Mục lục
Truyện Con Đường Bá Chủ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 360: Sát Phá Lang – Thất Thải Liên Băng

BÙM…

Trong ánh mắt co rụt của Vương Ưng cùng Minh Ngô, hai đóa Lôi Liên đột ngột nổ tung…

Âm thanh khủng khố khiến màn tai người quan chiến kịch chấn, hai đám mây hình nấm bao phủ khắp bầu trời, Lôi Hỏa thét gào không nhìn thấy tình cảnh bên trong…

“Thật đáng sợ…”

Vô số người nhìn bóng lưng Lạc Nam, nhất thời âm thầm kinh hãi nuốt nước bọt, cảm giác kiêng kỵ nồng đậm dâng lên trong lòng bọn hắn…

Người này trong lúc kịch chiến với Bá Lực Giao Hoàng, vậy mà còn phân tâm bí mật thi triển hai loại Vũ Kỹ khủng bố, tập kích đối thủ kế tiếp của mình.

Tâm cơ như vậy, thủ đoạn như vậy, thực lực như vậy…không hổ danh là kẻ được xưng Yêu Nghiệt công tử…

Mặc dù danh xưng nghe qua không hề bá khí, cũng không tạo cảm giác cao thâm khó lường, nhưng lại chân xứng với thực, thích hợp nhất với người thanh niên đang đạp trên thân Giao kia.

“Cường giả Giao tộc, có thể bại…không thể nhục!”

Đúng lúc này, giữa thiên địa đột ngột vang lên một âm thanh nặng nề mà uy nghiêm, vết nứt không gian cự đại bất ngờ xuất hiện…

Từ sâu bên trong, một cái hắc trảo dữ tợn to đến vài chục trượng như có thể che thiên phủ địa thò ra, bên trên Hắc Trảo là vô số lớp vảy đen kịch như cửu u địa ngục, uy áp kinh khủng lập tức khiến vô số người biến sắc…

“Thất Giai yêu thú…Thất Giai Trung Kỳ!”

Kim Nhi nhẹ giọng nói khiến ánh mắt Lạc Nam trầm xuống.

Vừa nhìn Hắc Trảo, hắn đã biết đây nhất định là cường giả Giao tộc, mà có thể đạt đến Thất Giai Trung Kỳ, lại xuất hiện trong lúc Bá Lực Giao Hoàng trọng thương, chỉ có thể là nhân vật đang ngự trị top 4 Hoàng Kim Bảng kia – Bá Lực Giao Quân.

Bá Lực Giao Quân không hiện ra chân thân, trái lại xuyên qua vô tận không gian vươn ra một trảo, hướng về thân thể Bá Lực Giao Hoàng vồ đến…

Xoẹt một tiếng, Yên Nhược Tuyết cùng Hoa Ngọc Phượng đã xuất hiện bên cạnh Lạc Nam, lạnh lùng nhìn lấy Hắc Trảo.

Chỉ cần hắn gật đầu một tiếng, các nàng sẽ lập tức điên cuồng công kích.

Tình cảnh này lập tức khiến sắc mặt Tô Nhan động dung, nàng cũng lập tức làm ra phản ứng, như tiên tử trên chín tầng trời bay xuống bên cạnh hắn như muốn nói rằng, dù thực lực của ta không đủ…nhưng ta vẫn sẽ đứng bên cạnh ngươi.

Lạc Nam trong lòng ấm áp, hướng ba nữ nhẹ nhàng lắc đầu, mang theo ba nàng tránh qua một bên…hắn cảm giác được phía trên Hắc Trảo không có sát ý, chỉ muốn mang tên Giao Hoàng ngu ngốc trở về…

Quả nhiên Hắc Trảo mặc kệ Lạc Nam và tam nữ, chộp lấy thân thể Bá Lực Giao Hoàng kéo vào trong không gian, cùng lúc đó có âm thanh âm u từ bên trong truyền lại:

“Lạc Nam, bổn Quân chờ chiến cùng ngươi một trận, hy vọng ngày đó sẽ không quá xa!”

Tiếng nói vừa dứt, không gian cũng triệt để khép lại…hoàn toàn không lưu chút dấu vết.

“Phu quân, sao không lưu hắn lại? nào có đạo lý muốn đi là đi…” Yên Nhược Tuyết hé môi, thực lực của Hậu Cung hoàn toàn không sợ một cái Giao tộc, nào có đạo lý đánh xong rồi đi dễ dàng như vậy.

Lạc Nam lắc đầu, mỉm cười nói: “Sắp tới ta và sư phụ đi rèn luyện, thời điểm này không cần thiết có thêm một kẻ thù mạnh mẽ!”

Mấy nữ nghe vậy bừng tĩnh, hắn và Võ Tam Nương rời khỏi Tinh Cầu sẽ là chuyện chỉ có người nhà được biết, bất quá vì lý do an toàn, các nàng cũng nên điệu thấp làm việc, tránh xung đột quá lớn mà không có Võ Tam Nương đứng phía sau thì nguy hiểm.

Còn một điều Lạc Nam chưa nói, sắp tới hắn sẽ cố gắng chuẩn bị thật nhiều Ôn Huyết Dịch cho mấy nữ luyện hóa Huyết Mạch, đó là ưu tiên hàng đầu, không thể tốn thời gian chiến đấu cùng một cái Cửu Cấp thêm nữa…

“Trận chiến của ta còn chưa kết thúc, các nàng trở về thuyền đi!”

Lạc Nam ngẩng đầu nhìn lên, quả nhiên chỉ thấy Vương Ưng cùng Minh Ngô thoát khỏi phạm vi vụ nổ…

Mặc dù bề ngoài hơi chật vật, nhưng không trọng thương quá lớn…

Ngự Băng Áo Choàng của Vương Ưng ảm đạm vô quang, thậm chí xuất hiện vết rách.

Mà lớp màn bảo vệ xung quanh cơ thể Minh Ngô cũng triệt để tan biến.

Có thể thấy, thành công phòng ngự trước Lôi Liên Vô Ảnh, cái giá hai người bỏ ra cũng không nhỏ.

Mà lúc này, trong lòng Vương Ưng cùng Minh Ngô đã triệt để xem Lạc Nam là đại địch số một, không dám có chút xem thường.

“Tên này là quái vật sao? Linh Lực của hắn hầu như không có dấu hiệu khô kiệt…” Vương Ưng nghiến răng nghiến lợi, hắn thật sự bị khả năng trâu bò của Lạc Nam làm cho kinh dị.

“Công Pháp của hắn có điểm đặc biệt…khả năng hấp thu Linh Lực vượt xa người khác, đối với những kẻ luyện công pháp như vậy, không thể tiêu hao chiến cùng hắn được!” Minh Ngô hít sâu một hơi, không hổ danh là chấp sự Đa Bảo Các, kiến thức của hắn không hề đơn giản, vậy mà nhìn ra chỗ thần kỳ của Lạc Nam.

“Ta lên trước!” Vương Ưng hít sâu một hơi, trầm thấp nói ra, đến nước này hắn không thể lùi được, một trận chiến là không tránh khỏi.

“Không, chúng ta cùng lên!” Minh Ngô trầm ngâm, chợt nghiêm túc nói.

“Cái gì? Như vậy mặt mũi chúng ta để đâu?” Vương Ưng biến sắc mặt, hắn không nghĩ đến Minh Ngô lại đổi ý vào phút chót.

“Có thể đánh bại hắn chính là mặt mũi tốt nhất…nếu đánh xa luân chiến còn thua trận, sẽ càng mất mặt hơn!” Minh Ngô bất đắc dĩ nói ra.

Sau khi nhìn thấy Lạc Nam hành hung Bá Lực Giao Hoàng, hắn thật sự đổi ý…

Sau khi Lạc Nam trải qua một trận chiến khốc liệt cùng Bá Lực Giao Hoàng, nếu thành công lần lượt đánh bại bọn hắn, như vậy bọn hắn sẽ càng thêm mất mặt…

Mà nếu hai người liên thủ có thể đánh hạ Lạc Nam, như vậy sẽ đỡ hơn nhiều…cùng lắm bị cười nhạo lấy hai thắng một mà thôi.

Vương Ưng ánh mắt biến ảo, cuối cùng cắn răng gật đầu, nắm tay khó khăn siết chặt, bởi vì hắn biết lời nói của Minh Ngô là đúng sự thật.

Bọn hắn quả thật đã có sự khinh địch, ngay từ đầu chưa từng cho rằng Lạc Nam sẽ khủng bố như vậy, ngay cả Niết Bàn Linh Thủy tên này chưa từng công khai cũng bại lộ ra ngoài, điều đó đồng thời nói rõ quan hệ mật thiết của hắn cùng Thủy Linh Tiên Tử Thủy Nương Khanh, thật khiến người khác hâm mộ và ghen tỵ…dù sao chuyện Thủy Nương Khanh sở hữu Niết Bàn Linh Thủy người người đều biết.

Với thực lực hiện nay của Hậu Cung, việc lộ chuyện Hải Hồng Phái có quan hệ với Lạc Nam, cũng không ai dám ý kiến gì…

“Ta đã nói, các ngươi nên cùng lên!” Lạc Nam không nhanh không chậm mở miệng, Bát Hoang Hoành Thiên Viêm sau lưng vỗ nhẹ, thân thể đã xuất hiện trước mặt hai người, Trọng Kiếm vác trên bả vai.

Vương Ưng cùng Minh Ngô nghiêm nghị, ở khoảng cách gần, bọn hắn mới biết áp lực mà Bá Lực Giao Hoàng phải gánh chịu khi đối diện với trạng thái Thiên Hạ Vô Song của Lạc Nam…quả thật khó chịu đến cực điểm.

Vương Ưng không tiếp tục nói nhảm, một thanh Trường Côn thon dài đã xuất hiện trên tay hắn…

Chỉ thấy thanh Côn này toàn diện được ngưng tụ từ Băng hàn lạnh lẽo, trong suốt như thủy tinh nhưng lại dị thường kiên cố, không khí xung quanh nó nhanh chóng kết băng, khói trắng lượn lờ bao phủ…

Thiên Băng Côn, Linh Cấp Trung Phẩm Vũ Khí…

Toàn bộ Thiên Sơn Tinh Cảnh chỉ có ba kiện Linh Cấp Pháp Bảo, trong tay Vương Ưng lại sở hữu hai kiện, có thể thấy địa vị của hắn lớn đến thế nào.

Tay nắm Thiên Băng Côn, khí thế toàn thân Vương Ưng cấp tốc thay đổi, trở nên trầm ổn như một tòa núi băng, lạnh lùng bất khả xâm phạm.

Ám Linh Bút đồng dạng được Minh Ngô cầm nắm trên tay, ám linh lực đen kịch bao phủ xung quanh, cảm giác thần bí đến cực điểm.

“Ám Tự Thiên Công – Công Pháp Linh Cấp Thượng Phẩm của Minh Ngô tu luyện! dùng hắc ám cổ tự viết ra để chiến đấu!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK