưởng, tu vi Thể Tu hạ xuống Thất Chuyển, mà cảnh giới linh lực một lần nữa biến mất.
Lớp màn chắn vô hình do Lạc Long Quân bố trí bị thân thể nàng bình thản đi xuyên qua, ngay cả Võ Tam Nương và Man Hoang Thánh Nữ cũng không cảm nhận được sự tồn tại của nó.
“Ngươi dự tính thế nào? Linh Hồn chúng ta đã gần như dung hợp hoàn toàn, rất khó tách ra!” Man Hoang Thánh Nữ bất chợt động ý niệm hỏi.
“Haha, ngươi tiến vào cơ thể lão nương, hiện tại còn hỏi lời ngây thơ như vậy?” Võ Tam Nương thoải mái cười, thực lực và tình cảm có tiến triển khiến tâm trạng nàng đang rất tốt.
“Hừ, không có bổn Thánh Nữ hỗ trợ, hiện tại ngươi đã là đồ chơi của tên cẩm y kia!” Man Hoang Thánh Nữ ngạo kiều nói, giọng điệu tràn ngập xem thường.
Võ Tam Nương trầm mặc, nàng hiểu lời của Man Hoang Thánh Nữ có phần đúng, nếu không nhờ Hồng Hoang Cốt Kinh, nàng cũng không thể chống được lâu như vậy chờ Lạc Nam đến.
“Còn sao nữa? chúng ta dùng cùng một thân thể, cùng gả cho một nam nhân là được!” Võ Tam Nương suy nghĩ một lát, cho ra đáp án.
“Nhưng ngay cả ta là ai hắn còn không biết? gả cái rắm!” Man Hoang Thánh Nữ nghiến răng buông lời thô tục.
“Sớm muộn hắn cũng biết, với tính cách của hắn sẽ không để ngươi rời đi dù hai người chỉ giao hoan một cách gián tiếp!” Võ Tam Nương không sao cả nói.
Nàng rất hiểu tính cách của Lạc Nam, Man Hoang Thánh Nữ xem như đã là người đàn bà của hắn.
“Cái gì mà gián tiếp? trực tiếp thì đúng hơn, đừng quên cổ thân thể hiện tại là của chung!” Man Hoang Thánh Nữ trợn mắt quát.
Nhìn qua thì tưởng Võ Tam Nương đang độc thoại nội tâm, kỳ thật là hai con người đang gây gỗ.
Hai người gây nhau nửa ngày, Võ Tam Nương bất chợt im lặng không thèm để ý đến Man Hoang Thánh Nữ, bởi vì trước mắt nàng lúc này là một tên thanh niên đang cười tủm tỉm.
“Tiểu tình nhân của ngươi đâu?” Cẩm y thanh niên nhếch mép, trong tay cầm một cái đầu lâu Hoàng Kim không hoàn chỉnh chơi đùa, hàm răng sáng lạng.
“KHỐN….KIẾP…Thằng súc sinh!” Man Hoang Thánh Nữ nhìn thấy tình cảnh này nhất thời như sư tử cái rít gào, phẫn nộ ngập trời không có cách nào để hình dung.
Tên súc sinh này đang cầm đầu lâu của phụ thân nàng xem như đồ chơi, bất kỳ ai nhìn thấy cảnh này cũng không thể giữ bình tĩnh.
Võ Tam Nương hít sâu, ra sức trấn áp Man Hoang Thánh Nữ muốn đoạt quyền cướp lấy thân thể để làm ra hành vi điên cuồng, ánh mắt nàng lấp lóe, vô số ý niệm xuất hiện trong đầu.
Nếu tiến vào Mật Thất, chiến lực của nàng sẽ khôi phục, nhưng điều đó đồng nghĩa Lạc Nam đang luyện hóa Dị Kim sẽ bị bại lộ, Cẩm y thanh niên có thể bất chấp tấn công hắn, khi đó nàng rất khó để ngăn cản.
Nhưng nếu không vào Mật Thất, nàng hiện tại vẫn chỉ là một Thất Chuyển Sơ Kỳ thể tu, có thể chống đỡ cẩm y thanh niên một chiêu hay không cũng là điều khó nói.
Trong tình thế tiến thoái lưỡng nan, Võ Tam Nương quyết định liều lĩnh một lần, để tránh liên lụy nam nhân của mình, nàng không nói hai lời kích hoạt Khai Môn, Cơ Môn, Thể Môn, Tốc Môn, Cốt Môn…
“Mặc dù không biết vì sao ngươi khôi phục thương thế nhanh chóng như vậy, nhưng cuối cùng vẫn chỉ là châu châu đá xe mà thôi!” Cẩm y thanh niên hai tay chắp sau lưng tiếc nuối lắc đầu.
“RỐNG”
Đúng lúc này, năm âm thanh gầm vang truyền đến, Ngũ Long Kéo Xe hung hăng lao đến, dừng chân trước mặt Võ Tam Nương.
“Lên, mau tiến lên…bên trên Xe này có thiết lập Trận Nhãn như căn phòng của ta, sẽ không bị Thất Chuyển Cấm Linh Trận ảnh hưởng!” Man Hoang Thánh Nữ kinh hỉ nói.
Cái gọi là Trận Nhãn, chính là những nơi được bố trí một loại mắt trận, nằm ngoài tầm ảnh hưởng của Trận pháp đó.
Hiển nhiên Ngũ Long Kéo Xe chính là tọa giá của Thánh Chủ Man Hoang Tinh, có bố trí tâm nhãn là chuyện dễ hiểu.
Võ Tam Nương nghe vậy ánh mắt sáng rực, nhảy lên chiến xa, quả nhiên một thân thực lực lập tức khôi phục đến đỉnh phong, Cửu Chuyển Thể Tu, Độ Kiếp Kỳ Viên Mãn.
“Ồ? Không tệ, bất quá thì tính sao? Dưới Chân Tiên chính là con kiến hôi!”
Cẩm y thanh niên lắc đầu, chưa chuyển hóa Linh Lực thành Tiên Lực chính là con kiến.
Bàn tay vừa lật, Bát Hoang Chưởng hung hăng gào thét, một chưởng ầm ầm đánh tới.
Hắn đã chẳng bận tâm sống chết của Võ Tam Nương, muốn giết đi cho thống khoái mà thôi, Vương Cấp Cực Phẩm công pháp Hồng Hoang Cốt Kinh hắn đã từ bộ xương cốt của Thánh Chủ đạt được, mục tiêu nhắm đến kế tiếp chính là tên thanh niên có nhiều thủ đoạn kia mà thôi.
Cẩm y thanh niên sẽ không quên kẻ kia sở hữu nhiều loại Dị thuộc tính, vũ kỹ mạnh mẽ, bí thuật siêu phàm, tất cả đều khiến hắn tham lam.
Đứng trước Bát Hoang Chưởng, Võ Tam Nương không dám lơ là, Kim Ô Hư Hỏa bùng phát ngạo nghễ thiên không, Nham Tượng Trọng Viêm kết hợp cùng Đại Lực Địa Viêm, ầm ầm hướng về cẩm y thanh niên bạo phát.
“Có thể chia sẽ Dị Hỏa?” Cẩm y thanh niên một lần nữa kinh dị, kiến thức của hắn càng cao càng cảm thấy bất ngờ trước thủ đoạn của đôi nam nữ này.
Rõ ràng trước đó thanh niên kia từng sử dụng Kim Ô Hư Hỏa để chiến đấu với hắn, hiện tại nữ nhân này cũng dùng đến, nói rõ bọn hắn có phương pháp nào đó chia sẽ Dị Hỏa cho nhau, hơn nữa còn không ảnh hưởng đến uy lực của Dị Hỏa.
Thật nghịch thiên, chẳng lẽ là một loại Vương Cấp công pháp nào khác?
Cẩm y thanh niên ngày càng hứng thú, quyết định đến Man Hoang Tinh có lẽ là sáng suốt nhất của hắn từ trước đến giờ.
Mà lúc này, Nham Tượng Trọng Viêm hú lên một tiếng, Trọng Lực quanh thân cẩm y thanh niên gia tăng vô số lần, khiến thân thể hắn hơi trùn xuống một tí.
Đại Lực Địa Viêm ngưng tụ thành một tôn Cự Nhân khổng lồ, với cánh tay đầy hỏa diễm, hung hăng nện xuống Bát Hoang Chưởng.
ĐÙNG…
Bát Hoang Chưởng vẫn mạnh, nó đem một phần hai thân thể Đại Lực Địa Viêm nghiền nát, sau đó vẫn lao thẳng đến Võ Tam Nương.