Mục lục
Truyện Con Đường Bá Chủ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Không biết qua bao lâu, quân đoàn vẫn duy trì tốc độ như vậy, thỉnh thoảng có vài loại Yêu Thú mạnh mẽ từ trong rừng rậm đột kích, vẫn dễ dàng bị Bạch Điểu Quân ra tay diệt sát…

Đương nhiên…động tĩnh của quân đoàn quá lớn, kinh động đến vài tồn tại mạnh mẽ trong rừng rậm khác…

Lúc này đây, đối diện bọn họ…hai con Yêu Thú như hai ngọn núi nhỏ bao vây trước sau.

Khí thế Lục Giai Trung Kỳ Yêu Thú không giữ lại chút nào, hung hăng nhìn chằm chằm…

Một con Cự Hổ với hàm răng đen kịch sắc nhọn, thân thể lưu chuyển hỏa diễm đỏ lòm, cơ thể linh hoạt với bộ lông rực cháy – Liệt Hỏa Hổ…

Mà ở phía sau, một con Đại Xà dài hơn chục trượng, vươn ra phần mang rộng lớn của mình có hình mặt quỷ, cái lưỡi dữ tợn không ngừng vươn ra rút vào, ánh mắt sắc bén chứa đầy khí lạnh – Quỷ Mang Xà…

Hai con Lục Giai Trung Kỳ, tương đương với hai tên tu sĩ Luyện Hư Trung Kỳ của nhân loại, tạo cảm giác áp bách không nhỏ lên không gian…

Vài con Bạch Điểu chịu không nổi khí thế của yêu thú áp bách, sợ hãi tru lên…

“Hừ!” Hắc Điểu tướng quân hừ lạnh một tiếng, mang theo khí thế lan tỏa khắp bốn phía, tiêu trừ cảm giác áp bách do hai con yêu thú mang lại…

“Chúng ta chỉ tình cờ đi ngang qua, nước sông không phạm nước giếng, hai vị hà tất làm khó dễ? Ngọc Trần ta cũng không hề sợ các vị!” Hắc Điểu tướng quân tự xưng Ngọc Trần ánh mắt như điện nhìn chằm chằm hai con yêu thú, khí phách bất phàm…

Dù xét về cảnh giới, hắn không cao hơn hai con yêu thú chút nào…

“Hừ, không hổ là tướng quân trẻ tuổi của Bạch Sa Hoàng Triều, lại là nhân vật kiệt xuất xếp hạng 25 trên Hoàng Kim Bảng Hắc Công Tử – Ngọc Trần, khẩu khí thật lớn” Liệt Hỏa Hổ trầm thấp gầm thét một tiếng, đôi mắt đỏ ngầu càng thêm khát máu…

“Đây là Thu Tùng Lâm, cũng không phải Bạch Sa Hoàng Triều của các ngươi, rống trống khua chiên phi hành ngang đầu chúng ta, hành động như thế còn dám nói nước sông không phạm nước giếng?” Quỷ Mang Xà rít từng tiếng qua kẻ răng, âm thanh lạnh lẽo đến cực hạn…

Nghe Quỷ Mang Xà chất vấn, Ngọc Trần sắc mặt hơi giật giật, bởi lẽ ngay từ đầu chính hắn là người đưa ra quyết định phi hành băng qua Thu Tùng Lâm mặc kệ lời khuyên nhủ của công chúa, vì đây là con đường tắt ngắn nhất để trở về Hoàng Triều, có thể tiết kiệm hơn mười ngày lộ trình…

Vốn tưởng rằng với thân phận và địa vị của bọn hắn, đám yêu thú tại Thu Tùng Lâm sẽ biết điều mà khiêm nhường một tấc, nào ngờ trực tiếp bị đứng ra làm khó dễ…

Đây rõ ràng trái ngược với suy tính ban đầu của hắn, làm ảnh hưởng đến mặt mũi của hắn trước mặt Bạch Điểu Quân và công chúa…

Nghĩ tới đây, Ngọc Trần thẹn quá hóa giận, trên tay xuất hiện một thanh Chiến Mâu sắc lẹm, thân mâu đen kịch dài chừng ba mét được rèn đúc từ Hắc Khoáng Thạch quý giá, đầu Mâu lấp lánh Tinh Kim, mũi nhọn khiến người khác sởn cả gai óc…

Đây là một thanh Thiên Cấp Hạ Phẩm Pháp Bảo, có tên Hắc Chiến Mâu.

Hắc Chiến Mâu trong tay, Ngọc Trần chiến ý tăng mạnh, lại muốn lấy le trước mặt công chúa…đầu Mâu chỉ thẳng Liệt Hỏa Hổ cùng Quỷ Mang Xà gằn từng chữ nói:

“Bổn tướng quân chưa từng e ngại một trận chiến, các ngươi không cần tiếp tục nhiều lời! mau tránh đường! nếu không…”

“Giết!”

Bạch Điểu Quân Đoàn thấy tướng quân của mình uy phong, cả đám máu dồn lên não, kiếm ra khỏi vỏ, đồng thanh gầm thét:

“Tướng quân uy phong, không tránh đướng…giết!”

“Tướng quân uy phong, không tránh đướng…giết!”

“Đồ hỗn trướng, không biết tự lượng sức mình…” Tính cách của hai con yêu thú vốn vô cùng nóng nảy, bị Ngọc Trần và Bạch Điểu Quân kích thích huyết tính, cùng nhau rống lên vang trời…

Theo sau đó, thân hình to lớn lấy thế tấn công vũ bão lao đến…

Liệt Hỏa Hổ thân hóa thành ngập trời biển lửa, ẩn hiện bên trong là móng vuốt sắt nhọn kinh người…hướng về Ngọc Trần vồ tới…

Ngọc Trần thân kinh bách chiến, không sợ hãi chút nào…trong mắt ngưng tụ chiến ý, bàn chân nhẹ giẫm…chỉ thoáng chốc đã rời khỏi lưng Hắc Điểu, tay cầm Chiến Mâu, theo sau đó Phong và Thổ hệ nguyên tố vù vù vận chuyển, tạo thành một cơn bão cát nhỏ bao phủ xung quanh đầu Mâu, không gian xung quanh bị xoắn chặt đến lợi hại…

“Phong Sa Mâu Quyết – Toái Ngọc”

Theo một tiếng quát lớn từ miệng Ngọc Trần, Chiến Mâu không chút nào e ngại va chạm cùng móng vuốt đầy rẩy liệt hỏa của Liệt Hỏa Hổ…

ĐÙNG…

Âm thanh nổ vang truyền đến, linh lực đầy trời, một mảnh lớn rừng cây bị tàn phá…

Thân hình khổng lồ của Liệt Hỏa Hổ vậy mà bị Ngọc Trần đẩy lùi một bậc…

“Hừ, chết đi cho ta!” Thấy đồng bọn gặp nguy hiểm, Quỷ Mang Xà rít lên một tiếng, thân hình trườn dài trên không trung, miệng nhả khói kịch độc bắn thẳng đến Ngọc Trần…

“Có chúng ta ở đây! Nằm mơ đánh lén tướng quân!” Hàng trăm tên Bạch Điểu Chiến Sĩ ngự không mà lên, cấp tốc kết thành trận hình…

Từng con từng con Bạch Điểu vươn cao cánh rộng, vỗ phần phật vào không trung, tạo thành một cơn lốc xoáy khủng bố…

Chưa dừng lại ở đó, các chiến sĩ trên lưng chúng cùng lúc phối hợp, điều khiển Thổ Linh Lực ngưng tụ thành vô vàn cát trắng, hòa quyện cùng Lốc Xoáy do Bạch Điểu tạo ra…

Chỉ thoáng chốc, người và thú phối hợp chặt chẽ…ngưng tụ thành một cơn bão cát khổng lồ, va chạm trực diện với luồng khói độc mà Quỷ Mang Xà vừa phun ra…

Xì Xì…

Bão cát va chạm Khói độc, vậy mà thành công đem khói độc xoắn nát…

Có thể thấy, Bạch Điểu Quân được huấn luyện vô cùng nghiêm khắc, mạnh mẽ vô cùng…

Bất quá chênh lệch giữa Lục giai và Hóa Thần luôn là rất lớn, Quỷ Mang Xà không thèm bận tâm, cười lạnh một tiếng…

Cái đuôi to như cột đình không biết từ bao giờ đã nâng lên không trung, lực lượng ngưng tụ vào phần chóp đuôi…hướng về Bạch Điểu Quân Đoàn nện tới…

RĂNG RẮC…

Một đuôi này mạnh đến mức xé rách cả không gian…

“Mau phòng thủ!” Ngọc Trần bị Liệt Hỏa Hổ cuốn chặt lấy, nghiến răng hạ lệnh…

“Đỡ!” Bạch Điểu Quân đồng thanh lên tiếng…

Chỉ thấy đám Bạch Điểu vươn lên đôi cánh, ngưng tụ Phong Linh Lực, sau đó chắp hai đôi cánh thành một tấm Phong Khiên vững vàng che chắn toàn bộ cơ thể…

Mà trên lưng chúng nó, từng tên từng tên chiến sĩ đồng loạt kết ấn, Thổ Hệ Linh Lực vận chuyển tạo thành từng khối Thổ Tường kiên cố, trùng trùng điệp điệp gia cố vào lá chắn do Bạch Điểu tạo ra…

Có thể nói là phòng ngự hoàn mỹ, Phong và Thổ kết hợp…quân đội trên dưới một lòng…

Ngồi bên trong cổ kiệu, vị công chúa kia cũng hài lòng nhẹ gật đầu, bất quá lại nhẹ than một tiếng: “Còn chưa đủ a…”

Quả nhiên, cái đuôi nặng như vạn quân của Quỷ Mang Xà nện xuống sau đó…

KENG…

Tiếng vang lớn rung trời như Kim loại nặng va đập vào nhau vang lên, vài tòa lá chắn ngay tại trung tâm cuộc va chạm do Bạch Điểu tạo ra cấp tốc vỡ nát…

Quát quát…

Theo hàng loạt tiếng quát thê lương, một phần ba Bạch Điểu Chiến Sĩ bị nện bay ra ngoài, liên tục phun máu trên không trung…

Bất quá không ai thiệt mạng…

Có thể thấy đây đã là kỳ tích, chênh lệch giữa Lục giai và Hóa Thần rất lớn, Bạch Điểu Quân nhờ vào sự phối hợp chặt chẽ của mình, liên tục đón nhận và triệt tiêu hai lần công kích của Quỷ Mang Xà mà chưa tổn thất nhân mạng, không thể không khen ngợi một tiếng…

Mặc dù là vậy, nhưng cũng không chống chọi được bao lâu…

Thấy tình cảnh này, Ngọc Trần biết đã đến lúc mình phải dùng toàn lực để giải quyết đối thủ…

Sát ý bộc phát, hai mắt ghim chặt thân thể khổng lồ của Liệt Hỏa Hổ, giọng điệu trầm thấp lạnh lùng vang lên:

“Hắc Sa Lưu Động…”

24H30 lại phải lên xe, dự là 9h sáng mai mới đến cty…ngày đoàn tụ cùng gia đình sao thấy ngắn quá…tâm sự mỏng cùng ae vài câu cho đỡ ngậm ngùi…

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK