Mục lục
Truyện Con Đường Bá Chủ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 296: Con bài ra hết

Lạc Nam nhìn đội hình chiến đấu của đối phương mà sắc mặt chuyển từ thản nhiên thành nghiêm nghị…

Thổ Nguyên Cá Mập Lục giai Viên Mãn có thể cắn lén bất kỳ lúc nào, Phong Linh Hầu có tốc độ khủng bố, Liệt Vân Điểu lượn lờ tập kích trên không trung, lại thêm Nham Tinh Tinh có sức phòng ngự không tầm thường…

Một đám yêu thú như vậy kết hợp, thậm chí có thể cầm cự trước mặt Hợp Thể Sơ Kỳ cường giả…

Hắn lại không muốn bạo phát toàn lực, như vậy sẽ bại lộ thân phận…mà khi ba tên kia biết hắn là Lạc Nam, nhất định sẽ toàn lực bỏ chạy, diễn biến sẽ không theo ý muốn của hắn…

Tu vi Hồn Lực vốn rất khó đột phá, lần này Lạc Nam muốn ăn một cái thật đã, để đem cảnh giới Hồn Tu của mình nâng cấp, đuổi kịp Linh và Thể…

Trong lúc nhất thời, đầu não điên cuồng vận chuyển đối sách, muốn đem toàn bộ đám này đoạt mạng…

Hai người Ngự Hàn và Ngự Quốc không biết tên này đang muốn một mẻ lưới bắt gọn tất cả bọn chúng, ngược lại tự tin cười ha ha, có Lục giai Viên Mãn yêu thú của sư phụ hỗ trợ, bọn hắn còn sợ cái gì?

“HÙM!”

Như để chứng minh sự tự tin, Nham Tinh Tinh nhổ một cây đại thụ ven đường, dùng sức mạnh phá tan cả núi của nó nện xuống đầu Lạc Nam…

Liệt Vân Điểu không hổ danh cái tên Liệt Vân, một đôi cánh cứng như sắt xé tan cả trời mây, lao vút xuống…

Phong Linh Hầu hóa thân thành một cơn gió, bàn tay khỉ ngưng tụ lên từng cơn bão, liên tiếp tung chưởng…

Ba con yêu thú mở màn với các loại công kích đa dạng, Thao Thôn Cầu lại thản nhiên mà nhìn, như nhân vật chính chỉ ra sân sau vậy…

Lạc Nam mở ra Nhìn Xuyên Yếu Điểm, tay cầm trọng Kiếm…hỏa diễm thiên thanh trên thân kiếm bùng phát dữ dội, nặng nề quét ngang…

“Trọng Hỏa Ngự Kiếm Quyết thức thứ nhất – Trấn Sơn!”

Một kiếm vừa ra mang theo vô tận áp bách nặng nề, tạo thành một luồng kiếm khí có sức tàn phá kinh khủng đem thế công của ba con yêu thú toàn bộ phá giải…

Chuyện chưa dừng lại ở đó, chỉ nghe Lạc Nam tiếp tục gào thét:

“Trọng Hỏa Ngự Kiếm Quyết thức thứ hai – Liệt Địa!”

Trọng Kiếm rung lên kịch liệt tác hưởng, lại một kiếm trảm ra ngoài, bên dưới mặt đất bạo liệt thành từng mảnh nối liền không dứt…

Đã từ lâu Lạc Nam đã có thể sử dụng thức thứ 2 – Liệt Địa từ Trọng Hỏa Ngự Kiếm Quyết.

Luồng kiếm khí phô thiên cái địa khiến không gian như muốn rung lên…

Liệt Vân Điểu khiếp sợ hoảng loạn, vội vàng đập cánh bay vút lên cao, thành công giữ mạng…

Phong Linh Hầu cũng cực kỳ linh động, sắc mặt nó tái nhợt không còn chút máu, vội vả thi triển cuồng phong chạy mất…

Duy chỉ có Nham Tinh Tinh tốc độ chập chạm không kịp phản ứng, đành ỷ vào sức phòng ngự mạnh mẻ trời sinh của mình…

RỐNG…

Nó gào lên dữ tợn, bên ngoài cơ thể hình thành một bộ giáp nham thạch kiên cố dị thường, đón lấy một kiếm Liệt Địa của Lạc Nam…

ĐÙNG…

Một kiếm thành công trảm xuống, trước ánh mắt muốn lòi ra của đám người, áo giáp nham thạch trên người Nham Tinh Tinh bạo liệt thành từng khối, mà cơ thể khổng lồ của nó bị nện văng xa vài chục mét, tình cờ thế nào rơi trúng Hỏa Diệm Sư đang nằm đó…

Hỏa Diệm Sư sau thời gian nghỉ ngơi vừa lấy lại chút sức, bị thân thể nặng vài tấn của đồng bọn rơi lên người, nhất thời lòi mắt, xương cốt nát bấy, triệt để ngất đi…

“Chết đi!” Lạc Nam quyết định truy sát, chân đạp thân pháp lao thẳng đến chúng nó, đây là hai Linh hồn béo bở…

“HÓNG!”

Mắt thấy đồng bọn sắp bị mất mạng, Thao Thôn Cẩu há miệng bắn ra một quả cầu đen kịch về phía Lạc Nam, to như bánh xe bò…

Những nơi quả cầu đi qua, toàn bộ vật chất đều bị nó hút vào, sau đó ăn mòn triệt để, ngay cả không gian cũng không ngoại lệ…lực lượng hết sức quỷ dị.

Lạc Nam bị Thao Thôn Cẩu xen vào, đành phải tạm dừng truy sát hai con yêu thú, Bát Hoang Hoành Thiên Viêm ngưng tụ hỏa diễm từ đôi cánh, hướng quả cầu kia vỗ đến…

XÈO XÈO…

Trước ánh mắt co rụt lại của Lạc Nam, Dị Hỏa vậy mà bị quả cầu phát ra lực lượng đem nuốt chửng…

Bất quá nuốt dị hỏa cũng làm nguồn năng lượng từ quả cầu trở nên suy yếu, cuối cùng tan rả trong không trung.

“Lực lượng thật quỷ dị…” Lạc Nam lần đầu chứng kiến Dị Hỏa bị lực lượng ngang cấp ngăn chặn, ngưng trọng nói.

“Đó gọi là “Hủ Thực”, thiên phú của Thao Thiết nhất tộc – có thể dùng lực lượng để ăn vạn vật trên thế gian, con Thao Thôn Cẩu này đã lĩnh ngộ được một phần…” Kim Nhi trầm giọng nói…

“Có cách nào khắc chế “Hủ Thực” hay không?” Lạc Nam tò mò hỏi…

“Đương nhiên, chỉ cần sử dụng lực lượng cao cấp hơn khả năng Hủ Thực, nó sẽ không làm gì được công tử…ngoài ra Côn Bằng nhất Tộc với thiên phú Thôn Phệ cũng là khắc tinh của Thao Thiết Tộc…” Kim Nhi lập tức cho ra đáp án…

“Côn Bằng?” Nhắc đến Côn Bằng, Lạc Nam lập tức nhớ đến Côn Minh Nguyệt, tiểu loli trong hình dạng mỹ nữ kia chính là Côn Tộc, hậu nhân vô số đời của Côn Bằng Tộc…

“HÓNG HÓNG, nuốt sạch, ăn sạch…”

Thao Thôn Cẩu không cho Lạc Nam suy nghĩ, nó há ra cái miệng rộng như chậu máu của mình hướng về phía hắn…

Trong khoảng khắc đó, một lực hút cực kỳ bá đạo truyền ra, muốn đem toàn thân Lạc Nam nuốt chửng…

Bát Hoang Hoành Thiên Viêm điên cuồng đập cánh về hướng ngược lại, ngăn cản lực hút dữ dội đó…

Trong lúc nhất thời hình thành thế giằng co….

“Lực lượng cao cấp hơn Hủ Thực chính là Tam Sắc Lôi Kiếp hoặc các loại Dị Hỏa kết hợp…nhưng hiện tại ta lại không thể thi triển…” Lạc Nam âm thầm suy nghĩ.

Chỉ khi nắm chắc có thể đem lão già kia cùng mấy tên này toàn bộ lưu lại, ngăn cản không cho bọn hắn chạy trốn…khi đó mới là thời điểm nên bộc phát toàn lực.

“Chết!”

Đám yêu thú không cho Lạc Nam cơ hội rảnh rỗi, từ dưới mặt đất sâu thẳm, thân ảnh khổng lồ của Thổ Nguyên Cá Mập lấy đà lao lên không trung, vươn ra hàm răng khủng bố của nó một lần nữa tập kích…

Phong Linh Hầu cùng Liệt Vân Điểu vừa chạy trốn cũng quay lại bộc phát công kích…

Tình huống nguy cấp vạn phần…

Ngự Hàn cùng Ngự Quốc thấy thế cười haha, kẻ này đã khó thoát khỏi cái chết…

Ngự Quốc âm thầm nhìn Thao Thôn Cẩu phát huy tác dụng mạnh mẽ, ánh mắt trở nên tham lam…

Sư đệ của hắn từng nhặt về một con chó nhỏ bị cả tông môn xem thường, nhưng sau đó con chó này lại trở thành ác chủ bài lớn nhất của hắn, khiến Ngự Quốc ghen ghét vô cùng.

“Đúng là phiền phức, triệt để chết đi cho ta!” Lạc Nam nhìn hai con Phong Linh Hầu và Liệt Vân Điểu nảy sinh sát khí…

Ánh mắt của hắn đột ngột phát sáng, một luồng bá đạo Hồn Lực cuồng bạo quét thẳng ra ngoài…

Dù sao thân phận hiện tại của hắn là giả, không cần phải che giấu Hồn Tu làm gì…

“Tạc Hồn Thuật…”

Hồn Tu vừa đột phá Hóa Thần, độ mạnh mẽ không cần nói cũng biết…

“QUÁT QUÁT”

“KHẸT KHẸT”

Hai con yêu thú không hiểu chuyện gì xảy ra lập tức trúng chiêu, linh hồn trở nên đau nhứt kịch liệt, cảm giác đầu não sắp nổ tung khiến trúng nó phát điên, đầu óc trở nên vô tri, thân thể mất thăng bằng từ không trung rơi xuống…

Chưa dừng lại ở đó, Lạc Nam cười lạnh nhìn Thao Thôn Cẩu đang ra sức cắn nuốt mình, lại một chiêu Tạc Hồn Thuật giành riêng cho nó…

“GẤU….”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK