Mục lục
Truyện Con Đường Bá Chủ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Thực lực của bốn tên người đá Thông Minh đạt đến tầng thứ gì?” Lạc Nam chép miệng hỏi, tự tiện đặt tên cho bốn thằng to xác…

“Cả bốn tên đều tương xứng với Thất Chuyển Sơ Kỳ Thể Tu, bất quá không thể phi hành hay xé rách hư không như tu sĩ thông thường…” Kim Nhi không chần chờ nói.

“Gia tài không nhỏ!” Lạc Nam âm thầm cảm thán, không hổ danh là Độ Kiếp Kỳ viên mãn, Cực Băng Ma Quân thủ đoạn có thể thấy được lóm đóm…

“Nếu ta đem ý niệm của Cực Băng Ma Quân bên trong bọn nó phá nát, liệu có thể…?” Lạc Nam cảm thấy hứng thú bừng bừng, Thông Minh Thạch này không khác nào trợ lực trung thành số một a…

“Có thể thử một lần!” Kim Nhi hồi đáp…

“Nát đi!”

Một tiếng hét cao ngạo đột ngột truyền ra khiến Lạc Nam giật bắn mình…

Thì ra trong lúc hắn tập trung hỏi thăm Kim Nhi, Hoa Thanh Trúc đã lao người vào giữa căn phòng…

Bốn tên người đá nhận thấy có kẻ xâm nhập, điên cuồng lao đến nàng phát động công kích như vũ bão…

Hoa Thanh Trúc không nao núng lấy một chọi bốn, dùng vũ lực bá đạo của mình nghiền nát một tôn người đá…

Với thực lực Hợp Thể Trung Kỳ của nàng, không khó để hủy diệt người đá chỉ là Thất Chuyển Sơ Kỳ…

“Đàn bà phá của mau dừng tay!”

Lạc Nam khóc không ra nước mắt, vội vàng liên tục thi triển Tốc Biến chạy đến…

Hắn bất chấp tất cả, lao đến ôm lấy bắp chân to lớn của một tên người đá…

Trước ánh mắt trừng trừng của Hoa Thanh Trúc, đem người đá mạnh mẽ thu vào Linh Giới Châu…

Vì người đá chỉ là một công cụ dùng để chiến đấu, không có chút ý nghĩ phản kháng nào nên dễ dàng bị Lạc Nam bắt cóc.

Lạc Nam tiếp tục ngựa quen đường củ, đem hai tên người đá Thông Minh còn lại cũng thu hồi…

Điều khiển không gian Linh Giới Châu đem ba tên to xác này giam cầm, ngày sau tìm cách phá hủy ý niệm do Cực Băng Ma Quân để lại…

Làm xong tất cả, Lạc Nam quay sang trừng mắt với Hoa Thanh Trúc, thở phì phò…nếu không phải nữ nhân bạo lực này gấp gáp, hắn đã thu được trọn vẹn bốn tên.

Nhìn những mảnh đá vụn trên mặt đất, Lạc Nam tiếc hận thở dài không thôi…

Ánh mắt Hoa Thanh Trúc trở nên cổ quái, từ khi vào Mộ đến bây giờ, chỗ tốt đều bị nam nhân này chiếm hết, hắn còn dùng ánh mắt đó trừng nàng?

Huống hồ chính nàng ra tay chiến đấu vì cho rằng Lạc Nam sẽ không đủ sức đối kháng người đá…nào ngờ tên này dễ dàng giải quyết như vậy?

Ý tốt không được hồi báo, lại thêm có phần mất mặt…Hoa Thanh Trúc lên cơn tức giận, hàn khí lan tràn, hừ một tiếng đem Lạc Nam đóng băng, phất tay áo tiếp tục đi tới…

Rắc…

Lạc Nam dễ dàng phá hủy băng phong, vội vả chạy theo nàng…

Nếu mỹ nhân này có chuyện bất trắc, hắn cũng khó ăn nói với Bạch Liên Hoa…

Qua khỏi cửa phòng, cảnh tượng phía trước lập tức khiến Hoa Thanh Trúc nhíu mày…

Ở trong tầm mắt, một vực sâu nhìn không hề thấy đáy, u ám tăm tối rộng đến tận vài trăm dặm…

Mà cánh cửa đi tiếp lại nằm ở phía bên kia vực sâu…

Nếu là bình thường, chỉ cần phi hành bay qua là được, nhưng hiện tại chỉ có thể đi bộ…làm sao qua đây?

Hoa Thanh Trúc hơi suy nghĩ, bèn thử xé rách không gian, mong muốn hành tẩu trong hư không để qua bờ bên kia…

“Hả?”

Âm thanh kinh ngạc từ môi thơm phát ra, không gian nơi này kiên cố đến cực điểm, bằng vào thực lực của một Hợp Thể Trung Kỳ như nàng lại không thể tác động chút nào…

“Xem ra Cực Băng Ma Quân đã có tính toán, thử thách này không nguy hiểm lại cực kỳ khó nhằn!”

Hoa Thanh Trúc cau mày suy nghĩ, chẳng lẽ phải leo xuống vực sâu không đáy này sao? quá mức nguy hiểm…

Trong lúc Hoa Thanh Trúc còn đang bâng khuâng, chỉ thấy Lạc Nam thản nhiên từ Nhẫn móc ra một vật…

Trước ánh mắt muốn trừng ra ngoài của Hoa Thanh Trúc, vật được Lạc Nam mang ra ngự không mà lớn…

Chỉ thoáng chốc đã biến thành một Chiếc Thuyền xa hoa lộng lẫy, khí tức cao quý bất phàm…

Toàn thân thuyền lấy màu trắng làm chủ đạo, hoa văn màu tím thần bí mà trang trọng khắc họa…trên thuyền thậm chí có cả hồ bơi, hàng loạt phòng nghỉ khang trang, Tụ Linh Trận…không thiếu bất cứ tiện nghi gì…

Mộng Tiên Chu (thuyền) – Linh Cấp Cực Phẩm Phi Hành Pháp Bảo…thứ mà Lạc Nam tốn đến 50 vạn Điểm Danh Vọng để mua từ Cửa Hàng.

“Đến nay mới có dịp dùng đến haha!” Lạc Nam cười một tiếng, nhẹ bước lên thuyền…

Hắn cũng là lần đầu chứng kiến bộ dạng lộng lẫy toàn diện của Mộng Tiên Chu, cảm thấy rất hài lòng…

Sức chứa của Mộng Tiên Chu lên đến một trăm người, rộng rải thoải mái đến cực điểm…

Hoa Thanh Trúc vẫn đứng bất động ở bên dưới, nàng đang dùng ánh mắt như quái vật xem hắn…

Lạc Nam lịch sự hướng nàng làm động tác mời:

“Mời đại mỹ nữ lên thuyền! chúng ta vừa bay vừa ngắm vực sâu không đáy!”

Hoa Thanh Trúc hít một hơi thật sâu, trong lòng không ngừng hô to bản thân giữ bình tĩnh, nhẹ đặt chân lên Mộng Tiên Chu…

Nhìn người thanh niên ở phía đối diện, nàng không biết phải diễn tả tâm tình của mình như thế nào…

Vấn đề mà nàng tưởng như nan giải lại được tên này thoải mái giải quyết, nhìn độ quý giá của Mộng Tiên Chu mà Hoa Thanh Trúc thật sự cạn lời, thầm nghĩ chỉ sợ bán phân nửa Bạch Sa Đế Quốc cũng chưa chắc mua được một kiện Pháp Bảo Phi Hành như vậy…

Lạc Nam thấy biểu cảm có phần đáng yêu của Hoa Thanh Trúc, lại chứng kiến sự xinh đẹp của Mộng Tiên Chu, thầm nghĩ sau này nên để thứ này vào Linh Giới Châu, mấy bà vợ khi rảnh rỗi có thể du thuyền ngắm cảnh cũng là một ý không tồi…

Hắn đem mấy chục viên Cực Phẩm Linh Thạch nhét vào hạch tâm trận pháp trên thuyền làm nhiên liệu…

XOẸT…

Mái tóc hai người tung bay, Mộng Tiên Chu ngự không mà lên, lao đi vun vút, tốc độ có thể dùng từ khủng bố để hình dung…

Cấm Không Trận do Băng Cực Ma Quân bố trí hoàn toàn không ảnh hưởng đến nó…mặc kệ bên dưới Vực Sâu tồn tại thứ nguy hiểm gì…

Nếu Cực Băng Ma Quân biết thử thách khó nhằn do mình cất công bày ra bị thông qua bởi cách thức như vậy, không biết có cảm tưởng gì?

Lạc Nam cố gắng hạ thấp tốc độ của Mộng Tiên Chu để tận hưởng cảm giác du thuyền qua thung lũng, thấy Hoa Thanh Trúc đứng im một góc, bóng lưng có chút tiêu điều…

“Dù gì cũng là Hoàng Hậu Bạch Sa Hoàng Triều, đâu nhất thiết mạo hiểm gia tăng thực lực như vậy?” Lạc Nam tiến đến, chân thành hỏi…

Theo hắn thấy, truyền thừa của một kẻ biến thái như Cực Băng Ma Quân không đáng để Hoa Thanh Trúc phải liều lĩnh cất công như vậy…

Thân hình uyển chuyển thành thục nhẹ rung lên, Hoa Thanh Trúc thản nhiên đáp:

“Bổn tọa muốn mạnh hơn, bằng bất cứ giá nào!”

Lạc Nam nghe vậy trầm tư, thản nhiên nói:

“Nàng rất giống một Thê Tử của ta…chỉ là càng thêm thành thục, càng thêm cố chấp mà thôi!”

“Nàng là ai?” Hoa Thanh Trúc hừ một tiếng, bất kỳ nữ nhân cao ngạo nào nghe đến có người giống mình cũng sẽ sinh lòng không phục.

“Là…”

ẦM…

Lạc Nam chưa kịp trả lời, Mộng Tiên Chu đã đáp xuống mặt đất…

Hai người đã đến bờ bên kia vực sâu…

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK