“Phu quân chúng ta?” Sắc mặt Hàn Sắt và Hàn Xẻng chợt không dễ nhìn, nhìn thân ảnh Lạc Nam trong tranh, trong lòng bọn chúng vốn có một tia hy vọng người đó chỉ là đệ đệ hoặc thân thích của các nàng…
Nghe nàng chính miệng thừa nhận các nàng lã nữ nhân của nam nhân kia, cơn đó kỵ ghen ghét cấp tốc xông lên đỉnh đầu…
“Khốn kiếp! Kẻ này có tài đức gì?” Hàn Xẻng vò đầu bức tai, không nhịn được phỉ nhổ…
“Xúc phạm chàng? Chết!” Bạch Tố Mai nghe được có người đối với Lạc Nam có ý kiến, Tinh Ngân song kiếm xuất hiện trên tay…
Chứng kiến cặp Song Kiếm lấp lánh như tinh hà của nàng, trong mắt Hàn Thẩm lại lóe sáng, ý muốn chiếm đoạt càng thêm mảnh liệt…
Xoẹt…
Thân ảnh Bạch Tố Mai biến mất, Tinh Ngân song kiếm chéo lại với nhau thành chữ X, Đồng Tâm Kiếm Pháp thức thứ Nhất – Lưỡng Kiếm Đồng Quy đối với Hàn Xẻng chém tới…
Kiếm khí phô thiên cái địa hết sức lóa mắt, Hàn Xẻng hoảng hốt lấy ra một thanh Băng Kiếm cầm trên tay, đối với kiếm khí chữ X kia trảm một cái…
Đáng tiếc công kích của hắn quá yếu trước một Thiên cấp Kiếm Pháp của Bạch Tố Mai, dễ dàng bị xuyên thủng…
“Hừ, Hàn Băng Chưởng!” Hàn Sắt thấy đồng bọn bị khi dễ, một chưởng đánh ra trợ giúp…
“Hai đánh một? hỏi ý ta chưa?” Lý Trúc Loan cười lạnh một tiếng, yêu kiều quát:
“Trúc Diệp Miên Chưởng!”
Mộc Linh Lực cuồn cuộn mà ra, ngưng tụ thành vô số mảnh lá trúc sắt bén, chưởng mạnh về Hàn Băng Chưởng…
Hai loại chưởng ấn chạm nhau, Hàn Băng Chưởng như lớp giấy mỏng bị xuyên thấu mà qua trước ánh mắt khó tin của Hàn Sắt…
Trúc Diệp Miên Chưởng chính là Địa Cấp Cực Phẩm vũ kỹ của Lạc Nam cho Lý Trúc Loan, lần trước thi triển ngay cả Huyết Dịch và Cương Thi cũng bị ngăn cản, huống gì một Huyền Cấp Vũ Kỹ yếu ớt như Hàn Băng Chưởng…
“Á tay của ta!”
Âm thanh đau đớn tê tâm liệt phế của Hàn Xẻng vang vọng toàn bộ không gian, chỉ thấy trước uy lực của Lưỡng Kiếm Đồng Quy, y phục của hắn bị xé nát lộ ra một kiện Bảo giáp bảo vệ bên trong…
Bất quá Bảo giáp chỉ bảo vệ nơi trọng điểm, một cái tay đã bị cắt thành mảnh vụn…
“Các ngươi điên rồi? Dám đụng đến Hàn gia chúng ta, các ngươi chết chắc!” Hàn Thẩm khiếp sợ nhìn thảm trạng của Hàn Xẻng, tiểu thư cành vàng lá ngọc như nàng chưa thấy qua máu tanh như vậy, chỉ đám người Mộc Tử Âm hét ầm lên…
“Tiểu bối thủ đoạn thật độc ác!” Tam trưởng lão quát lạnh một tiếng, bàn tay khô gầy hình thành trảo ấn, hướng Bạch Tố Mai chọp tới…
Tu vi Hóa Thần Trung Kỳ không giữ lại chút nào, khí thế kinh khủng ép ra khiến ba người Hàn Thẩm sắc mặt dù khó coi nhưng lại tràn đầy ngạo nghễ…
Xem đi, chúng ta có Hóa Thần Kỳ, các ngươi lấy gì đấu với chúng ta?
Bạch Tố Mai nhàn nhạt cười, bàn chân tinh xảo nhẹ bước, chỉ thoáng chốc đã cách xa vị trí cũ…
Dạo Bước Tinh Thần, loại thân pháp Lạc Nam cho nàng ngày một sử dụng thành thạo…
Mặc dù không thể sánh bằng Mị Ảnh Tiêu Dao Bộ, nhưng đối phó đám người này đã đủ sài…
“Buồn cười đến cực điểm! Thời điểm các ngươi hạ thủ với người Họa Sĩ vô tội, sao không nghĩ mình độc ác!” Mộc Tử Âm cười lạnh một tiếng…
Tử Mộc Kiếm xuất hiện trên tay, không có chút do dự nào, hướng trảo ấn của Tam trưởng lão trảm xuống…
“Không xong!” Tam trưởng lão sắc mặt đại biến, muốn rút tay lại đã không còn kịp…
“Ngự Kiếm Băng Quyết!”
Chỉ còn cách cứng đối cứng, chỉ là một lần hình thành tận Chín Thanh Băng Kiếm, đây chính là tầng cao nhất của công pháp này…
Chín thanh Băng Kiếm cùng lúc hướng về Kiếm Ảnh màu tím của Mộc Tử Âm chém xuống…
Chát…
Hai loại Kiếm thuật va chạm vào nhau, chín thanh Băng Kiếm như mảnh giấy vụn bị xé rách, đường kiếm Màu Tím kia rốt cuộc chém vào cánh tay khô gầy của Tam Trưởng Lão…
Phụt…
Máu tươi cuồng phún, một cánh tay bay lên không trung, nơi vết thương trơn nhãn như được khắc gọt tỷ mỉ…
Nhưng điều đó càng làm cơn đau của Tam trưởng lão trở nên dữ dội, sắc mặt hắn vặn vẹo vì đau hết…
“Tam trưởng lão!” Ba thanh âm hoảng sợ lo lắng cất lên, ngay cả Hàn Xẻng cũng bị sợ hãi lấn át quên mất cơn đau…
Phải biết dù liên tục bị Bạch Tố Mai và Lý Trúc Loan áp chế, nhưng ba người Hàn Thẩm vẫn luôn tự cao tự đại trong lòng, bởi thân phận là người Hàn gia, bởi có Tam trưởng lão làm chỗ dựa…
Dù bọn hắn đánh không lại mấy người nữ nhân này, nhưng có tam trưởng lão ra mặt, không sợ các ngươi không phục…
Nhưng hiện tại người bọn hắn xem là chỗ dựa duy nhất lại bị nữ tử thành thục mê người kia chỉ một chiêu đã lấy đi cánh tay…
Ba người chỉ cảm thấy trời đất như muốn quay cuồng, mồ hôi lạnh chảy dài toàn thân, biết lần này triệt để đá trúng thiết bảng rồi…
Thực ra chuyện này cũng không trách bọn hắn, có trời mơí biết tại một nơi như Bình An thành, tại một gia tộc cấp thấp như Liễu gia đột ngột xuất hiện các nữ nhân khủng bố này…
Quy luật mạnh được yếu thua của Tu Chân giới giờ đây đã thể hiện một cách rõ ràng nhất…
Nếu thực lực Mộc Tử Âm không đủ, hiện tại người bị thương sẽ là các nàng…
“Các ngươi rốt cuộc là ai? Bình An thành sao lại xuất hiện nhân vật như vậy?” Tam trưởng lão sắc mặt vặn vẹo, thương thế nơi cánh tay vẫn liên tục rỉ máu mặc hắn ra sức áp chế…
Nhìn thanh Mộc Kiếm trên tay nữ nhân kia, trong lòng hắn tràn đầy cảm giác kiêng kỵ…
“Chết đến nơi biết nhiều như vậy làm gì!” Mộc Tử Âm nhàn nhạt nói khiến sắc mặt bốn người Hàn gia triệt để trắng bệch…