Chương 408: Cửu Dương – Cửu Âm
Việt Long Tinh…
“Khặc khặc, đến hai cái mỹ nữ, ta thật không nỡ giết chết!” Huyết Lục vươn đầu lưỡi liếm liếm cái môi tái nhợt cười dâm tiện.
“Còn ta cảm thấy giết đi mỹ nữ mới là nghệ thuật, tốt nhất là càng thê thảm càng tốt!” Huyết Thất ánh mắt đầy vẻ hưng phấn, giường như đang suy nghĩ nên làm sao để giết chết các nàng một cách hoa mỹ nhất.
Hai tên này khoác lác là thế, nhưng trong mắt bọn hắn lại không có chút ý vị xem thường nào, hiển nhiên chỉ muốn khích tướng đối thủ.
Mà lúc này, hai vị mỹ nữ lại không chút tức giận, chỉ đang thong dong nhìn bọn hắn, trong mắt không có chút cảm xúc, như đang nhìn hai cổ thi thể vậy.
“Ta nhận ra nữ tử tóc đỏ, nàng là Tử Dương Tiên Tử Diễm Hồng Liên, một trận chiến tại Bạch Sa trực tiếp triệu hoán thái dương màu tím vượt cấp chiến đấu, hỏa diễm ngập trời`, không ngờ chớp mắt đã đột phá Hợp Thể Trung Kỳ!” Một tên tông chủ Bát Cấp Thế Lực mở miệng cảm thán nói.
“Không sai, bất quá vị mỹ nữ còn lại là ai? Lại mang cho ta một cảm giác cực kỳ nguy hiểm, chỉ nhìn vào ánh mắt ma mị của nàng là toàn thân nổi da gà!” Vài người khác ngưng trọng lẩm bẩm.
Nghe âm thanh bàn tán của đám tu sĩ Việt Long Tinh, ánh mắt đám Huyết Sứ âm trầm, bọn hắn sợ xảy ra tình huống lật thuyền như Huyết Bát vừa rồi, nhất thời nghiêm nghị hạ lệnh:
“Huyết Lục, Huyết Thất…tốc chiến tốc thắng!”
“Khặc khặc, như Huyết Sứ đại nhân mong muốn!”
Huyết Thất cùng Huyết Lục cười gằn nhìn nhau, đột ngột lấy ra hai cổ quan tài đầy máu đặt trên không trung.
Xoạt xoạt…
Hai cổ quan tài mở nắp, từ bên trong lao ra hai con Cương Thi được ngưng tụ từ máu tươi có diện mục dữ tợn, móng vuốt sắt lẹm, thực lực đạt đến tận Thất Chuyển Hậu Kỳ thể tu.
“Huyết Sát Cương Thi? Vô liêm sĩ!” Phe cánh Tu Chân giới nhất thời không ít người nổi nóng, để tạo ra Cương Thi cấp bậc cao như vậy, số người hy sinh phải đạt đến con số bao nhiêu cơ chứ?
Huống hồ Huyết Lục và Huyết Thất triệu hoán cương thi, chẳng khác nào lấy bốn đánh hai, mà Cương Thi lại có thực lực vượt qua hai nữ một bậc, quá không công bằng.
“Khặc khặc, đấm chết các nàng!” Huyết Lục cùng Huyết Thất cười gằn, ý niệm vừa động, hai con Cương Thi hung hăng mà tiến, hướng dung nhan như hoa như ngọc của hai nữ tung ra một quyền.
Mà bọn hắn cũng không đứng xem rảnh rỗi, trái lại thân thể hóa thành huyết ảnh cường liệt ám sát nhị nữ, hành động từ đầu đến cuối khớp nhau cực kỳ, có thể thấy kinh nghiệm chiến đấu ăn ý kinh người.
Trong lúc nhất thời, đám người âm thầm đổ mồ hôi lạnh, trước mặt hai nữ có Cương Thi hùng mạnh, mà sau lưng lại gặp hai tên thực lực ngang bằng ám sát, nguy hiểm cực kỳ.
Trước sau đều là địch…
“Muốn đánh nhanh rút gọn? chiều các ngươi là được!” Diễm Hồng Liên kiêu ngạo hé mở đôi môi đỏ mọng.
Trong khoảng khắc đó, bên trong đan điền nàng, một cái mặt trời lớn ngạo nghễ hiển hiện, sau đó cấp tốc xoay tròn với tốc độ khủng bố, từng luồng hơi nóng mang tính hủy diệt lan tỏa ra khắp bốn phía, không gian tầng tầng vặn vẹo sau đó cháy thành hư vô.
Bản thân Diễm Hồng Liên lúc này không khác gì một mặt trời di động, ngọn lửa từ cơ thể nàng tỏa ra khiến những người sở hữu Dị Hỏa tại hiện trường cũng phải biến sắc.
“Sức nóng này rốt cuộc là gì? Tử Tâm Phần Không Viêm tuyệt đối không thể mạnh mẽ như vậy!”
Dị hỏa bên trong cơ thể Đan Diễm Cơ, Đan Thiên Hành, Hỏa Vô Nhai cùng lúc run sợ, như muốn phá thể ra ngoài để thuần phục dưới chân Diễm Hồng Liên.
Ba người bọn hắn cảm giác được rằng, nếu hiện tại đánh với Diễm Hồng Liên, Dị Hỏa của mình sẽ bị áp chế cực mạnh, chiến lực sẽ suy giảm không ít, điều này khiến bọn hắn kinh hãi…phải biết rằng Diễm Hồng Liên chỉ mới Hợp Thể Trung Kỳ mà thôi.
Đại Nhật Thần Thể, một khi đúc thành…trong đan điền người sở hữu Thể Chất này sẽ sinh ra một vầng mặt trời, nó sẽ không ngừng hấp thu Hỏa Hệ Linh Khí trong thiên địa sau đó chuyển hóa thành Linh lực cho chủ nhân một cách vô cùng vô tận…
Người sở hữu Đại Nhật Thần Thể khi thi triển các loại Vũ Kỹ hỏa hệ sẽ mạnh hơn bình thường vô số lần, thậm chí trong từng đòn đánh có thể tước đoạt năng lượng mặt trời ở thế giới bên ngoài để gia tăng sức mạnh.
Chưa dừng lại ở đó, vì khi đúc thành Đại Nhật Thần Thể có một tia Hỗn Độn Hỏa Khí tiến vào cơ thể Diễm Hồng Liên, khiến mặt trời bên trong cơ thể nàng có khí tức của Hỗn Độn Hỏa Khí, đủ sức uy hiếp và áp chế các loại hỏa diễm có đẳng cấp kém hơn nó, trong đó bao gồm cả Dị Hỏa.
Đó là lý do vì sao Đan gia song tổ và Hỏa Vô Nhai cảm thấy Dị Hỏa của mình như muốn thuần phục trước mặt Diễm Hồng Liên vậy.
Đại Nhật Thần Thể mạnh mẽ là thế, Diễm Hồng Liên lại tu luyện công pháp hỏa hệ bá đạo như Cửu Dương Thần Công, chiến lực của nàng lúc này dù là Diễm Nguyệt Kỳ chúng nữ cũng chưa thể đo lường.
Nhìn thấy Huyết Thất cùng Huyết Sát Cương Thi hai mặt giáp công chính mình, diện mạo đầy tự tin và khinh thường, đôi môi đỏ anh đào của Diễm Hồng Liên nhẹ nhàng hé mở:
“Thái Dương hiện!”
XÈO XÈO XÈO…
Tử Tâm Phần Không Viêm gào thét mà ra, đột ngột hình thành ba vầng mặt trời khủng bố trên đỉnh đầu nàng, sự nóng bức làm toàn bộ cường giả Hợp Thể Kỳ trở xuống có mặt ở hiện trường phải đổ mồ hôi hột, buộc phải dùng linh lực bảo hộ bên ngoài cơ thể.
Phía bên dưới, nước biển sôi lên sùng sục, hơi nước bóc lên nghi ngút tạo thành sươn mù, vô số thủy quái trực tiếp bị luộc chín, có thể thấy sức nóng khủng khiếp mà Diễm Hồng Liên mang lại.
“Nàng mạnh hơn thật nhiều!” Thiên Diệp Dao và tứ đại thị nữ hít sâu một hơi, trận chiến ở Bạch Sa Hoàng Triều các nàng từng chứng kiến Diễm Hồng Liên thi triển chiêu thức này.
Nhưng khi đó mặt trời được hình thành yếu hơn bây giờ nhiều lắm, nhỏ hơn gấp vài lần so với hiện tại, chưa kể một lần xuất hiện chính là ba khỏa, đem cả bầu trời nhấn chìm trong biển lửa màu tím rồi.
“Thái Dương Trấn Tà!”
Diễm Hồng Liên không quan tâm người khác nghĩ gì, quyến rũ lên tiếng, ba khỏa mặt trời trên đỉnh cùng lúc trấn xuống đầu con Huyết Sát Cương Thi đang lao đến…
Huyết Sát Cương Thi đang lao đến nhìn thấy mặt trời rơi xuống đầu mình, nó hung hăng vươn ra nấm tay đầy máu và cứng cáp hung hăng nện vào…
XÈO XÈO…
Tiếng thiêu cháy vang lên, trong ánh mắt kinh dị của mọi người, một con Cương Thi với thực lực Lục Chuyển Hậu Kỳ thể tu cấp tốc bị ba khỏa mặt trời thiêu trụi, ngay cả một giọt máu cũng không còn sót lại, chính thức hóa thành hư vô.
Mà Diễm Hồng Liên lại không có thời gian bận tâm nhiều như vậy, bởi vì Huyết Thất đang ám sát nàng.
Huyết Thất nhìn thấy Huyết Sát Cương Thi của mình dễ dàng bị tiêu hủy mà kinh hồn khiếp vía, bất quá hắn cũng là nhân vật hung ác, nếu hy sinh Cương Thi rồi thấy dùng mạng của nữ nhân này bồi thường cũng không tệ.
Thân ảnh như quỷ mị của Huyết Thất xuất hiện sau lưng Diễm Hồng Liên, đang muốn ra tay đoạt mệnh, bất chợt hắn bị khựng lại một nhịp, đau đớn gào rống thảm thiết:
“Á, Nóng quá!”
Huyết Thất cảm giác được mình đang đứng sát mặt trời, hơi nóng khủng bố ấy tỏa ra đủ khiến cơ thể hắn cháy bỏng, vội vàng dùng Máu Huyết bảo vệ xung quanh bản thân, oán độc gầm thét:
“Linh Cấp Cực Phẩm Vũ Kỹ – Huyết Hải Chưởng!”
Vô số máu tươi nhiều như biển lớn ngưng tụ trong lòng bàn tay Huyết Sát, tạo thành một chưởng ấn mang tính hủy diệt, chưởng vào tấm lưng kiều diễm của Diễm Hồng Liên.
Đáng tiếc, trong lúc Huyết Thất bị hơi nóng làm cho chậm lại một nhịp, Diễm Hồng Liên quay người lại, nàng dùng ánh mắt xem người chết nhìn hắn, hai vầng mặt trời hình tròn nho nhỏ không biết từ bao giờ đã ngưng tụ trong lòng bàn tay Diễm Hồng Liên, chầm chậm xoay tròn…mỗi tia hỏa diễm từ chúng nó phát ra đều khiến mọi thứ xung quanh trở thành chân không.