Mục lục
Truyện Con Đường Bá Chủ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tốc…

Một âm thanh kỳ quái vang lên, thân ảnh Lạc Nam đã bế theo Lý Trúc Loan xuất hiện cách xa Lê Khang, hiển nhiên đã chẳng có hứng thú nói chuyện cùng hắn, quyết ý rời đi…

“Tốc độ gì thế này?” Đám thiên tài khiếp sợ thốt lên, một mặt chưa hiểu chuyện gì xảy ra…

Chỉ là kinh ngạc chưa dừng lại ở đó…

“Hừ, chó ngoan không cản đường!” Bạch Tố Mai quát một câu, Dạo Bước Tinh Thần triển khai, một lần nữa xuất hiện đến bên cạnh Lạc Nam…

“Haizz” Âm thanh thở dài ngao ngán vang lên, không đợi đám người phản ứng, Liễu Thi Cầm đã hóa thành một làn gió đen, cùng Lạc Nam rời đi…

“Tránh ra đi!” Mộc Tử Âm biết Lạc Nam đã hơi tức giận, bàn tay nhẹ phất, Lê Khang không tử chụ được lùi ra mấy bước, hắn chưa kịp định thần, nữ nhân trước mắt cũng đã biến mất…

Năm người thản nhiên rời đi, ngay cả mắt cũng không thèm liếc nhìn phản ứng của Lê Khang thêm một cái…

“Chuyện…chuyện gì xảy ra thế này?” Lâm Thái và đám thiên tài nhìn năm người biến mất, lắp ba lắp bắp nhìn nhau…

“Điều tra! Toàn lực điều tra cho ta! Ta muốn biết những kẻ này là thần thánh phương nào?” Lê Khang giọng điệu âm trầm, ánh mắt hừng hực lửa giận, cố gắng nén cảm xúc trong lòng xuống mức thấp nhất…

Vốn là một Yến Hội thành công rực rỡ, mà hắn là nhân vật chính, là tiêu điểm của mọi ánh nhìn, là đối tượng để người khác nịnh bợ…

Lúc này lại như một tên hề làm nền cho kẻ khác, người ta ngay cả nói chuyện với hắn đều không thèm, hắn sao có thể không phẫn nộ?

Nếu không phải bên trong Thánh Thành không cho phép chiến đấu, hắn đã điên cuồng ra tay rồi…

“Các ngươi chờ đó cho ta! Dám không để thằng Lê Khang này vào mắt, tại Thánh Linh Học Phủ ta sẽ cho các ngươi nữa bước khó đi!” Âm thầm đai nghiến một câu, thân ảnh của hắn cũng biến mất trước mặt đám người…

Mà trong bóng tối, không ít thành viên Cuồng Chiến Bang nhận lệnh, nhanh chóng bám theo nhóm người Lạc Nam…

Chỉ là rất nhanh, giữa biển người mênh mông, năm người bọn hắn muốn tìm như bóc hơi khỏi thiên địa…

Bên trong một khách sạn xa hoa…

Lạc Nam ý niệm vừa động, mang theo tứ nữ tiến nhập Linh Giới Châu…

Cảm nhận được không gian hơi rung động, Cơ Nhã và Cơ Băng bật người đứng dậy…

Phốc…

Nhưng vẫn có kẻ nhanh hơn các nàng, Tiểu Sư hóa thành sủng vật nhỏ, một hơi đã nhảy vào lòng Lạc Nam, dụi dụi đầu vào người hắn, nước mắt lưng tròng…

Hắn sủng ái nhìn nàng, cúi đầu hôn một ngụm, bàn tay vuốt ve bộ lông bóng mượt…

Nhìn các vết thương trên thân nàng đã bắt đầu kết vảy, trong mắt Lạc Nam xuất hiện cảm giác thương tiếc…

Đặt nàng nằm lên vai mình, hắn dẫn theo tứ nữ đến đối diện với tỷ muội Cơ Băng…

Trong đôi mắt xinh đẹp của các nàng đang xuất hiện từng tia bối rối, hiển nhiên là ngại ngùng khi lần đầu gặp nữ nhân của hắn…

Điều khiến hai nàng kinh ngạc là tứ nữ mỗi người mỗi vẻ, xinh đẹp như hoa…

Thấy tình huống thương thế của Cơ Nhã đã ổn định, Lạc Nam thở phào nhẹ nhõm, điều kiện trong Linh Giới Châu quá tốt, nàng hồi phục tốt cũng là bình thường…

“Đều là người một nhà, các nàng đừng ngại!~” Lạc Nam nói một câu giải vây bầu không khí lúng túng, sau đó vươn tay ôm chầm lấy Cơ Băng vào lồng ngực…

Hít thở mùi thơm mát lạnh trên người nàng, nhẹ giọng cười hỏi:

“Bảo bối! Xuất quan khi nào?”

“Đã lâu rồi, tu luyện Băng Thủy Linh Lung Kinh cũng có chút thành tựu…” Cơ Băng thoải mái tựa đầu vào ngực hắn, không quên khoe khoang thành tích…

“Băng nhi thật giỏi!” Lạc Nam lên tiếng khích lệ, bị mất trí nhớ như nàng chỉ có hắn là người gần gũi nhất, vì lẽ đó hắn luôn diệu dàng với nàng nhất có thể…

Cơ Nhã đứng bên cạnh nhìn hắn và muội muội mình thân mật như vậy, da gà nổi lên, bĩu bĩu môi…

Lạc Nam lúc này cũng nhìn sang nàng, ân cần hỏi thăm:

“Khôi phục đến đâu rồi? Các vết thương còn đau không?”

“Miễn cưỡng sánh ngang Hóa Thần Kỳ, muốn trở về Luyện Hư cần tốn thêm một đoạn thời gian!” Cơ Nhã cắn cắn môi, nơi này hình như chỉ có nàng là xa lạ nhất với hắn…

Nhận ra nàng suy nghĩ lung tung, Lạc Nam cười cười nắm lấy bàn tay mềm mại của nàng…

Cơ Nhã theo bản năng muốn rút lại, bất quá tên này mặt dày ghì chặt, nàng chỉ có thể lực bất tầm tâm…

“Chúng ta ngay cả sinh tử cũng cùng nhau trải qua, nàng còn ngại ngùng gì nữa? được sống không phải đã là tốt nhất sao? Nếu chết rồi, thứ gì cũng không còn nữa…” Hắn bí mật truyền âm vào tai nàng…

Cơ Nhã thân thể thoáng rung rẩy, trái tim mềm nhũn xuống, quả thật sau chuyện cửu tử nhất sinh lần này, nàng nhận ra được sống hạnh phúc là thứ quý giá nhất, cái tôi cá nhân đã trở nên nhạt đi rất nhiều…

Nghĩ tới đây, nàng hít sâu một hơi, nhoẻn miệng cười xinh đẹp, nhìn Mộc Tử Âm mấy nữ nhẹ giọng nói:

“Cơ Nhã ra mắt các tỷ muội…”

Khó có thể tin, một Luyện Hư Kỳ tính cách lạnh nhạt và kiêu ngạo như nàng cũng có một mặt thân thiện như vậy…

“Nhã tỷ khách sáo rồi, người một nhà với nhau, cứ tự nhiên là được!” Mộc Tử Âm vội vàng kéo tay nàng cười nói…

Chúng nữ vui vẻ gật đầu, lôi kéo tay nhau bắt đầu giới thiệu…

Cơ Băng rời khỏi lòng Lạc Nam, nhập bọn cùng các nàng…

Ngay cả Tiểu Sư cũng bị Bạch Tố Mai bế đi, trong lúc nhất thời, 7 nữ nhân tụ tập cùng một chỗ, oanh oanh yến yến, Lạc Nam chính thức bị cho ra rìa…

Có câu 3 nữ nhân đã là cái chợ, huống hồ nơi này có tận 7 người? …

Mộc Tử Âm và Liễu Thi Cầm đều sắp đột phá cảnh giới, trước mặt lại có một Luyện Hư Kỳ như Cơ Nhã, đương nhiên vui mừng thỉnh giáo đủ loại kinh nghiệm tu luyện, chúng nữ ngồi bên cạnh chăm chú lắng nghe, đối với việc tu luyện vẫn luôn xem trọng…

Hắn im lặng nhìn các nàng cười cười nói nói, thầm nghĩ nếu có thêm Nhược Tuyết, Hồng Liên, Điệp Tình và Mộng Ảnh…Không biết sẽ là cảnh tượng gì…chưa kể còn người đàn bà Diễm Nguyệt Kỳ kiêu ngạo kia nữa…

Chỉ sợ bầu không khí khi đó chưa chắc có thể hòa hợp được như hiện tại…

“Công tử cần tìm một nữ nhân có đầy đủ phẩm chất, đủ khiến tất cả các nàng tin phục, đứng ra thay ngươi quản lý Hậu Cung a!” Kim Nhi hài hước cười trêu hắn…

“Được rồi xú nha đầu, ngay cả nàng cũng cười chê ta?” Lạc Nam dở khóc dở cười, bất quá đang âm thầm cân nhắc lời đề nghị của nàng…

Lúc này hắn rốt cuộc mở ra Cửa Hàng May Mắn, kiểm kê tài sản của mình…

Nhìn con số Điểm Danh Vọng khổng lồ, Lạc Nam hít một ngụm khí lạnh…

Ông trời của ta, hàng tỷ Điểm Danh Vọng…con số dài ngoằng khiến hắn lười đọc…

“Hợp lý rồi! lần này danh tiếng của công tử truyền khắp U Nguyên Đại Lục, nơi đó Yêu Thú nhiều không đếm xuể, mang lại từng ấy điểm danh vọng cũng là bình thường!” Kim Nhi gật đầu nói…

“Dùng hết đám này, Cửa Hàng May Mắn tấn cấp được chưa?” Lạc Nam hít sâu một hơi, nhìn đám vợ bên cạnh, hắn quyết định lần này phải dốc hết tài sản trang bị tận răng cho các nàng…

Sau này dù có tạm thời tách ra, cũng không sợ các nàng bị kẻ khác khi dễ…

Đồng thời những Vũ Kỹ của hắn hiện tại còn quá ít, trong một số tình huống không có trợ giúp nhất định, bản thân hắn cũng phải mua thêm một số Vũ Kỹ phòng thân để tham dự Khảo Hạch lần này…

“Đã không thành vấn đề, bất quá Cửa Hàng May Mắn cấp 2 bán vật phẩm có giá rất cao, vài tỷ Điểm Danh Vọng của công tử nếu sài không tiết kiệm cũng sẽ cạn!” Kim Nhi cảnh báo trước…

Lạc Nam gật đầu, lần này đến U Nguyên là chuyện ngoài ý muốn, lại thêm có Diễm Nguyệt Kỳ hỗ trợ, mới đạt từng ấy Điểm Danh Vọng, cơ hội này rất khó có lần tiếp theo…

Tiền nhiều như núi sài mãi cũng tàn, hắn hiểu đạo lý đó…

“Vậy trước tiên Triệu Hoán Vũ Khí đi!” Lạc Nam quyết định sử dụng phần thưởng của nhiệm vụ trước, tránh khi mua hàng rồi lại triệu hoán trùng loại vật phẩm…

Sau từng trận chiến đúc kết, hắn đã nhận ra bản thân còn thiếu một kiện Vũ Khí tiện tay, nếu không khi chiến đấu cùng Hầu Tú hay tên Lâm Khánh của Lâm gia cũng không lâm vào thế bị động khi đối thủ dùng vũ khí ép sát…

Bắc Đẩu Cung chỉ thích hợp tấn công tầm xa, khi cận chiến không giúp được gì…

“Keng, tiến hành triệu hoán Vũ Khí, đếm ngược bắt đầu: 30 29 28…3…2…” Hệ Thống lại máy móc vang lên…

“Keng, Chúc mừng ký chủ triệu hoán thành công Vũ Khí Thiên Cấp Cực Phẩm – Giao Vương Kích, tạm thời thu vào không gian hệ thống!”

“Ồ? Là Thiên Cấp Cực Phẩm sao? tương đương với Tử Mộc Kiếm của Tử Âm rồi!” Lạc Nam nhếch miệng xem như hài lòng…

Với tu vi hiện tại của hắn, Thiên Cấp đã đủ dùng, về phần vũ khí đẳng cấp cao hơn, chỉ sợ không thể phát huy ra toàn lực của nó…

Chưa nóng vội lấy Giao Vương Kích ra xem xét, hắn tiếp tục hạ lệnh:

“Tiến hành triệu hoán Huyết Mạch đi!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK