“Tiểu tử, núp dưới mai rùa xem ngươi có thể làm gì ta? Mau ra đây chiến một trận” Cố Độn Địa bắt đầu khích tướng…
“Haha, Sâm Lâm Vạn Trượng” Lạc Nam mặc kệ đối phương khiêu khích, hai tay kết ấn, vô số Mộc hệ linh lực hình thành rừng rậm muốn đem Cố Độn Địa bao phủ…
“Đáng ghét, người này là yêu nghiệt gì? Lại có nhiều linh căn như vậy?” Thầm mắng một tiếng…
“Toàn Phong Trảm” Cố Độn Địa chơi lại bài cũ, nhưng kiếm khí phát ra lại quỷ dị bị sâm lâm nuốt mất…
Nhìn tình cảnh này, Cố Độn Địa đương nhiên không chịu thua, gầm lên một tiếng:
“Địa Cấp Thượng Phẩm Vũ Kỹ – Đại Phong Bạo”
Trường kiếm trong tay rung lên dữ dội, theo nó bắt đầu huy động, Phong linh lực trong thiên địa hình thành từng cơn lốc xoáy lớn bao phủ xung quanh hắn…
HASAGI
Theo một âm thanh quái dị vang lên, trường kiếm quét ngang một vòng…
Các cơn lốc lớn hướng xung quang điên cuồng bắn ra, sau khi cùng Sâm Lâm chạm mặt, cấp tốc nổ tung…
ẦM
Hai loại vũ kỹ chạm nhau như sao băng, một loại là vũ kỹ nổi tiếng của Thiên Mộc Tông, loại còn lại là vũ kỹ của Thanh Vân Tông…
Cả hai đòn công kích đồng thời tiêu tán trong thiên địa….
Chiến đấu trên trời vắng vẽ nhưng động tĩnh quá lớn, bắt đầu có người chú ý…
Tuy nhiên vì sợ vạ lây, không ai dám đến gần…
Đó cũng là nguyên nhân Lạc Nam chưa sử dụng Hỏa Phượng…
Hỏa Phượng quá mức phô trương, có thể soi sáng một vòm trời, khi đó vô số người sẽ nhận ra thân phận cùa Dị Hỏa…
Trước sức hút của Dị Hỏa, sợ rằng khơi dậy lòng tham của vô số người…
Lạc Nam hơi suy nghĩ, lấy ra Ngạo Tiếu mặt nạ đeo lên…
Hóa Thần Hậu Kỳ quá khó giải quyết, dù đối phương đã bị thương khi chiến đấu cùng Mộc Tử Âm, nhưng hiện tại hắn vẫn chưa thể gây tổn thương cho Cố Độn Địa…
Mà vết thương do cụt tay lúc này liên tục tiêu hao máu huyết của Cố Độn Địa, không muốn kéo dài thời gian nữa, hắn muốn rời đi…
“Tiểu súc sinh, chờ đó cho ta, Thanh Vân Tông sẽ diệt ngươi cả nhà, hahaha”
Cười to một tiếng, hai chân đạp lấy thân pháp, Cố Độn Địa cấp tốc bay đi…
Lạc Nam nhìn tình cảnh này, đương nhiên không thể thả hổ về rừng, ý niệm vừa động, Mộc Quy tiêu tán…
Chân đạp Mị Ảnh Tiêu Dao Bộ đuổi theo…
“Hừ, muốn chết” Thấy tiểu tử kia truy đuổi, Cố Độn Địa cười lạnh, nếu Lạc Nam tiếp tục núp dưới mai rùa có thể hắn sẽ hết cách…
Nhưng rời bỏ mai rùa hắn không ngần ngại giết chết tiểu súc sinh này…
Cố Độn Địa cười gằn một tiếng, xoay người hướng Lạc Nam chém tới…
Tốc…
Lạc Nam né tránh…
Cố Độn Địa bỏ chạy…
Lạc Nam truy đuổi…
Cố Độn Địa cầm kiếm chém đến…
Tốc…
Lạc Nam né tránh…
“Tức chết ta!” Cố Độn Địa hở hổn hển, cứ mỗi lần hắn muốn phản giết thì đối thủ lại dùng thân pháp kỳ lạ né tránh, hắn chạy đi thì đối phương lại đuổi theo…
Rõ ràng muốn chọc tức hắn…
Sau lớp mặt nạ, Lạc Nam cũng biết cứ tiếp tục thế này không phải lúc, ý niệm vừa động, Bắc Đẩu Cung lại xuất hiện trên tay…
Nhìn thân ảnh Cố Độn Địa chạy trốn, dây cung kéo căng…
Bầu trời tối sầm lại, chòm sao Bắc Đẩu lại như ẩn như hiện sau lưng thiếu niên…
Bên trên dây tên, một mũi tên xanh lục sắc nhọn cấp tốc hình thành…
Dị Mộc làm tên…
Cố Độn Địa đang chạy trốn chợt thấy lạnh cả tóc gáy…
Quay đầu nhìn lại xém chút nữa đã khiến hắn hoảng sợ chảy nước tiểu…
Không có quá nhiều thời gian suy nghĩ, mũi tên kia đã rời khỏi dây, lao vụt đến đầu hắn…
“Phong Vân Tung”
Thân pháp độc một của Thanh Vân Tông, thân hình Cố Độn Địa như đạp lên làn gió, nhảy lên né tránh thành công mũi tên đầu tiên…
“Tốc độ thật nhanh” Lạc Nam nghiêm túc, người này quả thật khó giết, lần đầu Bắc Đẩu Cung bắn trượt…
Vèo vèo vèo…
Liên tục là từng mũi tên bắn ra, Lạc Nam vừa truy đuổi vừa bắn tên…
Cố Độn Địa chật vật né tránh… Mỗi khi hắn muốn cầm kiếm ám sát lại bị Lạc Nam tránh né…
Hắn chạy đi thì Lạc Nam tiếp tục cầm cung tên truy sát…
Như Yasuo bị Ashe thả diều…
Oan ức đến cực điểm…
Rốt cuộc một mũi tên thành công bắn trúng bả vai Cố Độn Địa…
Mặc dù hắn quyết đoán róc bỏ lớp thịt trên vai nhằm dứt bỏ mũi tên, nhưng Linh Lực trong người vẫn bị hút đi hai thành…
Điều này khiến Cố Độn Địa càng thêm biến sắc, hướng Lạc Nam gằn từng chữ:
“Không ngờ ngay cả Dị Mộc ngươi cũng nắm giữ, ta sẽ đem chuyện này thông báo cho toàn đại lục, để những kẻ tham lam tìm đến ngươi, suốt đời ngươi sẽ không yên ổn, hahahaha”
Cố Độn Địa cười to điên cuồng, có trời mới biết hắn hận Lạc Nam bao nhiêu…