Mục lục
Truyện Con Đường Bá Chủ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 190: Á Nhi tiểu nha đầu

Quần Đảo Nga Mỹ diện tích bao la, gồm rất nhiều hòn đảo lớn nhỏ tạo thành…

Hòn đảo có diện tích to lớn nhất nằm ngay vị trí trung tâm, là nơi phồn hoa và thực lực tu sĩ tổng thể mạnh nhất…

Chi nhánh lớn của Đa Bảo Các cũng trú ẩn tại đó…

Hôm nay, chỉ mới lờ mờ sáng, vô số tu sĩ đã từ bốn phương tám hướng ngự không mà về, đương nhiên vẫn có không ít cường giả xé rách hư không, thậm chí một số bất chợt xuất hiện…

Hiển nhiên lần lễ hội này, thu hút không ít Luyện Hư Kỳ, thậm chí Hợp Thể Kỳ cường giả…

Trước vô số kiến trúc lộng lẫy xa hoa, cảnh tượng tại Quần Đảo đẹp như tranh vẽ, nhất nam tam nữ kéo tay mà đi, trông có vẻ nhàn nhã…

Chính là Lạc Nam cùng tam nữ Tiêu Thanh Tuyền, Cơ Nhã và Thủy Nương Khanh…

Thương thế của hai nữ mặc dù chưa hoàn toàn khỏi hẳn, nhưng đã khôi phục bảy tám phần, có thể thấy Đan Dược của Tiêu Thanh Tuyền luyện chế không phải dạng xoằn, tốc độ điều trị chỉ kém Long Tiên Thánh Điển một chút mà thôi…lễ hội lần này náo nhiệt lớn như vậy, Lạc Nam đương nhiên muốn các nàng cùng tham dự mở mang kiến thức…

Nếu không phải chúng nữ khác vẫn còn bế quan không ra, chưa có một động tĩnh, hắn đã mang theo toàn thể Hậu Cung đang có tham dự lễ hội rồi…

Bất quá mặc dù không có đầy đủ chúng nữ, nhưng dáng người tuyệt mỹ của ba nữ tại đây đã thu hút vô số ánh nhìn…

Nhất là tại một nơi đa phần là người Tây phương như thế này, thì việc nhất nam tam nữ người phương Đông xuất hiện dễ dàng gây chú ý…

Đặc điểm nhận diện người phương Đông của các nàng không phải diện mạo, mà là y phục và dáng người thanh thoát uyển chuyển…

Tam nữ từ lâu đã mang lên Vô Lệ Mặt Nạ, mặc dù không thể che giấu trước mắt tu sĩ Luyện Hư Kỳ, nhưng cũng giảm bớt không ít ánh nhìn soi mói…

Bản thân của Lạc Nam cũng đeo Vô Lệ Mặt Nạ, thân phận Văn Lang tạm thời chưa cần thiết sử dụng…

Riêng Cơ Nhã ngoài Vô Lệ Mặt Nạ, bên trong còn có Vô Diện Da Mặt, hóa thành hình dạng giống hệt tỷ muội sinh đôi của Thủy Nương Khanh, tránh Thiên Cơ Điện phát giác…

Còn một đối tượng gây chú ý của đám đông, chính là Tiểu Sư nằm trên bả vai Lạc Nam…nàng trong bộ dạng thú nhỏ quá mức khả ái, không ít nữ nhân phương Tây lắc lư thân hình nóng bỏng lại làm quen, đều bị Tiểu Sư kiêu ngạo ngó lơ, chẳng thèm để ý…

Cơ Nhã và Thủy Nương Khanh là người Hải Châu, đối với quần đảo Nga Mỹ cũng không xa lạ gì, trở thành hướng dẫn viên chuyên nghiệp cho Lạc Nam và Tiêu Thanh Tuyền…

“Nữ nhân Phương Tây có phong tình quyến rũ đặc trưng riêng, nhìn thích mắt thật…” Lạc Nam âm thầm nghĩ, đảo quanh liên tục giữa các rãnh ngực đồ sộ và từng đôi chân săn chắc mê người…

Hắn vẫn còn tiếc nuối về tung tích Mỹ Nhân Ngư đấy…

“Ây da, các nàng là mèo sao?” Bị véo mạnh vùng hông khiến Lạc Nam giật nảy mình…

“Thích nữ nhân ăn mặc lộ liễu như vậy sao?” Cơ Nhã hừ một tiếng…

“Đương nhiên thích, bất quá là thích nữ nhân của người khác lộ liễu…các nàng dám lộ liễu cẩn thận ta thi hành gia pháp!” Lạc Nam ra vẻ hung dữ nói, nữ nhân của hắn chỉ được quyến rũ trước mặt hắn, đối với người ngoài các nàng phải là tiên nữ cao cao tại thượng…

“Xì!” Ba nữ âm thầm bĩu môi…

ẦM ẦM ẦM…

Đám người vừa đi vừa cười, chợt bầu trời trở nên âm u dữ tợn, mây đen che phủ, âm thanh sấm chóp vang dội…

Lạc Nam nhíu mày, vừa nãy không phải trời còn đẹp sao?

Rất nhanh, đáp án cho thắc mắc của hắn đã có…

Trong vô tận mây đen, vài thân ảnh quỷ dị hiện ra, bọn hắn một thân áo choàng đen tung bay phấp phới, diện mục được bao phủ trong mặt nạ có hình quỷ đỏ, khí tức u ám bao trùm một vùng không trung…

Tổng cộng chỉ có ba người…

Hai cao một thấp, lại liên tục đảo quanh lượn lờ như bóng ma, hoàn toàn không xem ai ra gì…

“Khặc khặc khặc…thật nồng đậm khí tức của sinh mệnh…nếu có thể đem toàn bộ giết sạch…chậc chậc…” Âm thanh rợn người từ tên lùn trong ba tên phát ra, tiếng rít qua kẻ răng khiến người khác rợn tóc gáy…

“Hắc hắc hắc…nể mặt Đa Bảo Các, thu liễm một chút đi…” Một tên cao cười hắc hắc, bất quá khí thế Luyện Hư Trung Kỳ phát ra mãnh liệt, hoàn toàn trái ngược với lời nói của hắn…

“Im mồm…lần này nhất định có nhiều vật hay ho, so với sinh mạng càng ngon lành hơn…” Tên thân cao còn lại khàn khàn quát mắng, dường như tất cả mọi vật đều rơi vào tay bọn hắn…

Theo sau đó, mây đen đỡ lấy thân ảnh của từng tên, cấp tốc bay đi…mục tiêu chính là Đa Bảo Các…

“Phù, đám quỷ ma này lại xuất hiện?” Một đại hán da trắng mở miệng thở phào một hơi…

“Bãi phân nào không có dấu răng của bọn chúng chứ? bất quá muốn đến Nga Mỹ chúng ta giương oai, còn non lắm!” Một lão già Luyện Hư Kỳ cường giả bặm trợn nói…

“Đúng vậy…chỉ giỏi cái mồm mà thôi, dám động vào một mạng nào trong ngày Lễ này xem? Đa Bảo Các nhổ răng chúng nó…” Một thanh niên thân cao tràn đầy nhiệt huyết nói…

“Ba người đen thui vừa nãy là ai? Mặc dù phách lối một chút nhưng cũng không đến mức bị căm ghét như vậy nha?” Tiêu Thanh Tuyền nhẹ giọng hỏi…

“Là người của Đảo Bóng Đêm, một thế lực chuyên tu Hắc Ám thuộc tính, cũng là nơi tập trung nhiều Sát Thủ khét tiếng, có lợi là sẳn sàng liều mạng, vì thế gây thù chuốc oán không ít…” Cơ Nhã cười nhạt nói, đối với Đảo Bóng Đêm nàng không xa lạ gì, trước đây từng vài lần va chạm…

“Thực lực cường đại bằng Thất Sát Giáo không?” Lạc Nam hứng thú hỏi…

“Khá nổi bậc trong Bát Cấp thế lực, ba người vừa nãy có thân phận Trưởng Lão…bất quá muốn cùng Thất Sát Giáo so sánh, cần tu thêm vạn năm nữa…” Thủy Nương Khanh cũng khá hiểu rõ về thế lực này, mở miệng cười nói…

Tiêu Thanh Tuyền gật đầu, cảm thấy thú vị…

Riêng Lạc Nam lại âm thầm cười khổ, hắn bị Hắc Sát Giáo để mắt đấy…

HÍ HÍ HÍ…

Lại có âm thanh chiến mã gầm vang trên không truyền đến…

Vội ngẩng đầu lên quan sát…

Một con Hắc Mã thần tuấn ngự không mà đến, đôi cánh trên lưng như đại bàng bay lượn trong gió…

“Là Hắc Thiên Mã, Lam Cực công tử đến rồi…” Một thiếu nữ tóc vàng hét chói tai, lập tức vô số nữ nhân phương Tây hai mắt tỏa sáng…

Lạc Nam quả nhiên nhìn thấy trên lưng Hắc Thiên Mã, một thanh niên anh tuấn tóc vàng tầm ba mươi tuổi, mũi cao răng trắng toàn thân chiến giáp, thản nhiên mà đến…

“Lam Cực, thiếu chủ của Bát Cấp thế lực Lam gia, xếp hạng 11 trên Bách Linh Bảng…” Thủy Nương Khanh nhàn nhạt nói, nhìn thành viên trên Bách Linh Bảng khiến nàng nhớ lại tên đệ đệ không nên thân của mình…

“Hóa Thần Trung Kỳ? quả nhiên thực lực của Hải Châu mạnh hơn Băng Thiên không ít!” Lạc Nam âm thầm cảm thán…

Hóa Thần Trung Kỳ tại Thánh Linh Học Phủ có thể lọt vào top cao của Thánh Linh Bảng…tại Bách Linh Học Phủ chỉ có thể nằm ngoài top 10, chênh lệch có thể thấy được lóm đóm…

Tên thanh niên gọi là Lam Cực này rất được lòng nữ nhân, không ít thiếu nữ chạy theo Hắc Thiên Mã của hắn…

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK