Mục lục
Truyện Con Đường Bá Chủ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 216: Tha cái rắm

Nhìn thấy nụ cười quỷ dị trên mặt Lạc Nam, Phàm Sĩ trong mắt xuất hiện một tia bất an…

Bất quá thân là Luyện Hư Trung Kỳ cường giả, vài ngày trước đó lại từng đem Lạc Nam nghiền ép, rất nhanh hắn khôi phục bình tĩnh, cười lạnh một tiếng:

“Giả thần giả quỷ…chết đi!”

Vô tận Kim Quang ngưng tụ nơi đầu ngón tay, lực lượng bá đạo khiến không gian nứt vở theo một chỉ điểm ra của hắn…

Bắt gặp công kích mạnh mẽ đang lao đến, Lạc Nam cười càng thêm đậm, chỉ là trong nụ cười che giấu ngập trời sát khí…

Đồng thời nâng lên một ngón tay, hai loại Dị Hỏa một lần nữa ngạo nghễ mà ra, tụ thành nhất chỉ…

“Ngu xuẩn…” Phàm Sĩ không thèm quan tâm, thấy chiêu thức này từng bị mình đánh bại một lần, càng thêm hung hăng càng quấy công tới…

“Xuyên Tinh Chỉ…”

Trong miệng Lạc Nam nhẹ nhàng phun ra ba chữ…theo sau đó không lùi mà tiến, tu vi toàn thân đột ngột bùng nổ dữ dội…khí tức Hóa Thần Hậu Kỳ cuồn cuộn như nước lũ tràn bờ…

“Cái gì?” Phàm Sĩ kinh hãi muốn tuyệt, hắn không ngờ khí thế của đối phương đột ngột tăng cao như thế…

Đã quá muộn…

Xuyên Tinh Chỉ như trưởng thành hơn gấp trăm lần, lấy sức mạnh có thể xuyên phá tinh thần bắn mạnh mà đến…

ĐÙNG…

Phàm Sĩ chỉ cảm thấy Đại Lực Kim Cang Chỉ của mình chấn động kịch liệt, trước sự thiêu đốt của hai loại Dị Hỏa nổ tung…

“AAAA”

Từ trong miệng hắn, tiếng la hét thê lương phát ra, một nửa bàn tay đã triệt để bị đốt mất…Bất quá linh lực của Luyện Hư không phải nói đùa, vậy mà đang ra sức trị liệu…rất nhanh đã dập tắt được cả hai loại Dị Hỏa…

Lạc Nam cũng bị chấn động của hai loại công kích buộc phải lùi sâu ra ngoài…

Chỉ là trong lòng ngực hắn, thân ảnh nhỏ bé của Tiểu Sư không biết từ bao giờ đã biến mất…

Không nói không rằng, Lạc Nam hạ người xuống một chút, hai bàn tay cấp tốc đè lên nhau, một quả cầu năng lượng hình thành…

ẦM ẦM ẦM…

Không gian triệt để đổ nát khi quả cầu xuất hiện, ba loại Lực Lượng không ngừng tàn phá, các loại màu sắc phong phú đến cực điểm…

Tam Sắt Lôi Kiếp, Đế Diễm cùng Phệ Thiên Mộc…

Lạc Nam muốn triệt để lấy mạng tên này…vừa ra tay đã là công kích mạnh nhất…

Phàm Sĩ đầy mặt hoảng sợ nhìn chằm chằm đối thủ, đang định mở miệng phát ra nghi vấn…

Chợt…

Một luồng sát khí mạnh mẽ bao trùm sau lưng khiến tóc gáy hắn dựng thẳng…

“Cà Sa Hộ Thân…”

Phàm Sĩ phản ứng không hề chậm, Áo Cà Sa muốn đem phần lưng che phủ, nhằm ngăn cản một kích từ sau lưng này…

Chỉ là người ra tay công kích có tốc độ còn nhanh hơn, âm thanh của Lôi Đình ầm ầm vang lên, thân hình đã xuất hiện trước mặt hắn…

Phập…

Phàm Sĩ chỉ cảm thấy ba loại màu sắc của Lôi Đình lập lòe trong tầm mắt, một cái móng vuốt dữ tợn đã xuyên thủng lồng ngực hắn…

Phốc…

Máu tươi liên tục phun ra, bên trong cơ thể mình Phàm Sĩ…Lôi Đình chi lực đang ra sức tàn phá,…

Trước mặt hắn, một mỹ nữ Tây Phương liếm láp đôi môi khêu gợi, bàn tay xinh đẹp ngưng tụ thành móng vuốt Sư Tử, đang lạnh lùng cắm trong lòng ngực hắn…

Trong đôi mắt Tam Sắc Lôi Đình lấp lóe của nàng, chỉ có sát khí vô tận…

“AAA…”

Rống to một tiếng, Phàm Sĩ chân đạp Nhất Vĩ Độ Giang, cấp tốc đã biến mất…muốn tranh thủ thời gian phục hồi…

Chỉ là có người không cho hắn cơ hội…quả cầu giữa hai tay Lạc Nam đã nạp đủ năng lượng…

Hợp Linh Chưởng xuất động…

ẦM ẦM ẦM

Tia sáng năng lượng ẩn chứa lực lượng khiến thiên địa đổ nát, khi bắn ra một chưởng này, ngay cả Lạc Nam cũng rỉ máu nơi khóe miệng…

Lực phản chấn quá mức kinh khủng khi Đế Diễm kết hợp với Tam Sắc Lôi Kiếp…

“Phàm Ẩn Phiên Thiên Ấn…”

Phàm Sĩ vừa bay vừa hộc máu, mắt thấy Hợp Linh Chưởng khủng bố mà đến, với kinh nghiệm chiến đấu phong phú của mình, hắn nhận ra Hợp Linh Chưởng mạnh mẽ hơn nhiều lắm, cố nén cơn đau, nâng lên hai bàn tay…một lần nữa ngưng tụ thành Ấn ký có dạng chữ Thập Ngược…

Vũ kỹ mạnh nhất của Phàm Ẩn Tự…

Lấy cứng đối cứng, lao đến Hợp Linh Chưởng…

Phàm Sĩ biết mình nếu mình ngăn được một kích này, Phàm Vô sẽ đến viện trợ…

Bởi vì ở chiến tuyến bên kia, đám người cũng bị biến cố bên này khiến cho kinh hãi tột đột, Phàm Vô không nói không rằng, lập tức rời khỏi chiến đấu cùng Cơ Nhã, xé rách không gian lao đến…

Mà Lạc Lục bị giam cầm trong Kết giới của Cơ Nhã, chỉ còn Lạc Ngũ cùng Lạc Thất khó khăn cản trở thế công liên miên bất tuyệt của nàng…

“Sắp rồi…” Phàm Vô vừa lẩm bẩm một câu, sắp tiếp cận Phàm Sĩ…

Chợt gương mặt hắn khó coi đến cực hạn, bởi vì Tiểu Sư đã xuất hiện trước mặt, như cười như không nhìn hắn…

ĐÙNG…

Mà rốt cuộc, Hợp Linh Chưởng chính thức va chạm Phiên Thiên Ấn…

Theo một tiếng nổ lớn khiến lổ tai đám người tê dại truyền ra, không có sự xung đột như trong tưởng tượng…

Chỉ thấy Hợp Linh Chưởng bá đạo nghiền ép, đem Phiên Thiên Ấn màu vàng chấn thành đầy trời linh lực, tiếp tục lấy thế nghiền ép mà bắn đến…

Phàm Sĩ khiếp sợ tái nhợt cả gương mặt, trên thân chỉ còn duy nhất Áo Cà Sa, đem choàng lên cơ thể bảo vệ chính mình…

ĐÙNG…

Hợp Linh Chưởng một lần nữa nghiền Áo Cà Sa thành mảnh vụn, xoáy thẳng vào cơ thể hắn…

“Tam Sắc Lôi Kiếp? Ba Loại Dị Hỏa cùng Dị Mộc…ta chết không oan…A Di Da Phat…” Một ý niệm mơ hồ xuất hiện trong đầu Phàm Sĩ ở thời khắc cuối cùng…

Đùng…

Hắn như một cái bánh thịt, triệt để nổ tung thành từng mãnh vụn…

Ngay cả Linh Hồn cũng bị tiêu diệt…

“KHÔNG……..”

Phàm Vô nhìn thấy tình cảnh này, tròng mắt muốn nứt ra ngoài…

Tất cả đều không thể ngờ được bên cạnh Lạc Nam lại có thêm Tiểu Sư, càng không thể ngờ được thực lực của Lạc Nam trong thời gian ngắn ngũi trở nên bá đạo như vậy…

Phàm Sĩ nếu không bị Tiểu Sư đánh lén trọng thương, còn có thể kháng cự…đáng tiếc Tam Sắc Lôi Kiếp mà Tiểu Sư đánh vào trước đó đã bắt đầu phá hoại từng ngõ ngách trong người hắn…

Lại thêm Hợp Linh Chưởng từ bên ngoài nghiền ép mà vào…

Phàm Sĩ thậm chí không kịp phát ra tiếng hét, đã triệt để nổ tung thành vô số khối rồi…

“Hộc hộc hộc…”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK