Mục lục
Truyện Con Đường Bá Chủ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bên trên sân khấu…

Thành Bích và Bảo Kiều nhoẻn miệng cười nhìn Lạc Nam, đối với lời nói tôn trọng quy tắc của Đa Bảo Các của hắn rất được lòng các nàng…

Thành công nhận Lục Ngọc Bảo Đỉnh, Lạc Nam quay người nhìn Bạch Y tu sĩ đang lúng túng cười nói:

“Vị đạo hữu này, ta đối với Đan Đỉnh của ngươi khá hứng thú, ngươi có thể lên Sân Khấu…Pháp Bảo Mộc Hệ ta vẫn còn…”

Nói xong, hắn xoay người đi xuống…

Bạch Y tu sĩ mừng rỡ như điên, Lạc Nam vừa mới đặt chân, hắn đã bay đến sân khấu rồi…

Không đợi Thành Bích và Bảo Kiều ra hiệu, tên này vội vàng móc ra một tôn Hắc Đỉnh, toàn thân thuần một màu đen tuyền, còn có ba cái đầu sói phân biệt ở các góc tru lên…

“Tam Lang Vương Đỉnh – Thiên Cấp Cực Phẩm Pháp Bảo, được luyện từ xương cốt của Địa Ngục Lang Vương, vô kiên bất toái, có thể luyện chế đan dược Linh Cấp…”

Bạch Y Tu Sĩ mặc dù không phải Luyện Đan Sư, nhưng đối với vật mình đạt được tìm hiểu hết sức rõ ràng, vội vàng giới thiệu công dụng của Đan Đỉnh…

Lạc Nam con mắt tỏa sáng, không nói không rằng dùng một kiện Thiên Cấp Cực Phẩm khác là Mộc Linh Châu, có tác dụng tương tự với Không Mộc Bình tiến hành trao đổi…

Bạch Y Tu Sĩ gọn gàng dứt khoát hoàn thành giao dịch, lúc này biết điều cúi người trước Thành Bích cùng Bảo Kiều chân thành nói:

“Lần này quả thật xấu hổ, sau khi Lễ Hội kết thúc tại hạ sẽ đến Đa Bảo Các nói lời xin lỗi…”

Bảo Kiều và Thành Bích tạm chấp nhận gật đầu, có thể như vậy đã là kết quả tốt nhất…

Bạch y tu sĩ không hề biết rằng, chỉ xém chút nữa hắn đã bị Hợp Thể Kỳ ra tay rồi…có thể nói quyết định của Lạc Nam cứu hắn một lần…

Trong lúc nhất thời, Lạc Nam một lần nữa thể hiện độ đại phú hào của mình, đổi cùng lúc hai tôn Thiên Cấp Đan Đỉnh…

Lần trước tên này đổi hai loại Thiên Cấp Vũ Kỹ đám người còn tưởng hắn là gian thương đầu cơ trục lợi tàn trữ Dưỡng Nhan Đan, hiện tại người ta vậy mà một lần móc ra hai Thiên Cấp Pháp Bảo đổi lấy hai Đan Đỉnh…

Trong lúc nhất thời, vô số người bắt đầu đoán già đoán non thân phận của hắn…

Một số người còn khẳng định rằng Lạc Nam nhất định là Luyện Đan Sư…

“Đổi cùng lúc hai tôn Đan Đỉnh? Người này thừa Thiên Cấp Pháp Bảo đến thế sao?” Ái Tâm mở đôi môi đỏ mọng lẩm bẩm, không biết nói gì cho phải…

Bà lão bên cạnh nàng nhún vai bất đắc dĩ, không biết phải trả lời thế nào…

Tại một góc quảng trường, ba thân ảnh đen tuyền ngồi cùng một chỗ, tiến hành truyền âm:

“Khặc khặc…tên này thật có tiền a…ngay cả ta cũng cảm thấy ghen ghét…”

“Sau lần này nhất quyết phải điều tra hắn, không thể tra ra thân phận hắn thì điều tra mặt nạ của hắn, y phục của hắn…he he”

“Hắc hắc, Đảo Bóng Đêm chúng ta từ lâu chưa có con mồi béo bở như vậy…”

Bọn hắn chính là ba tên trưởng lão của Đảo Bóng Đêm, hiển nhiên với lòng tham của thế lực này, kẻ giàu có như Lạc Nam trở thành mục tiêu số một…

Bất quá có thể điều tra được không lại là một chuyện khác…

Ở một nơi khác của khán đài, hai thân ảnh một già một trẻ ẩn sau lớp áo choàng và mặt nạ màu thiên thanh, khí tức thu liễm đến cực hạn…

“Phụ thân…người này liệu có phải thuộc Đan Cốc không? chỉ có Đan Cốc mới giàu có và ham muốn Đan Đỉnh như vậy?”

Người trẻ tuổi quan sát Lạc Nam lên tiếng, hắn là một nam tử anh tuấn có đôi mắt lam sáng ngời, đồng thời cũng là nhân vật xếp hạng thứ 5 trên Bách Linh Bảng – Hải Mệnh, một thiên tài nổi bậc của Hải Cung – Cửu Cấp Thế Lực tại Hải Châu Đại Lục…

“Tiểu Mệnh ngươi nói có lý! chỉ có Đan Cốc mới có thể cùng một lúc xuất ra 15 viên Dưỡng Nhan Đan, bất quá Đan Cốc không có thói quen làm việc rêu rao như vậy a…”

Ngồi cạnh Hải Mệnh là một lão già râu trắng – Hải Vô, Nhị trưởng lão của Hải Cung, có tu vi Luyện Hư Viên Mãn cường giả…

Hải Cung bọn hắn là một Cửu Cấp Thế Lực, Thiên Cấp Pháp Bảo có không ít, nhưng nếu muốn xuất ra cùng một lúc hai kiện như vậy phải cân nhắc hết sức kỹ lưỡng, mà người kia hầu như không có bâng khuâng gì…

Đan Cốc trong miệng bọn hắn là một thế lực thần bí trên Tinh Cầu, toàn bộ thế lực do Luyện Đan Sư tạo thành, chỉ có Bát Cấp Thế Lực trở lên mới có tư cách nhận biết thành viên của Đan Cốc…

Nếu nói Thất Sát Giáo chuyên về ám sát, Ngự Thú Chiến Tông chuyên về ngự thú, Thiên Cơ Điện chuyên về bói toán dò xét thiên cơ, thì Đan Cốc chính là thế lực chuyên về Luyện Đan…

Nghe nói Cốc Chủ của Đan Cốc còn là khách khanh trưởng lão tại Đa Bảo Các…bất quá đây chỉ là tin đồn, chưa có người xác thực…

Mặc dù như vậy nhưng độ giàu có của Đan Cốc không cần bàn cãi, bọn hắn không tranh đấu cướp đoạt, không thu nạp lãnh thổ…chỉ ngồi ở nhà trồng dược và luyện đan cũng có thể dùng tiền đè chết người…

Lạc Nam đương nhiên không biết vô số kẻ đoán già đoán non thân phận của hắn, tên này vừa về chỗ ngồi đã cười hề hề nhét hai tôn Đan Đỉnh vào tay Tiêu Thanh Tuyền, ân cần truyền âm nói:

“Ta tặng hai đỉnh cho nàng sử dụng, thích cái nào dùng cái đó, chán cái này thì dùng cái kia…về phần sư phụ nàng sau khi thành công đúc lại thân thể, ta sẽ mua thêm cho các nàng luyện…”

Tiêu Thanh Tuyền dáng người nhẹ rung, mắt đẹp rơm rớm, ngay cả sư phụ nàng cũng trầm mặt không nói…

Nâng niu hai tôn Đan Đỉnh như bảo vật vô giá, cẩn thận từng ly từng tí vuốt ve, cuối cùng mới luyến tiếc thu vào Nhẫn Trữ Vật…

Lạc Nam đã đem nhẫn lấy được từ Cự Phách Thiên đưa cho nàng dùng, hắn có nhẫn Hắc Lâu và Trọng Nhẫn của Trọng Vô Danh là đủ…

Một màn này rơi vào mắt toàn trường, cả đám một lần nữa xoa xoa mắt mình xem có nằm mơ hay không…

Tên này một lần mua hai Thiên Cấp Cực Phẩm bảo đỉnh là để tặng người khác? Ta xxx, có để người khác sống hay không?

“Người được tặng đỉnh nhất định là nữ nhân!” Thành Bích và Bảo Kiều liếc nhau, nhìn bên ngoài Tiêu Thanh Tuyền thấp hơn Lạc Nam một cái đầu…không khó nhận ra là nữ…

Lúc này lại có người khác xuất hiện trên sân khấu, giao dịch vẫn tiếp tục diễn ra…

“Lạc Nam ca ca thật xấu, mua quà cho Tuyền tỷ tỷ mà không mua cho Nương Khanh tỷ tỷ cùng Nhã tỷ tỷ…” Co chân ngồi trên ghế, tiểu nha đầu Á Nhi u oán truyền âm vào tai bốn người…

Thủy Nương Khanh cùng Cơ Nhã nhìn nhau lắc đầu, nha đầu này thật tinh quái, muốn quà thì nói thẳng ra, còn mượn các nàng làm bia đỡ đạn…

“Xú nha đầu muội thích gì cứ nói, ca ca ta không keo kiệt đâu nha…về phần các nàng cũng vậy…hiếm có dịp như hiện tại, phải vơ vét phần lớn thứ tốt của Hải Châu Đại Lục xem như kỷ niệm…” Lạc Nam ung dung cười…

“Ca ca đúng là đại phú hào, có muốn bao nuôi Á Nhi hay không?” Tiểu nha đầu sáng rực hai mắt như mặt trời bé con, kéo lấy bàn tay hắn…

Phốc…

Lạc Nam xém chút nữa phun một ngụm ra ngoài, ngay cả tam nữ cũng ném cho hắn ánh mắt sắt bén hình viên đạn như muốn hỏi: “Ngươi dám gật đầu thử xem?”

“Không được, ca ca không có hứng thú với tiểu hài tử như muội…” Lạc Nam dở khóc dở cười xoa đầu Á Nhi…

“Hừ, người ta đã mười một tuổi rồi…” Á Nhi thở phì phò, cố gắng nâng lên bộ ngực mới nhú của mình…

Thấy Lạc Nam vẫn một dạng bình thản, tiểu nha đầu giận đến nghiến răng ken két…, bàn tay nhỏ siết chặt, quyết định ném ra át chủ bài cuối cùng:

“Ta không được thì mẫu thân thay thế…nàng là đệ nhất mỹ nhân Hải Châu đấy, ca ca ngươi dám nuôi hay không?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK