Chương 243: Đến Tinh Linh Đảo
Sau khi Lạc Nam đem Băng Hoàng Y, Phạt Thiên Kiếm Pháp cùng Băng Huyền Cầm tặng cho Băng Lam Tịch…
Giai nhân không thể nghi ngờ là cực kỳ cảm động, chút ghen tuông với Băng Linh Nhi cũng biến đi đâu mất, lại cùng hắn ân ái triền miên một phen…
Hai người làm bạn trên Ải Nhân Đảo nửa tháng, sáng ngắm mặt trời mọc, tối đến cùng tắm suối nước nóng, quan hệ phu thê càng thêm gắn khít…
Nhưng tiệc vui nào rồi cũng chóng tàn, thế cục tại Băng Huyền Đế Quốc vẫn chưa ổn định, nàng đành chia tay hắn trở về…
“Phu quân, phải đến Đế Quốc cưới thiếp nhé! còn Ngũ muội chờ chàng đi thu thập đấy…” Băng Lam Tịch gạt đi khóe mi ướt đẩm, cố gắng nhoẻn miệng cười trêu chọc hắn…
Lạc Nam cưng chiều ôm nàng vào trong ngực, ngấu nghiến hôn lấy đôi môi kiều diễm đến khi sưng đỏ, đem cái lưỡi nhỏ thơm ngào ngạt ôn nhu mút lấy, lại vỗ mông nàng hồi lâu, lúc này mới tách ra nghiêm túc nói: “Lão bà yên tâm, ta sẽ đến…chỉ là hiện tại còn chưa phải lúc…”
Bàn tay của Băng Lam Tịch nhẹ đặt lên cánh môi, tưởng niệm dư vị ngọt ngào còn đọng lại, lưu luyến nhìn hắn hồi lâu, rốt cuộc cắn răng đem không gian xé rách, tiến vào bên trong…
Hương thơm còn truyền lưu mà giai nhân đã biến mất, Lạc Nam thở dài trong lòng, một ngày nào đó hắn sẽ đem tất cả các nàng về bên cạnh, không tách nhau ra dù chỉ một chút…
ĐÙNG ẦM ẦM…
Chợt, trên đỉnh núi lửa nơi cao nhất, từ trong hang động của tộc trưởng Ải Nhân, âm thanh chấn thiên kinh địa vang lên, Lạc Nam vội vàng quay phắt lại…
Tiếng sấm vang vọng toàn bộ Ải Nhân Đảo, vô số sinh linh ngẩng cao đầu…
Thân ảnh Lạc Nam lập tức biến mất…
Một lần nữa xuất hiện đã tiếp cận nơi cửa động…từ bên trong truyền ra âm thanh lôi đình gào thét, khí tức quen thuộc khiến hắn vui mừng tột độ…
Lôi Đình Quyền Trượng…
Hồi lâu sau, âm thanh Lôi đình tản đi…
“Tiểu tử, có thể tiến vào…” Một âm thanh thản nhiên truyền ra, giọng điệu pha lẫn chút vui mừng…
Lạc Nam theo lời đi vào, lập tức bị một thứ đang lơ lửng giữa không trung thu hút ánh mắt…
Một thanh Quyền Trượng lấp lóe lôi đình chi lực, mỗi một sợi Lôi đình nó phát ra đều mang khí thế kinh thiên, không gian không ngừng sụp đổ trước uy lực kinh khủng đó…
Thân trượng thon gọn nhưng lại cứng cáp vô cùng, không ngừng bộc phát ánh sáng cao quý lộng lẫy do Kim Cương Khoáng tạo thành…
Đỉnh quyền trượng khảm nạp một khỏa Thiên Lôi Thạch hình cầu, vô tận lực lượng là do nó phát ra…ngoài ra khí tức của Quyền Trượng còn ẩn ẩn mang theo uy áp, hiển nhiên bên trong có yêu đan của một Yêu Thú cấp cao…
Quá mức hoàn mỹ…
“Khí tức này, hình như vượt qua cả Linh Cấp?” Lạc Nam hít sâu một hơi lẩm bẩm, mang theo vô hạn chờ mong nhìn sang Ải Nhân Tộc trưởng…
“Không sai, đẳng cấp của nó hiện tại là Bán Chân…ngày sau chỉ cần hấp thụ Lôi Đình nào đó mạnh mẽ, tăng lên Chân Cấp cũng là chuyện sớm muộn…” Ải Nhân Tộc trưởng vuốt râu mỉm cười, nếu không phải vì Nguyên Liệu Lôi Hệ quá mức quý hiếm khó tìm, hắn thậm chí có thể đem Quyền Trượng tăng đến Chân Cấp…
“Tiền bối, thật sự nó còn có thể tăng cấp sao?” Lạc Nam nuốt nước bọt cái ực, nhịp tim đập thình thịt…
“Không sai, Thiên Lôi Thạch ngươi giao cho ta là nguyên liệu có khả năng hấp thụ Lôi Đình gia tăng đẳng cấp, mà hiện tại phần lớn sức mạnh của Quyền Trượng đều phụ thuộc vào Thiên Lôi Thạch, vì thế nó có khả năng hấp thu Lôi Đình mạnh hơn để tăng cấp…bất quá cũng có giới hạn nhất định của nó, bằng không Thiên Lôi Thạch sẽ vỡ vụn…” Ải Nhân Tộc trưởng cười nhạt nói…
Lôi Đình Quyền Trượng hiện tại đang rung động dữ dội, không ngừng quậy phá, tính cách cuồng ngạo, muốn đem không gian nơi này phá diệt…
Bất quá bên trên nó là một thanh Búa Lớn mang uy thế hủy diệt đang mạnh mẽ trấn áp, vì thế không làm nên trò trống gì…
Đại Búa kia chính là Thương Lôi Chiến Phủ của Ải Nhân Tộc Trưởng…
“Mau thu hồi đi, tránh nó nghịch phá động phủ của bổn tộc trưởng, ta còn muốn tiếp tục nghiên cứu đôi Phách Thiên Già Thủ kia…” Ải nhân tộc trưởng khoác khoác cánh tay nhỏ bé, một lần nữa đem đôi găng tay ôm lấy, tiến hành quan sát…
“Đa tạ tiền bối!” Lạc Nam đem Lôi Đình Quyền Trượng thu vào Linh Giới Châu, thành tâm cảm tạ…
Theo hắn thấy, Tộc trưởng phu nhân và Tộc trưởng đều có ân rất lớn với mình, mà bản thân mình chỉ việc cho Tộc trưởng mượn Phách Thiên Già Thủ nghiên cứu mà thôi, không hao tổn gì…
Tịch Lạc Kiếm có thể giúp chiến lực của Băng Lam Tịch gia tăng khủng bố, cộng thêm những thứ hắn cho nàng, chỉ cần thành công tu luyện, lấy tu vi Luyện Hư Trung Kỳ đánh với Luyện Hư Viên Mãn cũng không thành vấn đề…
Vì thế Lạc Nam càng thêm yên tâm cho nàng về Đế Quốc mà không sợ xảy ra sơ sót đáng tiếc…
Thậm chí đôi găng tay vốn có một vết nứt do ngăn cản Lôi Kiếp cũng đang được Ải Nhân Tộc Trưởng chữa trị, nhìn tới nhìn lui người có lời luôn là Lạc Nam hắn…
Đối với người có ân với mình, Lạc Nam luôn chân thành tôn trọng, chỉ cần có thể trong tương lai hắn sẽ trả ơn Ải Nhân Tộc gấp trăm lần…
“Hừ, không cần khách khí với lão phu, chỉ cần ngươi thành tâm tốt với nha đầu kia là được…” Ải Nhân Tộc Trưởng hừ một tiếng, hết sức ngạo nghễ nói…
“Tâm nhi chính là thê tử của ta, dù ngài không nói ta cũng tuyệt không để nàng ấy chịu thiệt thòi dù là nhỏ nhất…” Lạc Nam nhìn thẳng vào Tộc Trưởng nghiêm túc nói, sau đó lễ độ chắp tay đi ra ngoài…
Nhìn bóng lưng của hắn, Ải Nhân Tộc Trưởng vuốt vuốt râu gật đầu, trong mắt tràn ngập hài lòng…
Hắn là lão già thành tinh sống hàng vạn năm, một tiểu tử chưa dứt sữa như Lạc Nam đương nhiên không thể nói dối qua mặt hắn…
Ải Nhân Tộc Trưởng có thể cảm nhận được tiểu tử này nói lời thật lòng…
…
Bên trong Linh Giới Châu…
Lạc Nam ngồi xếp bằng trên mặt đất, Lôi Đình Quyền Trượng nằm lơ lửng trước mặt hắn…
Nhìn khối Thiên Lôi Thạch lập lòe trên đầu trượng, hắn âm thầm hỏi:
“Kim Nhi, liệu thứ này tiếp nhận được Tam Sắc Lôi Kiếp không?”
“Theo lý mà nói thì không đủ khả năng tiếp nhận, bất quá Tam Sắc Lôi Kiếp là do công tử đánh ra, uy lực không thể mạnh bằng thiên kiếp do Thiên Đạo Chi Nhãn điều động, vì thế có thể thử xem…” Kim Nhi từ tốn nói…
Dù sao đẳng cấp vốn có của Thiên Lôi Thạch không cao, nếu trong một lần đón đỡ Tam Sắc Lôi Kiếp, chỉ sợ không nát cũng hỏng mất…
Lạc Nam nghĩ nghĩ, một tia Tử Sắc Lôi Đình xuất hiện trên đầu ngón tay, đem nó truyền thẳng vào Thiên Lôi Thạch…
XÈO XÈO…