Mục lục
Truyện Con Đường Bá Chủ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Không thể không nói, nếu không có Lạc Nam tồn tại, những kẻ có tên trên Hoàng Kim Bảng đều là quái vật…chiến đấu cùng cấp luôn luôn áp đảo, chẳng ngại ai bao giờ…

Chẳng qua là Lạc Nam là quái vật trong quái vật, sự tồn tại của hắn khiến những kẻ trên Hoàng Kim Bảng xuất hiện cùng lúc trở nên lu bờ mà thôi…

Lúc này đây, Ngọc Trần lấy lại danh dự cho Hoàng Kim Bảng, ra sức nghiền ép đối thủ cùng cấp mà không tốn sức…

Tình hình chiến đấu của Ngọc Trần và Liệt Hỏa Hổ không thể nghi ngờ trở thành tâm điểm của toàn trường…

“Tướng quân uy vũ!”

Thấy tướng quân nhà mình chiếm thượng phong, vô số Bạch Điểu quân điên cuồng hò reo…

“Khốn kiếp!” Trái ngược với sự hân hoang của Bạch Điểu Quân, Quỷ Mang Xà lớn tiếng rít rào, Liệt Hỏa Hổ nếu xảy ra sơ suất gì, nó sẽ là kẻ bị tấn công kế tiếp…

Nghĩ đến đây, Quỷ Mang Xà đành phải tạm thời buông bỏ tấn công Bạch Điểu Quân, gấp rút viện trợ cho Liệt Hỏa Hổ…

Ngọc Trần chính thức lấy một chọi hai…

Chiến đấu vẫn diễn ra sôi nổi…

Không có ai chú ý rằng, trên lưng một con Bạch Điểu từ xa xa, các vết thương trên thân thiếu niên từ từ kết vảy và lành lại…bất quá những vết máu lớn trên cơ thể vẫn còn phủ kín, nhìn qua vẫn một dạng thê thảm như cũ…

Lạc Nam vẫn nhắm mắt, âm thầm dùng hồn lực dò xét tình huống xung quanh, chứng kiến cảnh tượng phát sinh trước mặt, cảm thụ tình huống cơ thể mình, vẫn còn đau đớn vì thương tổn bên trong chưa triệt để khôi phục, ngơ ngác hỏi:

“Kim Nhi, chuyện gì đang xảy ra?”

Thân ảnh nhỏ nhắn của Kim Nhi lập tức hiện hữu, gương mặt núc níc sửa bĩu môi nói:

“Vận khí của công tử vẫn luôn tốt như vậy, ngay cả trong lúc trọng thương cũng có mỹ nữ đứng ra cứu vớt…”

“Mỹ nữ?” Lạc Nam một mặt mộng bức, hiển nhiên không hiểu lời của nha đầu này là có ý gì…

Kim Nhi lập tức đem toàn bộ câu chuyện kể lại một lần, giọng điệu chua chua…

Lạc Nam nghe xong, trong mắt hiện lên một tia thưởng thức, nhìn về cổ xe ngựa xa hoa lộng lẫy kia…

Mặc dù chưa thấy được bộ dáng của ân nhân mình, nhưng ân tình này Lạc Nam hắn sẽ nhận…đương nhiên cũng sẽ trả lại gấp nhiều lần!

Hiển nhiên sự lương thiện của vị công chúa này tạo nên hảo cảm cho hắn…Giữa thế giới mạnh được yếu thua này, người hiền lành như vậy ít càng thêm ít…

Ý niệm vừa động, Vô Diện Da Mặt đã bao phủ gương mặt vốn có, các cơ thịt trên da có sự chuyển đổi…

Chỉ thoáng chốc, diện mạo của Văn Lang một lần nữa xuất hiện sau lớp máu tươi, không có bất kỳ sơ hở nào…vô thanh vô tức, không một ai phát hiện…

Tại một nơi lạ lẫm, con người lạ lẫm như thế này, dùng thân phận thật sự xuất hiện là hành động thiếu khôn ngoan…

Lạc Nam quyết định dùng thân phận khác, vì trước đó mặt hắn đầy sẹo và máu, tin tưởng dù là Ngọc Trần cũng không nhận ra hắn chuyển đổi hình dạng…

Trừ khi trước đó đối phương có dùng Thần Thức thăm dò diện mạo hắn…

Nhưng hiển nhiên chẳng có ai làm như vậy, dù sao trong mắt toàn thể người Bạch Sa Hoàng Triều khi đó, Lạc Nam đã là phế nhân, không có giá trị gì để bọn hắn tò mò cả…

Qua từng trận chiến thảm liệt, cái tên Lạc Nam đã sớm vang vọng toàn bộ Tinh Cầu, cẩn thận đổi bộ dạng bên ngoài là trên hết…

Bất quá hắn không vội vàng tỉnh dậy, trước hết quan sát tình hình chiến cuộc rồi tính tiếp…

Vẫn một bộ dạng bất tỉnh nhân sự nằm trên lưng Bạch Điểu…

Bên kia chiến tuyến, Ngọc Trần đối diện với cả Liệt Hỏa Hổ cùng Quỷ Mang Xà, lại không rơi vào thế hạ phong…

Hắc Sa vẫn mạnh mẽ theo cách của nó, vừa có tính hủy diệt cao lại vừa cơ động…

Các đòn công kích của Liệt Hỏa Hổ cùng Qủy Mang Xà hầu như không chạm được vào cơ thể Ngọc Trần khi hắn liên tục hóa thân thành cát đen bay đầy trời…

Nhân cơ hội đó, Ngọc Trần không ngừng tập kích ở tốc độ cao, lại thêm Bạch Điểu Quân đứng bên ngoài thỉnh thoảng ra tay đánh lén, khiến hai con Yêu Thú ăn không ít thiệt thòi…

“Hắc Sa này có chút lợi hại…bất quá ta cảm giác còn thua kém Dạ Phong của Dì nhỏ không ít!” Lạc Nam âm thầm suy nghĩ…

Hắc Sa này nhìn thì lợi hại, nhưng đó là do cả Liệt Hỏa Hổ cùng Quỷ Mang Xà đều không sở hữu thuộc tính đặc biệt gì, chiến lược đâu có bao nhiêu, nếu gặp người sở hữu Dị thuộc tính, Hắc Sa không nhảy nhót được bao lâu…

“Đương nhiên rồi, Hắc Sa này được tạo thành từ Linh Cấp Hạ Phẩm Hắc Sa Tâm Kinh mà thôi, tuổi gì đòi sánh vai với Băng Nguyệt Dạ Phong Kinh của Liễu Thi Cầm?” Kim Nhi đầy tự hào nói…

Băng Nguyệt Dạ Phong Kinh là hàng tuyển của Hệ Thống, nàng đương nhiên ca ngợi hết lời…

Lạc Nam cũng gật đầu, đến hiện tại hắn vẫn chưa biết đẳng cấp thật sự của Băng Nguyệt Dạ Phong Kinh, nhưng dựa vào tốc độ tu luyện của Liễu Thi Cầm, cũng đủ biết môn công pháp này khủng bố…

“Nếu Liễu Thi Cầm tu luyện Băng Nguyệt Dạ Phong Kinh đến cảnh giới cao, dù là Dị thuộc tính ở trước mặt nàng cũng là muỗi!” Kim Nhi lần đầu tiết lộ thông tin hiếm có…

Lạc Nam hít sâu một hơi, có thể mạnh mẻ hơn cả Dị Thuộc Tính, vậy Băng Nguyệt Dạ Phong Kinh này nhất định có nguồn gốc đến từ thế giới cấp cao, ít nhất là cao hơn Việt Long Tinh Cầu…

Trong lúc nhất thời, hắn âm thầm thay dì nhỏ cảm thấy vui mừng…

Phía bên kia, Ngọc Trần càng đánh càng hăng, phong thái tướng quân thể hiện rõ rệt, mỗi một Mâu đâm ra đều khiến Liệt Hỏa Hổ cùng Qủy Mang Xà hết sức chật vật…

“Không thể tiếp tục như vậy, ta liều chết bám theo hắn, ngươi triển khai toàn bộ thực lực diệt sát đám con kiến kia!”

Thấy tình hình không ổn, bản tính hung tàn của yêu thú càng trở nên dữ dội, Liệt Hỏa Hổ quyết định liều mạng…

Nó nghiến răng, chấp nhận đón đỡ công kích của Ngọc Trần, hy vọng quỷ Mang Xà giết hết Bạch Điểu Quân…

“Cứ giao cho ta!” Quỷ Mang Xà không ngần ngại rít gào, uốn lấy cơ thể khổng lồ của mình rời khỏi chiến trường với Ngọc Trần, một lần nửa nhắm đến Bạch Điểu Quân…

“Chạy đi đâu?” Ngọc Trần nhận ra ý muốn của chúng, gầm lên một tiếng truy kích…

“Đối thủ của ngươi là Hổ gia!” Liệt Hỏa Hổ rống giận, cơ thể hừng hực liệt hỏa lao đến Ngọc Trần…

“Hổ Khiếu Sơn Lâm!”

Nó há miệng to như thung lũng máu, cất tiếng khiếu vang, tạo thành từng làn sóng xung kích nóng rực hỏa diễm đem Ngọc Trần bao trùm trong đó…

“Ngu xuẩn mất khôn!” Ngọc Trần thấy con hổ bám mình dai như đỉa, nhất thời nổi giận…

Bão cát đen kịch hình thành trước mặt, bá đạo cứng đối cứng cùng sóng xung kích do Liệt Hỏa Hổ mang lại…

ẦM ẦM…

Ngọc Trần vẫn mạnh hơn một bậc, sóng xung kích bị đánh tan, Liệt Hỏa Hổ ăn trọn cơn bão cát, da thịt xuất hiện vô số vết cắt lớn nhỏ…

“Không biết lượng sức mình!” Ngọc Trần cười lạnh một tiếng, mắt thấy Quỷ Mang Xà sắp toàn lực công kích Bạch Điểu Quân, đang muốn truy đuổi…

“Ai cho ngươi đi!?” Liệt Hỏa Hổ triệt để điên cuồng, không để ý thương thế nghiêm trọng, một lần nữa lao như điên về phía Ngọc Trần…

“Súc sinh muốn chết!” Ngọc Trần giận dữ xoay người, một lần nữa bị Liệt Hỏa Hổ cuốn lấy…

Quỷ Mang Xà nhân cơ hội này, dốc toàn bộ lực lượng, khói độc phiêu lãng, phần đuôi như vạn trọng sơn, liên tục hướng về Bạch Điểu Quân đoàn nện xuống…

Đánh cho tan tác, liên tiếp có người thổ huyết trọng thương…

“Khà khà, chúng ta cùng nhau đi chết,…ta cho ngươi thấy động phải yêu thú là kết cục gì!” Liệt Hỏa Hổ thấy tình cảnh này cười gằn khoái chí, đau đớn pha lẫn khát máu khiến nó hưng phấn như điên dù thương thế tràn đầy…

Một tên chiến sĩ Bạch Điểu Quân mắt thấy sắp bị đuôi của Quỷ Mang Xà đánh trúng, vội vàng nhảy khỏi lưng Bạch Điểu dưới thân mình…

“Quát!”

Bạch Điểu thấy chủ nhân bỏ rơi, hoảng sợ hét ầm lên…mắt thấy sắp bị cái đuôi khổng lồ kia nện trúng…

Một cánh tay bất chợt duỗi ra, đem toàn bộ phần đuôi khổng lồ kia cản trở…

Hết sức nhẹ nhàng…

Cùng thời điểm đó, một âm thanh thản nhiên vang lên giữa đất trời:

“Đủ rồi!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK