Mục lục
Truyện Con Đường Bá Chủ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhưng Tần Mộng Ảnh thì khác, nàng có thể tùy ý dung hợp, tùy ý tách ra theo ý muốn, cũng giống như Bát Hoang Hoành Thiên Viêm vốn chỉ là một loại Dị Hỏa nhưng nàng có thể đem cả bốn loại thuộc tính còn lại dung hợp vào trong nó, gia tăng tác dụng của nó lên vô số lần.

Điểm hạn chế của Ngũ Hành Thánh Thể chính là không thể dung hợp các thuộc tính khác nằm ngoài Ngũ Hành, điển hình như Lôi và Hắc Ám.

Bất quá chỉ với bấy nhiêu đó, đã đủ khiến toàn bộ tu chân giới dùng ánh mắt như xem quái vật nhìn nàng.

“Bảy loại Linh Căn, nữ nhân này sở hữu bảy loại Linh Căn, hơn nữa còn có thể đem năm loại trong số đó dung hợp vào nhau?”

“Thiên phú này so với yêu nghiệt Lạc Nam còn kinh khủng hơn?”

Thiên Cơ Điện Chủ luôn biểu hiện bình tĩnh lúc này cũng buộc phải rung giọng nói chuyện, âm thanh có chút hốt hoảng.

Lạc Nam nổi danh khi bộc lộ bản thân sở hữu năm loại Linh Căn, có thể vượt cấp chiến đấu nên được xưng là yêu nghiệt.

Nhưng Tần Mộng Ảnh lúc này, biểu hiện thậm chí còn vượt qua cả Lạc Nam?

Một đám cường giả liên tục hít khí lạnh, không biết diễn tả cảm xúc của mình lúc này như thế nào, hết sức phức tạp.

Một mặt bọn hắn ghen ghét với thiên phú của Tần Mộng Ảnh, muốn đem nàng bóp nát từ trong trứng nước, không để tiếp tục phát triển.

Một mặt bọn hắn lại hy vọng nàng càng mạnh càng tốt, để có thể nghiền ép Huyết Hoàng Địa.

Đây là lòng người, tiến thoái lưỡng nan đến cực điểm.

“Các ngươi tốt nhất nên cân nhắc một chút cân lượng của mình, muốn động vào Hậu Cung phải xem người đứng sau lưng là ai…” Thái Linh Lão Nhân cười tà lên tiếng nhắc nhở.

Đám người nghe vậy rùng mình, quả thật Hậu Cung hiện tại đã vượt qua hầu hết các thế lực có mặt ở đây, lại có nữ cường giả như Võ Tam Nương sau lưng làm điểm tựa, chưa kể Hậu Cung Chi Chủ cũng là nhân vật yêu nghiệt, tương lai rất có khả năng sẽ là cường giả tuyệt thế.

Trong lúc nhất thời, những thế lực từng đắc tội Lạc Nam và Hậu Cung trong lòng hoảng sợ, cảm giác bất an bao trùm cả thể xác và tinh thần bọn chúng, so với trực tiếp chết đi còn khó chịu hơn.

Một trận chiến này kéo dài khá lâu, trời đã vào đêm, trên không là ánh trăng sáng chiếu rọi.

Trong hoàn cảnh này, chỉ thấy đôi mắt như pha lê của Cơ Nhã càng thêm sáng, ba vầng trăng tròn lượn lờ xung quanh nàng cùng mặt trăng trên cao phát sinh cộng hưởng…

“Quảng Hàn – Mượn Trăng!”

Môi thơm hé mở, Cơ Nhã như một tiên tử dưới trăng, ánh sáng toàn bộ bầu trời tập trung vào cơ thể nàng, tất cả chìm vào đêm đen, chỉ có nàng là sáng rực lộng lẫy, một thân thực lực bất chợt tăng lên chống mặt.

Từ Hợp Thể Hậu Kỳ, chỉ thoáng chốc đã tiếp cận nửa bước Độ Kiếp…

Nếu như Bạch Tố Mai hấp thu lực lượng đến từ ánh sao, thì Cơ Nhã lúc này chính là mượn trăng gia tăng sức mạnh.

Huyết Nhị nhìn thấy đối thủ của mình đột ngột mạnh lên khủng khiếp, lòng tin triệt để mất sạch, điên cuồng chạy trốn khỏi sự tiếp cận của nàng.

“Chỉ cần đứng dưới ánh trăng, ngươi vĩnh viễn không thể chạy thoát!” Cơ Nhã lạnh nhạt nói.

Trước ý niệm của nàng, mặc kệ Huyết Nhị chạy đến đâu, một cột sáng đến từ ánh trăng vẫn luôn chiếu rọi theo cơ thể hắn.

“Trăng Lao Băng Ngục!”

Cơ Nhã bàn tay hướng về phía Huyết Nhị nắm chặt, ánh trăng đang chiếu vào cơ thể hắn cấp tốc trở nên cứng cáp sau đó kết thành cột băng, đem thân thể Huyết Nhị nhốt vào trong đó.

“Nằm mơ!” Huyết Nhị phản kháng kịch liệt, cơ thể to khỏe của hắn không ngừng vùn vẫy, muốn thoát khỏi ánh trăng lạnh như băng đang giam cầm.

Đáng tiếc, mọi thứ chỉ là tốn công vô ít, Cơ Nhã hiện tại mạnh hơn hắn quá nhiều, Vũ Kỹ nàng thi triển làm sao hắn có thể thoát khỏi?

Huyết Tam thấy tình cảnh này cắn răng lao đến, muốn đem đồng bọn giải cứu.

Nào ngờ Tần Mộng Ảnh đã thản nhiên ngăn cản trước mặt, một cái Ngũ Hành Phiên Thiên Ấn đã xoay tròn trên tay.

Huyết Tam hoảng sợ muốn tè ra quần, hớt ha hớt hãi chạy trốn.

Mà Tần Mộng Ảnh cũng không gấp truy sát hắn, trái lại đột ngột xoay người, đem Ngũ Hành Phiên Thiên Ấn bất chợt nện vào đầu Huyết Nhị đang bị Cơ Nhã giam cầm.

“Làm sao…có thể như vậy…”

Huyết Nhị tan biến thành hư vô, trước ánh mắt âm trầm muốn chảy nước của đám Huyết Sứ Giả…

Cơ Nhã nhìn Tần Mộng Ảnh nhoẻn miệng cười hiểu ý, hai nữ phối hợp như mây trôi nước chảy, một người đem đối thủ nhốt lại, người kia ra tay kết liễu.

“Thật mạnh!” Thiên Diệp Dao chỉ biết nói ra hai tiếng, cùng tứ đại thị nữ động dung quan sát cục diện.

Hồ Khinh Vũ ánh mắt rung rung, nhớ lại lời truyền âm của Liễu Ngọc Thanh, bàn tay trắng như phấn bất giác siết chặt.

Trước sự bùng phát thực lực của hai nữ trong Hậu Cung, cục diện trận chiến từ năm đấu sáu, nhanh chóng trở thành năm chiến bốn.

“Trận này…chúng ta thắng rồi!” Thiên Vạn Bảo đưa ra kết luận khi trận đấu còn chưa kết thúc.

“Hậu Cung rốt cuộc là sao? chẳng lẽ các nàng đều là tiên nữ đầu thai chuyển thế?” Có người bắt đầu tin vào suy đoán này.

“Mặc kệ các nàng là ai, sau này ta thà đắc tội Huyết Hoàng Địa cũng không đắc tội Hậu Cung!” Vô số người âm thầm suy nghĩ.

“Một đám vô dụng, các ngươi muốn chờ đến bao giờ? Tốt hơn hết là chết sạch cho bổn Sứ!” Một tên Tứ Tâm Huyết Sứ phẫn nộ đến thân thể rung rẫy hét ầm lên.

Đám Huyết Hoàng Tử nghe vậy động dung, sắc mặt trở nên tái mét.

Rốt cuộc, bọn hắn làm ra quyết định.

“Huyết Chiến Bí Thuật – Vạn Huyết Nhập Thân!”

Lấy Huyết Thiên cầm đầu gào thét, ba tên Huyết Hoàng Tử còn lại bao gồm Huyết Nhất, Huyết U và Huyết Tam cấp tốc kết lấy ấn pháp tà dị.

Rất nhanh chóng, thân thể bọn chúng đột ngột bạo tạc, sau đó hóa thành vô số máu huyết tiến vào cơ thể Huyết Thiên.

Trong khoảnh khắc đó, sắc mặt đám người trở nên đại biến.

Một cổ lực lượng cường bạo từ người Huyết Thiên trào ra, vô tận mây đen cấp tốc bao phủ bầu trời, Lôi Đình bắt đầu xuất hiện.

“Không ổn! Huyết Thiên muốn độ kiếp!” Huyền Sa Lão Nhân ngưng trọng hô, vội vàng mang người rời khỏi phạm vi chiến đấu.

Đám người cũng là hãi hùng khiếp vía, lọt vào phạm vi Độ Kiếp của người khác sẽ bị liên lụy, nguy hiểm không cần nói cũng biết.

Chỉ còn Ma, tứ nữ và Huyết Thiên dưới gầm trời đang phẫn nộ.

“HAHA, kẻ nào rời khỏi chiến trường chính là thua cuộc!” Đám Huyết Sứ cười lên như điên, cũng lần lượt rời khỏi phạm vi Độ Kiếp.

“Thật vô liêm sĩ, không ngờ bọn hắn còn có chiêu này!” Thiên Vạn Bảo gương mặt mập mạp âm trầm.

Huyết Thiên tiến hành độ kiếp, nếu chúng nữ rời khỏi lúc này sẽ bị tính là thua cuộc, nhưng nếu ở lại sẽ phải bị cuốn vào Lôi Kiếp, cửu tử nhất sinh.

“HAHA, Có ngon thì ở lại chơi với bổn Huyết Tử!” Huyết Thiên ngạo nghễ cười lớn, đã có vài tia Lôi Đình đánh vào cơ thể hắn, nhưng thần sắc lại ngạo mạn đến cực điểm.

Chỉ cần Lôi Kiếp đem mấy kẻ này xua đuổi, hắn sẽ là người thắng cuộc.

“Ngu ngốc!”

Chúng nữ nhất thời dùng ánh mắt nhìn kẻ ngu xem Huyết Thiên, người khác có lẽ sợ Lôi Kiếp, nhưng các nàng sợ sao?

Yên Nhược Tuyết tung quyền, thô bạo đem một tia Lôi Kiếp vừa giáng xuống đập nát, ánh mắt đằng đằng sát khí nhìn Huyết Thiên.

“Kỳ Lân Thủ!”

Thủy Nương Khanh khóe môi màu tím quyến rũ nhẹ vểnh lên, cánh tay trắng nõn nà đột ngột được che phủ bởi tầng tầng lớp vảy màu xanh như ngọc thạch, đem tia Lôi Kiếp trước mặt bóp vụn, bá đạo không có cách nào để hình dung.

“Giết chết hắn trước khi Lôi Kiếp toàn diện buông xuống!” Tần Mộng Ảnh thản nhiên cười, Ngũ Hành Phiên Thiên Ấn ném lên bầu trời, đem một vùng mây đen tiêu diệt.

Cơ Nhã thản nhiên, ánh trăng chiếu rọi vào người Huyết Thiên, một cái Trăng Lao Băng Ngục dần dần ngưng tụ.

Trong lúc sắc mặt Huyết Thiên chuyển từ cười sang mếu, âm thanh lạnh nhạt của Ma bất chợt vang lên:

“Không cần các vị bận tâm! Đang muốn bị trời đánh đây, kẻ này…để cho ta đi!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK