Mục lục
Truyện Con Đường Bá Chủ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thương ảnh tung bay đầy phòng, không gian Linh giới Châu nhẹ nhàng vặn vẹo…

Bất quá nó lúc này đã siêu vật Chân Cấp, đương nhiên không thể rách hay nứt được…

Lạc Nam được một phen rửa mắt, chỉ thấy thân thể trần truồng của nàng tay nắm Lôi Thương, thân thể uyển chuyển linh hoạt, bộ ngực nẩy tưng tưng theo từng nhịp, bờ mông rung động…nhất là khe thịt ướt đẩm kia đang trào tinh dịch quý giá ra ngoài…

Hận không thể lập tức cùng nàng chinh chiến ba trăm hiệp…

“Phu quân…mặc dù chưa nhận chủ…nhưng nó không kháng cự thiếp nha…” Thủy Nương Khanh tay cầm trường thương cười nói…

Lạc Nam gật gù, thanh thương này tên là Thương Lôi Chiến Thủy, được rèn từ Thủy Lôi Quán, một loại nguyên liệu không tồn tại ở Việt Long Tinh Cầu, có thể dung hòa cả hai loại Thủy và Lôi cùng một lúc khi sử dụng…đẳng cấp lên đến Linh Cấp Thượng Phẩm…

Thứ này Lạc Nam chuẩn bị cho nàng trước khi tham gia Lễ Hội cơ…

Bất quá khiến hắn bất ngờ là nó không hề kháng cự trong tay Thủy Nương Khanh, có lẽ là bị thuộc tính trùng hợp của nàng thuyết phục…

“Chỉ còn một ngày nữa chúng ta sẽ rời khỏi…chờ về Hải Hồng Phái cho nàng luyện thỏa thích…đừng hấp tấp quá…” Lạc Nam lắc đầu cười nói…

“Nghe chàng là được chứ gì?” Thủy Nương Khanh lè lưỡi, hết sức yêu kiều…

“Còn thứ này…” Lạc Nam vẩy vẩy tay…

“Thứ gì vậy chàng?” Thủy Nương Khanh tay cầm Thương Lôi Chiến Thủy, tiến đến bên cạnh hắn…

“Nghe lời căn dặn của ta…chưa đạt Hợp Thể, tuyệt đối không thể phục dụng nó…” Lạc Nam nghiêm túc đến cực điểm…

“Thứ gì nghiêm trọng như vậy?” Thủy Nương Khanh càng thêm tò mò, bất quá vẫn ngoan ngoãn gật đầu…

“Huyết mạch của Thần Thú thích hợp với nàng…” Hắn đường hoàng nói…

“Thần thú?” Thủy Nương Khanh trợn to mắt…

“Không sai, Thủy Kỳ Lân…loài thần thú này mặc dù tính tình không quá mức táo bạo, nhưng uy thế của Thần Thú không thể xem thường…nàng nhờ có Dị Thủy nên có thể luyện hóa khi đạt Hợp Thể Kỳ, nếu đổi lại người khác phải là Độ Kiếp…” Lạc Nam lấy ra một bình ngọc, mở miệng dặn dò…

Rống…

Bình ngọc vừa ra, giọt máu xanh thẩm bên trong rầm rống, hư ảnh Thần Thú oai tuyệt thiên hạ loáng thoáng xuất hiện, khiến màn nhỉ hai người chấn động…

Thủy Nương Khanh nuốt nước bọt cái ực, hư ảnh trước mặt hai người là một con thần thú toàn thân xanh thẩm, bao trùm khôi giáp cứng cáp cao quý, ánh mắt sát lạnh, giữa trán có ngọc thạch khảm nạm, tuyệt phách vô song…

Chính là hư ảnh Thủy Kỳ Lân…

Lạc Nam lắc lư bình ngọc, hư ảnh lập tức biến mất…

“Chính là nó…nếu nàng luyện hóa, có thể sở hữu lực lượng của một bán nhân thú…hơn nữa còn là thần thú…” Hắn dựa theo lời Kim Nhi nghiêm nghị nói…

“Thiếp cảm nhận được nó đang không ngừng triệu hoán mình…” Thủy Nương Khanh hai mắt mê ly, truy cầu sức mạnh khiến nàng mê đắm…

“Không thể, với trạng thái hiện tại của nàng, luyện hóa nó sẽ bạo thể mà chết…dù là ta song tu cùng nàng cũng sẽ bị vạ lây, nhẫn nhịn đến Hợp Thể đi…” Lạc Nam lắc đầu căn dặn, nhét bình ngọc vào tay nàng…

Thủy Nương Khanh đã trưởng thành, tâm cảnh của Luyện Hư Kỳ hắn có thể tin tưởng…

“Thiếp nghe lời chàng!” Nàng gật đầu, đè nén cám giỗ luyện hóa thứ khủng bố này, đem bình ngọc thu hồi vào nơi sâu nhất của nhẫn trữ vật…

“Có Lôi Lân Bá Thương Quyết đã đủ cho nàng tu luyện trong thời gian tới…” Lạc Nam gật đầu, ôm lấy eo thon của nàng…

Keng…

Trường thương rớt trên mặt đất, Thủy Nương Khanh ánh mắt mê ly, trái tim ngập tràn cảm động thủ thỉ:

“Thiếp yêu chàng chết mất…”

Lạc Nam hùng phong tái khởi, một lần nữa đem thân thể mê người ôm lấy…

Xuân sắc đầy phòng…

“Lạc Nam ca ca ở nơi nào nha?” Tiểu nha đầu Á Nhi dụi dụi con mắt, chợt lóe lên sáng ngời…

“Thật nhiều Linh Dược…”

Nàng như hồ điệp tung tăng nhảy múa, chạy đến Linh Dược Điền…

Linh Dược Điền vừa được gieo trồng, có cảm giác ủ rủ…

Á Nhi thấy thể mỉm cười, bàn tay nhẹ phất, vô số Mộc Hệ Linh Lực nhẹ nhàng ùa về, bao trùm cả Dược Điền rộng lớn…

Ánh sáng màu xanh lục lóe lên rực rỡ…

Thần kỳ xảy ra…

Chỉ thấy vô số gốc linh dược đang ủ rủ đột ngột tràn trề xuất sống, giường như chúng nó vốn được gieo trồng ở đó vậy…

“Phù phù, thật mệt…” Á Nhi mệt mỏi ngồi bẹp trên đất, lấy ra Linh quả Lạc Nam mua cho nàng, miệng nhỏ mở ra cắn một ngụm…

Nằm dài ra đất…

Một lần nửa khò khò ngủ say…

Một ngày còn lại qua đi…

Lạc Nam nắm tay Á Nhi xuất hiện trong Đa Bảo Các…

“Đây chính là Tụ Huyết Thảo cùng Phục Hồn Đào công tử cần…”

Thành Bích cùng Bảo Kiều lộng lẩy xuất hiện…

Trong tay hai nữ là hai hộp ngọc đậy kín, đưa đến mặt Lạc Nam…

“Đa tạ hai nàng…” Hắn nhận lấy thu vào Linh Giới Châu, không quên mở miệng:

“Giá cả bao nhiêu, ta sẽ thanh toán!”

Hai nữ nhìn nhau, nhoẻn miệng cười nói:

“Sau khi cùng cao tầng thương lượng, Đa Bảo Các chấp nhận cùng công tử làm ăn lâu dài, hai thứ này xem như quà tặng ra mắt…”

“Làm vậy ta rất ngại…” Lạc Nam cau mày nói…giá trị của hai loại này ít nhất cũng 30 vạn Cực Phẩm Linh Thạch rồi…

“Chúng ta hợp tác trăm ngàn năm, nếu công tử ngại thì ngày sau cho Đa Bảo Các nhiều ưu đãi một chút…” Hai nàng che miệng cười duyên…

Lạc Nam gật đầu chắc nịch…chỉ cần tương lai Đa Bảo Các không làm ra chuyện gì có lỗi với hắn, hắn sẽ xem bọn họ là bằng hữu…

“Không biết có tin tức về các thứ còn lại hay không?” Hắn vẫn không quên những nguyên liệu khủng bố còn lại đấy…

Thành Bích và Bảo Kiều tiếc nuối lắc đầu:

“Thời gian quá ngắn, chúng tôi chưa kịp thu thập thông tin…”

“Là ta đường đột rồi…làm khó hai nàng quá…” Lạc Nam áy náy cười tỏ vẻ không sao…

“Công tử quyết định rời đi chứ?” Thành Bích mở miệng…

“Đúng vậy…không biết đám con ruồi bên ngoài thế nào rồi?” Lạc Nam cười nhạt…

“Một phần mất kiên nhẫn rời đi, một phần đấu đá với nhau vì vật phẩm, nhưng đa số vẫn chờ công tử ra mặt…” Bảo Kiều khinh thường cười, hiển nhiên đối với hành vi của đám người kia không vừa mắt chút nào…

“Mặc kệ bọn hắn, ta muốn truyền tống rời đi…” Lạc Nam kéo tay Á Nhi, đưa ra quyết định…

“Được…thành trì cách Nga Mỹ xa nhất gọi Đô Thành, nằm trên Nhật Đảo, bất quá vẫn thuộc phía Tây Hải Châu Đại Lục…công tử có thể lập tức sử dụng…” Bảo Kiều đưa tay mời…

Lạc Nam theo hai nữ tiến vào giữa đại sảnh Đa Bảo Các, nơi có các truyền tống trận lấp lóe ánh sáng…

Trước sự hướng dẫn của Thành Bích, hắn cùng Á Nhi tiến vào bên trong…

Tia sáng lóe lên, thân ảnh hai người lập tức biến mất…

“Ngày sau gặp lại…tin chắc hắn sẽ tiếp tục cho ta bất ngờ…” Thành Bích hai mắt hơi thất thần, lẩm bẩm một tiếng…

Bảo Kiều trầm mặt…

Đô Thành…

Lạc Nam và Á Nhi từ Đa Bảo Các đi ra…

Quả nhiên chẳng ai có thể bám theo hắn…

Nhật Đảo này cũng khá phồn hoa, bất quá không sánh bằng một góc Nga Mỹ…

“Tiểu nha đầu, nhà muội ở đâu? Ta mang về…” Lạc Nam xoa xoa mủ trùm đầu Á Nhi cười hỏi…

“Về làm gì? Đi theo ca ca vui hơn…” Á Nhi nũng nịu…

Hắn lắc đầu, nắm lấy nàng bay ra ngoài…

Đang định gọi ra Thủy Nương Khanh, trở về Hải Hồng Phái…

Một cổ sát khí lập tức khóa chặt khiến hắn rùng mình, thân ảnh Cơ Nhã lập tức xuất hiện bên cạnh…

Khi chiến đấu, hắn không muốn Thủy Nương Khanh xuất hiện…vì đặc điểm của nàng rất dễ nhận ra, sẽ liên lụy đến Hải Hồng Phái…

“Tiểu Nam, có chuyện gì sao?” Nàng lo lắng hỏi…đang tu luyện Hàn Mai Loạn Vũ còn chưa lĩnh hội được đấy…

“Không ngờ vẫn có chó bám theo đuôi chúng ta…” Ánh mắt hắn híp lại…

Cùng lúc đó, âm thanh cơ giới của Hệ Thống vang lên:

“Keng, phát động Nhiệm Vụ chi nhánh [Loại Bỏ Phiền Toái], thành công thu được một lần triệu hoán Phù Lục, một lần triệu hoán Linh Dược…thất bại: Hải Hồng Phái bị liên lụy, trở thành mục tiêu săn giết…”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK