Chương 329: Trước ngày đại chiến
Diễm Nguyệt Kỳ biết nam nhân nhà mình có quan hệ nam nữ với Hoàng Hậu Hoa Thanh Trúc của Bạch Sa Hoàng Triều, nên một cuộc chiến là không thể tránh khỏi, nên mới hỏi một câu mang tính chấn động như vậy…
Chúng nữ nghe vậy liếc mắt, chờ đợi Lạc Nam trả lời…
“Diệt!” Lạc Nam không chút dư thừa mở miệng, hắn đem mọi chuyện phát sinh trong thời gian qua kể với chúng nữ.
Chúng nữ nghe vậy ánh mắt lấp lóe, có sát khí chầm chậm lưu động…chỉ riêng Bạch Chí từng vô sỉ nhắm vào Lạc Nam, đã đủ lý do khai chiến, chưa kể Bạch Sa Hoàng Triều còn có Dị Thổ, nhất định các nàng phải giành lấy cho phu quân…
Hơn nữa chúng nữ hiểu rõ tính cách của phu quân nhà mình, không nói mâu thuẫn giữa Bạch gia và Hoa gia, không nói Bạch Sa tham lam muốn đoạt vũ kỹ của hắn, chỉ riêng Bạch Liệt và Bạch Dương có ý đồ với Bạch Liên Hoa, chỉ riêng Bạch Sa từng khiến Hoa Thanh Trúc bị thương, diệt bọn hắn đã là điều tất yếu…
“Một cái Cửu Cấp thế lực, thật muốn diệt là diệt sao?” Đan Mộng Cơ nhíu mày, nàng cảm thấy không quá khả thi…
“Cửu Cấp thế lực đúng là không dễ tiêu diệt, ít nhất Thái Thượng Hoàng của Bạch Sa Hoàng Triều chính là Hợp Thể Hậu Kỳ cường giả, nhưng một trận chiến là điều khó tránh khỏi, cứ xem như buổi luyện tập để các nàng củng cố tu vi sau khi xuất quan là được!” Lạc Nam mỉm cười nói ra.
“Không sai, nếu tỷ muội nào gặp nguy hiểm lập tức dùng Lệnh Bài trở về Linh Giới Châu là được!” Yên Nhược Tuyết mở miệng cười nói.
Chúng nữ nghe vậy hai mắt sáng ngời, cả đám đều hưng phấn bừng bừng, đối với thực lực của mình sau khi xuất quan tràn đầy tự tin, chiến ý mãnh liệt.
“Nhược Tuyết, muội hiện tại mạnh đến mức nào?” Hoa Ngọc Phượng cắn cắn môi nhìn tiểu sư muội hỏi.
Chúng nữ nghe vậy vểnh tai, các nàng cũng muốn biết sau khi luyện hóa Huyết Mạch, chiến lực của Yên Nhược Tuyết sẽ mạnh đến đâu…
Yên Nhược Tuyết nghe vậy hơi suy nghĩ, nhẹ nhàng nói ra:
“Đủ sức chiến cùng Hợp Thể!”
Chúng nữ nghe vậy giật mình, Yên Nhược Tuyết hiện tại chỉ là Luyện Hư Viên Mãn, cũng không sở hữu Thiên Địa Dị Vật, dựa vào đâu nàng tự tin vượt cấp như vậy?
Không lẽ Huyết Mạch khủng bố đến như thế…
Lạc Nam cũng có chút ngoài ý muốn, hắn hiểu Nhược Tuyết không phải người ngạo mạn, nàng đã nói như vậy nhất định là có căn cứ…
Người kinh ngạc nhất không thể nghi ngờ chính là Tần Mộng Ảnh, nha đầu Nhược Tuyết này trước đó còn là tiểu bối, hiện tại đùng một cái vượt qua nàng, nhất thời ném cho Lạc Nam ánh mắt u oán như muốn chảy nước…
Diễm Nguyệt Kỳ thấy tiến bộ to lớn của Yên Nhược Tuyết và Bạch Tố Mai, đối với Kim Ô huyết mạch càng thêm mong đợi, hận không thể lập tức đột phá Hợp Thể Kỳ…
“Yên tâm, sớm muộn đều có phần!” Lạc Nam véo véo má ngọc của Tần Mộng Ảnh cười cười nói ra.
Ở trước mặt hắn nàng khôi phục dung nhan thật sự, yêu diễm vô cùng…
Chỉ có Hải Linh Lung và Hải U Quỳnh không mấy quan tâm lực chiến, Nhân Ngư vốn là chủng tộc tính cách ôn hòa, các nàng đảm nhiệm vai trò hậu cần của Hậu Cung, chỉ cần dốc lòng giúp thành viên Hậu Cung phát triển là được…
Đúng lúc này, Trúc Nam Cung và Liên Hoa Cung phát sinh chấn động, hai thân ảnh tuyệt mỹ cùng lúc nắm tay nhau hạ xuống…
Nhìn thấy vẻ xinh đẹp của mẫu nữ Bạch Liên Hoa, ánh mắt chúng nữ sáng lên…trách không được phu quân nhà mình tham lam ăn cả cụm…
Tóc bạch kim một ngắn một dài, người thành thục chín mọng, người thanh thuần xinh xắn, cả hai đều cao quý không thể miêu tả, thật là một đôi tuyệt phẩm mẫu nữ…
Mà Hoa Thanh Trúc lúc này cũng âm thầm khiếp sợ trước vẻ đẹp và thực lực của những nữ nhân Hậu Cung, nhất là nữ tử toàn thân màu trắng nhìn qua thánh khiết tuyệt trần kia, lại khiến nàng cảm giác được mối nguy hiểm…
“Bạch Liên Hoa ra mắt các vị tỷ tỷ!” Bạch Liên Hoa lại không suy nghĩ nhiều như vậy, lễ phép hướng chúng nữ hành lễ…
Đối diện dung mạo và khí tràng của chúng nữ, nàng cảm thấy áp lực không hề nhỏ…
“Muội muội không cần khách sáo, đều là người một nhà cả!” Mộc Tử Âm ôn hòa nắm tay Bạch Liên Hoa, nhân tiện mỉm cười chào Hoa Thanh Trúc…
Hoa Thanh Trúc hướng về nàng cùng chúng nữ gật đầu xem như đáp lễ, với vẻ lạnh lùng bên ngoài của nàng, rất khó mở miệng nói lời thân thiết…cùng Cơ Băng và Cơ Nhã có điểm giống nhau.
Diễm Điệp Tình cùng Lý Trúc Loan ánh mắt đăm đăm nhắm vào vòng một của Bạch Liên Hoa, thấy kích cỡ không lớn hơn của mình, nhất thời thở phào một hơi, thân thiết gọi tiểu muội muội…
“Tình hình bên ngoài thế nào rồi?” Người lên tiếng là Diễm Nguyệt Kỳ, ánh mắt hướng về Hoa Thanh Trúc…
Hoa Thanh Trúc thản nhiên nhìn lại, trong trẻo nói ra:
“Bạch Sa cho người âm thầm truy tìm tung tích phu quân nhưng không được, Dị Thổ đang bị trận pháp rút phần lớn lực lượng để bổ sung vào Cảnh Địa theo định kỳ…về phần lần này nếu nổ ra đại chiến, Hoa gia sẽ đứng về phía Hậu Cung!”
Diễm Nguyệt Kỳ hài lòng nhếch miệng, đó chính là đáp án nàng muốn nghe nhất, ánh mắt nhìn về Hoa Thanh Trúc cũng ôn hòa không ít…
Trong thời gian ngắn thuyết phục Hoa gia đứng lên chống đối Bạch gia là chuyện không hề đơn giản, có thể thấy Hoa Thanh Trúc đã dốc không ít sức trong chuyện lần này…
“Vẫn còn hơn một ngày thời gian, mọi người có thể thư giãn!” Liễu Thi Cầm mỉm cười nói ra.
“Dì nhỏ nói không sai, ta nhớ suối nước nóng chết rồi!” Diễm Hồng Liên nhoẻn miệng cười rạng rỡ, trút bỏ y phục, thân thể mê người trắng nõn chỉ để lại áo yếm và nội khố, muốn tiến đến Cực Lạc Suối…
“Khoan, ta có mấy thứ này cho các nàng!” Lạc Nam kéo Diễm Hồng Liên lại thần bí nói ra.
Chúng nữ nghe hắn có quà, nhất thời ánh mắt tỏa sáng…
“Ten ten ten tèn…” Lạc Nam trong miệng đệm nhạc, đột ngột lấy ra vô số mảnh vải mỏng dính đặt trên mặt cỏ…
Chúng nữ nhìn xuống, nhất thời sắc mặt cả đám đỏ lên như gấc…dù mấy nữ tu luyện Băng hệ lạnh lùng cũng không ngoại lệ…
“Biến thái!”
“Bệnh hoạn!”
Cả đám hung hăng nhìn hắn, trời ạ…y phục gì thế này? Mặc vào xấu hổ muốn chết…
“Các nàng biết cái gì? Đây là đồ tắm nổi tiếng ở Hải Châu, ta phải rất vất vả mới sở hữu để mang về đấy!” Lạc Nam giận dữ hừ một tiếng…
Đống bikini sặc sở đủ loại kiểu dáng này là hắn nhờ Ái Tâm mua với giá cao nhất, chất liệu vải toàn loại hảo hạng, mặc vào như không mặc…
“Thứ này làm sao mặc đây?” Tần Mộng Ảnh cầm lên một cái quần lót chữ T dạng lọt khe, khẽ gắt một tiếng…vô thức khép chặt hai chân…
“Chúng ta không phải nữ nhân lẳng lơ!” Tiêu Thanh Tuyền liếc một bộ bằng vải xuyên thấu, gắt giọng nói ra.
“Quá diêm dúa!” Cơ Băng cầm một cái có nơ con bướm, lạnh lùng nói.
“Cái này đẹp này!” Băng Linh Nhi hai mắt tỏa sáng cầm một bộ vải ren màu xanh nhạt, đúng kiểu dáng yêu thích của nàng.
“Mỗi người mười bộ, đủ mọi kiểu dáng, thoải mái lựa chọn!” Lạc Nam xoa xoa tay cười hề hề, tưởng tượng từng cổ ngọc thể núc níc thịt bỏ đi áo yếm truyền thống mặc vào bikini hiện đại, nhất thời cảm thấy toàn thân ngứa ngáy…
“Quỷ mới lựa chọn!” Yên Nhược Tuyết sẳn giọng, phu quân ngày càng hư đốn.