Mục lục
Truyện Con Đường Bá Chủ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 284: Căng thẳng

Phía sau lớp áo choàng, sắc mặt Lạc Nam nghiêm nghị hơn bao giờ hết, áp lực như núi đè lên cơ thể hắn…

Bất quá thân là người đã từng đối kháng Thiên Đạo Chi Nhãn, dù bị trời nhắm vào cũng thành công chống chọi, hắn đủ biết rằng bản thân mình cần đủ bình tĩnh để giải quyết sự việc lần này…

“Mau khai báo thân phận thật sự, cho ngươi cái chết thống khoái…” Bạch Liệt nhìn hắc y nhân đối diện, gằn giọng từng chữ.

Bọn hắn đang ở Cảnh Địa, tình cảnh của Lạc Nam như chim trong lòng không lối thoát, chưa kể còn có hai vị Hợp Thể Kỳ cường giả nhìn chằm chằm, số phận đã định…

“Nếu ta không nói thì sao?” Lạc Nam dùng âm giọng khàn khàn đáp trả, đang muốn kéo dài thời gian để hệ thống Triệu Hoán hoàn tất…

“Thì ngươi sẽ sống không bằng chết!” Bạch Liệt cười lạnh, hắn có vô số thủ đoạn để tra tấn người khác, không ngại áp dụng lên người tên này một lần.

“Keng, Triệu Hoán Thành Công, ký chủ nhận được…”

Đúng lúc này, âm thanh Hệ Thống vang lên bên tai khiến sắc mặt Lạc Nam lấp lóe một tia hy vọng…

Trong đầu đã hình dung ra kế hoạch chạy trốn, hắn không do dự nữa, bàn tay dần dần cố tình kéo xuống lớp áo choàng…

Ánh mắt Bạch Liệt cùng hai người Tam – Tứ lão chăm chú nhìn kỹ, muốn biết kẻ tài cao gan lớn này là ai…

Có được thủ đoạn qua mặt bọn hắn để tiến vào tận nơi này, thân phận của người này không đơn giản…

“Ta cho các ngươi biết cái rắm! Hỏa Pháp Vạn Lý…” Lạc Nam bất chợt cười lên ha hả.

“Cổ Hùng Trấn Ngục Thổ, lần sau ta quay lại…chính là ngày ngươi được tự do!”

Điên cuồng hét lớn một tiếng vang vọng không gian, toàn thân Lạc Nam thiêu cháy dữ dội, hóa thành ngọn lửa xoẹt ngang chân trời.

Chỉ thoáng chốc đã biến mất, rời khỏi không gian Phong Ấn Dị Thổ, tiến đến bên trên Cảnh Địa, cách xa chỗ cũ ngàn dặm…

Tốc độ này quả thật có thể dùng từ khủng bố để hình dung.

Mà Cổ Hùng Trấn Ngục Thổ vốn đang cuồng bạo tấn công Thái Thượng Hoàng nghe được câu nói của Lạc Nam, thân thể khổng lồ sựng lại một chút, cái đầu to lớn hơi liếc ngang, ánh mắt lấp lóe.

Bất quá chỉ rất nhanh thôi, nó lại tiếp tục trận chiến của mình…

Biến cố đột ngột khiến sắc mặt ba người Bạch Liệt cứng lại, hiển nhiên không ngờ Lạc Nam vậy mà có can đảm chạy trốn.

“Thân Pháp này thật kinh khủng…” Tam Lão cùng Tứ Lão ngưng trọng nhìn nhau, với kiến thức phong phú lập tức nhận ra chỗ bất phàm của Hỏa Pháp Vạn Lý, nếu người thi triển nó là một vị Hợp Thể Kỳ, chỉ sợ bọn hắn ngay cả hít khói cũng đuổi không kịp.

“Ngu xuẩn mất khôn, tốc độ cao thì sao? có thể chạy thoát Hợp Thể Kỳ truy sát sao?” Bạch Liệt dùng ánh mắt ngu ngốc dõi theo tên nam tử toàn thân bao phủ bởi ánh lửa xanh kia.

“Nhờ nhị lão thay ta bắt con chuột này!” Bạch Liệt nhìn sang hai lão Thái giám mỉm cười nói, hoàn toàn không có chút lo lắng nào.

“Không thành vấn đề!” Tam Lão cùng Tứ Lão vuốt râu, Thổ Linh Khí dưới chân lưu động, thân hình lóe lên, biến mất ngay tại chỗ, chỉ để lại từng cơn sóng lớn đang chập trùng trong không gian.

“Thổ Ảnh Bộ – Thiên Cấp Cực Phẩm Thân Pháp của Bạch Sa Hoàng Triều”

Lạc Nam vận chuyển Hỏa Pháp Vạn Lý đến cực hạn, điên cuồng hướng đến chỗ cửa ra tìm kiếm cơ hội…

Chợt sắc mặt hắn đại biến.

Hai thân ảnh bỗng nhiên hiện ra trong mắt, Tam Lão cùng Tứ Lão đã tủm tỉm mỉm cười hài hước, ngăn cản trước đường chạy của hắn.

“Tốc độ của Hợp Thể cường giả đây sao? thật khủng bố!” Mồ hôi lạnh trên trán Lạc Nam chảy dài.

Hợp Thể Kỳ dùng Thiên Cấp Thân Pháp, vượt qua Hóa Thần Kỳ như hắn dùng tận Linh Cấp. Chênh lệch tu vi quá xa…

Hắn còn cách lối ra Cảnh Địa một nửa chặn đường…

“Con chuột nhỏ, ngoan ngoãn bị bắt sống đi!” Tam Lão không nói không rằng, bàn tay khô gầy duỗi ra…

Thổ Hệ Linh Khí trong thiên địa điên cuồng rung rẩy, như đang nịnh bợ Tam Lão, gia trì vào công kích của hắn.

Cánh tay Tam Lão cấp tốc được Thổ Linh Lực bao trùm, tạo thành một bàn tay lớn muốn đem Lạc Nam chụp lấy.

Tứ Lão thản nhiên nhìn xem cảnh này, theo suy nghĩ của hắn…bắt Lạc Nam chỉ cần Tam Lão ra tay là được.

Dù sao người trước mặt bộc lộ tu vi chỉ ở mức Hóa Thần Hậu Kỳ…mà thực lực như vậy trong mắt Hợp Thể như hắn chẳng khác nào con kiến.

Bắt con kiến cần hai người ra tay sao?

Chỉ đáng tiếc, con kiến này linh hoạt hơn bọn hắn nghĩ một chút.

“Bát Hoang Hoành Thiên Viêm…ra cho ta!”

Sau lưng Lạc Nam, một đôi cánh dài vài chục trượng bất chợt xuất hiện, ánh lửa màu thiên thanh chói lòa bao phủ Cảnh Địa, lấp lánh rực rỡ vượt qua cả Dạ Minh Châu…

Đôi cánh này vừa ra, lập tức mang theo hơi nóng ngập trời, như có thể thiêu đốt Bát Hoang, hoành tảo thiên địa…

Trước đại thủ khổng lồ của Tam Lão, Bát Hoang Hoành Thiên Viêm vũ động dữ dội, tốc độ của Lạc Nam lập tức gia tăng theo cấp số nhân…

“Hỏa Pháp Vạn Lý”

Cơ thể hắn một lần nữa hóa thành ngọn lửa, mang theo đôi cánh lớn che phủ bầu trời, biến mất trước mặt hai Hợp Thể Kỳ cường giả.

ẦM…

Bàn tay của Tam Lão chụp hụt rơi vào không gian trống rỗng, phát ra âm thanh hủy diệt…

“Bài danh top 6 Dị Hỏa Bảng – Bát Hoang Hoành Thiên Viêm?”

Đám người một lần nữa há mồm trước biến cố, dụi mắt để lấy lại tinh thần.

Bát Hoang Hoành Thiên Viêm, gia tăng tốc độ cho chủ nhân của nó…kết hợp thêm Linh Cấp Cực Phẩm Thân Pháp – Hỏa Pháp Vạn Lý, Lạc Nam một lần nữa thoát khỏi nanh hùm.

RỐNG RỐNG

Ở nơi xa, Cổ Hùng Trấn Ngục Thổ cảm giác được có Dị Thuộc Tính đang ngạo nghễ trên trời cao kia, trong mắt xuất hiện một tia mơ ước…càng điên cuồng rống giận.

Vì sao? vì sao cùng là Dị Thuộc Tính, mà Bát Hoang Hoành Thiên Viêm có thể theo chân chủ nhân của nó ngao du thiên địa…mà bản thân nó lại bị nhốt ở chỗ này để làm công cụ cung cấp năng lượng cho kẻ khác?

Hận ý với Bạch Sa Hoàng Triều tăng dần tăng dần…

Với trạng thái của Cổ Hùng Trấn Ngục Thổ ngay lúc này, chỉ sợ Thiện Âm của Bạch Liên Hoa cũng mất đi công hiệu…dù sao thì tu vi nàng ấy quá thấp, chưa thành thục sử dụng khả năng của mình.

Thái Thượng Hoàng nhận ra cảm xúc tiêu cực của Cổ Hùng Trấn Ngục Thổ, sắc mặt nghiêm nghị…càng gia tăng uy lực công kích…

Trong lòng thầm hận Lạc Nam, nghiến răng nghiến lợi hạ lệnh:

“Dùng toàn lực, không cần bắt sống…giết chết con chuột đó cho ta!”

“Tuân lệnh!” Tam Lão và Tứ Lão gật mạnh đầu, hơn ai hết bọn hắn đều muốn giết Lạc Nam.

Kẻ này quá mức đáng giận, lấy tu vi Hóa Thần Hậu Kỳ, hai lần chạy trốn thành công trước mặt Hợp Thể Kỳ như bọn hắn, nếu chuyện này đồn ra ngoài, danh tiếng của hai người chỉ sợ tổn hao nghiêm trọng.

Không chủ quan nữa, Tam Lão cùng Tứ Lão gia tốc đuổi theo đôi cánh Hỏa Diễm ngập trời kia.

“Dị Hỏa top 6, lần này lời lớn rồi…dù chúng ta không thể sử dụng, nhưng cũng có thể đổi lấy lợi ít to lớn!” Bạch Liệt cố gắng theo sau, ánh mắt tham lam rực cháy, không ngừng liếm láp khóe miệng.

Chỉ cần giết được người kia, Bát Hoang Hoành Thiên Viêm sẽ có một phần của hắn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK