Mục lục
Truyện Con Đường Bá Chủ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hắn sẽ không quên nàng này chính là tồn tại khủng bố có thể đánh với Hợp Thể Hậu Kỳ…huống hồ còn có Thủy Hoang tiên tử Yên Nhược Tuyết bên cạnh.

Trong lúc nhất thời, Hỏa Địa cũng trở thành khán giả…

ĐÙNG…

Kình Ngư Quyền cùng Hỏa Nộ Lôi Chưởng va đập vào nhau, chấn động đến khói bụi mịt mù…

Dị Hỏa xác thực lợi hại, có thể bỏ ra nguyên lý Thủy khắc Hỏa mà thậm chí có xu thế đàn áp ngược lại công kích của Côn Minh Nguyệt…

Mắt thấy công kích sắp đánh trúng người nàng, Côn Minh Nguyệt há miệng phun ra vô số Thổ Linh Lực…

Sau đó cấp tốc kết thành một bức tường kiêng cố trước mặt nàng, cản trở công kích đến từ Hỏa Nộ Lôi Chưởng…

“Ồ, nàng vậy mà sở hữu cả Thổ Linh Căn?” Chúng nữ hai mắt tỏa sáng.

Côn Minh Nguyệt sở hữu Thủy, Phong và Thổ ba loại Linh Căn, vượt qua dự tính ban đầu của chúng nữ…

“Hừ, cho ngươi xem Minh Nguyệt lợi hại!”

Côn Minh Nguyệt thấy công kích của mình bị áp chế, nhất thời không vui phình to má, nàng đã hứa với Lạc Nam sẽ thể hiện thật tốt đấy…

Trong ánh mắt trợn tròn của vô số người, thân hình tuyệt mỹ đột ngột phát sáng…

Theo sau đó, một thân ảnh khổng lồ to như chiến hạm xuất hiện, so với Mộng Tiên Chu còn lớn hơn gấp mấy lần, đem mặt trời đều che phủ…bên dưới đất tạo thành bóng râm khủng bố…

“Ông trời của ta, thật lớn!” Có người khiếp sợ hét ầm lên…

“Lại thêm một yêu thú…”

“Cá…cá Voi…Côn tộc?”

“Hậu Cung vẫn còn tồn tại này sao? Thất giai Hậu Kỳ Yêu Thú, xem ra trận chiến cùng Bạch Sa Hoàng Triều vẫn chưa dùng toàn lực!”

Đám đông khiếp sợ xì xào bàn tán, không ít người đã âm thầm dùng Lưu Ảnh Ngọc thu hình lại…

Tích xúc của Hậu Cung xem ra vượt xa so với tưởng tượng của bọn hắn, càng khó tin chính là chủ nhân của thế lực là một thanh niên trẻ tuổi top 10 Hoàng Kim Bảng…

Mà Hỏa Vô Nhai sau khi chứng kiến Côn Minh Nguyệt lộ ra bản thể trên không trung, sắt mặt nhất thời tái mét…

Trong cùng cấp, yêu thú thường mạnh hơn nhân loại một bậc, huống hồ đây lại là Côn tộc, một trong tam đại chủng tộc Cửu Cấp ở U Nguyên, địa vị không kém so với Minh Hỏa Giáo bọn hắn…

RỐNG…

Côn Minh Nguyệt không quan tâm Hỏa Vô Nhai nghĩ gì, thân hình khổng lồ như một chiến hạm cỡ lớn được bao phủ bởi cuồng phong, húc mạnh về phía hắn…

ĐÙNG…

Cơ thể Côn Minh Nguyệt được vô số Phong hệ Linh Lực gia trì, tốc độ nhanh khiến Hoa Vô Nhai không kịp phản ứng, bị húc bay trên không trung, hóa thành một điểm sáng nhỏ…

Nơi va chạm giữa hai người, không gian bị hút nát bấy như một tấm gương vỡ vụn…

Xoẹt…

Bất quá rất nhanh, bên cạnh thân thể khổng lồ của Côn Minh Nguyệt, không gian xuất hiện khe nứt, Hỏa Vô Nhai khóe môi rỉ máu từ bên trong xuất hiện, sắc mặt hắn âm trầm…Nộ Lôi Cương Hỏa bao trùm vào bàn tay, hình thành một móng vuốt lôi hỏa dữ tợn, phẫn nộ nói:

“Liệt Hỏa Lôi Cương Trảo!”

Một trảo này hết sức đột ngột, đem làn da của Côn Minh Nguyệt để lại năm vết móng vuốt nhỏ bé…

“Lấy thịt đề chết ngươi, dám chọc giận Minh Nguyệt!” Côn Minh Nguyệt không đau đớn chút nào, trái lại tức giận thở hổn hển, thân thể cá voi khổng lồ đột ngột hướng về vị trí Hỏa Vô Nhai lật xuống…

“Cái quỷ gì?” Hỏa Vô Nhai hoàn toàn không nghĩ đến một màn như vậy, chỉ cảm thấy cả trời đất quay cuồng, thân thể hắn như bị cả vũ trụ trấn áp…

Côn Minh Nguyệt để cơ thể rơi tự do, đè Hỏa Vô Nhai phía dưới hông, không ngừng lao xuống mặt đất…

Hỏa Vô Nhai ở bên cạnh nàng, như con kiến vào con voi vậy, dù muốn tránh cũng không có chỗ tránh…

Đám người khóe miệng co giật, nếu bị thân thể to như chiến hạm kia nện xuống đất, không biết sẽ là cảm tưởng gì…

Sắc mặt Hỏa Vô Nhai tái mét, vội vàng xé rách không gian muốn trốn vào bên trong…

Đáng tiếc lần này Côn Minh Nguyệt có kinh nghiệm, chỉ thấy nàng quất lấy cái đuôi dữ tợn bằng lực đạo khủng bố, đem không gian xung quanh thân thể khổng lồ toàn diện đập nát, để Hỏa Vô Nhai không có chỗ chui vào…

“Là ngươi ép ta!” Hỏa Vô Nhai phẫn nộ, sau đó trong tay xuất hiện một kiện pháp bảo hình thù kỳ quái…

Đó là một cái Lư Hương bằng đồng, bên trên điêu khắc hoa văn cổ kính, bốn chân kiên cố, miệng rộng hình vuông…

“Phần Thiên Lư Hương? Linh Cấp Cực Phẩm pháp bảo của Hỏa Minh Giáo!” Có người nhận ra thân phận pháp bảo, giật mình nói ra.

Hỏa Vô Nhai đã sử dụng đến pháp bảo trấn giáo rồi.

Trong ánh mắt nghiêm nghị của đám người, Phần Thiên Lư Hương trong tay Hỏa Vô Nhai bá đạo hấp thu Dị Hỏa trong người hắn, cùng lúc đó sắc mặt Hỏa Vô Nhai tái nhợt thêm một chút, hiển nhiên linh lực hao tổn rất nhiều…

Phần Thiên Lư Hương như nhận đủ lực lượng, nó phá không mà bay, chỉ cấp tốc đã biến lớn đến hàng trăm trượng, lơ lửng trên đỉnh đầu Côn Minh Nguyệt…

“Phần Thiên!”

Hỏa Vô Nhai gào thét, Phần Thiên Lư Hương rung lên dữ dội, đột ngột miệng lư hương úp xuống, từ bên trong rơi ra vô số khối Lôi Hỏa được ngưng tụ như nham thạch rơi xuống, đem cả vùng trời đốt cháy dữ dội…

“Nóng, Minh Nguyệt không chơi với ngươi!” Thân thể Côn Minh quá khổng lồ, không tiện né tránh công kích từ Phần Thiên Lư Hương, đành phải buông bỏ ý định đè chết Hỏa Vô Nhai, xoay người bơi lên không trung…

Vài khối Lôi Hỏa rơi trúng lớp da, chỉ để lại vài dầu vết ửng đỏ không đáng kể…

Hỏa Vô Nhai thấy Côn Minh Nguyệt né tránh, điều khiển Phần Thiên Lư Hương nhanh chóng đuổi theo, không hổ danh là Linh Cấp Cực Phẩm pháp bảo.

“Xem ra vấn đề tâm trí ảnh hưởng đến tư duy chiến đấu của Côn Minh Nguyệt, nàng chỉ làm theo bản năng mà không có sự suy tính tỷ mỉ…” Đan Mộng Cơ nhẹ giọng nói.

“Dù là như vậy, Minh Nguyệt vẫn rất lợi hại nha, Hỏa Vô Nhai đã dùng rất nhiều thủ đoạn vẫn không thể làm gì được nàng!” Nam Cung Uyển Dung diệu dàng nói.

Chúng nữ gật đầu, sức phòng ngự của Côn Minh Nguyệt kinh khủng vượt xa tưởng tượng, hoàn toàn không kém Thể Tu chân chính, phải biết đối thủ của nàng sở hữu Dị Hỏa, lực công kích vốn rất mạnh đấy.

Hậu Cung vừa vặn thiếu một vị phòng thủ mang tính chủ lực…xem ra không ai thích hợp hơn Minh Nguyệt.

Chiến đấu hồi lâu, Hỏa Vô Nhai vẫn không làm gì được nàng, trái lại Linh Lực sắp cạn kiệt, trong lòng ủy khuất đến cực điểm…

Hắn chưa từng nhìn thấy yêu thú nào da dày thịt béo như vậy, trúng phải Dị Hỏa công kích mà chỉ bị vết thương ngoài da, quá mức khó tin…

Cuối cùng, biết không thể làm gì Lạc Nam và đồng bọn, dù kêu gọi toàn bộ Hỏa Minh Giáo đến cũng vậy…

Chuyện này không lớn, hắn cũng ngại mở miệng nhờ Đan gia hỗ trợ, huống hồ Hỏa Sơn đã rời khỏi Minh Hỏa Giáo, hắn cũng xem như thành công một nửa…

“Hậu Cung, bút trướng hôm nay bổn giáo chủ nhớ kỹ!”

Hỏa Vô Nhai buông xuống một câu uy hiếp, thu hồi Phần Thiên Lư Hương, tiếp tục xé rách không gian chạy trốn.

Hỏa Địa thấy thế, nhanh chóng đuổi theo.

Lạc Nam và chúng nữ đều không ra tay ngăn cản, ai cũng biết mục đích lần này đã thành công ngoài ý muốn, tiếp tục đánh đã không còn ý nghĩa…

Không may khiến Đan gia hoặc Huyền Hoàng Học Phủ xuất hiện, lại mang đến phiền phức cho Võ Tam Nương…

Có thể nói đôi bên cùng nhượng bộ.

Thân thể khổng lồ của Côn Minh Nguyệt trở về hình dạng mỹ nhân xinh đẹp, nàng rơi xuống bên cạnh Lạc Nam, bộ mặt phụng phịu không vui nói:

“Minh Nguyệt cảm giác mình còn thủ đoạn lợi hại có thể nghiền nát hắn, nhưng lại không thể nào nghĩ ra!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK