“Liên Nga ra mắt Hải cung chủ cùng Thủy tông chủ, phòng khách quý đã chuẩn bị sẳn sàng, các vị có thể tiến về nghỉ ngơi…” Á Liên Nga hướng Hải Ứng Thiên và Thủy Tích Quân làm động tác mời…
Thủy Tích Quân ung dung gật đầu, theo chỉ dẫn của một nữ Tinh Linh Tộc uyển chuyển rời đi…
Nhìn theo bóng lưng của nàng, Lạc Nam trong lòng thầm tò mò không biết Thủy Tích Quân sở hữu Dị Thủy gì…
Kim Nhi đang định mở miệng nói cho hắn, âm thanh Hệ Thống đã vang lên bên tai:
“Keng, phát động nhiệm vụ Sử Thi [Khai Tâm], thành công nhận được một lần triệu hoán Huyết Mạch, một lần triệu hoán Bí Thuật, một lần triệu hoán Công Pháp, thời gian 10 năm, thất bại trở thành kẻ thù của Thủy Thiên Tông”
Lạc Nam khóe miệng co giật, lập tức mở ra nhiệm vụ chú thích: “Thủy Tích Quân trái tim đã đóng lại, ký chủ phải vì nàng mở ra…”
“Ta xxx, thật sự xem ta là thánh tán gái sao?” Lạc Nam thầm mắng một tiếng…
Hắn luôn là người ham mê mỹ sắc, nhưng Thủy Tích Quân như một khúc gỗ vô cảm, hứng thú của hắn đối với nàng không hề lớn a…
Bất quá thời gian đến tận 10 năm, cũng không cần vội…
Hải Ứng Thiên cùng Hải Phi Vân cũng theo hướng dẫn của một nữ tinh linh rời đi…
Trước khi đi không quên dùng ánh mắt ý vị thâm trường nhìn Lạc Nam, đồng thời truyền âm vào tai hắn:
“Tiểu tử, Cầm Hải Xích là vật không thể thiếu của Hải Cung, vật quy nguyên chủ thì chúng ta còn có đường lui…”
Hiển nhiên Hải Cung vẫn cho rằng Lạc Nam là người thu hồi Cầm Hải Xích, mặc dù không hề có bằng chứng thuyết phục…
Lạc Nam ra vẻ thản nhiên như không, chẳng thèm trả lời…
“Khá lắm, anh hùng xuất thiếu niên a…bất quá cũng chỉ là thiếu niên mà thôi…” Hải Ứng Thiên cười nhạt một tiếng, cùng nhi tử biến mất…
“Chúng nói gì với ngươi?” Diễm Nguyệt Kỳ nhướn mày, nàng biết Hải Ứng Thiên truyền âm cho Lạc Nam nhưng không nghe được…
“Chó sủa mà thôi, nàng đừng để ý…” Lạc Nam mỉm cười nắm lấy tay nàng vuốt ve…
“Chúng ta đi…” Diễm Nguyệt Kỳ gật đầu, đã có Tinh Linh Hộ Vệ đến dẫn đường…
Lạc Nam đang định theo nàng, nhưng âm thanh khác cất lên khiến bước chân hắn sựng lại…
“Phó cốc chủ Đan Cốc – Đan Vô Hành đến…”
Hai thân ảnh xuất hiện giữa không trung, một già một trẻ…
Lão già một thân đạo bào lấp lánh như tinh tú, khí thế bàng bạc như sơn, toàn thân nồng đậm mùi đan dược thơm ngát, lan tỏa bát phương…
Sau lưng hắn là một thanh niên diện mạo anh tuấn nho nhã, giữa hai đầu lông mày ẩn chứa vẻ kiêu ngạo, mái tóc đỏ rực tung bay, tu vi Luyện Hư Trung Kỳ không hề giữ lại chút nào, hiển nhiên là một kẻ cao ngạo…
Á Liên Nga lập tức bước đến chào hỏi…
“Có cả Đan Cốc sao?” Lạc Nam hơi kinh ngạc, thời gian qua hắn có tìm hiểu về vài thế lực mạnh mẽ trên đại lục, trong đó có cả Đan Cốc…
“Đan Cốc cũng nổi tiếng về trồng trọt Linh Dược, thường hay trao đổi sản phẩm cùng Tinh Linh Nữ Quốc chúng tôi, đôi bên xem như đối tác làm ăn…” Nữ Tinh Linh hộ vệ lễ phép giải thích…ánh mắt mang theo một tia ái mộ khi nhìn về Lạc Nam…
Đây là thanh niên trẻ tuổi có thể đánh ngang tay Tướng Quân của nàng đấy…
“Thanh niên đi cùng lão già kia tên Đan Mạnh, cũng là thiên tài trên Hoàng Kim Bảng, xếp hạng đệ 27…” Diễm Nguyệt Kỳ truyền âm cho Lạc Nam nói…
Lạc Nam gật đầu, nghe thấy mùi đan dược thoang thoảng trong không gian, xem ra tên Đan Mạnh này cũng là Luyện Đan Sư, chỉ là không biết đẳng cấp nào thôi…
“Phó cốc chủ Đan Cốc chỉ có tu vi Hợp Thể Sơ Kỳ, bất quá tu vi Luyện Đan Sư của hắn có lẽ đã đạt đến Thất Cấp Hậu Kỳ rồi, không thể xem thường…” Diễm Nguyệt Kỳ cười nhạt nói…
Nàng chưa bao giờ e ngại khi đấu với Hợp Thể Sơ Kỳ, nhất là khi người của Đan Cốc chiến lực thường thấp hơn kẻ khác…
“Hai loại Dị Hỏa?”
Mà lúc này, Đan Vô Hành như cảm nhận được gì, hai mắt sáng quắc nhìn xuống Diễm Nguyệt Kỳ…
Đan Cốc toàn Luyện Đan Sư, đối với Dị Hỏa hứng thú bậc nhất từ trước đến nay, cảm nhận được nàng vậy mà cùng lúc sở hữu hai loại Dị Hỏa khiến hắn nảy sinh lòng tham…
“Song Nguyệt Tiên Tử?” Đan Mạnh cũng vô thức bật thốt lên, không phải nàng chỉ có Kim Ô Hư Hỏa sao? vậy mà sư phụ lại bảo có hai loại…
“Song Nguyệt? không thể trêu vào!” Đan Vô Hành nghe đồ nhi gọi Diễm Nguyệt Kỳ, vô thức rùng mình một cái, ngay cả tham niệm cũng áp chế xuống…
Vốn hắn cảm thấy Diễm Nguyệt Kỳ hơi quen mắt, nào ngờ chính là top 10 Hoàng Kim Bảng đương nhiệm…
Đan Cốc có nguồn tin chính xác Song Nguyệt Tiên Tử là đệ tử của Hiệu Trưởng Thánh Linh Học Phủ, ô dù cứng cáp đến cực điểm a…
Cốc Chủ cũng từng căn dặn những đối tượng mà Đan Cốc không thể trêu vào, trong đó có Diễm Nguyệt Kỳ đấy…
Về phần Lạc Nam, có Bất Hủ Diễn Sinh Kinh, Đan Vô Hành đừng mơ cảm ứng được Dị Hỏa trên người hắn…
Nếu không với khí tức của 3 loại Dị Hỏa, có thể khiến hai kẻ này trợn tròn mắt há hốc mồm…
“Đúng là quần hùng hội tụ, Tinh Linh Đảo có máu mặt thật sự…” Lạc Nam âm thầm nghĩ, xem ra mình muốn chinh phục nàng còn gánh nặng đường xa a…
Diễm Nguyệt Kỳ thấy trong mắt nam nhân này hừng hực ý chí chiến đấu, khóe môi đỏ mọng nhếch lên, nếu có thể nàng không ngại mang Tinh Linh Nữ Vương về cho hắn sủng hạnh…chẳng qua lực bất lòng tâm a…
“Hai nha đầu kia tiến bộ thế nào?” Diễm Nguyệt Kỳ truyền âm hỏi…
“Tình nhi và Hồng Liên vẫn đang bế quan, dựa theo khí tức có lẽ đều đã đột phá Hóa Thần, bất quá vẫn chưa chịu xuất…” Lạc Nam cảm thán nói…
Chúng nữ bế quan đã lâu, hắn quả thật rất tưởng niệm…chỉ là công pháp cấp cao và điều kiện tu luyện quá tốt, cùng với mối thù của hắn khiến các nàng có động lực rất lớn, vẫn chưa hài lòng với thành quả hiện tại…
“Muốn đột phá Hóa Thần Viên Mãn còn dễ nói, nhưng đạo khảm Luyện Hư kỳ không dễ vượt qua, trừ khi tìm được cơ duyên cho mấy nha đầu này…” Diễm Nguyệt Kỳ thản nhiên nói…
Năm xưa nàng tốn gần trăm năm để đột phá từ Hóa Thần Viên Mãn đến Luyện Hư Kỳ, đã được rất nhiều người xem là khủng bố rồi…
Có thể thấy đạo khảm từ Hóa Thần đến Luyện Hư là lớn đến mức nào…
Trừ khi tìm được cơ duyên nghịch thiên để rút ngắn khoảng cách…
Lạc Nam gật đầu đồng ý lời nói của nàng, Huyết Mạch và Thể Chất chính là cơ duyên thích hợp nhất thời điểm hiện tại mà hắn muốn tìm cho chúng nữ đột phá…
Trong lúc hai người còn trò chuyện, đã có âm thanh đề xướng khác vang vọng cửu tiêu:
“Thánh Nữ Đa Bảo Các – Thiên Diệp Dao đến…”