Mục lục
Truyện Con Đường Bá Chủ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 246: Quần hùng hội tụ

Nhìn thấy Hải Phi Vân tiếp cận chào hỏi, Á Liên Nga phóng khoáng lịch sự gật đầu, Hải Cung là Cửu Cấp thế lực tại Hải Châu, là một trong các khách mời, được nể mặt là điều dễ hiểu…

Diễm Nguyệt Kỳ lại không có sắc mặt tốt như thế, đôi mày liễu hơi cau, ra vẻ nghi hoặc nhìn Hải Phi Vân mở miệng:

“Ngươi là ai? Cùng bổn tọa rất quen sao?”

Lạc Nam khóe môi giật giật, rõ ràng vừa rồi còn truyền âm cho hắn biết thân phận của Hải Phi Vân, thái độ chuyển biến cũng quá nhanh đi…bất quá hắn ưa thích nàng như vậy a…

Đối với việc Hải Phi Vân cố tình phớt lờ Lạc Nam khiến Diễm Nguyệt Kỳ cực độ khó chịu, hơn nửa nàng biết Hải Cung nhiều lần gây chuyện với hắn, đương nhiên chẳng cần cho đối phương mặt mũi làm gì…

Huống hồ thực lực tên này chỉ có Luyện Hư Trung Kỳ, nàng nhìn chẳng vào mắt…

Hải Phi Vân sắc mặt cứng đờ trong giây lát, rất nhanh trở lạnh bình thản, ung dung cười nói:

“Song Nguyệt quả nhiên luôn lãnh đạm như thế, Vân mổ là thiếu chủ Hải Cung, không biết nàng còn nhớ không?”

“Không có ấn tượng…” Diễm Nguyệt Kỳ nói xong, trong ánh mắt trợn tròn của đám người, thản nhiên khoác lấy cánh tay Lạc Nam, cùng hắn hạ người xuống đảo…

Sắc mặt Hải Phi Vân cấp tốc lạnh xuống, nữ nhân này rõ ràng muốn trêu tức hắn, trước mặt đám đông Hải Phi Vân không muốn mất mặt, nhất là có phụ thân ở bên cạnh, phải tìm cách lấy lại thể diện…

Lúc này hướng mắt về Lạc Nam, chắp tay sau lưng nhàn nhạt nói:

“Nghe nói người đệ đệ non dại của ta từng thua thiệt trong tay Lạc Nam tiểu huynh đệ, chúc mừng ngươi cùng Ái gia tiểu thư cây lá liền cành…”

Theo hắn thấy, Diễm Nguyệt Kỳ tính cách cao ngạo, sau khi nghe nam nhân bên cạnh mình trăng hoa cùng nữ nhân khác nhất định sẽ phản ứng kịch liệt, thậm chí đem Lạc Nam xua đuổi…

Trong lúc nhất thời, Hải Phi Vân hứng thú quan sát Lạc Nam, hy vọng nhìn thấy vẻ e ngại trên mặt hắn…

Đáng tiếc, tất cả chỉ là tưởng tượng của hắn…

Lạc Nam trêu tức cười cười, đem vòng eo trơn nhẵn mềm mịn như rắn của Diễm Nguyệt Kỳ ôm lấy, lại nhìn hắn gật đầu chào hỏi:

“Cảm tạ lời chúc, tại hạ và các nàng luôn rất hạnh phúc…”

Diễm Nguyệt Kỳ nhoẻn miệng cười xinh đẹp như chứng minh lời nói của hắn…

Trước mặt người ngoài, nàng luôn biết nghĩ cho hắn…điều này càng khiến Lạc Nam mê say, đối với nhạc mẫu đại nhân càng yêu thương tha thiết…

Hải Phi Vân cố gắng nặn ra nụ cười mang tính xã giao nhất có thể, nắm tay siết chặt đến mức rướm máu, xám xịt trở về bên cạnh Hải Ứng Thiên…

Đổi lại là nơi khác có lẽ hắn không nhịn được động thủ rồi, nhưng đáng tiếc nơi này là Tinh Linh Đảo, bên trên có Tinh Linh Nữ Quốc, so với Hải Cung còn mạnh hơn, nào dám làm càn…

“Nam nhân đôi khi cần có chút động lực phấn đấu, tiểu tử ngươi vẫn còn chưa đủ mạnh…” Hải Ứng Thiên nhàn nhạt truyền âm với Hải Phi Vân, thật ra câu này cũng là giành cho chính hắn…

Nếu hắn là Độ Kiếp Kỳ, đã sớm chinh phục Tinh Linh Nữ Vương rồi, nào phải chật vật trong tình cảm như vậy…

Thật ra lần này Hải Ứng Thiên đến Tinh Linh Đảo là có nguyên nhân…

Mặc dù hắn đã đem trí nhớ về nhan sắc Tinh Linh Nữ Vương xóa mất, nhưng cũng chính vì như vậy đã khiến hắn sinh ra khúc mắc tình cảm trong lòng…bởi vì hành động như vậy chẳng khác nào lựa chọn trốn tránh…

Thử hỏi đường đường là cung chủ Hải Cung, trên thế gian này hắn muốn gì không được? vậy mà lại vô lực trước Tinh Linh Nữ Vương, phải lựa chọn cách trốn tránh bằng việc xóa bỏ trí nhớ…điều đó khiến đạo tâm của hắn gặp vấn đề, trở thành vướn bận lớn trong lúc tu luyện…

Những năm gần đây Hải Ứng Thiên điên cuồng tu luyện bởi vì Tinh Linh Nữ Vương, hắn muốn vượt qua nàng để truy cầu nàng, nhưng Hải Ứng Thiên phát hiện ra rằng tu vi của mình chỉ cách một bước nhỏ là đột phá Hợp Thể Hậu Kỳ nhưng vẫn không làm được…

