Mục lục
Truyện Con Đường Bá Chủ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 202: Lạc Nam chiến Luyện Hư

“Tiểu bối vô tri, ngông cuồng tự đại, nghĩ rằng có chút thiên phú là dám khiêu khích Luyện Hư Kỳ sao?”

Ám Lệ sắc mặt âm trầm quát, tên này Nguyên Anh Viên Mãn có thể phá hư công kích của hắn đã xem như không tệ, lại dám mở miệng tuyên chiến Luyện Hư? Nói đùa sao?

Hắn từ nhỏ một đường tu luyện, hơn một ngàn tuổi tu vi Luyện Hư, kinh nghiệm chiến đấu lão luyện phong phú, lại tinh thông ẩn nấp ám sát…có thể nói trong Luyện Hư Sơ Kỳ cũng khá nổi danh…

Vậy mà hôm nay, bị một tên tiểu bối Nguyên Anh Kỳ tuyên chiến, sao có thể không phẫn nộ?

Dưới Luyện Hư là con kiến hôi…đạo lý này ai cũng biết, dù Hóa Thần Viên Mãn hắn cũng không để vào mắt…

Đám đông quan sát cũng đồng tình với Ám Lệ, cho rằng Lạc Nam thật sự không biết trời cao đất rộng…

“Thanh niên này thiên phú mặc dù tốt…nhưng quá mức đắc chí càn rỡ…đáng tiếc a…” Một lão già Hóa Thần trung kỳ cảm thán nói…

“Còn không phải sao? phải công nhận thực lực hắn rất mạnh, thậm chí có thể sánh ngang top 3 Bách Linh Bảng, nhưng làm sao có thể đối kháng Luyện Hư?” Không ít người mở miệng đồng tình…

Lạc Nam mặc kệ tất cả bọn hắn nghĩ gì, đã quyết tâm chiến với Luyện Hư, hắn sẽ tập trung toàn bộ tinh thần…

Nhật Nguyệt Trường Bào khoác lên cơ thể, đem toàn bộ thân hình ẩn vào bên trong…

Khi chiến đấu nhất định phải dùng đến Niết Bàn Linh Thủy, có Nhật Nguyệt Trường Bào che đậy, không ai nhận ra thủ đoạn sử dụng Dị Thủy trị thương của hắn…

Lạc Nam không muốn bị người khác nhận ra quan hệ giữa mình và Thủy Nương Khanh…

Tốc…

Tiên hạ thủ vi cường…thân ảnh Lạc Nam đột ngột biến mất…

Một lần xuất hiện đã ở phía sau Ám Lệ, bàn tay hừng hực Tử Tâm Phần Không Viêm cùng Kim Ô Hư Hỏa…

Một đại thủ hình thành, lần này là sự kết hợp của cả hai loại Dị Hỏa, sát khí ngập trời…

“Trích Tinh Thủ…”

Ở khoảng cách gần, Trích Tinh Thủ lập tức có thể chạm đến đỉnh đầu Ám Lệ…

“Không biết tự lượng sức mình…” Ám Lệ cười gằn một tiếng, thân thể hóa thành Hắc Ám né tránh một kích khủng bố kia, Dao Găm trong tay đồng thời hướng về Trích Tinh Thủ rọc xuống…

Dao mang hắc ám hình lưỡi liềm phá không mà bay…

RẸT…

Không gian xuất hiện vết rách như cắt gọt, mang theo lực lượng của Luyện Hư Kỳ, cắt ngang Trích Tinh Thủ…

Nhưng lực lượng của hai loại Dị Hỏa không phải dạng vừa, chúng nó hung hăng càn quấy, phá hủy một Dao khủng bố kia…

“Làm sao có thể?” Ánh mắt của đám người co rụt lại…

Lại một lần nữa, thanh niên này dùng công kích hóa giải thế công của Luyện Hư Kỳ…

Mặc dù phải dùng đến tận hai loại Dị Hỏa, nhưng cũng đủ chứng minh hắn có tư cách đối kháng…

“Đừng vội mừng…Ám Lệ chỉ tiện tay chém ra một dao đó mà thôi, chưa phải thực lực chân chính của hắn đâu…” Một lão già quan chiến ngưng trọng nói…

Lạc Nam cũng biết đạo lý này, mắt thấy Ám Lệ hóa thành khói đen biến mất, tốc biến lập tức triển khai…nhất định không thể để sát thủ đánh lén được…

“Hừ…chạy đi đâu?”

Không gian nứt ra, Ám Lệ không biết từ bao giờ đã xuất hiện bên cạnh hắn, một dao khứa vào cổ …

Lạc Nam giật mình, Mộc Quy lập tức được hình thành ngăn cản trước mặt…

Òm…

Chỉ vừa mới xuất hiện, Phệ Thiên Mộc điên cuồng vận chuyển, ra sức ngăn cản con dao trên tay Ám Lệ…

Con Dao này có tên Sát Dạ…, cũng là một kiện Thiên Cấp Pháp Bảo…dù không thi triển lực lượng cũng có thể cắt đứt không gian, huống hồ kết hợp với lực lượng của Luyện Hư Kỳ như Ám Lệ?

ÒM

Mộc Quy tràn đầy không cam lòng gào rú, Phệ Thiên Mộc đã làm hết khả năng của nó, hấp thu tận hai phần sức mạnh trong công kích của Ám Lệ…

Nhưng không thay đổi được gì…lần đầu tiên Mộc Quy bị dễ dàng chém đôi…như giấy mỏng trước lưỡi kéo sắt lẹm vậy…

Thế chém bị lệch đi quỷ tích, xượt ngang cánh tay Lạc Nam…

“Quả nhiên là Luyện Hư Kỳ…” Sắc mặt Lạc Nam ngưng trọng…

Bởi vì sau lớp áo…vết thương dao gọt nằm dọc theo cánh tay hắn…máu tươi chảy ròng…

Đó là nhờ Nhật Nguyệt Trường Bào bảo vệ một phần, nếu không chỉ sợ cánh tay đã bị chẻ làm đôi rồi…

Tu vi Luyện Thể hiện tại vẫn không đủ để phòng ngự trước một Luyện Hư cường giả…

Niết Bàn Linh Thủy nhanh chóng phát huy công dụng của nó…vết thương trên cánh tay lập tức được cầm máu, bắt đầu kết vảy…

“Vậy mà không sao?” Ám Lệ nhướn mày, bởi vì ngoài chảy vài giọt máu ban đầu, thanh niên đối diện với hắn không hề hấn gì…

Điều này khiến Ám Lệ một lần nữa cảm thấy kinh ngạc…

Một Dao vừa rồi hắn chém ra, nhìn như đơn giản…nhưng là Địa Cấp Vũ Kỹ chuyên ám sát đấy…

“Ngươi tên gì?” Ám Lệ khóa chặt thân ảnh đối thủ, khàn khàn mở miệng…

Người này đủ tư cách để hắn biết tên…

Đáng tiếc, Lạc Nam lại không nghĩ vậy, hắn nhổ một ngụm nước bọt khinh thường cười:

“Lão già, tu luyện lâu năm như vậy…ngay cả Nguyên Anh như ta cũng không làm gì được…trong cùng cấp ta giết ngươi như chết chó… xứng biết tên ta sao?”

Ám Lệ sắc mặt lập tức hết sức khó coi, sát khí kinh thiên lập tức ùa về, mây đen dữ tợn bao phủ…

“Tốt…tốt…tốt, xem ra ta không dùng toàn lực khiến con kiến nhỏ như ngươi ngông cuồng quá rồi…mặc kệ thiên tài cỡ nào, yêu nghiệt ra sao…trước thực lực tuyệt đối đều phải chết…”

Ám Lệ giận quá hóa cười, ngửa đầu lên trời hét liền ba chữ tốt…

Tên nhóc này thành công chọc giận hắn, thành công khơi dậy sát khí trong người hắn…

“Đến đây đi…”

Lạc Nam cười lạnh một tiếng, Hỏa Phượng Hoàng lập tức phá không mà ra, vươn đôi cánh dài hàng trượng của mình, lao về phía Ám Lệ…

“Điêu trùng tiểu kỷ…”

Ám Lệ không sợ chút nào, khinh thường một tiếng…một lần nửa há to miệng…

Rống…

Hắc ám giao long xuất hiện, hung hăng càn quấy lao đến Hỏa Phượng…

ẦM ẦM ẦM…

Hai hư ảnh cự thú liên tục chạm nhau, lực lượng của Luyện Hư Kỳ ép Hỏa Phượng liên tục bị đánh bay…

Rống…

Hỏa Phượng tức giận cũng tràn đầy biệt khuất gào rống…

So về đẳng cấp, nó được ngưng tụ từ Dị Hỏa…cao cấp hơn Giao Long rất nhiều…

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK