Dù sao nếu vài chục Độ Kiếp Kỳ bọc phát đại chiến, khi đó chỉ sợ toàn bộ Hải Châu cũng sẽ bị hủy diệt, bọn hắn muốn xâm chiếm lãnh thổ mà không phải hủy diệt lãnh thổ.
Nghĩ tới đây, đám Độ Kiếp Huyết Hoàng Địa thu hồi khí thế, ba tên Huyết Sứ Độ Kiếp Viên Mãn híp mắt bước lên đồng thanh cười lên ha hả:
“Ba chúng ta chính là Tứ Tâm Huyết Sứ, nghe nói Tu Chân Giới có một Hoàng Kim Bảng sở hữu các tuyệt đỉnh thiên tài hết sức lợi hại, vì lẽ đó mang theo 15 tên Huyết Hoàng Tử đến lĩnh giáo một phen, để xem thiên tài tuyệt đỉnh của các ngươi làm nên trò trống gì? dám chiến hay không?”
Phe cánh Việt Long Tinh nghe vậy bừng tĩnh, thì ra 15 tên mặc áo choàng không có thêu lấy hình quả tim là Huyết Hoàng Tử, mà đám Độ Kiếp Kỳ lại tự xưng Huyết Sứ.
Có bốn quả tim trên áo gọi Tứ Tâm Huyết Sứ, có ba quả tim trên áo gọi Tam Tâm Huyết Sứ cho đến một quả tim trên áo gọi Nhất Tâm Huyết Sứ.
“Tuyệt đối không thể đáp ứng, nếu thiên tài Hoàng Kim Bảng của chúng ta bại trận, sỉ khí nhất định sẽ hạ thấp, mà uy danh của Huyết Hoàng Địa lại càng tăng lên!” Quy Linh Lão Nhân trầm giọng nói ra, hiển nhiên sống lâu như hắn vừa nhìn đã nhận ra âm mưu quỷ kế của Huyết Hoàng Địa.
“Hừ, nếu không chiến chẳng lẽ nói thiên tài Hoàng Kim Bảng chúng ta không sánh bằng đám Huyết Hoàng Tử của Huyết Hoàng Địa?” Huyền Kiếm Lão Nhân phản bác, hắn như một thanh kiếm sắt bén sẳn sàng đâm xuyên kẻ địch, nào có chuyện sợ chiến?
Trong lúc nhất thời, các vị Độ Kiếp Kỳ tại Việt Long Tinh nghị luận ầm ĩ, dù sao trước đó từng có thiên tài trên Hoàng Kim Bảng bị Huyết Hoàng Tử đánh hạ, bọn hắn không có quá nhiều lòng tin.
“Thế nào? Sợ? haha, một đám Tu chân nhát gan như chuột, tốt hết là quy hàng Huyết Hoàng Địa bọn ta!” Một tên Nhị Tâm Huyết Sứ cười ha hả khiêu khích.
“Huyết Sứ đại nhân nói không tệ, cái tự xưng là thiên tài Hoàng Kim Bảng của Việt Long Tinh chỉ là hư danh mà thôi, không chịu nổi một kích!” Đám Huyết Hoàng Tử cười ha hả nói ra.
“Khốn kiếp!” Vài tên thiên tài Hoàng Kim Bảng nghe vậy tức muốn nổ phổi, ngay cả Ma từ đầu đến cuối không biểu lộ chút cảm xúc nào cũng hơi lấp lóe ánh mắt phía sau lớp lực lượng đen kịch.
Thiên Vạn Bảo sau khi cùng chúng Độ Kiếp Kỳ thương nghị, quyết định giao quyền quyết định cho các thiên tài Hoàng Kim Bảng.
Trận chiến này đám lão già bọn hắn sẽ không tham dự, toàn bộ vinh nhục của Việt Long Tinh sẽ do người trẻ tuổi mở màn.
Nếu thua, sỉ khí tu chân giới Việt Long Tinh sẽ bị tổn thất trầm trọng, danh tiếng Hoàng Kim Bảng mất sạch sành sanh, nhưng nếu thắng…như vậy lòng tin của mọi người cũng sẽ tăng mạnh, ngày sau Diệt Huyết Liên Minh thành lập sẽ càng thuận lợi hơn.
Trận chiến này như một con dao hai lưỡi…
Trong lúc nhất thời, rất nhiều cao tầng Việt Long Tinh dùng ánh mắt nóng bỏng nhìn lấy Diễm Nguyệt Kỳ, nàng cũng là Hoàng Kim Bảng nhưng đã đột phá Độ Kiếp, chính là ác chủ bài.
“Các ngươi có dám chiến một trận?” Thiên Vạn Bảo trầm giọng hô.
“Có gì không dám?” Bá Lực Giao Hoàng, Vương Ưng, Tần Thiên các loại đã sớm không nhịn được rống to.
Mà chúng nữ Hậu Cung nhàn nhạt gật đầu, các nàng cũng muốn thử một chút tiến bộ của mình sau khi xuất quan, huống hồ phu quân của các nàng cũng nằm trên Hoàng Kim Bảng, để mất danh tiếng Hoàng Kim Bảng chẳng phải mất danh tiếng của phu quân sao?
“Haha, sắp có mồi ngon!” Đám Huyết Hoàng Tử cười khằng khặc đầy thú vị, bọn hắn đến từ Huyết giới cao cấp, trong mắt cả bọn thì đám thiên tài Hoàng Kim Bảng chính là thổ dân mà thôi.
“Muốn chiến thế nào?” Ngưu Ngũ Bá cười lạnh hỏi, ít ai biết rằng khi còn ở Thiên Yêu Học Phủ, hắn từng dạy dỗ Bá Lực Giao Quân một thời gian rất dài.
Mặc dù danh tiếng sư đồ của hai người không truyền ra ngoài, nhưng trong thâm tâm đã xem Bá Lực Giao Quân là đồ đệ của mình, đối với thực lực của hắn rất có tự tin.
“Đơn giản, để Huyết Hoàng Tử cùng Hoàng Kim Bảng chiến từng trận theo từng bậc tu vi ngang bằng nhau, bên nào thắng nhiều trận hơn xem như thắng cuộc!” Một tên Tứ Tâm Huyết Sứ cười lạnh nói.
Đám Độ Kiếp Kỳ nghe vậy gật đầu, cũng vì nguy cơ Huyết Hoàng Địa xuất hiện nên sự kiện long trọng là Tứ Phủ Đại Chiến đã phải tạm thời dẹp bỏ, lúc này đây là cơ hội để thiên tài đại lục mình tỏa sáng, cũng xem như một lần phân định thắng bại giữa các Học Phủ với nhau.
“Quyết định như vậy đi!” Thiên Vạn Bảo trầm giọng nói, hắn liếc sang nhìn Thiên Diệp Dao bằng ánh mắt động viên, hiển nhiên muốn nữ nhi của mình tham chiến và thắng lợi.
Thiên Diệp Dao gật đầu, nàng muốn để chúng nữ Hậu Cung đối với mình phải lau mắt mà nhìn.
“Khoan đã!” Một tên Tam Tâm Huyết Sứ bỗng chốc lên tiếng.
“Ngươi còn muốn gì?” Thái Linh Lão Nhân nghiến răng nghiến lợi, cũng tại đám Huyết Hoàng Địa khốn kiếp này mà nàng phải xuất quan trong lúc quan trọng, không biết bao giờ mới có thể đột phá Độ Kiếp Hậu Kỳ đấy.
“Khặc khặc, nếu Huyết Hoàng Địa chúng ta thắng, các ngươi phải dẹp bỏ Hoàng Kim Bảng và đổi tên thành Huyết Hoàng Bảng!” Tên Tam Tâm Huyết Sứ cười quái dị nói.
“Nằm mơ!” Chúng cường giả Việt Long Tinh ánh mắt phóng hỏa, làm như vậy chẳng khác nào để Huyết Hoàng Địa leo lên đầu, mà danh tiếng của tu chân giới Việt Long Tinh cũng mất sạch.
“Khặc khặc, xem ra các ngươi không có lòng tin vào thiên tài Hoàng Kim Bảng của mình!” Một tên Nhị Tâm Huyết Sứ lên tiếng cười xem thường.
“Các ngươi đặt điều kiện với chúng ta? vậy không biết có thể bỏ ra cái giá nào tương xứng nếu các ngươi bại trận?” Thiên Vạn Bảo híp mắt hỏi, hắn là thương nhân…luôn đặt lợi ít lên hàng đầu.
Đám Huyết Sứ Giả trầm mặc, bọn hắn chưa nghĩ ra thứ gì để đánh đổi.
“Nếu Huyết Hoàng Địa bại, các ngươi phải dùng máu phát lời thề trong vòng một năm không được cử ra cường giả cấp Huyết Sứ trở lên động thủ, mà phe Việt Long Tinh chúng ta cũng sẽ không phái ra Độ Kiếp Kỳ, thế nào?” Đúng lúc này, Liễu Ngọc Thanh nhàn nhạt lên tiếng.
Đám cường giả Việt Long Tinh nghe vậy giật mình, âm thầm suy nghĩ lợi ít trong đó. Nếu Độ Kiếp Kỳ và Huyết Sứ xảy ra đại chiến liên tục, như vậy hệ sinh thái của Việt Long Tinh sẽ hư hỏng nặng nề, dù ngày sau thành công tiêu diệt đám Huyết Hoàng Địa thì thế giới của bọn họ cũng trở nên điêu tàn không chịu nổi.
Ngược lại nếu cường giả Độ Kiếp Kỳ giữ cán cân bằng phẳng không gia nhập chiến đấu, sẽ có thêm cơ hội nghĩ đối sách giải quyết Huyết Hoàng Địa, Diệt Huyết Liên Minh cũng có thời gian phát triển vững vàng, dù sao hiện tại còn chưa kịp thành lập đấy.
Quan trọng hơn là, thời gian một năm đó…Cuồng Bạo Nữ Vương rất có thể sẽ xuất quan, phe cánh của Việt Long Tinh lại có thêm một trụ cột vững mạnh.
Trong lúc nhất thời, chúng cường giả Việt Long Tinh đồng ý đề nghị của Liễu Ngọc Thanh, tán thưởng nhìn lấy nàng.
Mà trong lòng Liễu Ngọc Thanh lại không cân nhắc nhiều như vậy, nàng muốn kéo dài một năm không để xảy ra Độ Kiếp Kỳ đại chiến, là muốn đám con dâu của mình có thêm thời gian rèn luyện và tiến bộ, đồng thời chờ Lạc Nam trở về chưởng khống Hậu Cung, khi đó dù có thêm vài cái Huyết Hoàng Địa cũng không sợ.
Quan trọng hơn hết, Liễu Ngọc Thanh cảm giác được thời hạn một năm dư sức để mình đột phá Độ Kiếp Kỳ.
Đám Huyết Hoàng Địa lại có suy nghĩ khác, điều kiện này đối với bọn hắn chưa hẳn là bất lợi, thời gian một năm Huyết Sứ không ra mặt, bọn hắn vẫn có thể cử ra Huyết Tướng trở xuống tham chiến cướp đoạt máu tươi để cung cấp năng lượng cho Vượt Tinh Huyết Trận vận chuyển tích xúc lực lượng, sau một năm sẽ có đủ lực lượng nghiền ép Việt Long Tinh Cầu.
Tương tự, nhiệm vụ của Diệt Huyết Liên Minh chính là ngăn cản đám Huyết Hoàng Địa cướp đoạt thêm máu huyết, không để bọn hắn xâm chiếm thêm thế lực.
Đây chính thức trở thành cuộc đua lực lượng của hai bên mà không có Độ Kiếp Kỳ tham dự, thời hạn là một năm, bên nào phát triển chậm hơn sẽ có kết cục chiến bại…
“Được, thành giao!” Chúng Huyết Sứ đồng loạt cho ra ý kiến, nếu thắng bọn hắn có thể hạ nhục đối thủ, nếu thua thì bọn hắn cũng không có bất lợi gì, chỉ có ngu mới không đồng ý…
Trong lúc nhất thời, khí thế kéo căng như dây đàn, Huyết Hoàng Tử và các thiên tài Hoàng Kim Bảng đồng thanh gầm thét:
“Nếu đã như vậy…Chiến đi!”