Đó là vấn đề về đạo tâm chưa đủ…

Hải Ứng Thiên quyết định lựa chọn một lần nửa đối mặt với Tinh Linh Nữ Vương, nếu lần này hắn nhìn thấy nàng nhưng không trở nên thần hồn điên đảo như trước, nhất định đạo tâm sẽ có tiến bộ, từ đó tu vi đột phá…

Không thể không nói khí phách của một cường giả đỉnh cao, một lần nửa quyết định đối mặt thay vì trốn tránh…

Tinh Linh Nữ Vương nếu biết chuyện này không biết sẽ suy nghĩ thế nào? nàng chưa hề làm gì nhưng lại vô tình khiến một vị Hợp Thể Trung Kỳ bị lung lay đạo tâm, quả thật hồng nhan họa thủy a…

“Tông Chủ Thủy Thiên Tông – Thủy Tích Quân đến…”

Lại có người xướng tên, từ trên chín tầng mây, giai nhân đạp tuyết ngự trăng mà đến, khí chất lạnh nhạt như mặt hồ thu, toàn thân một màu cung trang màu trắng, khăn lụa mỏng che mặt, phủ kín dung nhan tuyệt trần…

Bộ ngực yêu kiều vểnh cao sau làn y phục, đôi mắt trong veo như giếng cổ trong, khí tức toàn thân nội liễm như người phàm, đoan trang đài các…

Nàng chỉ đi một mình, nhưng lại trở thành tâm điểm của sự chú ý, dù là trong mắt Hải Ứng Thiên cũng xuất hiện một tia ái mộ…

Tại toàn bộ Hải Châu này, nữ nhân có thể khiến hắn hâm mộ ngoài Tinh Linh Nữ Vương ra, người còn lại chính là Tông chủ Thủy Thiên Tông – Thủy Tích Quân rồi…

Đừng nhìn Thủy Tích Quân là tông chủ một Cửu Cấp Thế Lực mà cho rằng nàng là lão quái vật sống đến vạn năm, thật ra tuổi tác thật sự của nàng còn không đến một ngàn, đáng tiếc tại thời điểm đó còn chưa thành lập Hoàng Kim Bảng, nên không được lưu truyền rộng rãi mà thôi…

Nghe nói công pháp mà Thủy Tích Quân tu luyện khiến tính tình của nàng trong veo như nước, tâm cảnh đạt đến mức thượng thừa, cả người trở nên lạnh nhạt bình dị, vô hỉ vô bi, như tiên tử trên chín tầng trời, dù đứng kế bên ngươi nhưng lại cách xa vạn dặm…

Thậm chí cả đời Thủy Tích Quân còn chưa thu bất kỳ đệ tử nào hay thành lập gia đình, nàng leo lên vị trí tông chủ bằng vào thực lực tuyệt đối, một lòng say mê tu luyện, không người không phục…

Bất quá Thủy Tích Quân là nữ tử phương Đông, mà Hải Ứng Thiên là người phương Tây, vì thế Hải Ứng Thiên càng mê luyến Tinh Linh Nữ Vương nhiều hơn một bậc…

Lạc Nam sắc mặt thoáng xuất hiện vẻ khác thường, không phải vì khí chất của Thủy Tích Quân mang lại, mà là vì bên trong đan điền của hắn, Huyền Thủy Đỉnh một lần nữa chấn động dữ dội…

“Tông chủ Thủy Thiên Tông sở hữu một loại Dị Thủy…” Lạc Nam lẩm bẩm trong miệng, hắn không ngờ tại Tinh Linh Đảo phát hiện loại Dị Thủy thứ hai…

Diễm Nguyệt Kỳ nghe vậy tròng mắt lấp lóe, truyền âm cho hắn: “Có muốn đoạt hay không? nhờ sư phụ ra tay”

Phốc…

Lạc Nam một ngụm phun ra ngoài, dở khóc dở cười nhìn nàng: “Chúng ta và Thủy Tích Quân không thù không oán, huống hồ nàng không cảm thấy nàng ấy rất giống tam sư tỷ hay sao?”

Lạc Nam càng nhìn càng thấy Thủy Tích Quân này có nét giống Tô Nhan…

Diễm Nguyệt Kỳ hơi trầm tư, nhếch miệng mỉm cười: “Quả thật khí chất của nữ nhân này rất giống tam sư muội, bất quá ý ta là nhờ sư phụ bắt nàng cho tiểu đệ song tu mà, đâu phải giết người cướp của?”

Lạc Nam trong lòng lộp bộp một tiếng, ra vẻ đường hoàng đứng đắn nói: “Không cần, ta có các nàng đã cảm thấy đầy đủ…”

“Ngươi có ta từ bao giờ?” Diễm Nguyệt Kỳ hừ một tiếng truyền âm, ngạo kiều xoay đầu sang nơi khác…

“Thế ai đang bị ta ôm?” Lạc Nam vô lại cười hề hề, đem vòng eo của nàng siết chặt…

Diễm Nguyệt Kỳ hứ một tiếng, mặc kệ hắn…

Lạc Nam đánh giá bề ngoài của Thủy Tích Quân, trong lòng thầm nghĩ nhất định không thể để tam sư tỷ trở thành như vậy…

Tô Nhan của hắn mặc dù trong trẻo nhưng vẫn còn hỉ nộ ái ố, còn Thủy Tích Quân này khiến Lạc Nam cảm giác nàng mất hết cảm xúc vốn có luôn rồi…

Như một dòng nước trong nhưng là nước chết…

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK