Sau khi được Kim Nhi xác nhận không có ai giám sát, Lạc Nam không chần chờ mang tứ nữ thu vào…
Trong Linh Giới Châu…
Tiểu nha đầu Á Nhi tung tăng nhảy múa, mắt sáng như sao trời, nằm trên đám mây Cung Đình Thụ lăn qua lộn lại hồi lâu, vậy mà mệt quá lâm vào ngủ say…
Lạc Nam sủng ái nhìn tiểu nha đầu, lúc này quay sang tam nữ mỉm cười:
“Chúng ta trang trí nhà nào…!”
Tam nữ hớn hở gật đầu…
Tiêu Thanh Tuyền vung tay…cách Cung Đình Thụ về hướng Đông một khoảng cách… Ném ra Biển Nhân Tạo…
Cực Lạc Suối vốn nằm ở hướng Bắc của Cung Đình Thụ…
Trước ánh mắt của đám người…
Một trượng…chục trượng…trăm trượng…
Một đại dương cấp tốc được hình thành, nước xanh trong veo có thể nhìn thấy đáy, bãi cát trắng mịn màng uốn lợn hình vòng cung…từng con sóng êm diệu rì rào thỉnh thoảng ùa vào…
“Thật đẹp…” Tam nữ không nhịn được khen ngợi…
Chỉ thấy từng bãi san hô hoang sơ diễm lệ, giữa biển thậm chí có hòn đảo nhỏ mọc không ít dừa, các mỏm đá lớn giữa biển nhô cao…chẳng khác nào khu du lịch biển bậc nhất thế giới đời trước…
Điều quan trọng là biển không hề sâu, từ mặt nước xuống tận đáy chỉ tầm trăm mét mà thôi…
Dưới đáy được vô số hòn đá biển đủ loại màu sắc che phủ, lấp lánh mê người…
“Mua thứ này không lỗ chút nào…” Tam nữ si mê nói…
Lạc Nam nhìn Biển Nhân Tạo hướng chúng nữ cười nói:
“Các nàng đặt tên cho nó đi…”
Trong đầu hắn đã nảy sinh ý tưởng ngồi trên bãi cát, nhìn đám vợ mặc áo tắm tung tăng nô đùa…như sứ sở thần tiên…
“Gọi Biển Cực Lạc luôn đi…” Tiêu Thanh Tuyền suy nghĩ không do dự nói…
Lạc Nam cười khổ, nha đầu nàng nghĩ quá đơn giản đi…
Cơ Nhã tính cách vốn lạnh lùng trong trẻo, chẳng nghĩ ra tên nào…
“Hay gọi Hoan Lạc Hải đi? Đã có Cực Lạc thì có thêm Hoan Lạc…” Thủy Nương Khanh ánh mắt lóe lên, đôi môi màu tím khẽ mở…
“Rất hay…haha, Hoan Lạc Hải…không tệ chút nào…” Lạc Nam hài lòng cười to, ôm lấy nàng hôn chụt một phát…
Đám người tiếp tục đến hướng Nam của Cung Đình Thụ…
Ném ra Tứ Quý Sơn…
ẦM ẦM ẦM…
Ngọn núi cự đại cao hàng trăm trượng cấp tốc hiện hữu, sừng sửng mà lên, chiều cao thậm chí gần sánh ngang tầng cao nhất của Cung Đình Thụ…
Bên trên Tứ Qúy Sơn…thời tiết được chia thành từng khu vực riêng biệt…hết sức độc đáo…
Chỉ thấy dưới chân núi thì từng cây hoa mai, hoa đào nở rực rở…không khí diệu mát có chút ấm áp tượng trưng cho mùa xuân…
Lên trên một thoáng không khí có phần oi bức, lá vàng hoe…mùa hạ…
Tiếp cận đỉnh núi là sự lãn mạn với thời tiết nhẹ nhàng, lất phất những giọt nước của mưa phùn…
Tận cùng đỉnh núi thì kết thành từng bông tuyết trắng, hàng loạt đóa tuyết liên trong suốt cao quý…rõ ràng là mùa đông…
Bốn mùa nằm ở bốn tầng núi khác nhau, cảnh tượng tưởng chừng chỉ có trong thần thoại nhưng lại là sự thật…
Lạc Nam hét to một tiếng thoải mái, kéo lấy tam nữ phi thân mà lên…
Ở mỗi tầng núi đều có một đình viện trang nhã cổ kính được làm bằng gỗ, để chủ nhân có thể tận hưởng từng bầu không khí khác nhau…
Thần kỳ đến cực điểm…
Lạc Nam và tam nữ ngồi bên trong đình viện trên đỉnh núi, đưa tay nhặt lấy từng đóa hoa tuyết mát lạnh, chân thật vô cùng…
Tiểu Sư thích thú nằm dài trên tuyết, bộ lông trắng xóa ẩn núp bên trong, cái đầu nhỏ ló lên…khả ái đến cực điểm…
Đám người phát hiện tất cả hoa tuyết hay mưa phùn và nắng ấm trên núi đều được hình thành từ Linh Khí…
Tứ Quý Sơn hấp thụ linh khí và tạo ra cảnh vật bốn mùa…
Tóm lại chỉ cần Linh Giới Châu còn linh khí, Tứ Quý Sơn sẽ mãi hoạt động theo quy tắc của riêng nó…
Tuy bốn mùa chỉ thể hiện trên một ngọn núi, mà không phải toàn bộ Linh giới châu…nhưng Lạc Nam đã cảm thấy thỏa mãn đôi chút rồi…
Nếu Mộng Ảnh của hắn gặp được nhất định sẽ rất vui…
Ngồi trên đỉnh núi lạnh, cùng tam nữ uống trà nóng thưởng thức các cảnh đẹp dưới thân núi…còn gì tuyệt vời hơn…?
“Tiểu Nam, nếu có thể đem một số yêu thú hoang dã hiền lành thả vào Tứ Quý Sơn nhất định sẽ rất thú vị…” Thủy Nương Khanh cười nói…
“Đúng vậy, không những Tứ Quý Sơn…Biển Nhân Tạo cũng có thể cho các loài cá đẹp sinh sống…” Lạc Nam cười tán thành…
Yêu thú chỉ cần đến Nhị Giai, bản thân chúng đã không cần ăn uống và bài tiết, thả bên trong này nuôi dưỡng là một ý kiến không tồi…
Với lượng linh khí nồng đậm, chúng thậm chí còn trưởng thành nhanh hơn bên ngoài…
Ngồi nghỉ trong chốc lát, Cơ Nhã hướng về phía Tây của Cung Đình Thụ, ném ra Linh Dược Điền…
Giống hai thứ còn lại, Linh Dược Điền cũng cấp tốc biến lớn…
Bất quá kích cỡ chỉ đạt đến bốn mươi trượng vuông, bên trên là đất đai hết sức màu mỡ giàu linh khí…ngoài ra chẳng còn thứ gì khác…
“Tiểu Nam, chờ thiếp một chút…” Tiêu Thanh Tuyền phi thân đến Linh Dược Điền, từ nhẫn trữ vật lấy ra hàng trăm gốc Linh Dược…
Nhanh nhẹn cắm xuống…
Đây là một phần trong đám Linh Dược hắn mua cho nàng tại Bạch Ngọc Thành, đủ các chủng loại màu sắc khác nhau…
Rất nhanh Linh Dược Điền đã có chút quy mô, không còn buồn tẻ…
“Keng, Dung Hợp Thành Công…Linh Giới Châu đẳng cấp tăng lên siêu việt Chân Cấp…” Âm thanh Hệ Thống thông báo bên tai…
“Lấy Cung Đình Thụ làm trung tâm…Đông có Hoan Lạc Hải, Tây có Linh Dược Điển, Nam có Tứ Quý Sơn, Bắc có Cực Lạc Suối…” Lạc Nam hài lòng nói…
Tạm thời như vậy là đủ…về phần Ngũ Hành Tiểu Thế Giới, chỉ có thể xem vận khí của hắn…
“Thiếp mặc dù có kiến thức về Linh Dược, nhưng lại không có kinh nghiệm chăm sóc, nuôi trồng chúng nó…” Tiêu Thanh Tuyền trầm ngâm mở miệng:
“Hậu Cung nếu muốn phát triển cần không ngừng Linh Dược các loại quý hiếm, cách tốt nhất là tự trồng…mà muốn trồng phải có chuyên gia rành về mảng này…”
“Chuyên gia trồng Linh Dược sao?” Lạc Nam ánh mắt lấp lóe…
Cửa Hàng May Mắn thỉnh thoảng cũng xuất hiện Linh Dược, bất quá chỉ một gốc mà thôi…
Nếu hắn từ hệ thống mua, sau đó đem gieo trồng và nhân giống…Linh Dược sẽ dùng mãi không đoạn…Tiêu Thanh Tuyền và sư phụ nàng trong tương lai cũng thoải mái luyện đan mà không lo thiếu thốn…
“Chuyên gia chăm sóc Linh Dược? các nàng biết ai không?” Lạc Nam nghiêm túc hỏi thăm…
Chỉ cần đối với sự phát triển của Hậu Cung có trợ giúp, hắn sẽ không bỏ qua…
“Mộc Linh Tộc nha công tử…chủng tộc đó nổi danh trong việc chăm sóc dược liệu trên toàn vũ trụ, thậm chí có thể rút ngắn thời gian trưởng thành của dược liệu…bất quá không có mặt ở Việt Long Tinh…” Kim Nhi thở dài đáng tiếc nói…
“Có thể hòa hợp với Thiên Nhiên, thậm chí nghe được tiếng lòng của thực vật…chỉ có một chủng tộc tại Tinh Cầu này có được năng lực đó…” Đúng lúc này, Cơ Nhã và Thủy Nương Khanh cùng nhau đồng thanh…
“Chủng tộc nào?” Lạc Nam và Tiêu Thanh Tuyền không nhịn được hỏi…
Nhị nữ nhìn nhau, môi son hé mở:
“Tinh Linh Tộc…”