Chương 187: U Minh Quỷ Hỏa
Nụ hôn tưởng chừng kéo dài hàng thập kỷ nhưng không, Tiêu Thanh Tuyền cảm thấy cái lưỡi nhỏ của mình sắp bị nút đến sưng rồi, vội vàng dùng răng ngọc cắn vào cái lưỡi đáng ghét đang xâm chiếm miệng nàng…
“Ây da…”
Lạc Nam đang say sưa nhấm nháp, chợt cơn đau từ đầu lưỡi truyền đến, giật nảy cả mình…
“Hì hì…cho đáng đời!”
Tiêu Thanh Tuyền thấy bộ dáng chật vật của hắn, khúc khích cười, đôi môi của nàng bị hôn đến mức sưng đỏ…
“Miệng nàng thật ngọt!” Lạc Nam ra vẻ vẫn chưa thỏa mãn chép chép miệng…
“Biến thái!” Tiêu Thanh Tuyền gắt giọng, lúc này không khách khí chỉ tay vào một Cung Điện có vườn nhỏ tươi mát:
“Ta chọn nơi này…!”
“Không tệ…Thanh Tuyền Cung, ứng với tên của nàng…” Lạc Nam gật gù, ý niệm vừa động lấy ra lệnh bài của Thanh Tuyền Cung cho nàng…
Làm xong tất cả, hắn kéo nàng đến một nhánh cây khổng lồ của Cung Đình Thụ ngồi xuống…
“Nơi này rất tuyệt, bất quá có vẻ hơi đơn điệu…” Tiêu Thanh Tuyền vuốt mái tóc mai, ngắm nhìn quan cảnh Linh Giới Châu nói…
“Nàng là người thứ hai cảm thấy như vậy…” Lạc Nam cười, người đầu tiên chính là Tần Mộng Ảnh…
Nhớ đến nhiệm vụ Ngũ Hành Tiểu Thế Giới, không biết bao giờ mới có thể hoàn thành…
“Thật ra công tử có thể dùng các Kiến Trúc pháp bảo tương tự như Cực Lạc Suối để trang trí bên trong Linh Giới Châu, không nhất thiết phải hoàn thành Ngũ Hành Tiểu Thế Giới nha…” Kim Nhi nhí nhảnh nói…
Lạc Nam gật đầu, sắp tới tham gia lễ hội tại Đa Bảo Các, phải tìm một vài thứ trang trí…về phần Cửa Hàng May Mắn, hắn chưa hề bắt gặp có bán Kiến Trúc Pháp Bảo…
“Tuyền nhi, nàng biết ba loại Dị Hỏa của ta rồi nha, cho ta xem của nàng một chút!” Lạc Nam nâng lên bàn tay Tiêu Thanh Tuyền cười nói…
Tiêu Thanh Tuyền không do dự gật đầu, Hỏa Diễm màu đen đột ngột bùng cháy, loáng thoáng Lạc Nam còn nghe được âm thanh quỷ khóc ma rên từ ngọn lửa truyền ra, rợn cả tóc gáy…
“Đệ Thất trên Dị Hỏa Bảng – U Minh Quỷ Hỏa, mang theo vô số oán khí của cỏi U Minh, người bị đốt trúng nếu tinh thần không kiên định sẽ gặp phải ảo giác như vạn quỷ quấn thân…đáng sợ vô cùng…” Tiêu Thanh Tuyền hơi tự hào nói…
Lạc Nam giật mình, không ngờ Dị Hỏa của nàng đến tận top 7, so với Tử Tâm Phần Không Viêm còn cao hơn…
“Nàng từ đâu sở hữu?” Hắn tò mò hỏi…
“Là dựa theo chỉ dẫn của sư phụ tìm được…” Tiêu Thanh Tuyền gật đầu thành thật nói, nếu đã chấp nhận nam nhân này, nàng sẽ không che giấu chuyện gì…
“Không tệ, bất quá loại Dị Hỏa này dường như Luyện Đan hiệu quả không được tốt lắm?” Lạc Nam hơi trầm ngâm nói…
Tiêu Thanh Tuyền liếc mắt, tên này làm như Dị Hỏa là rau cải sao? còn có thể lựa chọn?
Bất quá vẫn mở miệng nói: “Thế mạnh của U Minh Quỷ Hỏa mặc dù không phải Luyện Đan, nhưng vẫn tốt hơn hỏa diễm bình thường gấp vạn lần…”
“Có Dị Hỏa nào phụ trợ Luyện Đan tốt nhất không?” Lạc Nam nhướn mày hỏi…
“Chính là Đỉnh Thiên Diễm, ngọn lửa có hình dạng như một Đại Đỉnh dùng để luyện đan, xếp hạng đệ Thập trên Dị Hỏa Bảng…” Tiêu Thanh Tuyền kiến thức về Dị Hỏa rất tốt, lập tức trả lời…
“Đỉnh Thiên Diễm sao? nhất định ta sẽ giúp nàng tìm được nó…không sớm thì muộn!” Lạc Nam vỗ vỗ lồng ngực tự tin nói…
“Vạn sự tùy duyên đi!” Tiêu Thanh Tuyền cười cười, hắn có ba loại Dị Hỏa đã khủng bố lắm rồi, nàng cũng hài lòng với U Minh Quỷ Hỏa như hiện tại…
“Cho ta biết cách để rèn đúc Thân Thể cho sư phụ nàng đi…nếu gặp được vật thích hợp ta sẽ thay nàng thu thập…” Lạc Nam chân thành nói…
Tiêu Thanh Tuyền và nữ nhân sư phụ âm thầm cảm động, nam nhân này là thật tâm muốn giúp đấy…
“Rèn đúc thân thể, thứ cần trước tiên là Khung Xương của một người tương ứng, có thể thiếu thốn nhưng phải hoàn chỉnh hơn một nửa, sư phụ ta là nữ Độ Kiếp, phải cần Khung Xương của nữ Độ Kiếp cường giả…” Tiêu Thanh Tuyền nói ra nguyên liệu thứ nhất…
“Khung Xương của nữ Độ Kiếp…” Lạc Nam sắc mặt ngưng trọng, chỉ riêng thứ đầu tiên nghe qua đã thấy khủng bố rồi…
“Tiếp theo chính là Tụ Huyết Thảo – Thiên Cấp Cực Phẩm Linh Dược có thể hình thành máu huyết…kế đến là Linh Cấp Hạ Phẩm Tạng Thiên Quả nhàm hình thành lục phủ ngũ tạng…Linh Cấp Thượng Phẩm Triệu Năm Nhân Sâm có công dụng hình thành da thịt…và cuối cùng là một loại Thiên Cấp Cực Phẩm Linh Dược bất kỳ có thể khôi phục linh hồn…”
“Tụ tập đủ toàn bộ nguyên liệu, Thất cấp Luyện Đan Sư sẽ dựa theo pháp quyết đặc biệt ra tay dung hợp, rèn đúc Thân Thể…”
Tiêu Thanh Tuyền nói một tràn dài, càng nói càng cảm thấy tuyệt vọng…
Lạc Nam hỏi thăm: “Nàng thu thập được thứ gì chưa?”
Tiêu Thanh Tuần xấu hổ lắc đầu, cảm thấy bản thân mình vô dụng đến cực điểm…
Hắn cũng không thất vọng, ngược lại cầm chặt tay nàng ôn nhu an ủi nói: “Yên tâm, ta tin tưởng chúng ta có thể làm được…”
“Đúng vậy, những năm qua ta chưa từng bỏ cuộc…” Tiêu Thanh Tuyền gật mạnh đầu, nắm đấm nhỏ siết chặt đầy kiên định…
“Đi…chúng ta đi săn chương Ngư!” Lạc Nam ôm lấy vòng eo thon của nàng, thân hình hai người biến mất…
…
Trên mặt biển, thân ảnh đôi thanh niên nam nữ hiện ra…
Mặt biển đã trở lại thuần một màu trong xanh như cũ, máu tươi đã bị từng cơn sóng cuốn trôi, hòa lẫn vào biển cả mênh mông…
“Chương Ngư chủ yếu sống ở dưới đáy, chúng ta cùng xuống…” Lạc Nam lấy ra Tỵ Thủy Châu…nước biển lại tự động tránh xa hai người một vòng…
“Tỵ Thủy Châu sao? thật thú vị…” Tiêu Thanh Tuyền nhếch miệng, Hỏa và Mộc hệ tu sĩ như nàng đương nhiên không thường xuống đáy biển…
Theo làn nước dần dần tách ra, hai người thong thả hạ xuống…
Sau hàng trăm mét, Lạc Nam có thể thấy quang cảnh nơi lòng biển, vô số sinh vật lớn nhỏ, làn nước trong xanh có thể thấy rõ ràng từng dãy san hô tuyệt mỹ, cảnh tượng như thủy tinh cung…
“Thật đẹp…đây là lần đầu quan sát biển cả một cách rõ ràng mà thoải mái như vậy…” Tiêu Thanh Tuyền hai mắt tỏa sáng, hết nhìn đông lại nhìn tây, thích thú đánh giá…
Lạc Nam cũng cảm thấy thú vị trước loại trải nghiệm này, hắn bắt gặp một con Cá Mập, ở kiếp trước nổi danh là kẻ săn mồi, đứng top đầu chuỗi thực vật dưới biển, hiện tại đột ngột bị một con Thủy Quái có hình dạng Cua có tu vi Tứ Giai một càng cắt thành hai nửa, dễ dàng vô cùng…
Hai người vẫn liên tục đi xuống, ngẩng đầu nhìn lên có thể thấy biển cả đang trôi nổi trên đỉnh đầu, nhưng lại không chạm vào một sợi tóc của cả hai…
(Có thể hiểu là Tỵ Thủy Châu hình thành một quả bong bóng lớn bảo vệ hai người bên trong, nước biển không thể xuyên qua bong bóng)
Lạc Nam quay sang Tiêu Thanh Tuyền, cười trêu hỏi:
“Tuyền nhi, có khi nào chúng ta may mắn diện kiến các Mỹ Nhân Ngư không?”
“Mỹ Nhân Ngư? Là thứ đồ gì?” Tiêu Thanh Tuyền tò mò hỏi, bộ dạng ngây thơ vô số tội…
“Ách…” Lạc Nam trừng mắt, chẳng lẽ một nơi có nhiều chủng tộc như Hải Châu Đại Lục lại không có Mỹ Nhân Ngư?
Hắn hơi nghĩ nghĩ, cố gắng miêu tả cho nàng hình dung:
“Mỹ Nhân Ngư chính là nữ tử rất xinh đẹp, có tiếng hát mê hồn…bất quá các nàng không có chân, thay vào đó là đuôi cá sặc sỡ, là mỹ nhân của biển, tượng trưng cho cái đẹp và bí ẩn…”
“Ồ? Có chủng tộc như vậy sao?” Tiêu Thanh Tuyền bị kinh ngạc trước trí tưởng tượng phong phú của Lạc Nam…
“Theo lời nói của hắn thì đó chính là Nhân Ngư Tộc, bất quá chủng tộc này chỉ toàn nữ tử, thực lực lại không quá mạnh, chỉ chuyên phụ trợ cho việc tu luyện, bị xem là nô lệ của các chủng tộc khác, vì thế đã tuyệt chủng rất lâu rồi…”
Âm thanh êm tai của sư phụ nàng vang lên giải thích, Tiêu Thanh Tuyền vội vàng đem lời này nói lại cho Lạc Nam…